Bản lĩnh ngông thần

Chương 558 : Giết Không Luận Tội

Hửm? Sở Vĩnh Du dừng bước chân, nhìn người trung niên, huy chương năm sao của anh cũng lấy ra rồi, bây giờ vậy mà nói có độ khó? Ánh mắt này, người đàn ông thật sự bị dọa sợ, mồi hôi lấm tấm thấy rõ trên trán. “Đại nhân, tôi! tôi không phải là có ý đó, trang trại đó, có nhân vật lớn chiếu cố, cho nên từ khi xây nhà xưởng đến bây giờ, đều luôn bật đèn xanh, tôi! ” “Ổ? Nhân vật lớn? Nhìn dáng vẻ của ông, vị nhân vật lớn này của tôi cũng không thể so sánh sao?” Người trung niên xua tay không ngừng, lòng muốn chết cũng có, dứt khoát nói thẳng. “Là! là chuyên gia Dương Thiên Đức đã đánh tiếng, còn nói, mặc kệ bộ phận nào, muốn tra trang trại này, đều phải thông qua sự đồng ý của ông ta, đại nhân, ngài chắc biết chuyên gia Dương Thiên Đức nhỉ?” Biết! Sở Vĩnh Du sao có thể không biết, vừa bắt con trai của Dương Thiên Đức lại, sao có thể không biết người này, hơn nữa, sau khi quay về, anh còn muốn tìm Dương Thiên Đức tính sổ. “Một chuyên gia vũ khí cỏn con, tay đã vươn dài như vậy rồi sao? Còn cần tôi hạ mệnh lệnh nữa sao?” Thấy vậy, người trung niên biết, hôm nay trang trại này là xong đời rồi, ông ta chẳng qua chỉ là một phó đội trưởng cỏn con, đâu dám không nghe lệnh của người có huy chương năm sao, vừa rồi, cũng chỉ là nói ra cái mình biết thôi, cho dù về sau thật sự xảy ra cái gì, ông ta cũng sẽ không có trách nhiệm gì. “Đại nhân, tôi lập tức phái người phong tỏa!” Mặc hoa ở trước mặt, Dương Thiên Đức là cái gì chứ, Sở Vĩnh Du sẽ để tâm sao? Đến cửa trang trại, đội xe của đội điều tra sự cố đặc biệt trước đó xử lý chuyện ma tôn giết người đã tới, Sở Vĩnh Du để Hữu Hữu vào một chiếc xe, cười nói. “Hữu Hữu ngoan, ba vào trong làm chút chuyện, lát nữa sẽ ra. ” Bởi vì có người của gia tộc Quang Thứ ở trong tối, còn có người của đội điều tra sự cố đặc biệt, cho nên Sở Vĩnh Du quyết định không mang theo Hữu Hữu đi vào. “Không. ” Tuy nhiên Hữu Hữu lại kéo tay của anh, ánh mắt tràn ngập sự không nỡ. “Còn nhớ số hoa chúng ta nhìn thấy hôm qua không? Bọn chúng chuyển nhà đến đây, ba vào trước xem thử có đại quái thú hay không, sau đó chụp mấy bức ảnh cho con, chứng minh số hoa chuyển nhà mà ba nói, không phải là đang lừa người. ” Nghe thấy lời này, Hữu Hữu đã có hơi do dự, vào lúc này, một nữ đội viên của đội điều tra sự cố đặc biệt ở bên cạnh đứng qua, có thể nhìn ra cô ta rất căng thẳng, có điều vẫn lấy ra một cây kẹo nói. “Em gái, chị ở đây chơi cùng em có được không?” Vừa thấy kẹo, hai mắt của Hữu Hữu sáng bừng lên, lập tức xua xua tay với Sở Vĩnh Du. ||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Bí Ẩn ||||| “Ba mau đi đi, không cần lo cho con đâu. ” Sở Vĩnh Du chảy đầy vạch đen, con gái của anh hình như quá dễ bị mua chuộc rồi! Có điều vẫn nói với nữ đội viên đó. “Cảm ơn. ” Một tiếng cảm ơn như vậy, nữ đội viên cảm thấy linh hồn đều bay lên, những đội viên khác cũng đều nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ, thứ như cơ duyên trùng hợp, có lúc chỉ kém một cây kẹo. Đến cửa, phó đội trưởng dẫn người đang đối đầu với mấy người trong cửa sắt của trang trại. “Tôi thèm vào quan tâm các người là người của đội điều tra sự cố đặc biệt gì gì đó, nơi này là nơi nào, cũng không nghe ngóng thử, hôm nay dù thiên vương lão tử đến, cũng không được đi vào!” “Không sai, các người tính là cái thá gì, chỗ này cũng dám xông vào?” Những người trong cửa sắt có thể nói là vô cùng ngang ngược, ngay cả người của đội điều tra sự cố đặc biệt cũng không để vào trong mắt. “Xếp hàng, giơ súng!” Bước chân của Sở Vĩnh Du vừa đứng vững thì nhả ra bốn chữ, những người của đội điều tra sự cố đặc biệt gần như vô thức chấp hành. “Ba giây cảnh cáo, nếu như còn không tránh ra, giết không luận tội. ” Đội hình như này, mấy người đó thật sự có hơi sợ rồi, có điều vẫn cứng miệng nói. “Tôi không tin các người dám nổ tung. ” “Có bản lĩnh thì đánh chết chúng tôi đi. ” “Dám bắn ra một viên đạn, các người cũng không sống yên đâu. ” Đối với những lời này, Sở Vĩnh Du căn bản không có để tâm mà đã đếm con số cuối cùng. “Ba! Nổ súng!” Quân lệnh như sơn, những người của đội điều tra sự cố đặc biệt căn bản không hề do dự, lập tức lên đạn, nhất thời tiếng súng vang lên, mấy người kia mặt mày lập tức xám như tro, không dám tin, đối phương thật sự dám nổ súng như vậy. Khi Sở Vĩnh Du nhấc tay phải lên, tiếng súng biến mất, mấy người đối diện, không có ai bị thương, vì khoảnh khắc tiếng súng vang lên, một ông lão đột nhiên xuất hiện, Tiên Thiên võ giả chân chính, một chưởng đẩy mấy người này ra bên cạnh. “Ha ha, tí tuổi đầu sát tính đã nặng như vậy, thứ cho lão phu mắt kém, cậu là người mới nhậm chức ở đội điều tra sự cố đặc biệt sao?” Đáp lại ông ta là Sở Vĩnh Du dùng một cước đạp bay cánh cửa sắt ra. “Canh chừng những người này, có ai có động tác khác thường, giết không luận tội!” Sau đó, Sở Vĩnh Du đi vào trong, hoàn toàn xem ông lão đó thành không khí. “Oắt con ngông cuồng! Nơi này là một trong những phòng thí nghiệm của chuyên gia Dương Thiên Đức, cậu còn dám bước thêm một bước, đừng trách lão phu hạ thủ vô tình, cho dù cậu là người của đội điều tra sự cố đặc biệt, lão phụ giết cậu, cũng sẽ không có ai dám nói lão phu nửa câu không phải. ” Xoẹt! Bóng dáng của Sở Vĩnh Du biến mất, khi xuất hiện đã đến trước người ông lão, từ trên cao nhìn xuống, sát khí tỏa ra bốn phía. “Lão già! Dựa vào ông mà cũng muốn giết tôi sao? Thứ bên trong, liên quan tới cơ mật quốc gia, đừng nói lão thất phu như ông, cho dù là Dương Thiên Đức đứng ở đây, ông ta dám ngăn cản, chỉ có một con đường chết. ” “Cậu!” Cơ thể ông lão run rẩy kịch liệt, trong ánh mắt tràn ngập sợ khiếp sợ, sát khí nồng đậm như vậy, đã khiến ông ta mất đi tâm lý phản kháng, chỉ có thể ngây ngốc nhìn bóng lưng Sở Vĩnh Du dần biến mất ở cửa nhà xưởng. Cậu ta rốt cuộc là ai? Không được, phải lập tức thông báo cho ông chủ. Mới rút điện thoại ra, một họng súng đã chĩa vào mi tâm của ông ta, chính là người trung niên làm phó đội trưởng kia. “Ông lão, đừng làm loạn, tuy tôi biết ông là Tiên Thiên võ giả, một phát súng không có tác dụng gì cả, nhưng vừa rồi đại nhân nói rồi, các người dám có động tác khác thường, giết không luận tội, ông dám động không?” Ông lão nuốt nước bọt, súng không đáng sợ, cái đáng sợ là thực lực của người thanh niên kia, bất cứ lúc nào cũng có thể giết ra, ông ta căn bản không thể chạy thoát. Cho nên câu trả lời trong lòng, tự nhiên là không dám động đậy, điện thoại cũng lặng lẽ để lại trong túi. Trong nhà xưởng, quả nhiên, mặc hoa thành phiến hiện ra, so với chỗ anh phát hiện ở Tốt thành, nơi này nhỏ hơn gần một nửa. Ngón tay ma sát lên chiếc nhẫn màu lam nhạt đó, Sở Vĩnh Du có loại dự cảm, phỏng chừng thật sự có chuyện sắp xảy ra. Cũng không có do dự nữa, chiếc nhẫn bắt đầu hấp thụ những năng lượng trong mặc hoa, sau khi tất cả mặc hoa trở nên khô héo, Sở Vĩnh Du kinh hãi phát hiện, chiếc nhẫn đó vậy mà hiện ra màu xanh đen, hoàn toàn thay thế màu lam nhạt trước đó. Đồng thời một loại cảm giác tâm linh, giống như chiếc nhẫn mở miệng nói chuyện với anh, càng giống như loại giác quan thứ sáu thần bí khó lường. Sở Vĩnh Du mở hai mắt ra, hai đạo tinh quang lập lòe vụt qua. “Không ngờ, mình vậy mà vẫn phải quay lại ngục chết một chuyến, thế giới này, thật sự thay đổi rồi. ”.