Bản lĩnh ngông thần

Chương 489 : Thật Sự Xin Lỗi

Không sai, cuộc điện thoại này là do Jessica gọi tới. Dựa vào lời nói lúc nãy của Chu Hựu Song để phỏng đoán, đóa hoa kỳ dị có màu xanh đậm mà anh đã phát hiện khi trước, nếu như hiện tại đã có quan hệ với Gia tộc Gran, vậy thì Jessica có thể thoát khỏi quan hệ? Điện thoại vừa mới được kết nối, lúc này âm thanh của Jessica vang lên. “Anh Sở, tôi có chuyện muốn báo cáo với ngài.” Sở Vĩnh Du chỉ phun ra một chữ. “Nói.” “Tôi phát hiện bên trong Gia tộc Gran có một công tước có cấu kết với gia tộc yêu tà, đang lén lút làm một vài chuyện, tôi cũng biết ân oán giữa ngài và yêu tà, cho nên tôi đang cố gắng điều tra, nếu như có tin tức gì thì tôi sẽ lập tức thông báo cho ngài biết.” Sự trầm mặc ngắn ngủi qua đi, giọng nói của Sở Vĩnh Du mới vang lên một lần nữa. “Jessica, có còn nhớ rõ tôi từng nói gì với cô không? Có vẻ như là cô gái thuần khiết được tôi cứu ra từ trong trấn nhỏ đã không còn tồn tại nữa rồi.” Ở đầu dây bên kia điện thoại, mặt của Jessica không có cảm xúc, nửa tiếng đồng hồ trước có người của Gia tộc Gran đến báo cáo nhà họ Chu trong đồng minh tứ đại gia tộc đã phát hiện ra một mảnh đất phù hợp để trồng hắc hoa, làm Jessica mừng rỡ như điên. Kể từ sau khi khu tam giác bị phá hủy, cô ta không dám đi trồng nữa, nhưng mà khi nghe thấy vùng đất đó ở Tỉnh Thành, tâm trạng của cô ta đã hoàn toàn bùng nổ. Tỉnh Thành là một nơi như thế nào, đây chính là nơi ở của Sở Vĩnh Du, xác suất bị phát hiện lớn bao nhiêu, Jessica căn bản không dám tưởng tượng. Cho nên cô ta suy nghĩ liên tục, cô ta cảm thấy mình phải lên tiếng trước, dưới tình huống Sở Vĩnh Du vẫn còn chưa phát hiện vấn đề này, để anh từ bỏ mảnh đất đó. Xem ra là hiện tại Sở Vĩnh Du đã biết được rất nhiều chuyện. “Anh Sở, tôi cũng có nguyên nhân bất đắc dĩ, ngài có thể tin tưởng được không?” Sở Vĩnh Du cười lạnh, giọng nói lại lạnh hơn băng rất nhiều. “Mặc kệ cô có nguyên nhân gì, thế mà lại muốn nuôi dưỡng loại hoa điên rồ như thế này, đó chính là tội chết, tự mình bước đến trước mặt tôi nhận cái chết.” Trong phòng làm việc, thiếu chút nữa là Sở Vĩnh Du đã không thể kìm chế được cơn giận của mình, thật sự là Jessica được xem như do anh bồi dưỡng từng bước từng bước phát triển, không ngờ tới lại phản bội nhanh như thế, hơn nữa còn làm ra loại chuyện kinh thiên động địa như thế này, lớn đến nỗi ông Tần và quốc gia đều kinh ngạc, làm sao anh không có cảm giác áy náy được chứ. Vẫn may là phát hiện kịp thời, đã phá hủy hết toàn bộ hoa xanh đậm trong khu vực tam giác, nếu không thật sự không có cách nào tưởng tượng hậu quả, mà chắc chắn Sở Vĩnh Du sẽ trở thành tội nhân thiên cổ. “Thật sự xin lỗi anh Sở, tôi thật sự rất cảm ơn ngài, nhưng mà có một số thời khắc thật sự thân bất do kỷ, tôi rất xin lỗi.” Câu nói sau cùng nói xong thì điện thoại cũng tắt máy, Sở Vĩnh Du hận không thể kiềm chế, từ đó về sau chắc chắn là Jessica sẽ đứng sau màn, biến thành sự tồn tại giống như Tỉnh Vu Dịch, vậy mà hai quả bom hẹn giờ này đều là do một tay anh tạo thành, làm sao cảm xúc của anh không có dấu hiệu mất khống chế được chứ. “Đưa Chu Hựu Song đi đi, lập tức thu thập chứng cứ để tiến hành thẩm phán, ai dám làm người bảo lãnh thì kêu người đó tự đến nói chuyện với tôi.” Dựa vào lời của Sở Vĩnh Du đã nói, xem như tuyên án tử hình cho Chu Hựu Song, mà Lộ Lộ đó đương nhiên cũng sẽ bị mang đi, trên cơ bản không có khả năng có thể xuất hiện. Ngược lại là Dries, sau khi kinh ngạc một phen thì có một loại cảm giác được sống sót sau tai nạn, ông ta cũng không cảm thấy có gì kì lạ. Dù sao thì người trêu chọc Sở Vĩnh Du là Chu Hựu Song, còn mình ngoại trừ nói vài câu tàn nhẫn ra thì không có chỗ nào đắc tội, được thả ra cũng không có vấn đề. Bước ra khỏi thương hội Thiên Tinh, Bao Khánh Phong nói một cách chắc chắn. “Thưa ngài, ngài cứ yên tâm chuyện ở thương hội Thiên Tinh đi, nếu như có bất cứ vấn đề gì thì tôi sẽ lập tức báo cáo với ngài.” Gật gật đầu, Bao Khánh Phong liền dẫn đội rời khỏi, chỉ có Tường Vi là ở lại. “Anh Sở, tôi muốn mời anh ăn cơm có được không?” Kinh ngạc nhìn Tường Vi, Sở Vĩnh Du đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, có chút xấu hổ. “À đúng rồi, tôi đã quên mất nhiệm vụ của cô đã hoàn thành, sao còn có thể ở Tỉnh Thành được?” Gương mặt của Tường Vi đỏ lên, đúng là như vậy, hiện tại Sở Vĩnh Du đã trở thành chiến thần nước R, đương nhiên nhiệm vụ của cô ta đã được xem như là hoàn thành. Nhưng mà cuộc sống như thế hình như là cô ta đã thành thói quen, không có cách nào từ bỏ dễ dàng, cho dù đứng ở phía sau không có tiếng tăm gì đi nữa, chỉ là thỉnh thoảng nhận được cuộc điện thoại của Sở Vĩnh Du thì cô ta cũng sẽ vui vẻ. “Tôi, tôi đã xin điều đến đội điều tra sự cố đặc biệt ở Tỉnh Thành, là một phó đội trưởng.” Làm sao mà Sở Vĩnh Du không biết trong lòng Tường Vi đang suy nghĩ cái gì, nhưng mà anh không nói toạc ra, anh lắc đầu từ chối. “Tôi còn có vài chuyện, chắc không ăn cơm được rồi.” Trên đời này còn có rất nhiều đàn ông tốt, anh thật sự không hi vọng Tường Vi lại phải dính tới anh. Nhìn bóng lưng của Sở Vĩnh Du và Kim Minh, Tường Vi cắn chặt môi, không biết là trong đầu đang suy nghĩ cái gì, có lẽ mỗi một người yêu Sở Vĩnh Du đều là một sai lầm. Bước lên xe, Kim Minh ân cần hỏi. “Anh Sở, ngài muốn đi đâu?” Ngày hôm nay xem như là anh ta đã tận mắt nhìn thấy năng lực và mối quan hệ của Sở Vĩnh Du, chẳng trách những người ở Tỉnh Thành đều xem anh là đại ma vương tuyệt đối không thể trêu chọc, đúng là có nguyên nhân. “Đi đến đây đi.” Sở Vĩnh Du nói là cửa hàng tạp hóa Đào Tử của Kim Đào, mặc dù biết Tôn Đế là người lớn tuổi chắc sẽ không làm gì với Kim Đào, nhưng mà anh vẫn cảm thấy nên đến đó xem một chút, trong lòng mới có thể yên tâm hơn nhiều. Thật ra thì cũng do anh nhàm chán, bởi vì vợ và con mình đều không ở nhà, ở nhà cũng cô đơn. Lúc này, điện thoại di động của Kim Minh lại vang lên, là ba của anh ta gọi tới. “Kim Minh, con đã thành công rồi, hành động của thương hội Thiên Tinh đều đã dừng lại, vẫn may là Chu Hựu Song tha thứ cho con, nếu không thì..." Kim Minh bất đắc dĩ, tha thứ cái rắm ấy, nhưng mà có Sở Vĩnh Du đang ở bên cạnh, có rất nhiều điều anh ta không thể nói. “Ba, để một lát nữa con trở về nói rõ cho ba biết, con có chút việc bận, cúp máy trước đây.” Đến cửa hàng tạp hóa Đào Tử, chỉ nhìn một chút Sở Vĩnh Du liền nhíu mày, bởi vì cửa hàng tạp hóa Đào Tử đang được kéo cửa cuốn, chuyện này không bình thường. Chẳng lẽ là Đào Tử tạm thời có chuyện bận nên đi ra ngoài, hay là Tôn Đế thật sự không có liêm sỉ mà ra tay với Kim Đào? Không quan tâm chuyện khác, Sở Vĩnh Du bước xuống xe, Kim Minh cũng vô thức đi theo, ít nhất là trước khi Sở Vĩnh Du không chủ động đuổi anh ta đi, anh ta phải thật sự nắm chắc mối quan hệ này. Lúc lên vỉa hè, khóe mắt của Kim Minh nhìn thấy cái gì đó, anh ta quay đầu lại, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc. “A? Sao xe của anh ấy lại ở đây?” Điều mà Kim Minh chú ý tới chính là chiếc xe thể thao 911 đang đậu ở ven đường, chiếc xe có màu sắc này, cả Tỉnh Thành chỉ có một chiếc, là đặc biệt chế ra cho anh trai của anh ta, đương nhiên anh ta vừa nhìn là có thể nhận ra ngay. Cùng lúc đó, Sở Vĩnh Du đứng trước cửa cửa hàng tạp hóa Đào Tử nge ngóng một chút, sau đó chân phải vừa mới nhấc lên, cánh cửa cuốn đang được khóa lại thế mà trực tiếp kéo lên. Cửa cuốn vừa mới mở ra, cảnh tượng ở bên trong liền phơi bày, đương nhiên Kim Minh cũng nhìn thấy được, lúc này sợ hãi quá độ. Hiện tại...!xong đời rồi!.