Bàn Long

Chương 379 : Bắt đầu tiềm tu

Ánh sáng mặt trời tựa như nước cam lộ của Tự nhiên nữ thần tỏa xuống bao trùm đại địa. Long huyết tòa thành, luyện võ trường, hơn mười người đang tụ tập ở chỗ này, bọn họ đều đến để tiễn biệt Đột Lệ Lôi. "Lâm Lôi, chuyện này kết thúc ngươi cũng phải bắt đầu bế quan đi, có lẽ lần sau chúng ta gặp lại, ngươi đã bước vào thần vực." Đức Tư Lê cười cảm khái nói. Lâm Lôi cười mà nói: "Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi, các ngươi cũng đừng quên, Bối Lỗ Đặc đại nhân đã nói qua, các ngươi nhanh thì một hai ngày sẽ có thể đạt tới thần vực. Nói không chừng, hai người các ngươi so với ta còn sớm bước vào thần vực ý chứ." Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê hai người đều nở nụ cười. "Tốt lắm, chúng ta đi trước đây." Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi từ biệt đám Lâm Lôi rồi trực tiếp bay về phía trường không, cuối cùng hóa thành một chấm đen nhỏ phía chân trời, biến mất không thấy. "Phi hành ... nếu ta biết phi hành có phải tốt rồi không." Thái Lặc đứng ở phía sau Lâm Lôi trong mắt chợt có một tia hâm mộ, cảm khái nói. Lâm Lôi không khỏi quay đầu nhìn Thái Lặc một cái. Tây Ni bên cạnh cười nói: "Thái Lặc, vội cái gì? Tu luyện thêm vài năm, ngươi bây giờ đã là bát cấp, khi đạt tới cửu cấp chiến sĩ, biến thân thành Long huyết chiến sĩ không phải đã là thánh vực sao? Đến lúc đó tự nhiên sẽ bay được thôi." "Thái Lặc, ai bảo ngươi năm đó không lựa chọn máu của Hoàng kim long chứ." Một mỹ nữ tóc vàng phía sau Lâm Lôi cũng tham gia. Năm đó chính là tiểu Toa Toa mà hôm nay đã biến thành một mỹ nữ phi thường động lòng người, lại thêm thân thế của Toa Toa nên tại Ba Lỗ Khắc thành sớm bị đông đảo quý tộc đệ tử theo đuổi. Thế nhưng ánh mắt Toa Toa rất cao, chưa bao giờ đem đám quý tộc đệ tử để vào mắt. "Được rồi. Về trước đại sảnh đi." Lâm Lôi quay lại nói với Thái Lặc, Toa Toa. "Rõ, phụ vương." Thái Lặc, Toa Toa lập tức tuân mệnh. Mặc dù Lâm Lôi đối với Thái Lặc, Toa Toa không quá nghiêm khắc, nhưng tiến vào Chúng thần mộ địa đã mười năm khiến Thái Lặc, Toa Toa không hề nhìn thấy Lâm Lôi, hơn nữa đối với người cha đã được thần hóa này từ đáy lòng Thái Lặc, Toa Toa sẽ có chút kính sợ. Trong đại sảnh. Một chiếc bàn được đặt ở giữa, xung quanh là Ba Khắc ngũ huynh đệ, Tái Tư Lặc đều chia làm hai bên theo thứ tự ngồi xuống. "Hôm nay gia đình chúng ta tập hội, có lẽ đây cùng là lần duy nhất tụ tập đông người như vậy a." Lâm Lôi đã định chủ ý nên muốn đem chuyện của gia tộc an bài hết sau đó chính mình sẽ bắt đầu tiến hành tiềm tu. Chỉ có điều ... Ngày hôm qua Bối Lỗ Đặc đại nhân đến lại đột ngột nhắc nhở, khiến Lâm Lôi không khỏi suy tư. Hắn cảm giác được Ngọc Lan đại lục tựa hồ đang có nguy cơ gì đó ẩn nấp, mà bây giờ nguy cơ đó sẽ sớm hiện ra. Nhưng bất luận thế nào, tu luyện là chuyện phải làm. Dù sao nếu có thể sớm đạt tới thần cấp, đối với thân nhân bằng hữu của hắn cũng tốt hơn. Dù sao, Địch Lỵ Á cùng Ba Khắc, đều là luyện hóa thần cách, cho dù thành thần sợ rằng lợi dụng pháp tắc để chiến đấu như thế nào đều sẽ không quen thuộc. Chính thức chiến lực cũng chỉ có Lâm Lôi cùng với Bối Bối sắp đạt tới trưởng thành kỳ. "Lâm Lôi, ngươi muốn bế quan tu luyện?" Tái Tư Lặc hỏi lại. Lâm Lôi khẽ gật đầu: "Bất quá có một chuyện phải nói một chút. Tây Ni." "Đại bá." Tây Ni lập tức cung kính lên tiếng, chăm chú lắng nghe. Lâm Lôi nhìn kỹ Tây Ni, trịnh trọng nói: "Đêm hôm qua, mặc dù ta nói cho ngươi về chuyện chiến tranh của đại lục nhưng lúc ấy ta đã đánh giá nó quá mức đơn giản. Bây giờ, ta nhắc nhở ngươi vài điểm, ngươi phải nhớ kỹ!" "Đại bá xin mời nói." Tây Ni cung kính nói. Địch Lỵ Á, Ba Khắc ngũ huynh đệ, Ốc Đốn, Tái Tư Lặc một đám người chung quanh cũng bắt đầu nghi hoặc. "Điểm đầu tiên, Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta cùng Ngọc Lan đế quốc, Áo Bố Lai Ân đế quốc phát động chiến tranh phân chia thiên hạ lần này vốn mục tiêu của Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta là chinh phục La Áo đế quốc cùng cực đông đại thảo nguyên. Bây giờ ta hy vọng ngươi hãy giảm tốc độ tiến công lại, đừng nóng vội, đừng tham lam. Cho dù chỉ có thể chinh phục một nửa lĩnh thổ của bọn họ hoặc một phần ba hoặc nhỏ hơn cũng có thể." Tây Ni nhất thời mơ hồ. Đêm hôm qua hắn vừa biết rằng, trên phương diện thánh vực tam đại đế quốc liên minh giữ tuyệt đối ưu thế, trận chiến tranh này căn bản không có vấn đề gì. "Đại bá ..." Tây Ni mở miệng. "Nghe ta." Lâm Lôi nhướng mày, Tây Ni nhất thời liền không dám lên tiếng. Lâm Lôi nhíu mày trịnh trọng nói: "Điểm thứ hai, chiến tranh đại lục lần này mục tiêu của Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta không phải chinh phục mà là tự bảo vệ chính mình." Tây Ni càng thêm nghi hoặc. "Điểm cuối cùng, ta chỉ có thể hy vọng Tây Ni ngươi cẩn thận, cẩn thận lại cẩn thận." Lâm Lôi trong lòng rất rõ "Hết thảy phải lấy tự bảo vệ chính mình làm trọng điểm." Bối Lỗ Đặc đại nhân là thân phận gì? Có thể ra lệnh cho cả Đại tế ti, Vũ thần cùng chính mình, nhưng lại trọng điểm nhắc nhở với mình thì đó chắc chắn là một đại sự. Dù sao chuyện có thể khiến Bối Lỗ Đặc đại nhân coi trọng sợ rằng là rất rất ít. "Nghe rõ rồi chứ?" Lâm Lôi quát hỏi. "Rõ rồi." Tây Ni nhíu mày, nghi hoặc dò hỏi "Đại bá, ta muốn hỏi, trận chiến tranh này mặc dù chưa đi tiến hành nhưng kết cục đã xác định trước được, tại sao đại bá lại ..." Tái Tư Lặc, Ba Khắc năm huynh đệ bọn họ một đám người cũng đều nghe được nhưng cũng đều rất nghi hoặc. Tiêu diệt thánh đảo của Quang minh giáo đình đều có sự hiệp trợ của Hắc ám giáo đình cùng Vũ thần, Đại tế ti. Nếu thực sự tiến hành chiến tranh, khẳng định sẽ thắng chắc. Lâm Lôi lắc đầu nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi, trận chiến tranh này ẩn núp nguy cơ so với sự tưởng tượng của ngươi còn lớn hơn nhiều, ngay cả thần cấp cường giả đều không dám coi thường." Tất cả cường giả trong đại sảnh đáy lòng đều cả kinh. Thần cấp cường giả? Hôm nay trong Long huyết tòa thành vẫn chưa ai chính thức trở thành thần, Địch Lỵ Á còn đang luyện hóa thần cách, Ba Khắc lại cũng là vừa mới bắt đầu. "Đại bá, người yên tâm, ta nhất định sẽ không để người thất vọng." Tây Ni cũng biết chuyện nghiêm trọng nên nghe lời. Lâm Lôi gật gật đầu. Đối với Tây Ni, hắn rất là yên tâm. Kỳ thực trước khi Lâm Lôi tiến vào Chúng thần mộ địa Ốc Đốn đã thương lượng cùng hắn việc tuyển chọn hoàng đế, lúc ấy Ốc Đốn đang chuẩn bị để cho Thái Lặc đảm đương, thế nhưng Lâm Lôi đối với tính cách của Thái Lặc, Tây Ni hai người đều rất rõ ràng. Tây Ni là người ôn hòa mà làm hoàng đế làm việc phải mạnh mẽ mới thích hợp. "Nhân tiện nói chuyện này, ta còn một việc cuối cùng." Lâm Lôi chợt cười rồi đứng lên, nhìn ánh mắt của mọi người hắn cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ "Đúng. Ta chuẩn bị bế quan tiềm tu một lần, đương nhiên, Địch Lỵ Á sẽ bế quan cùng ta và Ba Khắc, nơi tu luyện là vi hình mật thất." Ánh mắt Tây Ni, Thái Lặc, Toa Toa nhìn về phía Lâm Lôi đều tràn ngập sùng bái. Người cha, người bác của bọn họ tu luyện chưa đầy trăm năm đã có thể dựa vào chính mình, chính thức thành thần! Thần, đối với bọn họ mà nói là những tồn tại cường đại nhất. "Lâm Lôi đại nhân." Ba Khắc mở miệng nói. "Sao?" Lâm Lôi nhìn Ba Khắc. Ba Khắc thành khẩn nói: "Lâm Lôi đại nhân, luyện hóa thần cách là phải học tập pháp tắc huyền ảo ẩn chứa trong đó, cũng không cần hiểu được tự nhiên." Lâm Lôi gật đầu. Chính mình đột phá thành thần là phải không ngừng lĩnh ngộ, bởi vì đường mình đi hết thảy phải tự tìm hiểu. Luyện hóa thần cách, lại là đem pháp tắc huyền ảo đặt ở trước mặt để ngươi học dần. Trong quá trình luyện hóa thần cách cũng không cần phải lĩnh ngộ tự nhiên. "Cho nên ta nghĩ ta không cần xuống mật thất mà chỉ cần ỏ tại Long huyết tòa thành tu luyện cũng được." Ba Khắc kỳ thực làm như vậy, chủ muốn là muốn ở cùng thê tử mình, dù sao luyện hóa thần cách tùy thời có thể ngừng lại. Giống như việc đọc sách vậy, không nhất thiết phải một hơi đọc hết. Đương nhiên, điểm thứ hai là Ba Khắc không muốn quấy rầy Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người. Dù sao người ta cũng là vợ chồng a! Vợ chồng người ta tại mật thất tu luyện, nếu hắn cũng xen vào đó có đôi khi cũng là rất xấu hổ a. "Như vậy cũng tốt." Lâm Lôi gật đầu cười nói. Sau đó Lâm Lôi trịnh trọng nhìn mọi người nói: "Đêm nay ta cùng Địch Lỵ Á sẽ bắt đầu tiến hành bế quan tiềm tu, lúc chúng ta tiềm tu các ngươi nếu không phải có chuyện phi thường trọng yếu thì không cho phép bất luận kẻ nào tới vị diện mật thất quấy rầy." Mọi người đều gật đầu. Lâm Lôi đột nhiên nghĩ đến lời nhắc nhở của Bối Lỗ Đặc liền nói tiếp: "Đương nhiên, nếu thực sự gặp phải chuyện gì khó khăn phải lập tức tới nói cho ta biết. Các ngươi cũng đừng cậy mạnh, đặc biệt nếu gặp phải chuyện gì quái dị hãy báo cho ta biết, chớ tự tác chủ trương." "Ca, ngươi yên tâm đi, chúng ta đều biết mà." Ốc Đốn cười nói. "Tái Tư Lặc." Lâm Lôi nhìn về phía Tái Tư Lặc "Chỉ có ngươi là người có kinh nghiệm nhất, nếu có chuyện gì trọng yếu, ngươi không thể để cho chúng hồ đồ sính cường." Lâm Lôi đối với tính cách Ốc Đốn, Ba Khắc năm huynh đệ đều rất rõ. Mặc dù cũng không phải quá lỗ mãng, nhưng nếu thực sự tức giận mấy người đó đều sẽ thiếu sáng suốt. "Rõ, Lâm Lôi đại nhân." Tái Tư Lặc tuân mệnh. Lâm Lôi khẽ gật đầu. Đã nói nhiều như vậy, mặc dù không biết Ngọc Lan đại lục tới cùng ẩn núp điều gì khiến Bối Lỗ Đặc đại nhân nhắc nhở hắn nhưng Lâm Lôi ít nhất đã có một chút dự phòng. Đêm xuống, ở trong vi hình vị diện mật thất dưới lòng Long huyết tòa thành. Trong vi hình vị diện, ngửa đầu hoặc là nhìn khắp chung quanh đều có thể thấy vô tận không gian loạn lưu ngoài vị diện. Ngũ quang thập sắc không gian loạn lưu, tràn ngập mị lực thần bí, nhưng bọn Lâm Lôi cũng biết, không gian loạn lưu còn là noi nguy hiểm nhất, chỗ đó dù chính là thần cấp cường giả cũng không dám xông vào. Lâm Lôi ôm lấy Địch Lỵ Á, khẽ hôn một chút rồi nhìn Địch Lỵ Á nhắc nhở: "Địch Lỵ Á, ngươi hãy ngồi ở trên giường tu luyện đi, ta ngồi dưới đất." Lâm Lôi lĩnh ngộ Phong chi áo nghĩa thường xuyên phải diễn luyện, nên không gian cần nhiều hơn một chút. Mà Địch Lỵ Á luyện hóa thần cách, căn bản cử động đều cũng không cần. "Uh, biết rồi." Địch Lỵ Á nhu thuận gật đầu, sau đó nhìn Lâm Lôi chờ mong nói "Lâm Lôi, ngươi hảo hảo tu luyện đi, không cần lo cho ta." Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người lập tức chia ra khoanh chân ngồi xuống, một trên giường, một dưới đất. Cơ hồ trong nháy mắt, Lâm Lôi liền hoàn toàn đắm chìm tại lĩnh ngộ Phong nguyên tố, lúc đó hắn để toàn thân tâm nghiên cứu phong nguyên tố pháp tắc, dù sao, về Tốc độ Áo nghĩa Lâm Lôi đã cảm ứng được cánh cửa thần cấp. Mà đại địa mạch động áo nghĩa vẫn còn kém một chút. Với thời gian ngắn nhất đem Tốc độ Áo nghĩa lĩnh ngộ thành thần cấp chính là điều Lâm Lôi muốn làm. "Sau khi đạt tới thánh ma đạo cảnh giới linh hồn phát sinh thuế biến ngay cả lĩnh ngộ pháp tắc cùng thôi diễn đều nhanh hơn." Trong lòng Lâm Lôi cũng càng thêm tự tin, sau đó toàn bộ tinh thần lực của hắn đều hòa vào phong nguyên tố ba động. Trong đầu, Khoái cảnh giới, Mạn cảnh Giới hai loại áo nghĩa cũng bắt đầu diễn hóa, hai thanh kiếm hư ảo trong đầu Lâm Lôi thi triển ra từng chiêu công kích. Đồng thời hai loại cảnh giới Lâm Lôi còn không ngừng ấn chứng, đồng thời để lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa hắn cũng tưởng tượng ra một thanh kiếm, biểu diễn những lĩnh ngộ về Tốc độ Áo nghĩa ... Lúc cảm thấy hoài nghi trong diễn biến kiếm pháp Lâm Lôi liền đứng dậy, tự thí nghiệm một phen. Lĩnh ngộ, thôi diễn, diễn hóa, ấn chứng, lĩnh ngộ, thí nghiệm ... Lâm Lôi hoàn toàn đắm chìm trong quá trình đó, quên mất thời gian, lúc này trong tinh thần thế giới của hắn cũng chỉ có ba thanh kiếm hư ảo phân biệt diễn xuất Khoái, Mạn cùng Tốc độ Áo nghĩa không ngừng biến hóa. Đặc biệt thanh kiếm biểu diễn Tốc độ Áo nghĩa uy lực đang không ngừng phát triển.