Bàn Long
Chương 457 : Huyết chiến
Nhân mã của bộ lạc Hắc Long, và liên quân hai đại bộ lạc cách nhau vài dặm đã bắt đầu công kích đối phương.
Khoảng cách vài dặm, với tốc độ của linh hồn công kích chỉ là trong nháy mắt. Lâm Lôi cùng phần lớn cư dân bình thường của bộ lạc Hắc Long đều có thể thấy rõ ràng giữa không trung, một lượng lớn các ảo ảnh trong suốt ở trên không trung, công kích về phía đối phương.
"Bùng!" Giữa không trung một bộ phận linh hồn công kích va chạm lẫn nhau, phần lớn linh hồn công kích đánh về phía đối phương.
Chiến sĩ hai bên đều cố gắng tránh né linh hồn công kích. Nhưng với lượng linh hồn công kích rợp trời rợp đất như thế, vẫn có không ít chiến sĩ trung vị thần bị linh hồn công kích đánh trúng. Một khi bị đánh trúng ... Cho dù không chết, linh hồn cũng bị ảnh hưởng.
"Bùng!"
"Bùng!" ...
Chỉ thấy hai bên đều có thi thể chiến sĩ từ giữa không trung rơi xuống.
"Sâm Mễ!"
"Tam ca!"
Trong đám đông vang lên những tiếng kêu bi phẫn.
"Đây hoàn toàn là cuộc chém giết giữa các đội quân trung vị thần ..." Lâm Lôi và cư dân của bộ lạc đều ở mặt sau của quân đội, nhìn một màn như vậy trong lòng cực kỳ khiếp sợ "Trong nháy mắt đã chết đi hơn mười trung vị thần. Cuộc chiến này thực đáng sợ!"
Bên cạnh Bối Bối cũng thấp giọng nói: "Ô, nếu có cả chục vạn thần cấp đại quân, một lần liên thủ công kích, chính là thượng vị thần cũng phải xong đời".
Địch Lỵ Á sắc mặt cũng thay đổi.
Loại chiến đấu này, tại Ngọc Lan đại lục làm sao có thể chứng kiến? Mà tại địa ngục này, mới chỉ là giữa các bộ lạc chiến đấu mà thôi.
Lâm Lôi trong đầu không khỏi nhớ lại kinh nghiệm tại chúng thần mộ địa.
Đã một lần tại chúng thần mộ địa tầng thứ mười một. Gặp phải trăm vạn thâm uyên đao ma. Lúc ấy trăm vạn thâm uyên đao ma tại không trung chỉ cùng một động tác, đồng thời vung đao theo một người. Gần trăm vạn đạo đao khí đánh xuống, đám người Lâm Lôi chút nữa là xong đời.
"Hô!" Đột nhiên có vài đạo linh hồn công kích đánh về phía đám người Lâm Lôi.
"Nhanh tản ra!" Lâm Lôi lập tức dùng thần thức truyền âm quát.
Không chỉ bọn họ. Đại đa số cư dân bộ lạc Hắc Long đều lập tức né tránh.
Không ít đạo linh hồn công kích bị trung vị thần chiến sĩ của đối phương đánh ra phía sau, dĩ nhiên có một ít bay về phía đám người Lâm Lôi. Đây đều là linh hồn công kích của trung vị thần, mà đại đa số cư dân bộ lạc ở phía sau đều là hạ vị thần, ai mà trúng là xong đời.
"Chúng ta đừng có ở phía sau quân đội nữa" Bối Bối vẻ mặt đau khổ nói "Như vậy dể bị văng miểng lắm!"
Lâm Lôi vẫn chăm chú nhìn trận chiến của bộ lạc: "Cuộc chiến đấu này sẽ càng thêm thảm khốc!"
"Vật chất công kích!" Tư Đặc Đốn giận dữ hét, hắn cực kỳ tức giận việc hai đại bộ lạc liên thủ công kích hắn. Dưới mệnh lệnh của Tư Đặc Đốn, quân đội của bộ lạc Hắc Long đều thi triển ra công kích của mình.
Chiến đấu đã thăng cấp!
"Hô!" Kiếm khí màu xanh trong nháy mắt hoa phá trường không. Kiếm khí lướt qua, không gian đều sinh ra sóng gợn. Tại địa ngục này ổn định hơn các bề mặt vật chất nhiều. Tại Ngọc Lan đại lục, Lâm Lôi có thể dễ dàng hoa phá không gian. Nhưng tại địa ngục này, Lâm Lôi có thể sinh ra sóng gợn không gian cũng đã là không tệ rồi.
"Gầm" Chỉ thấy cự thú nguyên tố đột nhiên xuất hiện, một loạt các cự thú đủ màu xuất hiện giữa không trung mà cắn xé lẫn nhau.
"Oành!" Từng đạo lôi điện cực lớn cũng hoa phá trường không, oanh kích về phía đối phương.
"Rẹt ...
Giữa không trung chiến sĩ hai bên đều điên cuồng tấn công kích về phía đối phương, một trung vị thần chiến sĩ mà đồng thời bị vài đạo vật chất công kích đánh trúng, lập tức nổ tung! Chỉ là qua một đợt giao chiến, đã có hơn mười trung vị thần nổ tung trên không.
"Tình huống không ổn!" Lâm Lôi nhướng mày, "Quân đội của bộ lạc Hắc Long số lượng không tới hai ngàn, mà chiến sĩ của đối phương số lượng tới ba ngàn".
Đối với loại công kích tán loạn này, bộ lạc Hắc Long rất bất lợi.
"Ha ha. Tư Đặc Đốn, hôm nay ngươi hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!" Nam tử gầy ốm áo vàng gầm lên sắc nhọn, mặt khác nam tử đầu hổ thủ lĩnh một bộ lạc cũng rít gào lên: "Các huynh đệ, giết cho ta. Đem bọn chúng giết sạch, một người cũng không để lại!"
Tư Đặc Đốn sắc mặt dữ tợn.
"Tất cả cư dân của bộ lạc Hắc Long, giết sạch kẻ địch!" Tư Đặc Đốn giận dữ hét.
Nhất thời ...
Cư dân của bộ lạc ở phía sau quân đội gần hai vạn người cơ hồ đồng thời lấy vũ khí của mình ra, đều phát ra công kích mạnh nhất của mình. Chỉ thấy trên bầu trời từng đạo kiếm ảnh hư ảo, dừng bầy cự thú nguyên tố, hoặc là các loại quang ảnh ...
Rợp trời rợp đất. Hơn vạn đạo công kích trong nháy mắt bao trùm về phía địch quân.
"Giết chết bọn chúng!" Cự dân bộ lạc Hắc Long đều không lưu tình.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người không khỏi kinh ngạc.
"Lâm Lôi, các ngươi nhanh công kích" Tiếng quát lớn ở bên vang lên khiến cho Lâm Lôi ngẩn ra.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, khuôn mặt vốn thanh tú của Khuê Đặc giờ phút này đã trở nên dữ tợn, giống như là sư tử phẫn nộ, quát lớn đối với ba người Lâm Lôi: "Bây giờ là thời khắc cuối cùng, quân đội mà xong đời, chúng ta cũng xong đời. Những người đó sẽ đem chúng ta ra giết sạch, giết chết bọn chúng, giết!"
Bối Bối là người thứ nhất phản ứng lại, hắn lập tức lớn tiếng gầm lên: "Giết!" Đồng thời ngọn chủy thủ màu đen trong tay cũng xuất ra từng đạo ánh sáng màu đen hướng về phía đối phương, ngọn chủy thủ màu đen này, chính là Bối Lỗ Đặc Đặc đưa cho Bối Bối.
Tất cả mọi người đều điên cuồng, đều vì sinh tồn mà giãy dụa!
"Giết!" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á cũng đều xuất vũ khí ra.
Cũng bất kể là ai, bất kể là địch nhân nào, chỉ nhắm vào đối phương mà đánh tới. Lâm Lôi hắc ngọc trọng kiếm trong tay, chỉ thấy mấy đạo cự kiếm màu vàng nâu bay ra, cự kiếm màu vàng nâu này vừa nhìn thì là nguyên tố công kích, trên thực tế trong đó còn ẩn chứa đại địa mạch động. "Xông lên, giết!" Thủ lĩnh địch quân, nam tử đầu hổ gầm lên.
"Xông lên, giết!" Tư Đặc Đốn cũng quát lên.
Nãy giờ vẫn là công kích từ xa, giết đến giờ phút này, bằng hữu huynh đệ của mình cũng đã chết. Cả đám người mắt cũng hồng lên. Hai phương nhân mã trong nháy mắt hoa phá trường không, ở giữa không trung mà chém giết lẫn nhau. Thậm chí hàng mấy trăm trung vị thần trực tiếp vây giết một đám hạ vị thần.
Hạ vị thần và trung vị thần chênh lệch rất lớn, đặc biệt là mấy trăm trung vị thần cùng chém giết.
Cư dân phổ thông của bộ lạc Hắc Long chỉ có thể bay nhanh lui về phía sau mà chạy, tiến hành một ít công kích từ xa.
"Tư Đặc Đốn đang làm gì!" Lâm Lôi trong đáy lòng rất là bất mãn "Rõ ràng chiến sĩ của bộ lạc Hắc Long không nhiều bằng đối phương, hắn hoàn toàn không để ý gì chỉ cắm đầu chém giết, lúc này, hắn phải là trực tiếp một mình ra tay, tiêu diệt thủ lĩnh đối phương. Đây là biện pháp duy nhất!"
Nhân mã của mình không bằng đối phương, giết chết thủ lĩnh đối phương là biện pháp thắng lợi nhanh nhất.
Nhưng Lâm Lôi không phải là Tư Đặc Đốn.
Lâm Lôi không biết Tư Đặc Đốn nghĩ như thế nào.
Khuê Đặc bên cạnh Lâm Lôi đột nhiên nhìn một bóng người cao lớn ở xa xa từ giữa không trung rơi xuống, con mắt chợt đỏ hồng lên, hắn thê lương hô: "Ca ..." đại ca hắn tại vị diện vật chất mang theo hắn. Mãi cho đến hôm nay. Nhưng hôm nay, đại ca hắn đã chết!
"Giết!" Khuê Đặc đầu óc nóng lên, hai mắt đỏ bừng, muốn xông thẳng về phía địch nhân.
"Khuê Đặc!" Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm quát lên một tiếng lớn, làm cho Khuê Đặc sực tỉnh lại.
"Mau lui lại, người bây giờ mà chết, một chút giá trị cũng không có" Lâm Lôi vội vàng nói. Lúc này một đám người chiến đấu, Lâm Lôi bản thân căn bản cái gì cũng không làm được. Hắn bây giờ chỉ có thể dốc hết toàn lực để có thể bảo vệ tính mạng ba người mình.
Mấy người Lâm Lôi coi như còn may. Trung vị thần chiến sĩ của địch quân trong lúc nhất thời vẫn chưa đánh đến chỗ của bọn họ.
"Ha ha ..." Tiếng cười lớn vang lên bên cạnh.
Cách Lâm Lôi đại khái mấy chục thước, sáu hạ vị thần của bộ lạc Hắc Long thân thể trong nháy mắt nổ tung, sáu viên hạ vị thần cách trực tiếp bị ba cánh tay chộp lấy. Đó là ba gã trung vị thần chiến sĩ của địch quân, ba gã trung vị thần chiến sĩ này trong nháy mắt giết chết sáu hạ vị thần. Hiển nhiên là đã chú ý tới đám người Lâm Lôi.
"Còn có trung vị thần, ham sống sợ chết không gia nhập quân đội?" một tên trong đó khuôn mặt dữ tợn đầu bóng lưởng điên cuồng quát "Các huynh đệ, giết chết bọn chúng".
"Giết chết bọn chúng!"
Ba gã trung vị thần chiến sĩ địch quân này, phảng phất như sói đói xông về phía mấy người Lâm Lôi. Mấy trung vị thần chiến sĩ này con mắt nhuốm hồng, trong ánh mắt vằn lên tia máu.
"Địch Lỵ Á, bảo vệ bản thân cho tốt!" Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm quát.
"Muốn chết!" Bối Bối quát lớn xông lên đầu tiên.
"Hừ!" Tên đầu bóng lưởng âm hiểm trực tiếp hướng về Lâm Lôi đánh tới. Hiển nhiên do thấy Lâm Lôi chỉ là một hạ vị thần mà thôi. "Tiểu tử, chết đi!" Tên đầu bóng lưởng trong tay cầm một thanh trường thương điểm vàng trực tiếp đâm vào Lâm Lôi, Lâm Lôi trở tay, hắc ngọc trọng kiếm liền đâm tới.
Trường thương điểm vàng giao với hắc ngọc trọng kiếm một khắc, hắc ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi quỷ dị nhoáng lên, cũng không ngăn cản trường thương nữa, mặc cho trường thương đâm vào mình ...
"Ồ?" Tên đầu bóng lưởng này kinh dị trợn mắt.
"Cảng!"
Tay trái Lâm Lôi đột ngột xuất hiện Tử Huyết nhuyễn kiếm, Tử Huyết nhuyễn kiếm trực tiếp ngăn trở mũi nhọn của trường thương.
"Hừ!" Tên đầu bóng lưởng trong đáy lòng cười lạnh "Tiểu tử, ngươi làm sao biết, tuyệt chiêu của ta chính là linh hồn công kích!" Một cổ thương ảnh hư ảo trực tiếp xuyên vào thân thể Lâm Lôi hướng vào đại não của Lâm Lôi mà phóng tới. Nhưng ngay khi tên đầu bóng lưỡng này xuất chiêu thì ...
Hắc ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi cũng nhập vào trên người của tên đầu bóng lưởng.
"Ngươi cũng am hiểu linh hồn công kích thì sao? Một hạ vị thần linh hồn lực của bản thân rất yếu" Tên đầu bóng lưởng căn bản không lo lắng, nhưng trong nháy mắt sắc mặt hắn đại biến, Hư vô kiếm ba của Lâm Lôi đã dễ dàng đâm thủng linh hồn phòng ngự của hắn.
Tên đầu bóng lưởng không khỏi kinh ngạc nhìn Lâm Lôi "A, ngươi ..." Lập tức ánh mắt liền mờ đi.
"Hư vô kiếm ba, đã mạnh gấp ba lần hai mươi mấy năm trước!" Lâm Lôi ánh mắt lạnh lùng.
Lúc đầu tại Đồng La sơn, Lâm Lôi chỉ là vừa mới bắt đầu dung hợp đại địa mạch động và thổ chi huyền ảo, uy lực cũng gia tăng mấy thành. Ngày nay đã hai mươi mấy năm, thổ chi huyền ảo đã dung hợp hơn phân nửa với đại địa mạch động. Sau khi dung hợp hơn phân nửa, uy lực của Hư vô kiếm ba đã lớn gấp ba lần.
Tên đầu bóng lưởng này làm sao có thể ngăn cản được?
Về phần chiêu công kích của tên đầu bóng lưởng?
Am hiểu linh hồn công kích, gặp phải Lâm Lôi là xui xẻo!
"Địch Lỵ Á nàng ..." Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tám Địch Lỵ Á xuất hiện giữa không trung, mà trung vị thần đang đuổi giết Địch Lỵ Á tốc độ cũng trở nên rất chậm. Bối Bối trực tiếp trong nháy mắt vọt tới trước mặt hắn ...
"Chết đi!" Bối Bối trông như một thiếu niên thanh tú, nhưng giờ phút này lại không chút lưu tình.
"Phập!"
Thanh chủy thủ màu đen cắm vào đầu của trung vị thần nọ!
"A!" Trung vị thần nọ đến lúc này, cũng có chút không cam lòng trợn mắt nhìn Địch Lỵ Á. Hắn cho tới bây giờ cũng không nghĩ đến, Địch Lỵ Á thân là phong hệ trung vị thần, lại lĩnh ngộ một loại phong chi không gian huyền ảo phong nguyên tố pháp tắc cực kỳ quỷ dị như vậy!
Ba trung vị thần đã chết!
Lúc này Lâm Lôi mới đem thần khí, thần cách của tên đầu bóng lưỡng trực tiếp thu vào không gian giới chỉ.
"Hô" Tám Địch Lỵ Á đều hợp làm một thể, Địch Lỵ Á bay lại, quay về phía Lâm Lôi cười nói: "Lâm Lôi, thế nào, muội và Bối Bối hợp tác thế nào?"
Bối Bối cũng kinh hỉ nói: "Lão Đại, Địch Lỵ Á một chiêu vừa rồi rất lợi hại, hai trung vị thần nọ trúng chiêu, tốc độ cũng giảm đi, bó chân bó tay, ta nhân cơ hội đưa bọn họ vào chỗ chết, thực sự quá dễ dàng".
Lâm Lôi kinh ngạc nhìn về phía Địch Lỵ Á.
"Lâm Lôi, lúc đầu muội không phải đã nói qua sao? Năm đó khi chúng ta kết hôn, ta đã hấp thu một viên phong thuộc tính hạ vị thần thần cách trong đó ẩn chứa huyền ảo, là cùng loại với chân không trói buộc thuật, gọi là Phong chi không gian huyền ảo" Địch Lỵ Á giải thích.
Lâm Lôi gật đầu.
"Ta phát hiện, trong trung vị thần thần cách ẩn chứa ba loại pháp tắc huyền ảo, chỉ là chưa nắm được cách sử dụng chúng" Địch Lỵ Á cảm thán.
Lâm Lôi cũng thở dài một hơi.
Phong nguyên tố pháp tắc đích xác có liên quan đến không gian.
"Phong chi không gian huyền ảo này rất lợi hại, Bối Lỗ Đặc đại nhân, năm đó tặng một viên thần cách chỉ sợ là đã lựa chọn kỹ càng rồi" Lâm Lôi trong lòng cảm kích. Phóng mắt nhìn ra bốn phía, chiến đấu rất là đẫm máu, người của bộ lạc cũng đã chết đi rất nhiều.
Lâm Lôi trong lòng đột nhiên có một trận cảm xúc ...
Cuộc chiến giữa các bộ lạc này, căn bản là sự thu nhỏ hoàn cảnh tại địa ngục này.
"Nhất định phải sống sót tại địa ngục này!" Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á, Bối Bối, trong lòng thầm nói.
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
98 chương
1553 chương
8 chương
1291 chương