Bạn Gái 60%

Chương 6

Tửu lượng Lâm Gia Gia tuy rằng không tốt, nhưng can đảm sau khi uống rượu lại không nhỏ, hơn nữa khi nhìn đến Trình Dư Chân, thân đang bị vây hãm trong nhuyễn ngọc ôn hương, giống như lửa giận dâng lên, muốn dập tắt lửa, cứ bưng một ly, lại một ly uống cạn. Liều mình uống rượu kết quả đó là cô say đến mức trước mắt đầy sao, hoa mắt nhìn tất cả đám oanh oanh yến yến bên cạnh anh, một người đều hóa thành hai người. Tất cả những cô gái có mặt ở đây đều là ý không ở trong lời, chỉ là Trình Dư Chân vừa mới đến trấn nhỏ đã đủ để cho các cô say mê mơ mộng, có ai còn muốn lãng phí thời gian uống rượu? Có đấy, có đứa ngốc Lâm Gia Gia này. Cô đem rượu pha làm nước lã, uống không ngừng, muốn mượn cớ tiêu trừ tức giận, bất đắc dĩ mượn rượu giải sầu, sầu càng sầu, quỳnh tương ngọc dịch giống như một loại độc dược, ngược lại làm cho cô càng thêm bối rối không yên. Vì thế, cô say đến gần như hồ đồ, gần như đứng không vững, tựa vào lan can mới có thể đứng tạm. Người khởi xướng là Thường Tiểu Nhạc lại giống quỷ chết đói đầu thai, há miệng ăn hải sản nướng, ánh mắt đều mở không lên, làm sao có thời giờ quan tâm đến cô bạn đang uống rượu đứng không vững kia chứ?! Dù sao nhất định sẽ có người quan tâm cơ mà. Trong chốc lát, Trình Dư Chân rời khỏi đám con gái đang quấn quýt lấy mình, vươn bàn tay to chụp tới, để cho cô đang say như chết tiến sát vào trong ngực của anh. Gương mặt tuấn tú của anh để sát vào cô, ngửi được muì rượu nồng nặc, xem ra cô thực sự uống không ít. "Em đã uống say." Một động tác nho nhỏ như vậy lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngay cả Thường Tiểu Nhạc đang ăn bất diệc nhạc hồ cũng lôi kéo bạn tốt cùng trường ở bên cạnh xem kịch vui. Cơ hội tới, nam nhân vật chính, đã lên sàn a! "Liên quan gì đến anh!" Lâm Gia Gia một chút cũng không cảm kích, vươn hai tay, muốn đẩy anh ra. Cử chỉ này đưa tới một trận hừ nhẹ bất mãn của đám hoa bướm đang ở một bên, hận không thể xông lên đẩy cô ra, sau đó lại mắng cô không biết tốt xấu, dám đem người đàn ông cực phẩm đẩy ra bên ngoài như vậy! Trình Dư Chân không suy suyễn, cánh tay mạnh mẽ mà hữu lực ôm chặt cô, muốn cô đừng chui loạn lộn xộn nữa. "Tại sao lại không liên quan đến anh?" Anh không tức giận, ngược lại lộ ra nụ cười tươi tà ác,"Cho dù chúng ta chia tay, nhưng em từng là bạn gái trước của anh, chăm sóc em là đương nhiên." Tiếng nói của anh không lớn không nhỏ, vừa vặn làm cho tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy. Thường Tiểu Nhạc thiếu chút nữa bị một khối thịt nghẹn chết, may mắn có người tri kỷ ở một bên đưa cho cô ly nước ấm, cô lập tức hớp nhanh mấy hớp. Bạn trai trước cùng bạn gái trước?! Oaaaaaa!!!!...... Tin tức lớn chấn động Đông Phương trấn! "Anh...... Anh......" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Gia Gia hồng toàn bộ, cồn đang lên men ở trong cơ thể của cô, tác quái, dạ dày không ngừng đảo lộn, ngay cả nói đều nói không được. "Không cần cảm thấy ngượng ngùng với anh, cho dù năm đó không hiểu tại sao em lại bỏ anh, nhưng tận đáy lòng của anh, vẫn cảm thấy mình có nghĩa vụ chăm sóc cho em." Cái miệng của anh nhếch lên độ cong thập phần kỳ diệu, giống như đang miễn cưỡng cười vui. Cho dù cô say, vẫn có thể nghe thấy đám hoa bướm bên cạnh anh vì anh cảm thấy không đáng giá cùng đau lòng than nhẹ. Đau lòng cái con khỉ! Hắn ta là con quỷ phong lưu vô địch, tại sao lại giả vờ làm khổ chủ? "Sở dĩ tôi bỏ anh, là vì anh......... Nôn......" Trong cơn giận dữ, cô nhịn không được phun ra, hai chân cũng gần như đứng không nổi. Trình Dư Chân lại duỗi đôi tay cường tráng ra, vòng lại rắn kết thật chắc đem cô ôm vào lòng, sau đó lớn tiếng doạ người,"Thật ngại quá, tôi đưa Gia Gia về nhà trước. Các bạn cứ ở lại vui vẻ, lần khác đến lượt tôi làm chủ, mời mọi người đến nhà mới của tôi liên hoan." Đoàn người thất chủy bát thiệt vội vàng hưởng ứng không sao, không sao, dù sao anh đã cho thấy là bạn trai trước của cô, và đã biểu hiện ra săn sóc ân cần, mọi người có mắt cũng đã biết anh đối với cô tình cũ chưa xong. Ai, Lâm Gia Gia rốt cuộc đời trước đã từng đốt bao nhiêu nén hương? Loại con trai cực phẩm thế này, đôi mắt lại bị mờ, chỉ động tình đối với cô. "Anh buông tôi ra!" Vòng eo của cô bị đại chưởng kiềm chế, bả vai cũng bị ngũ trảo bắt lấy, không thể thuận lợi đào thoát. Trình Dư Chân dùng bạc môi chuyển tới bên tai của cô, tiếng nói mị hoặc lại trầm thấp, nửa uy hiếp nửa là lừa gạt nói:"Gia Gia, ngoan một chút, bằng không lát nữa anh làm ra chuyện gì, ngay cả anh cũng không dám đảm bảo đâu, nếu đem trường hợp biến thành bế tắc hơn nữa, em cũng đừng trách anh." "Anh......" Lâm Gia Gia còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người bọn họ, tình thế so với người bất lợi hơn, đành phải ngậm miệng lại, bo bo giữ mình. Cô đã từng rơi vào tay anh vô số lần, anh luôn luôn có biện pháp đem hình tượng tà ác khiến cho thần thánh không thể xâm phạm, làm cho những người bên ngoài không biết luôn nghĩ rằng anh thuần khiết lại không hề có mưu tính gì. Sai sai sai! Anh hoàn toàn chính là một ngụy quân tử. Đáng tiếc thượng đế cho anh một gương mặt thánh thiện, tất cả mọi người dù thấy anh phạm tội nhưng vẫn bị gương mặt tươi cười ngây thơ vô hại của anh che giấu, cảnh thái bình giả tạo. Cho dù anh có thể làm bộ vô tội, nhưng thương tổn của anh đối với cô vẫn luôn khắc cốt minh tâm như vậy, đối với tất cả những gì liên quan đến anh, cô có thể lựa chọn quên đi, chẳng qua không thể tha thứ. Nhưng người ở giang hồ, thân bất do kỷ, cô muốn sống một cuộc sống bình thản,giống như nước chảy bèo trôi, chỉ có thể trách cuộc sống của cô kém may mắn mà thôi. Hiện nay Lâm Gia Gia vẫn khốn khổ ngã vào trong lòng của anh, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người theo anh rời đi. Lâm Gia Gia tuy rằng uống rượu, nhưng vẫn chưa say đến mức ngu muội. "Đây...... Đây không phải nhà của tôi......" Làm ơn đi! Cô là uống rượu, cũng không có đần độn, đúng không? Nhà cô ở nơi nào, cô còn nhận được phương hướng. "Đã trễ thế này, em lại ói thành như vậy, về nhà, là muốn Mẹ Lâm làm nô tài của em sao?" Trình Dư Chân dám đem cô kéo vào trong phòng, sau đó đóng cửa sắt lại. "Tôi...... Tự tôi có thể." Cô trừng mắt liếc nhìn anh,"Không cần anh nhiều chuyện!" Cô muốn đi về hướng cửa, nhưng còn chưa tới huyền quan, dạ dày của cô lại đảo lộn, hai tay nhanh chóng bịt cái miệng nhỏ nhắn lại. Anh vừa nhìn thấy động tác của cô, phản ứng cực nhanh ôm lấy cô, vọt vào phòng tắm lầu một, để cho cô ngồi xổm trước bồn cầu. "Nôn......" Cô lập tức phun ra. Trình Dư Chân rời khỏi phòng tắm nhỏ hẹp, sau đó đi vào phòng bếp, pha một ly trà đậm. Tuy rằng anh chuyển vào không bao lâu, nhưng nơi này mọi thứ đều đã sửa sang lại tốt lắm. Lâm Gia Gia súc miệng, ra khỏi phòng tắm, có vẻ có chút chật vật. Hừm! Chờ ngày mai cô khôi phục thanh tỉnh, nhất định phải đi tìm Thường Tiểu Nhạc tính toán sổ sách, dám lừa gạt cô đây là nước trái cây, kỳ thật là cocktail pha rượu với nồng độ mạnh, hại cô uống mấy chén, kết quả uống rượu, hiện tại thật là khó chịu.