DJ chợt bước tới sát cạnh tôi, với tay lấy hộ cái đĩa mà tôi cố nhón chân để lấy.. nó ở trên tầng kệ khá cao...hic... T___T "Cảm ơn.." "Ko cần cảm ơn, vì tôi cần em giúp lại 1 việc" Nói rồi DJ kéo tôi lại chỗ chiếc máy và cho tôi nghe 1 bản nhạc trong máy.. lại là nhạc tiếng Anh.. tôi chỉ nghe được cái gì đó "My sunshine"...hay "Waiting so long.." gì đó. TT___TT "Tôi nghĩ là nó có chỗ gì đó ko ổn, em có thấy?" "Khúc đầu thì trầm, khúc sao cũng trầm...chả có cao trào gì...nghe chán.." Tôi cũng ko nghĩ là tôi nói đúng. TT___TT Nhưng đó thật là những gì tôi cảm nhận mà... Gã mở máy nheo mắt nghe lại 1 cách suy tư..rồi gật gù.. "Ok, em đúng. Cảm ơn!" Huh?? Tôi vừa nghe... "Cảm ơn à?? Ehh...nó ko có trong từ điển của anh mà!!hey!!" DJ ngơ ngác nhìn tôi rồi như nhận ra mình vừa buột miệng nói 1 từ "mới toanh" gã lúng túng hay nói đúng hơn là quê độ và đẩy tôi ra ngoài.. "Em xong việc rồi, đi ra!" Hơ.. cái vẻ này, chẳng giống DJ chút nào cả. Thật buồn cười... tôi đẩy cánh cửa trở vào và ló đầu vô.. "Anh như thế thật dễ thương hơn đó! ^-^" Và le lưỡi bỏ chạy. Hehe... haha... DJ xem ra cũng...con nít quá. ^__^ ... Tôi đã lâu rồi ko thấy vui vẻ được như vầy... Whew... ........................... ::Ngày 20:: [Ring] Chuông cửa nhà tôi reo. Là ba. Sau chuyện ở nhà C.K, tôi vẫn chưa nói gì với ba. Tôi nghĩ cho ông biết chuyện này chẳng hay ho gì... nhưng tôi...... "Khỏe ko con?" "Khỏe... Ba à...ba có..thương con ko?" T___T "Tự nhiên hỏi thế??" Dì Út ngó tôi và ra hiệu tôi đừng nói nữa, và tôi cũng im. "Chuyện gì vậy? tay chân sao rồi??" "Con bình thường rồi ba. Mà, con thương ba lắm!! Mấy năm nay vẫn ko lấy vợ mới!!" Rồi, tôi ôm ba tôi, ôm chặt. Nước mắt lại 1 lần nữa ứa ra.. nếu ông giận mẹ mà lấy vợ..thì tôi đã như C.K.. có 1 bà mẹ kế.. ông vẫn cho tôi 1 hình ảnh tốt đẹp về mẹ suốt 7 năm qua. "Nó làm sao thế, Hạ?" "ai biết!" "Thất tình à?? Thằng nhóc đó nó dám làm khổ con???" "KO!!! CON XÙ HẮN GÒI!!!!" >< tôi gào lên làm ba tôi giật mình, còn dì chỉ thở dài. Dì bảo tôi là 1 đứa ngốc... Ngốc ư?..... Ba tôi tỏ ra bực bội với C.K và cứ hỏi thật ra đã có chuyện gì, dì ko nói, tôi cũng ko nói..và cả 3 đang chuẩn bị ăn cơm, thì.. "Kêu nó qua đây, ba gặp!" "Huh?" "Cái thằng bạn trai của con, tên gì??" "Kiệt..nhưng..kêu gì hả ba?" "Ba cần nói chuyện với nó." "Ack..thôi mà ba.. cho qua đi" [RẦM] Ba tôi đập tay xuống bàn ăn và cho thấy bộ mặt là ông sẽ ko để qua vụ này. tôi và dì rụt vai lại trong sợ hãi... dì tôi thì thào.. "Làm theo ba con đi.." Tôi đi lấy cái cellphone và mở danh bạ...dò chữ Bodyguard.. nhưng tôi vẫn ko thể nào gọi được..tại sao phải nói chuyện? sao ba tôi lại...làm to thêm vụ này...hic.. ko..tôi ko thể... Khi tôi còn run rẩy nhìn cái điện thoại của mình, ba tôi đã giật mạnh nó khỏi tay tôi và bấm nút Call. Thế là xong. "Tôi là ba Giang. Cậu sang đây ngay cho tôi!!!" Rồi ba tôi cúp máy. Ông sẽ làm gì.. mà..hắn có qua ko? có trời mới biết.... argh.. tôi nghĩ, chắc hắn cũng ko qua đâu..qua làm gì. Hắn hẳn là đang rất ghét tôi. ......... "Ba..ba sẽ làm gì hắn?" "Hỏi chuyện nó!" "Ko cần đâu, ba.. con.. ko thích hắn nữa!!" "Suyt.." Dì tôi đã "xùy" bảo tôi đừng lảm nhảm nữa, nhưng ko kịp.. ba tôi quắc mắt nhìn tôi... "Tình yêu ko phải trò đùa!!" Yahh... nhưng con có đùa đâu. -___- Chuyện này đang ngày càng rối rắm...arghhh... Ba người chúng tôi đang chịu 1 ko khí chẳng vui vẻ gì, cũng là vì tôi mà ra..tự nhiên lại ôm ba khóc... Điên thiệt. Nhưng... sớm muộn gì thì ông cũng biết thôi mà. [Ring] Tiếng chuông làm tôi thót tim.. vừa nóng lòng chờ đợi...vừa sợ hãi 1 điều gì đó thật khủng khiếp... Dì Út bước ra mở cửa khi tôi và ba vẫn ngồi yên ở bàn ăn nhìn ra. Hắn, bạn trai C.K của tôi, đã đến