Bán cho tôi một trái tim bằng nước
Chương 61 : Đối mặt
Chuyện gì xảy ra cũng đã xảy ra, ai cũng rút ra được những điều mới mẻ, cuối cùng mọi thứ lại trở về với trạng thái hòa bình. Thật không dám nói tất cả quay về vị trí ban đầu, bởi mối quan hệ của họ ít nhiều đều bị ảnh hưởng, phải nhờ thời gian điều chỉnh lại. Vậy nhưng đi đến được giai đoạn này thật sự đã quá viên mãn rồi. Chỉ tiếc là không biết bao giờ lại phải xa nhau.
Người ta nói, buổi tiệc nào cũng tàn, mối tình nào cũng phải đến lúc chia ly. Chuyện ở đây chính là vì mối tình “bất đắc dĩ” mà tiệc phải tàn.
Những thông tin xoay quanh UA, Trịnh Gia, Trần Gia và cả Tita đều được khắp nơi săn đón, chờ đợi để tạo ra những cơn sốt mới. Chính vì thế mà lại có thêm đợt dậy sóng sau chuyện “Tiểu thư Hoàng Nhật Hạ tống cha ruột vào tù, một mình thừa hưởng gia tài!” hay dễ chịu hơn là “Hoàng Nhật Hạ, cô gái đánh bại cha ruột”…vv…Người ta còn quan tâm hơn nữa khi có người bắt gặp cảnh Tita, Vick và Yuy đi trong công viên, có rất nhiều ý kiến trái chiều, người trong cuộc chưa ai lên tiếng nên cộng đồng mạng được dịp suy diễn, đoán mò lung tung. Cả hai tin sốt dẻo này làm cho sự quan tâm dành cho nhóm Yuy đột ngột tăng lên. Dẫn đến một chuyện vô cùng khó xử.
Hoàng tử nước Anh hiện đang cho mở tiệc tại dinh thự của mình. Vì là hoàng tử nên anh cũng không nhất thiết phải có lí do mới mở tiệc, thường thì hứng lên là anh lại mời tất cả bạn bè của mình đến chơi thâu đêm suốt sáng. Chỉ khác một chỗ, lần này là đại yến tiệc, bao gồm luôn sự có mặt của Nữ Hoàng và những vị tướng lĩnh của đất nước này. Còn nữa, họ đã gửi thư mời đến cho tất cả mọi người trong UA, bao gồm luôn Tita. Chuyện hoàng tử có mời thêm ai không thì mọi người cũng không biết được, vì hầu như chưa bao giờ hoàng tử mời những người ngoại tộc, nhất là tổ chức ngầm đến dự tiệc. Điều này khiến cả đám hoang mang lo lắng.
Xét vào tình huống này có vẻ hơi lạ, vì tụi nó chẳng liên quan gì đến vị hoàng tử này. Thật là khó xử…Thậm chí, anh ta cứ như sợ tụi nó không đến nên có nhắc nhở trong thư mời rằng Nữ Hoàng là người đứng ra chủ trì.
Jack đi đi lại lại trong căn phòng khách, tay cầm thư, tay sờ đầu, vẻ mặt phân vân vô cùng. Thấy cậu nhóc cứ như vậy, Yuy chóng mặt quá đành nói:
_ “Ngồi xuống suy nghĩ, nhóc đi lại như vậy chóng mặt quá.” – Yuy nhăn mày.
_ “Hây, có khi nào là vì chuyện hôn sự lần trước Nữ Hoàng đề cập không?” – Jack đột nhiên phát biểu, hình như đây là điều mà cậu nhóc suy nghĩ này giờ.
Vẻ mặt Jack không rõ thật hay giả nhưng Yuy đã giật nãy người khi nghe câu đó. Mặt mũi nó tối sầm lại và bắt đầu suy nghĩ xem lời nói đó có phi lí quá không. Không khí lại trở nên căng thẳng hơn khi Kevin cứ nhìn nó chằm chằm, à, phải nói là mọi người mới đúng. Nó nhăn mặt, xua tay lia lịa, ý nói “không có chuyện đó đâu”. Ấy thế mà không ai chịu hiểu cả. Một mực bắt nó đến bữa tiệc đó để làm rõ thực hự. Yuy lúc đó chỉ muốn khóc mà thôi…
Yuy thở dài thườn thượt, miệng không ngừng than thở. Nó nhìn hết người này người kia mà năn nỉ:
_ “Ai đó đi với tôi đi…Tôi không dám đi một mình…Không đi đâu…” – Trên mặt nó hiện rõ hai chữ “sợ hãi”, quả là hiếm hoi nha.
_ “Tao đi với mày.” – Anna hùng hổ. Miệng nhỏ vẫn không quên cười trêu tức nó.
_ “Tớ cũng đi mà.” – Tita nói.
_ “Ờ, mấy cô cứ đi. Jack sẽ hộ tống. Chúng tôi còn phải giải quyết rất nhiều thứ. Nói với hoàng tử mong anh ta thứ lỗi.” – Night nói.
_ “Ừm.” – Vick ậm ừ cho qua.
_ “Nếu hắn ta muốn lấy em thật?” – Kevin nheo mắt nhìn nó.
_ “Anh lo cái gì, Yuy không có thích tên hoàng tử đó đâu.” – Anna chêm vào, xong nhỏ liền che miệng cười ẩn ý.
_ “Lấy luôn cho xong chuyện.” – Yuy bực dọc nói.
_ “Em dám?” – Cả đám con trai đồng thanh trừ Jack.
Ba cô nàng cười đau khổ, mấy tên con trai này đúng là vô lý, bắt người ta sang đó mà cấm người ta lấy chồng. (Haizzzzzz…Hết nói nổi.)
Cả ngày hôm đó, Tita và Anna ra sức chọn cho Yuy những bộ đồ bắt mắt nhất. Thậm chí hai cô nàng còn lôi nó ra trung tâm thương mại cho bằng được, tìm mua những cái váy dạ hội cao cấp, những đôi giày cao thiệt cao mặc dù nó không có lùn. Chưa hết, hai nàng truy lùng những chiếc túi xách đẳng cấp nhất, hợp nhất với mấy cái đầm dạ hội. Chỉ khổ mỗi Yuy, thử ra thử vào, đeo lên đeo xuống đến đổ mồ hôi. Dạo quanh cái trung tâm cả mấy tiếng đồng hồ mà vẫn chưa đâu ra đấy, hại Jack phải vòng vòng theo cả đám để xách đồ. ( tội, mà thôi kệ.)
Nhưng cậu nhóc cũng phải choáng ngợp trước con mắt thẩm mĩ của Anna lẫn Tita. Từ một Yuy cá tính thường ngày đã chuyển sang một Yuy quý phái, sang trọng. Bỗng nhiên Jack ủng hộ hai bà chị kia tiếp tục lựa đồ cho Yuy, lâu lâu nhìn chị gái mình thay đổi nên cậu nhóc cảm thấy hào hứng vô cùng, miệng cứ tủm tỉm liên tục.
Trong lúc đó, mặt mũi Yuy ngày càng xám lại, sức chịu đựng bị đẩy lên đỉnh điểm. Thế là nó hét toáng lên giữa trung tâm, kêu gào thảm thiết. Rốt cuộc vẫn bị hai nàng kia lôi đi không thương tiếc. Yuy bất lực, không thể trốn khỏi tay hai người bọn họ.
Chừng vài phút sau, Yuy bị đẩy ra đứng trước gương.
Nhìn trong gương, một cô gái xinh đẹp như công chúa đang hiện diện, không tránh khỏi những ánh mắt ngưỡng mộ xung quanh. Yuy nhất thời không nhận ra chính bản thân mình, mà thay vào đó, một cô gái dịu dàng, cao quý, có phần lạnh lùng đang mặc một chiếc váy dài ngang đầu gối. Chiếc váy đen tuyền, gấu váy xòe ra. Đây là đầm ống, trông Yuy trở nên gợi cảm hơn hết. Đây là lần đầu tiên nó mặc loại váy này. Trước đây dù có mặc váy nhưng đều là váy có tay, kín đáo hơn thế này rất nhiều. Còn mái tóc dài lúc này được búi cao lên, làm nổi bật khuôn mặt v-line thanh thoát của Yuy, tóc mái ngố phủ xuống gần đến mắt cũng đã được kẹp lên, để lộ vầng trán cao thông minh. Yuy thật khác so với những gì thường thấy, vẻ tinh nghịch, cá tính đã biến mất hoàn toàn, nhưng lại xuất hiện một Yuy dịu dàng, lạnh lùng.
Nó thật khó có thể tin được là mình lại thay đổi lớn như vậy. Chỉ là kiểu tóc khác, cách ăn mặc khác, vậy mà lại biến phong thái của nó khác đi. Yuy cho rằng câu nói “người đẹp vì lụa” quả thật không lệch đi đâu cả.
Đẹp thì có đẹp thật, nhưng mặc thế này đi thì Yuy không muốn tí nào. Nó không có thói quen đi giày cao gót, mà đôi giày này lại cao tới 15 phân, dám là trong lúc bước đi nó sẽ ngã sõng soài ra đất rồi trở thành trò cười của thiên hạ cho xem. Thế là Yuy nhất quyết không chịu mang đôi guốc. Mà không mang guốc nghĩa là phải tìm một đôi khác cho phù hợp với bộ váy. Chỉ nghĩ đến đó thôi là Yuy đã khóc ròng khóc rã, hai người kia nhất định không tha cho nó đâu.
Biết không thể năn nỉ, nó đành tìm cách hoãn binh:
_ “Tao đau bụng quá, ngừng tại đây nhé!” – Nụ cười tươi tỉnh.
_ “Cấm chống chế!” – Anna cốc vào đầu Yuy.
Tiếng sét ầm ầm trong đầu, Yuy thầm oán tên hoàng tử chết tiệt kia, tự nhiên lại bày trò, còn mời cả đống người chức cao vọng trọng đến dự, hại nó muốn thất lễ cũng không được.
Anna nhận ra vẻ mặt không hài lòng của Yuy thì trong lòng cũng xuôi xuôi đi, nhỏ nghĩ cũng nên dừng lại tại đây với điều kiện Yuy phải đi đôi giày này vào buổi tiệc. Yuy nhìn lại đôi chân của mình, nếu không làm theo, chắc chắn đôi chân nó sẽ còn bị hành hạ dữ tợn hơn nữa. Thôi thì đành thuận theo lời của nhỏ bạn vậy.
Ngay ngày hôm sau, cả bốn người đã có mặt tại Anh. Họ được hoàng tử tiếp đãi rất chu đáo, có điều vẫn chưa ai được nhìn thấy mặt hoàng tử nên vô cùng tò mò.
Tiệc được tổ chức vào buổi tối cùng ngày. Cả bốn người chuẩn bị đâu ra đó rồi đến dinh thự.
Dường như sự xuất hiện của ba nàng công chúa, cùng một chàng công tử đã khiến không khí náo nhiệt ở đây biến thành náo loạn.
Tất cả dàn sang hai bên nhường đường cho nhóm Yuy, họ nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ. Tự nhiên Yuy cảm thấy ngượng chín cả mặt khi hàng ngàn ánh mắt đổ dồn về phía mình. Tuy đây không phải lần đầu bị nhìn chằm chằm nhưng đây là lần đầu tiên nó ăn mặt kiểu này, cảm thấy có chút không ổn. May mắn là bên cạnh còn có ba người kia, chứ để một mình nó bước vào, không khéo lại trở thành diễn viên hề mất.
Ánh sáng chan hòa, khung cảnh tráng lễ, dòng người liên tục di chuyển để chào hỏi người khác. Rất nhanh sau đó, Yuy phát hiện ra, hoàng tử còn mời cả Trịnh Gia. Bởi đôi mắt nó vừa rồi nhìn thấy một dáng người quen thuộc, chính là Ryan. Sắc mặt trở nên không vui, Yuy cố tình rẽ sang hướng khác. Thế nhưng tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dưa, khóe miệng nó giật giật vì bất ngờ, con bé Phàm Liên đang ở ngay trước mặt nó. Không riêng gì Yuy, cả Anna lẫn Tita khi nhìn thấy Phàm Liên liền hậm hực ra mặt.
Gương mặt nhỏ xinh của Phàm Liên thoáng chốc buồn bã, khiến Yuy hết sức ngạc nhiên. Mà hình như cô bé không hề bất ngờ trước sự xuất hiện của Yuy, thậm chí vẻ hằn học mỗi lần gặp Yuy cũng đã biến mất. Điều này thật bất thường. Nhưng Yuy cũng chẳng để ý gì nhiều, nó nhanh chóng bước qua mặt cô bé, tránh xảy ra khẩu chiến tại nơi này.
Phàm Liên có điều muốn nói với Yuy, cô bé là đặc biệt năn nỉ Ryan cho theo để gặp mặt Yuy. Không hiểu sao, từ cái đợt hay tin Yuy bị mắc kẹt trên chiếc máy bay chở Uranium, rồi khi Yuy thoát khỏi nơi đó trong giây phút tử thần đã khiến Phàm Liên trở nên hoang mang. Cả những lần Yuy cho người đem thư đến cho mẹ, Phàm Liên cũng đọc tất. Chính những chuyện này khiến cho tâm trí cô bé trở nên rối loạn (Không phải thần kinh đâu nha). Phàm Liên không phải đã hết căm ghét Yuy mà là chính cô bé không hiểu mình đang nghĩ cái gì. Cho nên lần này mới có ý định tìm gặp Yuy, vậy mà khi gặp rồi, cô bé lại chẳng biết nên nói gì. Trong lòng trở nên khó chịu vô cùng.
Phàm Liên chạy đi tìm Ryan. Mong anh trai có thể giải thích giùm mình xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Nhưng rồi cô bé chợt nghĩ, liệu bản thân có tin những gì Ryan nói? Hay lại phủ nhận toàn bộ? Cuối cùng lại quyết định tự mình tìm hiểu.
Ngay sau đó, tiếng nhạc nổi lên một cách du dương. Những giai điệu này quả thật rất thần kì, lúc sắc sảo, lúc mềm mại, đôi lúc Yuy còn thấy trái tim mình bị cuốn theo dòng nhạc. Không chỉ Yuy, những người đang tất bật chạy trong dinh thự bỗng chậm lại, làm việc một cách nhịp nhàng, không gấp rút cũng không quá chậm. Đó là sức mạnh của âm nhạc.
Tràng vỗ tay của ai đó vang lên sau khi bản nhạc kết thúc đã thu hút sự chú ý của bốn người nhóm nó. Là một anh chàng bảnh trai, kiêu ngạo trong trang phục hoàng gia đang đứng giữa trung tâm của buổi tiệc.
Quả nhiên không sai, lời người ta đồn đại về hoàng tử rất đúng. Anh ta là người vô cùng đẹp trai, nhưng nét đẹp này lại ngây thơ, trong sáng, có vài phần nghịch ngợm, cộng thêm sự kiêu ngạo khi làm hoàng tử nữa. Đây không phải kiểu người mà Yuy thích. Vậy nhưng Anna và Tita thì khác, hai cô nàng tỏ ra thích thú trước vị hoàng tử này, ánh mắt nhìn say mê trông cứ dị dị kiểu nào ấy. Nói trắng ra là hai nàng đó đã mê mẫn người này rồi.
Gai cột sống Yuy nổi lên rờn rợn, cảm giác giống như ai đó đang nhìn mình. Nó di chuyển ánh mắt về đằng sau. Ngay lập tức, mắt chạm mắt, mặt chạm mặt, Ryan đã ở ngay sau tụi nó từ lúc nào rồi. Gương mặt Yuy trở nên không tự nhiên, nó cười nhạt với anh rồi quay đầu lại. Tự nhiên cảm thấy mọi hành động của mình giống như bị kiểm soát khiến Yuy khó chịu, mặc dù chắc gì Ryan đã quan sát nó?
Suy nghĩ ấy nhanh chóng tan biến khi Yuy nhận ra hoàng tử cũng đang nhìn mình. Ánh mắt của anh ta có gì đó khác thường, Yuy nhìn chăm chăm vào đôi mắt quyến rũ ấy, cố tìm ý nghĩa của cái nhìn đó. Yuy nhận ra sự yêu thương và cả sự thất vọng, thật không giống ánh mắt của những người mới gặp nhìn nhau. Phải chăng anh ta đã quen biết nó từ lâu?
Cả hai người nhìn nhau không chớp mắt. Bỗng Yuy nhận được tin nhắn, nó lập tức tập trung vào điện thoại. Thì ra là Kevin. Yuy lại được dịp ngạc nhiên, không biết tại sao dạo này Kevin lại quan tâm đến nó dữ vậy, lại còn nhắn tin bảo không được cãi lộn nên kêu nó xong việc là về ngay. Khóe môi xinh đẹp cong lên, một nụ cười vui vẻ, nụ cười của sự hạnh phúc, nụ cười khiến cho Ryan phải nhói lòng, khiến cho vị hoàng tử kia phải thất vọng. Hai người con trai này chỉ tập trung vào cô gái họ Lý này thôi.
Yuy cắm đầu vô điện thoại, trả lời tin nhắn của Kevin: “Tôi muốn ăn bánh kem. Có thể không?”. Cả hai cứ trao đổi tin nhắn liên tục mãi đến khi Anna hết chịu nổi phải lên tiếng:
_ “Mày có biết nãy giờ hoàng tử nhìn mày đầy phật ý không? Mày muốn thất lễ với người ta à?” – Yuy nhận ra nét mặt giận dữ của Anna.
Yuy khẽ cười nhẹ nhàng, trong khoảnh khắc đó, cô gái họ Lý giống như một vì sao phát sáng, làm cho người người mê mẫn. Từng ánh mắt, cử chỉ cứ như đang mê hoặc người khác. Vẻ đẹp thánh thiện, hồn nhiên nhưng không kém sâu sắc, vẻ đẹp khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải yêu thích. Hôm nay, hoàng tử không thể điều khiển trái tim mình được rồi.
Đột nhiên, một dòng điện xẹt giữa trán nó! Vừa rồi, chính là…
Nụ cười ấy, dáng người ấy, phong thái ấy…Tại sao lại xuất hiện ở nơi này chứ?
Cả ba cô nàng đứng đơ ra, chỉ có mỗi Jack phấn khởi thôi. Cậu nhóc nháy mắt với chị mình rồi thốt lên:
_ “Là không yên tâm nên mới đi theo chị đó.” – Giọng nói của cậu ấm áp, cố tình truyền đạt sự chân thành với Yuy.
_ “Tôi để em đợi rồi, bánh của em.” – Kevin chìa một chiếc hộp nhỏ xinh ra trước mặt Yuy. Không khí căng thẳng.
Đằng sau còn có Vick và Night nữa. Bọn họ tới là để bảo vệ ba cô gái này.
Mọi sự chú ý để đổ dồn vào nhóm tụi nó. Ba cô nàng trân mắt ra nhìn, vừa vui vừa hoảng, họ không nói mà cứ xuất hiện như ma vậy.
Sau đó ai nấy đều mỉm cười vui vẻ, Yuy không kiềm chế được đã lao đến túm cổ ba chàng trai đòi cho một trận, bất chấp sự có mặt của hoàng tử. Kevin vốn không ý tránh né, mặc cho Yuy đang lao tới. Chuyện đáng lẽ chẳng có gì ghê gớm, nhưng tên Kevin đó đã nhanh chóng túm lấy eo Yuy, kéo nó vào trong lòng mình. Yuy bị mất thăng bằng, hai mắt trợn tròn nhìn hắn.
Không hiểu sao tự nhìn nó run lên cầm cập, có thể là vì hàng trăm con mắt đang nhìn mình, lại còn là cảnh tượng quá ư là vớ vẩn…Nó đẩy hắn ta ra, khổ nỗi Kevin dùng lực quá lớn, hắn cứ như sẵn sàng đối phó nó mọi lúc mọi nơi vậy. Yuy trừng mắt nhìn Kevin, miệng nói đủ cho cả hai nghe:
_ “Mau buông tôi ra!”
_ “Em đứng yên đi, tôi đến là để giúp em tránh khỏi tên hoàng tử đó. Mà rốt cuộc không chỉ có hắn ta.” – Lời này của Kevin rõ ràng là có ẩn ý.
_ “Còn ai nữa sao?” – Yuy thắc mắc, nó lia mắt nhìn xung quanh.
_ “Bỏ đi.” – Kevin nói cộc.
Cùng lúc đó, Yuy nhận ra sự tình hình đang khá là căng thẳng. Trong khi nó với Kevin đã trao đổi thì mọi người lại nhìn nhận vấn đề một cách lệch lạc, người thì có vẻ ngưỡng mộ, người thì hậm hực, người thì lạnh lùng đến đáng sợ. Mà cái người lạnh lùng đến đáng sợ này không ai ngoài Vick và cả vị hoàng tử kia.
Vick đi đến bên nó và Kevin. Nó có thể cảm nhận những bước đi nhẹ tênh ấy, một sự lạnh lẽo đang bủa vây anh. Yuy ra sức thoát khỏi Kevin nhưng bàn tay hắn ngày càng giữ chặt. Nó tự hỏi, hai kẻ này liệu có thông đồng nhau lôi nó ra làm trò cười không nữa. Sắc mặt nó trông khó coi vô cùng.
Hai tay Yuy đang vùng vẫy trong vòng tay của Kevin đã bị Vick túm được. Anh coi tay nó như dây thun không bằng, giật ra một cách không thương tiếc. Yuy không tránh khỏi bị đau, nó nhăn mặt ấm ức.
_ “Được rồi đó nha. Hai người đứng có giỡn nữa.” – Yuy lên tiếng. Hai tay nó bây giờ cứ như bị bầm tím. Còn cả eo nữa, vừa nãy trong lúc Vick kéo tay thì Kevin lại giữ chặt lấy eo của nó, hai người giằng qua giằng lại như một món đồ.
Nếu vừa nãy không phải Kevin nhìn thấy vẻ đau đớn trên mặt Yuy thì hắn đã không dễ dàng để Vick lôi nó đi đâu, vì nếu tiếp tục giữ, e rằng cả người Yuy sẽ bị thương mất. Rốt cuộc hắn đành để Vick kéo Yuy ra khỏi mình.
Yuy giận lắm, đùa gì cũng có mức độ thôi chứ?
Chuyện còn chưa dừng lại, vị hoàng tử từ đâu bước đến rồi cất tiếng:
_ “Cô ấy là của tôi!”
Cái giọng nam trung đầy kiêu ngạo ấy khiến tất cả đều giật mình. Họ thật không ngờ lại có một ngày hoàng tử lại cưa gái trước sự chứng kiến của những người có vị trí quan trọng như thế này.
Đám Anna đứng ngoài cuộc chỉ có thể nháy mắt nhìn nhau, họ sắp có trò vui để xem rồi đây.
_ “Cô ấy đúng là tiểu mĩ nhân mà.” – Night rầu rĩ nói.
_ “Thật là tiếc thương cho số phận của tui!!!” – Anna vờ than vãn.
Jack xoay đầu Anna lại, chỉ cho nhỏ thấy một đám công tử nhà giàu đằng sau đang nhìn mình với ánh mắt ngưỡng mộ. Anna choáng váng, miệng cười trừ, lúc bấy giờ mới thấm cái hoàn cảnh hiện tại của Yuy, thật không dễ chịu chút nào cả.
Yuy banh tai banh mắt ra hết mức để xem tai nghe có chuẩn, mắt thấy có hoa không. Cuối cùng rút ra kết luận: những gì vừa nghe và vừa nhìn hoàn toàn chính xác.
Không khí nơi đây làm sao thế này?
Nó lạ lẫm nhìn hoàng tử, nhìn hoài nhìn mãi vẫn không nhớ ra xem đã gặp anh ta bao giờ chưa. =.= . Khiến hoàng tử đau lòng vô cùng.
Kevin lặng im đứng nhìn, còn Vick thì nghiến răng ken két. Hai người quả là không ngờ tới tình hình này.
Lẽ ra Yuy không nên quá thẳng thắn:
_ “Tôi không quen biết hoàng tử!”
Câu nói khiến lòng người dậy sóng. Nhất là những cô gái có mặt trong buổi tiệc. Họ mơ cũng không dám chứ đừng nói đến được hoàng tử tuyên bố như vậy, họ cho rằng Yuy quá ngu ngốc.
Thực chất những cô gái đó đang vô cùng ghanh tị, khi một cô gái mà có tới ba chàng trai tranh giành. Ấy là họ chưa biết, còn một người nữa cũng rất muốn đứng ra nhưng lại tự ti bản thân không đủ tư cách. Anh chỉ có thể đứng từ xa nhìn sự việc diễn ra mà trong lòng khó chịu khôn xiết.
Quay trở lại với Yuy, nó đang chờ đợi lời giải thích rõ ràng từ hoàng tử:
_ “Hoàng tử, nếu ngài thật sự muốn đùa thì tôi không phải loại người đó.” – Lời nói mang tính chất phủ nhận.
Mọi người căng tai căng mắt ra xem kịch.
Hoàng tử sau khi nghe xong, khóe môi giật giật, anh ta đang tức giận và rất muốn trút giận.
_ “Em nói em không quen biết tôi? Em nói lại xem!?” – Hoàng tử tiến thêm một bước.
Nó lùi lại một bước, đính chính lần nữa:
_ “Tôi chắc chắn không quen hoàng tử.” – Mặt nó đằng đằng sát khí.
Anh ta túm chặt cổ tay khiến Yuy không kịp thời né tránh. Nó thét lên một tiếng rồi giật phắt ra. Tiện thể tặng luôn cho hoàng tử một cái tát giáng trời bên má phải. Tiếng “CHÁT” vang lên khiến người người hoảng hốt, cảnh này quá là sốt. Nhiều người còn lấy điện thoại ra quay video, chụp cả ảnh,…
Cơn giận của hoàng tử không còn kiềm chế được nữa rồi, anh ta túm cổ tay nó lần nữa và bóp chặt. Ánh mắt dữ dằn pha lẫn đau đớn đầy tuyệt vọng nhìn Yuy mà gằn từng chữ:
_ “Em dám đánh tôi?”
_ “Buông cô ấy ra!” – Vick vừa nói vừa tiến lại.
Trong khoảnh khắc đó, Kevin đã nhanh chân hơn. Hắn từ nãy tới giờ lạnh lùng không nói, cốt là không để Yuy quá tức giận. Nhưng xem ra tên hoàng tử này quá khích rồi, định ra tay với cả con gái cho nên Kevin đành phải nhảy vào. Kevin không thèm nói một lời nào, hắn nhanh như chớp đã đứng kế bên Yuy, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, cổ tay Yuy giờ đây đã nằm trọn trong tay Kevin. Hoàng tử như không tin vào mắt mình, Vick cũng vậy, cả hai không thể ngờ tới khả năng này của Kevin.
Lúc đó, những người ngoài cuộc như Anna, Tita, Jack và Night đều đang không biết phải xử trí ra sao. Nếu lao vào đó không khéo sẽ khiến cho mọi chuyện rắc rối hơn, còn nếu không can thiệp thì e rằng hoàng tử sẽ xử đẹp Yuy cho mà xem. May mắn thay, Kevin đã kịp thời xả thân cứu giúp.
Hình tượng anh hùng cứu mĩ nhân của Kevin được các cô gái ngưỡng mộ, người nào người nấy đắm đuối nhìn hắn, nhìn hoài nhìn mãi vẫn không rời mắt (Mấy cô coi bộ được huấn luyện kĩ quá =.=). Riêng mấy vị tướng chức cao vọng trọng thì chỉ đứng ngoài xem xét thôi, họ không muốn dây vào hoàng tử, cũng như không muốn dây vào chuyện của giới trẻ, hơn nữa họ đã trải qua tuổi yêu đương lâu lắm rồi, bây giờ cũng muốn chứng kiến câu chuyện tình yêu gay cấn như vầy (=.= Tôi thật là hết biết với mấy bác!).
Yuy nhìn người đang nắm tay mình, mắt nó vừa rồi không kịp nhìn thấy thao tác của Kevin, có phần hơi ngạc nhiên…
Vick bất lực khi nhìn thấy cảnh tượng này. Trong lòng anh trào dâng sự ghen tức, cảm giác nhìn người mình yêu bên cạnh người khác nào có dễ chịu bao giờ? Cho nên hoàng tử cũng có loại cảm giác này, anh đang sôi sục trong lòng, hận không thể tận tay giết chết Kevin.
_ “Cô ấy đã đính ước với tôi.” – Kevin bình thản nói.
Câu nói bá đạo vừa rồi khiến cả bữa tiệc rúng động, à không, náo động thì đúng hơn!
Cuộc đời Yuy thật tình có quá nhiều bất ngờ xảy ra, nhanh chóng đến độ không kịp chấp nhận. Nó hiện tại không bận tâm đến thái độ sửng sốt của Vick và hoàng tử, hay thái độ tò mò của mọi người, nó chỉ tập trung vào Kevin. Cốt yếu là để phân tích những gì mình vừa nghe được.
Yuy nhìn Kevin, nó không nói gì cả, cảm giác khác lạ đang dồn dập trong lòng…
_ “Nực cười!” – Hoàng tử lên tiếng.
Chỉ có hoàng tử thôi, Vick lẳng lặng bỏ đi, anh thể hiện sự lạnh nhạt của mình, điều này khiến Yuy day dắt. Ngay sau đó, Tita cũng đi theo anh, cô ấy lo lắng cho anh lắm. Hai người đó đi với nhau Yuy mới nhẹ nhõm, là nó đang gán ghép cho họ? Không đâu, thật sự, Tita là người duy nhất có thể khiến Vick bình tâm lúc này. Cô ấy quả thật rất hợp với anh.
_ “Em mau giải thích rõ đi!” – Hoàng tử lớn tiếng.
_ “Không phải quá rõ rồi sao?” – Kevin đáp lại tỉnh bơ.
_ “Tôi không nói với anh!” – Hoàng tử gắt.
_ “Đúng vậy, tôi và anh ấy đã đính ước.” – Nói xong Yuy mỉm cười với Kevin.
Nụ cười đó thay cho lời cảm ơn, vì vừa rồi Kevin đã giúp đỡ. Nó cũng chỉ mới nhận ra điều này thôi, ngay sau khi Tita đi cùng Vick. Và Kevin cũng hiểu ý nghĩa của nụ cười này. Hắn tự giải thích với bản thân rằng mình chỉ giúp đỡ Yuy mà thôi, hoàn toàn không phải ý gì khác.
Nụ cười của Yuy không chỉ đơn giản là để cảm ơn, mà là nó đang rất vui vẻ, vui vì Kevin đã tìm lí do đó để nói. Tuy không thể giải thích được vì sao lại vui nhưng Yuy chắc chắn một điều, Kevin luôn là người khiến tâm trạng của nó khá hơn. Vậy mà bấy lâu nay không nhận ra điều này, Yuy thật ngốc.
Sét đánh ngang tai, hoàng tử bất động tại chỗ. Anh không thể tin vào tai mình, anh muốn nghe lại câu này lần nữa, Yuy cũng đã lặp lại, không một chút ngượng ngập, đủ khiến anh phải tin đây chính là sự thật.
Không cần bận tâm đến những chuyện khác, Kevin nắm tay Yuy, kéo Yuy ra khỏi bữa tiệc ồn ào vô nghĩa này. Chẳng có gì là không thể khi cả bọn vì Nữ Hoàng mà đến, Nữ Hoàng lại không xuất hiện, há chẳng phải vô ích?
Nhóm của Yuy cảm thấy hôm nay náo loạn đủ rồi, họ cáo từ rồi ra về. Bữa tiệc chìm trong tiếc nuối. Vị hoàng tử không nói không rằng, lặng lẽ bỏ vào trong. Anh bị mất hứng rồi. Nhưng trong lòng anh vẫn luôn tin rằng, một ngày nào đó Yuy sẽ phải nhận ra sự thật – điều mà suốt bao năm qua chưa ai nhắc đến.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
19 chương
102 chương
17 chương
10 chương