Bán hôn bất hôn

Chương 25 : Ngủ bên cạnh (1)

Thân là bạn thân thiết của Trình Hoài, Tiết Tây và Lâm Trí Hòa biết chuyện Trình Hoài từng kết hôn là thật. Lúc trước sau khi Trình Hoài ly hôn, rồi thích Lục Lê, khi muốn thổ lộ với Lục Lê, còn từng hỏi ý kiến hai người họ, cuối cùng lấp liếm chuyện ly hôn vẫn không giấu được. Lúc trước, Tiết Tây cười nhạt tỏ vẻ che giấu được, nhiều thêm một chuyện không bằng ít đi một chuyện, dù sao anh và Tề Lâm cũng không từng phát sinh chuyện gì; Lâm Trí Hòa lại giữ ý kiến trái ngược, cam đoan nói nếu sau này Lục Lê biết chân tướng, sự tín nhiệm đối với anh sẽ suy giảm. Quả nhiên, bị lời nói ác độc kia của Lâm Trí Hòa nói trúng rồi. Thấy Trình Hoài ở đầu kia điện thoại không nói gì tỏ vẻ cam chịu, còn nhớ sáng qua trên internet báo chí đăng chính là hình ảnh Trình Hoài hôn trán Tề Lâm, Lâm Trí Hòa mặt nhăn nhíu mày, nghi hoặc hỏi: “A Hoài, chú hôn Tề Lâm trên tin tức rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? “Trí Hòa, tin tức gì hả?” Tiết Tây ở bên cạnh bị Lâm Trí Hòa nói như lọt vào trong sương mù, khàn giọng hít một ngụm khí lạnh, sờ sờ đầu, “A Hoài hôn Tề Lâm? Sao tớ không nghe thấy tin này nhỉ?” Ngày hôm qua, thời gian tin tức kia xuất hiện là sáng sớm, tốc độ áp chế xuống cũng nhanh, cho nên không biết tin cũng là bình thường. Lại nói, Lâm Trí Hòa là người ngủ muộn dậy muộn, mỗi ngày hầu như anh đều tám giờ mới có thể rời giường, cho nên lúc anh dậy, tin tức đã biến mất từ lâu. Sở dĩ anh biết là vì hôm qua đi làm, trong lúc họp có nhân viên cấp quản lý cứ tâm thần không yên, nhíu mày thất thần. Lâm Trí Hòa thấy vậy nhất thời có chút tức giận, hỏi anh ta không muốn làm phải không, không nghĩ tới người nọ lại vẻ mặt cay đắng còn kém chút nữa là rớt nước mắt, nói anh ta thất tình. Mọi người đang họp, nghe anh ta nói thất tình thì đều kinh ngạc, chưa từng nghe nói anh ta có bạn gái nha, không nghĩ tới, anh ta lại mở máy tính ra, để bọn họ xem —— Nữ thần của anh ta hẹn hò với phú thương. Người này thế mà lại cắt lại ảnh tin tức. . . Nhìn thấy tên của Tề Lâm trên tin tức, người trong phòng hội nghị cười thành đám. Là đàn ông hơn ba mươi tuổi, chưa bao giờ nói chuyện yêu đương, thì ra là theo đuổi minh tinh, ngây thơ quá ngây thơ. Tất cả mọi người đang cười, Lâm Trí Hòa chính là cười không ra, cho dù Trình Hoài hóa thành tro anh cũng nhận ra được, người đàn ông trên tấm ảnh cắt lại kia, rõ ràng chính là Trình Hoài a. Cơ mặt Lâm Trí Hòa hơi kéo kéo. Lại nói, hiện tại Trình Hoài chính là yêu Lục Lê yêu đến trong tận xương tủy, lại có thể khuya khoắt đi hôn vợ trước, thân là bạn của anh cũng hiểu là không thể. Hôm qua họp xong liền gọi điện thoại cho Trình Hoài, không nghĩ tới di động của Trình Hoài tắt máy. . . Hiện tại Tiết Tây gọi điện cho Trình Hoài, Lâm Trí Hòa cũng phun ra luôn, không nói thì khó chịu. “Tình hình cụ thể về nước rồi nói sau.” Trình Hoài bất đắc dĩ thở dài, hút thuốc, nhả ra khói, “Hai người các cậu đêm nay đi Sky giúp tôi chiếu cố A Lê thật tốt là được. Trông chừng A Lê, nhất định đừng để cô ấy uống rượu.” “Không riêng việc không cho cô ấy uống rượu, thấy kẻ khác giới tới gần, còn phải lập tức đuổi đi nữa.” Lâm Trí Hòa trêu tức cười, “Được rồi yên tâm, hai bọn tôi nhất định sẽ trông nom Trình phu nhân thật tốt.” “Trí Hòa, trên tin tức nào có ảnh chụp Trình Hoài hôn môi Tề Lâm đâu?” Tiết Tây lên mạng, vào baidu tò mò, mặt nhăn nhíu mày, “Căn bản không tìm được tin này. Từ khóa rốt cuộc là gì, Tề Lâm? Phú thương?” Thấy Lâm Trí Hòa ngắt điện thoại không nói lời nào, Tiết Tây ngẩng đầu nhìn nhìn anh, thì thấy khóe miệng Lâm Trí Hòa đang câu ra vẻ ngọt ngào đang nghĩ gì đó. Tiết Tây nhe răng nhếch miệng hít một ngụm khí mát: “Mẹ tôi ơi, cậu đang làm gì thế? Tư xuân* hả?” (như kiểu nghĩ đến mộng xuân í :3) Ai ngờ Lâm Trí Hòa vẫn chưa chửi anh, chỉ đột nhiên thở dài: “Thật ra, tôi rất hâm mộ A Hoài, có thể tìm được một cô gái yêu thật lòng còn đáng để yêu. Nếu tôi gặp được một cô gái chân thành, tôi nghĩ tôi sẽ còn thê nô* hơn cả Trình Hoài, còn yêu cô ấy cưng chiều cô ấy.” Dừng một chút, nhìn về phía Tiết Tây, “Đối với cô gái chân thành, nhìn cô ấy càn quấy làm nũng chơi xấu, cũng có thể rất hạnh phúc.” (*: làm nô lệ cho vợ) “Hừ hừ.” Da đầu Tiết Tây run lên, lạnh lùng cười hai tiếng, “Cậu quả thực đang tư xuân a, nhưng mà, tớ nghe nói gần đây cậu đang qua lại với cô người mẫu mới trong giới giải trí? Thật sao?” “Ừ hừ.” Lâm Trí Hòa nhún nhún vai, đưa ví tiền ném cho Tiết Tây, “Phải thật thì sao, ảnh chụp kẹp ở trong ví tiền.” Tiết Tây mở ví tiền ra, lấy ra bức ảnh, nhìn cô gái trên bức ảnh, nhấp nhấp lưỡi: “Sao bức ảnh này có vài phần giống với Lục Lê nhỉ?” “Sao có thể? Ánh mắt của cậu không có vấn đề đi.” Lâm Trí Hòa đột nhiên tiến lên một phen đoạt lấy ảnh chụp, nhìn kỹ, “Cậu nhìn rõ ràng, đây là người mới xuất sắc trong giới giải trí gần đây —— tiểu thư Phạm Lệ Văn, cậu lên Baidu tìm Phạm Lệ Văn, giống Lục Lê một chút tôi gọi cậu là ông lớn.” Thấy Lâm Trí Hòa có chút kích động, Tiết Tây chớp chớp mi: “Nhưng nhìn cái này rõ ràng cũng rất giống. Nếu không lần sau cậu đưa cho A Hoài nhìn xem, để cậu ta xem giống hay không giống.” “Tiểu tử cậu có thể gây ít họa cho tôi được không, lần trước chẳng qua Lục Lê nhận sai người, tôi đã bị cậu ta đề phòng như kẻ trộm, nếu cậu dám nói Phạm Lệ Văn giống cô ấy, Trình Hoài không chừng thực cho rằng tôi thích Lục Lê, hai chúng tôi đây đoán chừng sẽ tuyệt giao.” Nhớ tới đoạn thời gian Trình Hoài phòng anh như phòng cướp kia, anh liền một bụng bực tức. Không phải là Lục Lê nhận nhầm anh mặc quần áo của Trình Hoài thành Trình Hoài thì bịt mắt anh sao? Không phải ở trên bàn cơm Lục Lê khen anh vài câu, nói dáng người anh rất tốt, khí chất rất tuyệt rất nho nhã trầm ổn sao? Không phải là anh từ nội tâm khen lại Lục Lê, nói cô thật trong lành khiến người ta cảm thấy rất thoải mái sao? Điều này chẳng qua là cảm động lần nhau thông thường, Trình Hoài thằng nhãi này lại có thể keo kiệt đi ghen tị! Đoạn thời gian đó mắt lạnh đối xử với anh còn không nói, vừa thấy Lục Lê nói chuyện với anh còn luôn đề phòng đủ kiểu ngữ khí âm dương quái điều các loại, làm hại anh hiện tại nhìn thấy Lục Lê vẫn xấu hổ đủ điều. Về phần chân tướng câu chuyện, là như vầy. . . Sau khi Trình Hoài và Lục Lê kết giao, thì muốn giới thiệu Lục Lê cho hai người bạn thân của anh biết, nhưng mà ngày thường họ đều bề bộn nhiều việc, vẫn không có thời gian gặp mặt, đành phải đợi đến cuối tuần. Nhớ rõ ngày đó là thứ bảy, cũng là ngày thứ năm Trình Hoài và Lục Lê mới bắt đầu kết giao. . . Sáng sớm ngày đó, Trình Hoài liền gọi điện thoại cho Lâm Trí Hòa và Tiết Tây, bảo hai người họ đến tụ tập cùng vợ anh. Rồi sau đó, lại gọi cho Lục Lê, bảo cô đến nhà anh, nói là muốn giới thiệu cô cho bạn bè biết. Ngày đó, Lâm Trí Hòa cùng Tiết Tây đến nơi, Lục Lê còn chưa đến. Ngược lại Trình Hoài đang ở trong phòng bếp bận rộn làm đồ ăn, thấy hai bọn anh đến liền bảo hai người họ giúp anh một tay, cùng nhau nấu cơm, lúc ấy nhìn bộ dạng Trình Hoài thắt tạp dề nấu cơm, Lâm Trí Hòa bị dọa nhảy dựng. “Tôi nói này Trình thiếu, cậu cũng có thể xuống bếp a.” “Này có gì ngạc nhiên, đàn ông xuống bếp hiện tại chính là mode.” Trình Hoài Đắm chìm trong tình yêu vẻ mặt hạnh phúc liếc anh một cái, chớp mi, “Huống chi là nấu cơm vì người yêu dấu.” Tiết Tây đứng ở phía bên phải anh buồn nôn nhìn anh: “Cậu xác định cơm cậu làm có thể ăn?” “Không chỉ có thể ăn, còn ăn rất ngon.” Trước kia ở nước ngoài, thường xuyên ăn cơm Tây, ăn đến mức hiện tại Trình Hoài nhìn đến cơm Tây dạ dày liền khó chịu. Đi ăn ở quán Trung Quốc, đồ ăn Trung Quốc kia còn được làm rất tây hóa, không có cách nào, Trình Hoài liền tự mình học nấu cơm, cơm anh làm, hương vị kia tuyệt đối rất không tồi, nói cách khác, sau này Lục Lê sẽ có lộc ăn. Cứ như vậy, Lâm Trí Hòa cùng Tiết Tây ở trong phòng bếp làm tiểu trợ thủ của anh, giúp anh lấy thứ này thứ kia. Ba người nói nói cười cười đứng chung một chỗ, còn đều là mẫu người thân hình cao lớn, có chút đẹp mắt. Tuy rằng Lâm Trí Hòa thoạt nhìn khôn khéo giỏi giang, nhưng khi nấu cơm chân tay thật sự vụng về. Tên giúp việc này lấy dấm chua lại có thể luống cuống tay chân đánh đổ trên bàn, sau khi làm đổ, dấm chua còn dính vào quần áo của anh. Trình Hoài cùng Tiết Tây thất vọng, trong phòng bếp này không thể chứa bức tượng phật, Trình Hoài tìm quần áo của mình ném cho anh, bảo anh nhanh đi tắm rửa một cái, ăn mặc sạch sẽ rồi trở ra. Phải biết rằng, sau khi kết giao với Lục Lê, Trình Hoài liền nới mật mã cửa nhà mình cho Lục Lê. Ngày đó Lục Lê đến nhà anh, trực tiếp mở mật mã thật cẩn thận mở cửa ra, tay chân nhẹ nhàng tiêu sái đi vào, chuẩn bị cho Trình Hoài một sự kinh hỉ. Vào phòng, nhìn xung quanh mọi nơi, thấy Trình Hoài đứng ở ban công hút thuốc, cô rón ra rón rén tiêu sái đi tới, đi đến phía sau anh, Lục Lê kiễng mũi chân, che lên mắt anh. “Đoán xem em là ai?” Lục Lê cố ý đổi giọng, âm thanh nghe tục tằng mà trầm thấp. Đối với việc có người tới che mắt mình ở đây, Lâm Trí Hòa đoán người này nhất định là người mình biết, nghi hoặc nhíu mày, chẳng lẽ Trình Hoài còn mời bạn nữ đến làm quen với Lục Lê? Bạn nữ thân với Trình Hoài có điều còn thân với anh hơn? “Tina?” Lục Lê lắc đầu. “Susan?” Lục Lê tiếp tục lắc đầu. Lâm Trí Hòa đoán gần mười cái tên, đều bị Lục Lê bác bỏ từng cái. Đối với người đàn ông trước mắt kêu đến mười mấy người cũng chưa thấy tên của cô, Lục Lê tâm phiền ý loạn rút tay về. Nhưng mà cô mới vừa rút tay về, liền nghe được phía sau có người gọi cô: “A Lê, em đã đến rồi?” Nghe giọng nói quen thuộc này, Lục Lê quay đầu lại, nhìn thấy đó là Trình Hoài đeo tạp dề. Nghi hoặc nhìn Trình Hoài, nhìn nhìn lại người đàn ông trước mắt mặc quần áo của Trình Hoài, Lục Lê hiểu ra, biểu tình xấu hổ xin lỗi cười với Lâm Trí Hòa đang quay người lại: “Thực xin lỗi, nhận sai người.” Lâm Trí Hòa đến nay đều nhớ rõ Trình Hoài kia ngày đó nhanh chóng tiêu sái tới bên cạnh Lục Lê, lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, ngữ khí rõ ràng không hờn giận nói với anh: “Còn không mau đi phòng bếp giúp Tây một chút?” Sau khi nói xong, hai lời chưa nói ôm lấy Lục Lê đến phòng ngủ. Ngày đó, vào phòng ngủ, đóng cửa lại, Trình Hoài trực tiếp ném Lục Lê lên giường, rồi sau đó cả thân mình liền thật mạnh đặt trên cơ thể cô. Hương vị trên người anh rất dễ chịu, Lục Lê tham lam hít hít mũi, vẻ mặt thực vô tội nhìn anh. Nhìn thấy Trình Hoài đen mặt, Lục Lê biết nhất định vừa rồi chuyện nhận sai người khiến anh rất không thích, vì thế đành phải trước chủ động áy náy nói: “Anh ấy mặc quần áo của anh, dáng người còn không khác với anh lắm, cho nên, em. . . .” “Ừ.” Trình Hoài lạnh lùng ừ một tiếng, còn thật sự nhìn cô, rõ ràng có chút ghen tuông, “Nhìn mặt sau của cậu ta, em cảm thấy anh đẹp hay là cậu ta đẹp?” “Đương nhiên là anh.” Lục Lê cười lấy lòng, “Anh là đẹp nhất đẹp nhất.” Nghe cô nói như vậy, Trình Hoài hiểu ý cười, cạo cạo cái mũi nhỏ của cô, nói một tiếng ngoan, rồi sau đó đem môi tiến đến bên tai cô, nhẹ nhàng nói: “Sở dĩ em nhận sai người là vì không quen thuộc hương vị của anh, hiện tại, anh muốn cho em biết hương vị của anh.” Nói xong, môi trực tiếp phủ lên môi cô. Đó là lần đầu tiên họ hôn môi sau khi kết giao, cũng là nụ hôn đầu tiên của Lục Lê. Đầu tiên Trình Hoài dùng lưỡi liếm liếm môi trên dưới của Lục Lê, rồi sau đó dùng răng nanh khẽ cắn môi cô, chậm rãi mút. Tiếp theo, anh linh hoạt luồn lưỡi vào trong miệng cô, ngậm giữ lưỡi cô, nhẹ nhàng mút, động tác thong thả mà mềm nhẹ. . . Tuy rằng kĩ thuật hôn của Trình Hoài rất không tồi, chính là không biết Lục Lê nha đầu này thật sự quá ngu ngốc, vẫn là lần đầu tiên hôn môi thật trương chặt, ngày đó chẳng qua tiếp xúc hôn môi năm phút đồng hồ, cô lại có thể cắn vào đầu lưỡi anh mấy lần. . . Thẳng đến khi Trình Hoài cảm thấy trong miệng có máu, mới bất đắc dĩ dừng lại, nhìn Lục Lê, mặt cô đã trướng hồng đỏ. “Xin lỗi…” Lục Lê có chút thẹn thùng áy náy nói. Nhìn thấy khuôn mặt hồng của Lục Lê, Trình Hoài chỉ cảm thấy rất đáng yêu, hạnh phúc chọc chọc chóp mũi cô, cố ý trêu cô: “Đầu lưỡi bị cắn thật sự rất đau, nếu em muốn an ủi, vậy dịu dàng liếm liếm đầu lưỡi của anh.”