Bạn gì đó ơi, chúng ta là vợ chồng hả " h+"
Chương 189 : Xiv Bám Sát Quấy Rầy 11
Iris chề môi nghĩ nghĩ rồi lại cắn môi nghĩ nghĩ, hỏi lại một câu xoáy tim Pierre: “Vì sao tôi phải giải thích cho anh những chuyện này nhỉ?”
Cái đầu siêu việt của Pierre nghe xong liền đặc lại không cách gì trả lời.
Các mạnh máu trong não ép lại kiểu gì mà dồn hết xuống gương mặt da trắng mũi cao của anh khiến cho hai má và chóp mũi nở ra những bông hoa đo đỏ.
Anh ngại ngần quay đi, nói một câu bâng quơ: “Không có gì, tôi chỉ tò mò thôi.”
Iris liền cười lớn đưa mặt đến trước mặt anh lém lỉnh hỏi tiếp: “Anh tò mò về nghệ thuật hay tò mò xem hình ảnh trên phim có phải là thân hình không mặc gì của tôi hay không?”
“Tôi...!tôi...” - Pierre không biết trả lời thế nào.
Anh không biết nói dối cũng không biết che đậy cảm xúc càng không thể nói cho cô biết rằng anh tò mò về thân thể cô cho nên đành ấp úng.
Iris lần đầu dồn được Pierre vào thế bí thì thích thú lắm.
Cô cười nghiêng cười ngảkhiến Pierre ngượng chín mặt quát lớn: “Cô có rời khỏi giường của tôi hay không hả? Ai cho phép cô ngả ngớn trên đó.
Con gái gì mà không ý tứ, ở trong phòng đàn ông mà nằm nghiêng ngả như vậy?”
Bỏ qua lời càm ràm cuả Pierre, Iris chỉ phản đòn bằng một câu: “Đây là phòng đàn ông sao? Tôi tưởng là trường mẫu giáo.”
Nói không chưa đủ, Iris còn kéo tay Pierre đến từng bức tượng trên bàn làm việc của anh và chỉ vào đó: “Anh nhìn nè, đây là tượng công chúa Aurora trong bộ truyện “Người đẹp ngủ trong rừng”, còn đây là Tinkel Bell nàng tiên bay, còn đây là Aladin nè.
Phòng đàn ông nên có những thứ này sao?”
Pierre nảy giờ đứng sững người không phải vì cô nàng to gan đả phá sở thích của anh mà là vì cô ấy lần đầu chủ động nắm tay anh và còn giữ lâu như vậy.
Pierre biết đây chỉ là cái nắm tay thông thường nhưng sao lòng anh lại lăn tăn thế này?
Pierre lạnh lùng hỏi lại: “Vậy theo cô phòng đàn ông thì nên có cái gì?”
Iris như được rà trúng đài liền nheo mắt nói: “Chờ tôi một chút.”
Cô lấy điện thoại ra rồi nhanh chóng tìm một hình, kết nối bluetooth với máy in và in ra một bức ảnh.
Pierre đứng yên nhìn cô gái giở trò một lúc cho đến khi cô vui vẻ cầm tấm ảnh đến đưa cho anh.
Sắc mặt Pierre nghiêm nghiêm nhưng môi thì vừa nhếch lên tinh tế, hình như là đang cười.
Nụ cười bị kiềm nénnhìn méo xệch rất khôi hài nhưng Iris biết anh đang vui vì mắt anh không rời khỏi tấm ảnh.
Iris liền hỏi lại: “Nhìn có đẹp không?”
Pierre nhìn bức ảnh rồi nhìn sang cô nói: “Rất đẹp.”
Iris liền giải thích thêm: “Mẹ tôi có một nửa là người Ấn Độ cho nên bà ngoại tôi rất thích con gái mặc Saree (*).
Bức này chụp lúc tôi tham dự liên hoan phim ở Boombay đó.
Anh xem, tôi mặc Saree cũng không tệ phải không?”
Pierre nhìn bức hình Iris mặc bộ Saree màu hồng, gương mặt đeo khuyên ở mũi trông đặc biệt hút hồn.
Chưa kể phần bụng thon lộ ra chiếc rốn xinh xinh như đóa hoa nở kia nữa.
Tất cả đều hoàn mĩ đến khiến anh ngơ ngẩng.
Pierre chưa nhìn đủ thì Iris giật lại tấm hình, tự nhiên như nhà của mình, treo nó lên. tường đối diện giường ngủ của anh.
Cô còn tiện miệng nói: “Lấy dùm tôi cuộn băng keo và cây kéo.”
Sau một hồi cắt dán thì cô cũng hài lòng bước ra xa nhìn ngắm tấm hình của mình, rồi vỗ vai Pierre nói: “Phòng đàn ông nên treo hình phụ nữ.
Anh không có phụ nữ thì nên treo hình siêu sao giống như tôi.”
Nhiều lúc Pierre cứ tự hỏi không biết gặp được diễn viên đình đám Hollywood như Iris là phúc hay nợ của anh mà cả đêm đó anh trằn trọc không sao ngủ được.
Anh cứ nhìn tấm hình rồi lại bức rức.
Dù cố nhắm mắt lại thì anh cũng không nhắm được lâu bởi vì sợ không nhìn thấy tấm hình kia nữa.
“Thì ra ngôi sao nổi tiếng có ảnh hưởng ghê gớm như vậy, chẳng trách phim của cô ta có nhiều lượt xem.
Có lẽ họ cũng như anh, sợ tắt ti vi rồi sẽ không còn nhìn thấy dung nhan kiều diễm kia nữa.” - Pierre gối đầu lên hai cánh tay bắt chéo và suy nghĩ.
Nghĩ ngợi bâng quơ không phải là tính cách của anh nhưng đầu anh không thoát khỏi đề tài: “Cô ấy nói trên phim không phải là thân thể của cô ấy, vậy thân thể của cô ấy trông như thế nào?”
Sự tò mò này khiến anh kinh ngạc về bản thân mình, anh rùng mình và tự sỉ vả ý nghĩ này của mình nhưng vì sao anh mãi không thoát ra được cảm giác muốn chạm vào cái gương mặt đang cười như trêu tức anh ở trên tường kia.
......
(*) Nanny: tiếng Anh là bà vú
(*)bunnies: tiếng Anh là những con thỏ con
(*) Saree: trang phục truyền thống của người Ấn Độ, Nepal, Sri Lanka, Pakistan và các nước lân cận ở Tây Á.
......
Khả năng thả thính của cô Iris này cao quá cả nhà ạ.
Các bạn đọc xong cũng đừng quên thả tim cho "mẹ thỏ" nha..
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
30 chương
18 chương
21 chương
11 chương
1332 chương