Ba người Minh, Tư Đình và Phổ Tư Lặc vừa đột phá xuất quan đã nhận tin là đã có cường giả từ Địa Ngục thông qua truyền tống trận tiến vào Ngọc Lan đại lục hơn nữa hiện tại đang ở Phổ Ngang đế quốc. Thì ba người lập tức dốc toàn lực bay tới Phổ Ngang đế quốc chuẩn bị gặp mặt số thần cấp cường giả đó! - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Oanh! Oanh! Oanh! Khi bay đến gần đế đô của Phổ Ngang đế quốc thì đột nhiên ba người nghe thấy có nhiều tiếng nổ vang lên sau mỗi tiếng nổ là một cái vết nứt không gian to trăm trượng xuất hiện, không gian phong bạo từ trong đó bay ra phá hủy mọi thứ. - Sẵn sàng chiến đấu! Minh thấy vậy thì sắc mặt ngưng trọng quay sang nhìn Tư Đình và Phổ Tư Lặc trầm giọng nói. - Ừ! Tư Đình và Phổ Tư Lặc nghe vậy gật nhẹ đầu một cái rồi ngay lập tức ba người đã tiến vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu bởi vì bọn họ đều hiểu rõ rằng giờ phút này ở đế đô của Phổ Ngang đế quốc chắn chắc đã xảy ra đại chiến. Quả nhiên khi ba người vừa đến nơi thì đã thấy trên bầu trời đế đô Phổ Ngang đế quốc đang xảy ra một cuộc loạn chiến. Cả bốn đại thần cấp cường giả của Ngọc Lan đại lục là Đức Lâm Kha Ốc Đặc, Đế Lâm, Tháp La Sa, Đại Tế Ty đang quyết chiến với ba thần cấp cường giả khác tới từ Địa Ngục! - Giết! Giết! Giết! Giết! A! Oanh! BÙM!! Chỉ thấy lúc này Đức Lâm Kha Ốc Đặc đang thân khoác trên mình thần cấp Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải điên cuồng vung múa ma pháp trượng trong tay tấn công về phía một hán tử đầu hổ trước mặt nhưng đều bị đối phương dễ dàng né tránh hơn nữa hán tử đầu hổ còn tung ra một quyền đánh nát một cánh tay của Đức Lâm Kha Ốc Đặc làm ông ta trọng thương! Tình hình đám người Đại Tế Ty cũng không khác mấy bọn họ dù có cố gắng tấn công thế nào cũng đều bị đối phương dễ dàng né tránh sau đó đáp trả lại làm bọn họ bị thương nặng chật vật vô cùng!! Sở dĩ phát sinh tình hình như vậy là bởi vì sự chênh lệch thực lực và kinh nghiệm giữa hai bên thật sự quá lớn tuyệt đối không phải là ưu thế về nhân số có thể san bằng được! Dưới tình hình này nếu như bên phía đám người Đại Tế Ty không có viện trợ thì trong vòng chưa tới nửa ngày nữa chắc chắn sẽ bị ba cường giả đến từ thần vị diện tru diệt!! - Lên!! Minh đương nhiên hiểu rõ chuyện đó lập tức quát to một tiếng rồi lao thẳng tới chỗ hán tử đầu hổ đang chiến đấu với Đức Lâm Kha Ốc Đặc. - Giết!! Tư Đình và Phổ Tư Lặc thấy vậy cũng quát to một tiếng lập tức lao lên tấn công hai cường giả khác. - Hắc Sư Quyền!! Minh vừa phóng tới gần nơi chiến đấu của Đức Lâm Kha Ốc Đặc và hán tử đầu hổ thì hét to một tiếng đấm ra một quyền. - Hử! Hán tử đầu hổ đang chiến đấu với Đức Lâm Kha Ốc Đặc đột nhiên nghe thấy bên tai vang lên một tiếng quát thì nhướng mày một cái rồi theo bản năng xuất quyền tấn công kẻ đang lao tới! - Oanh! Oanh! BÙM! Một quyền của hán tử đầu hổ xuất ra va chạm thẳng với Hắc Sư Quyền của Minh làm cho không gian xung quanh không chịu nổi ầm ầm phát nổ cùng lúc chấn lui hai cường giả. - Cái này là..... Thực lực trung vị thần? Ngươi chính là Hắc Sư Minh sao? Hán tử đầu hổ sau khi bị chấn lui thì tỏ vẻ kinh ngạc cẩn thận quan sát Minh một chút rồi hỏi. - Hừ! Ta là người giết ngươi! Minh nghe thấy đối phương chỉ nhìn sơ qua đã đoán được thân phận của mình thì trong lòng cũng âm thầm kinh hãi nhưng cũng biết bây giờ không phải là thời điểm nghĩ nhiều cho nên gầm lên một tiếng lao lên tấn công đối thủ. - Không biết sống chết! Hán tử đầu hổ thấy vậy cũng gầm lên một tiếng rồi lao lên tiếp chiến. - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! BÙM! BÙM! BÙM!! Cuộc chiến giữa hai đại cường giả lập tức bắt đầu. Hai người bọn họ đều là từ ma thú tu luyện thành thần nên cách chiến đấu tương đối đơn giản đều là từng quyền từng quyền trực tiếp đụng nhau xem ai mạnh hơn. Không gian yếu kém của Ngọc Lan đại lục sao có thể chịu nổi lực lượng sức mạnh của hai thần cấp cường giả nhanh chóng nổ tung thành trăm mảnh làm cho không gian loạn lưu không ngừng xuất hiện cuốn hết mọi thứ vào bên trong. - Hừ!! Thấy như vậy Minh và hán tử đầu hổ lại nhìn nhau hừ lạnh một cái rồi không hẹn cùng bay lên trên không trung vạn trượng cách xa khu vực có những vết nứt không gian! Đây cũng không phải là vì hai người sợ những vết nứt không gian đó mà là vì hai người đều hiểu rằng nếu bọn họ còn tiếp tục chiến đấu như vậy thì số vết nứt sẽ càng lúc càng tăng lên đến lúc đó nguy cơ bị hút vào không gian loạn lưu cũng sẽ tăng lên rất nhiều tuy rằng với thực lực của cả hai người có thể dễ dàng tránh thoát được nhưng những đồng bọn đang liều mạng chiến đấu kia của bọn họ thì lại không có được thực lực như vậy nên nguy cơ đám người đó bị vô tình cuốn vào không gian loạn lưu chết oan mạng là rất cao!! Hai đại cường giả đều không muốn nhìn thấy cảnh đó nên mới cùng di chuyển chiến trường sang nơi khác!! - Đại Tế Ty ta đến giúp các ngươi!! Đức Lâm Kha Ốc Đặc đang trị thương thấy Minh và hán tử đầu hổ cùng bay lên cao thì sững người một lúc rồi nhanh chóng phản ứng kịp quát to một tiếng bay tới gia nhập vào chiến trường của đám người Đại Tế Ty. Cuộc chiến bên phía Đại Tế Ty vốn phía bên Ngọc Lan đại lục đang lâm vào thế yếu nhưng từ khi có thêm hai trung vị thần cấp cường giả là Tư Đình và Phổ Tư Lặc gia nhập thì đã giúp bốn người Đại Tế Ty phần nào giải tỏa áp lực thoát khỏi thế yếu từ từ phản công lại ba thần cấp cường giả tới từ Địa Ngục! Hiện tại có thêm Đức Lâm Kha Ốc Đặc gia nhập tình thế lại càng khả quan hơn sáu thần cấp cường giả của Ngọc Lan đại lục cùng đồng tâm liên thủ tấn công ba cường giả của Địa Ngục lập tức làm cho tình hình chuyển thành thế giằng co không ai làm gì được ai!! - Oanh!! Tình thế giằng co của hai bên kéo dài được nửa ngày thì đột nhiên một tiếng nổ to vang lên cắt đứt trận chiến của bọn họ! Người của hai bên nghe thấy tiếng nổ thì đồng loạt dừng tay bay cách ra xa đồng thời cùng nhìn về hướng xảy ra vụ nổ quan sát tình hình. - Ha ha ha ha......!! Thật không ngờ ngươi thành thần chưa được hơn ngàn năm mà đã dung hợp được ba loại huyền ảo rồi!! Minh ngươi quả thật đúng là thiên tài mà! Bác Tư ta sống không biết bao nhiêu năm rồi hôm nay mới gặp được loại thiên tài giống như ngươi!! Nếu như tương lai ngươi đi tới Địa Ngục thì ta đảm bảo rất nhanh toàn bộ Địa Ngục đều sẽ biết đến tên tuổi của ngươi!! Sau vụ nổ hán tử đầu hổ thân hình của hán tử đầu hổ Bác Tư từ từ xuất hiện. Lúc này toàn thân trên dưới của hắn đều bị trọng thương nhiều cái lỗ to bằng nắm đấm xuất hiện ở những nơi yếu hại trên thân thể hắn máu tươi từ đó không ngừng cuồn cuộn chảy ra nhuộm cả thân thể của Bác Tư thành một màu đỏ lòm nhìn qua kinh dị vô cùng nhưng hắn không để ý chút nào nhìn chằm chằm vào phía đối diện cười to nói. - Hừ!! Bác Tư ngươi có gì muốn nói thì mau nói đi đừng vòng vo nữa!! Minh đứng ở phía đối diện nghe Bác Tư nói vậy thì hừ lạnh quát lên. Lúc này tình hình của hắn cũng không khá hơn Bác Tư chút nào toàn thân cũng đã bị máu tươi nhuộm đỏ nhưng ánh mắt của hắn vẫn kiên định khóa chặt lấy Bác Tư như là một con hung thú đang nhìn vào con mồi của mình vậy! - Ha! Minh ý ta muốn nói chính là chỉ cần ngươi chịu đứng về phía bọn ta tương lai cùng bọn ta tiến vào Chúng Thần Mộ Địa đoạt bảo thì sau khi xong việc ta hứa với ngươi sẽ xin với đại nhân của ta cho ngươi cùng bọn ta trở về Địa Ngục. Sau khi tới Địa Ngục với thiên phú của ngươi cộng với sự giúp đỡ của đại nhân nhà ta thì việc trở thành chủ một phương chỉ là chuyện dễ dàng!! Thế nào? Ngươi đồng ý không? Bác Tư nghe thấy câu hỏi của Minh thì cười nhạt một cái trực tiếp nói ra ý định chiêu dụ của mình. - Hừ! Muốn ta thần phục các ngươi à! Đi chết đi! Hắc Sư THôn Nhật!! Minh nghe thấy câu nói đó thì phẫn nộ gầm lên một tiếng dốc hết thần lực trong người xuất ra tuyệt chiêu cường đại nhất! Thân thể của Minh nhanh chóng hóa thành một con hùng sư màu đen cao khoảng trăm trượng có thể cắn nuốt hết tất cả mọi thứ. Hắc Sư vừa xuất hiện gầm to một tiếng giết thẳng về phía Bác Tư!! - Đồ không biết sống chết! Chết đi!! Thị Huyết!! Đối diện với tuyệt chiêu của Minh Bác Tư không tỏ ra chút kinh hoảng nào chỉ khẽ hừ lạnh một tiếng rồi quát to!! Sau tiếng quát thì thân thể của hắn lập tức to ra một vòng các vết thương trên người hắn nhanh chóng khép miệng lại từng luồng sương máu tanh tưởi một từ trong cơ thể của hắn bay ra ngoài nhuộm đỏ cái cả thân thể của hắn. Cả đôi mắt hổ to tròn của hắn cũng nhanh chóng bị huyết khí biến thành màu đỏ trong đó lúc này chứa đầy sát khí và điên cuồng như là đang muốn hủy diệt tất cả vậy!! - Giết!! Sau một lúc tụ lực thì Minh và Bác Tư cùng gầm lên một tiếng. Hắc Ám hùng sư và Huyết Hổ lập tức xông thẳng vào nhau!! - OANH! OANH! BÙM! BÙM! BÙM! BÙM! Hắc Sư và Huyết Hổ vừa va chạm đã lập tức làm cho không gian xung quanh ầm ầm nổ tung một cái vết nứt không gian to tới hơn một dặm xuất hiện trên bầu trời từ trong đó vô số không gian phong bạo tràn ra tàn phá khắp nơi hủy diệt hết mọi thứ trong phạm vi trăm dặm xung quanh! Tình cảnh trở nên hỗn loạn như là tận thế làm cho chín đại thần cấp cường giả khác phải tập trung hết sức tránh né lực hút của không gian loạn lưu căn bản không thấy được kết quả quyết chiến!! - Gầm!! Một lúc sau vết nứt không gian từ từ được chữa trị lại không gian phong bạo cũng từ từ biến mất làm lộ ra hai thân hình của Bác Tư và Minh bên trong. Chỉ thấy lúc này Minh đã khôi phục lại thân người nhưng trên người hắn đã không còn miếng thịt nguyên vẹn toàn thân trên dưới đều chịu sự tàn phá nghiêm trọng từ các vết thương trên người hắn thậm chí có thể thấy rõ ràng từng khúc xương trắng ngà bên trong nhưng trên môi hắn lúc này lại lộ ra một nụ cười đắc thắng! - Bác Tư ngươi quả thật rất mạnh! Đáng tiếc ngươi thua rồi! Chết đi! Ta sẽ mãi nhớ ngươi! Minh chậm rãi đưa mắt nhìn Bác Tư cười nói. - Đúng! Ta thua rồi! Ta thật sự đánh giá quá thấp về ngươi! Nhưng ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm đại nhân của ta chắc chắn sẽ đến báo thù cho ta!! BÙM!! Bác Tư ở đối diện cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường nghe thấy lời của Minh thì gật đầu một cái thừa nhận thất bại của mình sau đó ầm ầm nổ tung thành tro bụi!! Minh đã chiến thắng cuộc chiến đầu tiên với cường giả đến từ các đại thần vị diện nhưng nguy cơ của hắn lúc này mới thật sự bắt đầu nếu như không cẩn thận thì hắn cũng sẽ giống như Bác Tư hôm nay tan thành tro bụi chết không chỗ chôn!! PS: Chương này viết trong cơn buồn ngủ nên có thể còn có nhiều sai sót mong các bạn có thể thông cảm cho! Cảm ơn!!