1
Trong cơ thể thẩm văn có một con rắn, nó là linh khí mà cô để lại.
Mới đầu là vì muốn thuận tiện cho việc liên hệ, đoàn linh khí này chứa đựng một tia thần niệm của cô.
Chỉ cần hắn thầm niệm tên cô ba lần ở trong lòng, cô sẽ nghe được tiếng lòng của hắn, lại dùng ý niệm trao đổi.
Hơn nữa bình thường nó đều ở trong trạng thái linh khí nên không có cảm giác tồn tại.
Thẩm Văn nghĩ thật sự so với điện thoại còn tiện lợi hơn, tín hiệu ổn định hơn.
Mãi đến một ngày nào đó ở trong lớp, Thẩm Văn đang chăm chú nghe giảng bỗng nhiên cảm giác trong cơ thể có thứ gì đó ma sát tuyến tiền liệt của mình.
Cảm giác thoải mái vừa ập đến khiến hắn giật mình thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Sau khi kiềm chế được, quay đầu nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của bạn cùng bàn, hắn hiểu được cô lại tìm cách chơi mới đến giày vò mình.
Cô nhìn dáng vẻ vừa xấu hổ vừa tức giận của Thẩm Văn, cảm thấy thật là mới lạ.
Lại khống chế linh khí ngay trong cơ thể hắn, công kích nhược điểm của hắn.
Thẩm Văn cúi đầu cắn môi, hai tay che gậy th*t nhưng lại không ngăn được khoái cảm trong cơ thể.
Con rắn kia ở trong cơ thể hắn dần dần biến lớn, không ngừng ma sát.
Cô biết chắc chắn Thẩm Văn đã n*ng lắm rồi, đang muốn tăng thêm một chút sức để hắn bắn ra.
Chuông tan học bỗng nhiên vang lên, lớp học ồn ào.
Ý niệm vừa động lại phải buông tha việc để cho hắn lên đỉnh.
Rắn nhỏ lại hóa thành trạng thái linh khí, Thẩm Văn vốn đang cương lại xìu xuống.
Tủi thân nhìn cô, cô dùng ý niệm truyền tới: "Tan học đến nhà tớ, chúng ta tiếp tục."
2
Thẩm Văn buồn bực không lên tiếng theo sát cô vào nhà.
Cô ngồi xuống ghế sofa, hô lên: "Đến đây mau, nhanh chóng cởi quần áo nào."
Hắn đỏ mặt, không tình nguyện cởi sạch bản thân, nhỏ giọng nói: "Tớ, tớ nghĩ..." cô cười nói: "Cậu nghĩ gì?"
Tớ cũng muốn làm cậu thoải mái.
Cô nghe thấy tiếng lòng của hắn nói như vậy.
Cô sửng sốt, suy nghĩ một lát rồi cởi quần lót.
Cô vén một góc váy lên lại buông xuống, nũng nịu: "Vậy cậu đến đi."
Thẩm Văn trần trụi đi tới bên cạnh cô, quỳ xuống, bàn tay vuốt ve bắp chân cô, hướng lên trên trượt đến mép váy, có chút kích động lại thẹn thùng ngẩng đầu nhìn cô: "Tớ, tớ có thể...!có thể liếm nó không?"
Cô gật đầu, Thẩm Văn ngay lập tức hôn lên mu bàn chân, hôn dọc theo bắp chân lên đến đùi.
Cô cảm giác được hắn đối với mình thật cẩn thận.
Nụ hôn lấy lòng của hắn làm cho cô hưng phấn, cô dùng chân giữ lấy thẩm văn.
Nhấn đầu của hắn về nơi riêng tư của mình, ra lệnh: "Liếm."
Hơi thở của Thẩm Văn nhẹ nhàng lướt qua, rồi dừng lại, cô cảm thấy có cái gì đó trơn ướt xẹt qua hoa huy*t của mình.
Cô khích lệ: "Tiếp tục."
Hắn giống một chú chó con với cái đầu xù xì chôn trong váy cô.
Cố gắng làm cô hài lòng.
Cô cảm giác hoa huy*t ướt đẫm, chân thò xuống dưới thân hắn, giẫm lên.
Lại đem linh khí trong cơ thể hắn hóa thành rắn nhỏ, ma sát qua lại, những động tác này làm cho hắn rên rỉ.
Cô vén váy lên đã thấy khuôn mặt đỏ như say rượu của hắn, trên môi còn dính nước dâm của cô.
"Tớ đếm đến mười, nếu cậu không thể bắn ra, " cô nhìn xuống Thẩm Văn: "Sau này cậu không được hôn tớ nữa."
Thẩm Văn hoảng hốt mở to mắt nhìn cô, ngày thường hắn nghiện hôn cô nhất.
Hắn không tin cô thật sự sẽ làm vậy.
"Nhanh lên" cô híp mắt thúc giục, kéo dài giọng đếm: "Mười ——" hắn vội dùng tay tự thủ dâm nhưng làm mãi cũng không bắn được.
Thẩm Văn gấp đến muốn khóc, không ngừng nói: "Xin cậu...!cầu xin cậu..."
Cô khống chế rắn nhỏ ở hậu huyệt của hắn biến lớn, ma sát qua lại dữ dội.
Mỗi lần đều nặng nề nghiền qua tuyến tiền liệt, thân thể trắng nõn của hắn không tự giác vặn vẹo thẳng lên.
"Ba..." cô cười vui vẻ nhìn cảnh tượng này.
"A...!a..." Thẩm Văn nhắm mắt lại, cố gắng tưởng tượng, bỗng nhiên lại nhào về phía dưới thân cô, từng chút từng chút dùng sức liếm hoa huy*t còn đang chảy nước.
"Hai....!" cô không ngăn cản, thở dốc hưởng thụ mở chân ra.
Khi cô đếm đến một, đầu lưỡi của hắn đột nhiên liếm vào bên trong thân thể cô làm cô nhịn không được kêu lên một tiếng.
Thẩm Văn theo một tiếng này, thân thể run lên, bắn ra.
Thẩm Văn mở to mắt, quỳ xuống đất nhìn cô với vẻ mong đợi.
Cô thỏa mãn kéo hắn lên, ôm lấy thân thể trần trụi của hắn, hôn hắn một cái.
3
Cô bắt đầu cố gắng phát triển lối chơi linh khí trong cơ thể Thẩm Văn.
Ví dụ, cô yêu cầu hắn giúp mình đi mua trà sữa.
Cô đứng một bên nhìn hắn đỏ mặt lắp bắp chọn món, một bên điều khiển rắn nhỏ đùa bỡn hắn.
Có thể là dáng vẻ của Thẩm Văn quá mức ngon miệng, kết quả khiến cô nàng thu ngân cũng đỏ mặt theo.
Lúc lấy trà sữa, trong túi còn có một tờ giấy dán ghi số điện thoại.
Cô ghen rồi.
Rõ ràng kẻ đầu têu là cô, lại nhất định phải lấy cái cớ này ở nhà bức bách hắn làm ra chuyện càng không có giới hạn.
Thẩm Văn một bên bị ép làm theo, một bên xấu hổ chìm đắm khiến cho cô càng muốn khi dễ hắn.
Sau một thời gian dài, đột nhiên có một ngày lúc cô đang ngủ cảm thấy có người nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt mình.
Cô mở mắt, Thẩm Văn thấy cô đã thức, đỏ mặt nói: "Niểu Niểu, kiếp trước chúng ta vẫn chưa động phòng."
Lúc này cô mới ý thức được, không biết vì sao hắn lại nhớ tới kiếp trước.
Dù thế nào thì đây cũng là chuyện tốt, cô cười giảo hoạt: "Muốn động phòng thì đến thử xem.".
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
17 chương
100 chương
197 chương
19 chương
85 chương