Bách Luyện Thành Tiên
Chương 65 : Cổ ngọc giản kỳ lạ
Nhìn bề ngoài ngọc giản có màu đen tuyền, hai đầu có họa một chút cổ hoa văn thì không có gì đặc biệt.
Lâm Hiên dùng thần thức chìm vào không ngờ lại bị phản chấn, không thể nhập vào trong. Trong lòng thầm thất kinh nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên đưa tay: "Cho ta xem qua một chút."
"Vâng." Ngô Lập cung kính dâng ngọc giản rồi khoanh tay mà đứng, trong ánh mắt tràn đầy hi vọng.
Lâm Hiên tiếp nhận nó, chỉ thấy mặt ngoài nhẵn bóng trông có vẻ rất cũ kỹ.
Suy nghĩ một chút hắn lại phát ra thần thức, khi chạm vào mặt ngoài ngọc giản thì đã bị ngăn lại nhưng đã có chuẩn bị hắn hít vào một hơi, đem chân nguyên toàn thân chuyển phát ra thần thức cực hạn.
Chốc lát sau Lâm Hiên đem ngọc giản bỏ xuống. Đã cố gắng hết sức nhưng thần thức vẫn không thể tiến nhập vào trong. Từ khi bước vào tiên đạo đến nay đây là lần đầu gặp phải dị trạng này.
Cần biết ngọc giản là thứ tương tự như thư điển thế gian, chỉ cần là tu sĩ Linh Động kỳ tầng thứ nhất cũng có thể đọc được.
"Tiền bối, người không cần tốn nhiều sức lực, ngọc giản này chỉ là phế phẩm."
"Phế phẩm?"
Lâm Hiên quay đầu đã chưởng quầy xuất hiện ở phía sau, người này hành sự nhanh chóng thoáng một lát đã đem dược liệu hắn cần đến.
"Đúng vậy!" Chưởng quầy chán ghét nhìn thiếu niên phàm nhân trước mắt, sau đó thi lễ với Lâm Hiên: "Phụ thân hắn trong một lần vô tình đoạt được ngọc giản này ở sơn động. Lúc ấy còn tưởng rằng nhặt được bảo vật nhưng nào biết không ai có thể đem thần thức truyền vào trong."
"Chưa từng có ai biết trong viết gì sao?" Lâm Hiên khẽ nhíu mày hỏi.
"Đúng vậy, ngọc giản này được phát hiện cũng được gần hai mươi năm, năm đó phụ thân Ngô Lập đã từng thử qua rất nhiều phương pháp nhưng cuối cùng không có kết quả, từng hỏi qua Luyện Khí sư, Phế Phù sư, thậm chí còn có một vị đại cao thủ Ngưng Đan Kỳ cảm thấy hứng thú, nhưng nghiên cứu tới mấy tuần trăng cũng không có thu hoạch.
Sau này ai cũng biết vật này là phế phẩm nhưng phụ thân tiểu tử này cho đến khi tọa hóa vẫn còn nhắc tới nó." Nói càng về sau chưởng quầy cũng có chút cảm khái: "Bình tâm mà nói, tư chất phụ thân hắn so với vãn bối còn trên một bậc, nếu như toàn tâm toàn ý tu luyện thì có lẽ đã Trúc Cơ thành công, nhưng hắn lại đem tất cả tinh lực đặt ở trên ngọc giản này, cuối cùng chỉ ôm buồn bực mà chết. Về sau phường thị tu tiên chúng ta coi ngọc giản này là vật chẳng lành nên không ai muốn nhận."
Lâm Hiên gật đầu, không ngờ chuyện này lại có nhiều khúc chiết như vậy. Thấy trên mặt hắn lộ ra vẻ do dự Ngô Lập đã tuyệt vọng nhưng lời kế tiếp của Lâm Hiên lại khiến hắn không tin vào tai mình.
"Chưởng quầy, ta muốn ngọc giản này. Đây là một khối tinh thạch, ngươi đi lấy cho hắn ba cây Khinh Linh Thảo!"
"Tiền bối. Người...... Người thực sự muốn vật chẳng lành này?"
"Ngô Lập, ngươi cần Khinh Linh Thảo chữa bệnh mẫu thân đúng không!"
"Đúng vậy, tiên sư!" Ngô Lập liên tục gật đầu, trên mặt lộ vẻ cảm kích cùng cung kính.
"Được rồi, ngọc giản này hại phụ thân ngươi, thấy hiếu tâm của ngươi đáng khen, ta sẽ giúp ngươi"
"Đa tạ tiên sư, tiểu nhân khắc sâu đại đức, trở về nhà nhất định cung phụng bài vị của người."
"Cũng không cần" Lâm Hiên tiêu sái cười:"Gặp gỡ tức là có duyên, ngươi cũng không cần đa tạ ta, ngọc giản này ta sẽ thu lấy vậy."
Nói xong hắn thanh toán tinh thạch cho chưởng quầy, tiếp nhận dược liệu rồi thân ảnh phiêu diêu mà đi.
Hắn đã đi xa mà chưởng quầy còn ngơ ngác, có tu tiên giả hảo tâm vậy sao, khi không lại lấy một khối tinh thạch trợ giúp phàm nhân. Hắn nuốt nước miếng: "Ngô Lập, coi như ngươi may mắn, vị tiền bối kia đã thanh toán tinh thạch thì ta cũng không bạc ngươi, đi vào mà lấy Khinh Linh Thảo đi!"
"Vâng, đa tạ thúc thúc."
"Ai là thúc thúc của ngươi, sau này đừng đến cửa tiệm của ta" Chưởng quầy trừng mắt liếc hắn rồi xông vào bên trong la lên: "A tam, còn sững sờ ở nơi này làm gì, nhanh đem linh thảo lại cho ta."
Lâm Hiên tiếp tục đi dạo vài vòng thấy không có thứ gì hợp ý, trực tiếp ra khỏi phường thị độn quang rời đi.
Vừa bay Lâm Hiên vừa có chút vui mừng. Lân này dược liệu đã mua đầy đủ, lại còn thu hoạch thêm một cái cổ ngọc giản.
Chưởng quầy nói như vậy nhưng Lâm Hiên có cách nghĩ khác. Từ vẻ ngoài cho thấy ngọc giản này có niên đại lâu đời, lại xuất xứ từ một cổ động, như vậy rất có khả năng là di vật của cổ tu sĩ.
Về phần ngay cả cao thủ Ngưng Đan Kỳ chưa tìm ra cách phá giải, chỉ có thể nói là phương pháp chưa đúng. Ngọc giản này ngăn cản được thần thức, chắc chắn bên trong ghi lại những thứ rất có giá trị.
Mà cho dù ngọc giản thật sự là đồ bỏ đi, thì với một khối tinh thạch nhỏ nhoi trợ giúp Ngô Lập quả thực không tính cái gì.
Sau hai canh giờ Lâm Hiên về tới cửa động phủ của mình.
Nhớ lại khi về gần sơn môn, nhờ thần thức cường đại vượt xa cảnh giới mà hắn phát hiện có vài luồng thần thức như có như không đảo qua trên người. Không cần phải nói đây là các cao thủ của thế lực lớn, tu vị chắc chắn đã tới cảnh giới Ngưng Đan Kỳ.
Nghĩ đến bọn họ Lâm Hiên thầm cười lạnh không thôi, phái nhiều tinh anh đệ tử đi theo dõi hắn nhưng không biết trở về được bao nhiêu.
Linh Dược Sơn vẫn còn đang đứng sừng sững, trừ phi chứng minh trong môn phái quả thực có Thiên Trần Đan, nếu không đám người chỉ có thể ngầm buồn bực mà thôi. Về phiền toái đã có trưởng lão trong môn lo lắng, theo tình thế hiện tại Chính Ma lưỡng đạo chỉ là đề phòng vạn nhất nên phái đệ tử tới thăm dò. Nói cách khác Linh Dược Sơn sẽ bình yên vượt qua chuyện này.
Tiếp theo là cần cố gắng đề cao thực lực!
Lâm Hiên khai mở Cực Âm ác linh trận rồi trở về động phủ. Đầu tiên là cần luyện chế Thất Tâm Đan hỗ trợ tu luyện Âm Dương Quyết.
Hiện luyện đan thuật của Lâm Hiên cũng chưa tính là cao thâm gì, nhưng nếu thất bại thì đã có Lam Sắc Tinh Hải.
Mất một ngày Lâm Hiên đã thu được chín viên Thất Tâm Đan cùng một số loại đan dược tăng tiến pháp lực Trúc Cơ đan. Thất Tâm Đan mỗi ngày dùng một viên là có hiệu quả tốt nhất. Như vậy hỗ trợ luyện Âm Dương Quyết là thì vẫn còn dư.
Lại lấy ngọc giản ra lĩnh ngộ kỹ càng Âm Dương Quyết. Sau đó Lâm Hiên lại đả tọa điều chỉnh thân thể đến trạng thái tốt nhất. Luyện tập bí pháp này có thể nói là thắng làm vua thua làm giặc. Nếu thành công thì trước mắt là trời cao biển rộng, thực lực đại tăng. Còn thất bại thì hồn bay phách lạc, vạn kiếp bất phục.
Đương nhiên thành công nào cũng nếm đủ loại gian nan. Tu tập công pháp nghịch thiên nguy hiểm cũng đáng, tu tiên đạo vốn đầy rẫy chông gai. Nếu đã có hy vọng mà còn khiếp sợ thì đừng bao giờ đi trên con đường này!
Khoanh chân ngồi, Lâm Hiên đem một viên Thất Tâm Đan màu tím thẫm nuốt vào. Đan dược này do bảy thứ kịch độc phối hợp luyện thành, nhưng dược tính sau khi được trung hòa thì có hiệu quả ngưng thần định tâm, bảo vệ tâm thần khỏi các loại quấy nhiễu, trong thống khổ vẫn duy trì linh đài tường minh.
Hiệu lực của đan dược rất nhanh tỏa ra, Lâm Hiên có cảm giác mát lạnh từ vùng đan điền nhanh chóng lan truyền ra khắp kỳ kinh bát mạch. Hắn không dám chậm trễ, vội dựa theo chỉ dẫn trong Âm Dương Quyết bắt đầu tu luyện.
Quá trình này vô cùng gian nan, lần đầu chuyển hóa âm dương linh lực không có cách nào diễn tả được sự đau đớn. Khi trước Lâm Hiên còn cho là miêu tả trong công pháp có phần khuếch đại nhưng hiện tại đã tin rằng không ngoa.
Trước kia hắn đã ở Luyện Tâm Đường trải qua cảm giác đau đớn như lên núi đao vào biển lửa. Hiện tại thì đau khổ trong Luyện Tâm Đường chỉ là trò trẻ con. Khi trước chịu không được hắn còn có thể chạy ra ngoài nhưng hiện tại phải cắn răng chịu đựng. Muốn luyện thành bí pháp thì đau khổ này ít nhất phải kéo dài một tuần.
Tuy vậy với nghị lực ngoan cường cùng Thất Tâm Đan, cho dù ăn đủ loại đau khổ nhưng linh đài vẫn sáng tỏ, cắn môi đau đến bật máu Lâm Hiên tiếp tục tu luyện. Đây như là một loại hành hạ khiến hắn muốn nổi điên.
Khi Lâm Hiên đang liều mạng tu luyện thì Nguyệt Nhi cũng không nhàn rỗi. Tu vị của tiểu âm hồn hiện tại là Linh Động kỳ đỉnh phong, thêm một bước là chính là quỷ tu Trúc Cơ kỳ. Nguyệt Nhi là thuần âm chi thể tu luyện công pháp quỷ tu so với tu sĩ nhân tộc càng thêm dễ dàng. Ở một thạch thất khác, nàng đang khoanh chân lơ lửng ở giữa không trung. Lúc này năng lượng linh hồn đã củng cố, nhìn từ xa nàng không khác một thiếu nữ nhân tộc vô cùng xinh đẹp.
Một tuần với tu tiên giả chỉ là một cái chớp mắt nhưng đối với Lâm Hiên khoảng thời gian này dài đằng đẵng, có thể nói là thời gian dài nhất mà hắn từng trải qua.
"Phù!"
Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm tê liệt ngã trên mặt đất, ngay cả đầu ngón tay cũng không thể cử động. Toàn thần ướt đẫm mồ hôi tựa như từ trong vũng nước bò ra.
Bộ dáng thảm hại vô cùng, cho dù sinh tử lúc trước cũng không có vất vả như vậy, nghĩ lại bảy ngày qua Lâm Hiên lại sởn cả da đầu!
Tuy thống khổ nhưng hắn còn nằm đây chứng tỏ một điều, Âm Dương Quyết đã luyện thành!
Hai ngày sau cảm giác thân thể mới dần dần khôi phục lại. Lâm Hiên khoanh chân ngồi thi triển Nội Thị Thuật quan sát tình huống linh lực trong thân thể. Chỉ thấy nơi khí hải trong đan điền, tập trung vô số tia linh lực màu xanh chậm rãi lưu chuyển. Hắn hít vào một hơi bắt đầu vận chuyển Âm Dương Quyết.
Chuyện quỉ dị đã xảy ra, màu xanh của linh lực dần dần biến thành đen tuyền. Đây chính là Âm linh lực!
Sau nửa canh giờ Lâm Hiên đứng lên, mặc dù đã luyện thành Âm Dương Quyết nhưng tốc độ chuyển hóa linh còn chậm. Cần phải cố gắng nhiều hơn để thuần thục nắm chắc.
Lúc này có thêm một hảo sự là Nguyệt Nhi đã Trúc Cơ thành công. Lúc biết chuyện Lâm Hiên thực sự rất ngạc nhiên. Khi trước có cực phẩm tẩy tủy đan phụ trợ mà hắn mất tận ba tuần trăng mới Trúc Cơ thành công, không ngờ Nguyệt Nhi chỉ cần không đến mười ngày. Dù sớm biết âm linh tu quỷ đạo là thuận lợi nhưng không ngờ tốc độ tu luyện của nàng lại nhanh chóng đến như vậy.
Tuy vậy sự thật vẫn là sự thật, khi Nguyệt Nhi tươi cười như hoa đến thăm động phủ thì hắn cũng ngây người tới một lúc. Lâm Hiên hâm mộ tư chất Nguyệt Nhi không thôi thì nàng cũng vô cùng ngưỡng mộ hắn, do thấy chủ nhân có thể chuyển hóa ra âm linh lực kì lạ có độ tinh thuần không kém nàng bao nhiêu.
Sau đó Nguyệt trở về thạch thất tiếp tục bế quan củng cố cảnh giới còn Lâm Hiên thì chưa cao hứng. Tiểu âm hồn cùng hắn có huyết khế chủ tớ, tu vị của nàng càng cao thì càng có trợ giúp với hắn.
Nhưng Nguyệt Nhi đã cố gắng thì hắn càng không thể nhàn rỗi. Lâm Hiên tiếp tục tu luyện Âm Dương Quyết. Lần này không đau khổ mà chỉ có chút vô vị. So sánh hai lần quả thực như giữa tiên cảnh thượng giới và chốn a tỳ địa ngục.
Hai tuần trăng sau, trải qua trên vạn lần luyện tập Lâm Hiên đã dễ dàng chuyển hóa âm dương linh lực trong cơ thể.
Chỉ thấy hắn chính khí lẫm lẫm đứng ở một góc, toàn thân linh lực ôn hòa là thần thông đạo gia. Sau một khắc toàn thân đột ngột phát ra hắc quang khiến khí chất hoàn toàn thay đổi, linh lực phát ra cũng trở nên âm u hàn lạnh.
Lâm Hiên khẽ gật đầu. Hiện Âm Dương Quyết chưa đại thành nhưng hắn vận dụng đã khá thành thục.
Kế tiếp đương nhiên là tu luyện các loại thần thông quỷ đạo.
Lâm Hiên lấy ra cái ngọc giản đã ghi lại Huyền Ma chân kinh ở trong rồi đem thần thức chìm vào. Công pháp quỷ thì hắn không hứng thú, chỉ là lĩnh ngộ các loại bí thuật mà thôi. Rất nhanh tìm ra hơn mười loại bí thuật cảnh giới Trúc Cơ. Đương nhiên bí thuật cảnh giới ngoài Ngưng đan kỳ thì hiện chỉ có thể thèm muốn mà nhìn.
Sau đó Lâm Hiên tiếp tục lựa chọn. Điều kiện là bí thuật phải có uy lực khác thường nhưng lại dễ dàng tu luyện!
Nghe qua thì vô cùng khó khăn. Vi cá và tay gấu sao có thể có cùng lúc! Tuy vậy quỷ đạo chú ý chú ý mượn tiểu xảo, theo đuổi tốc độ cùng uy lực nên tu luyện dễ dàng.
Đương nhiên điều này với quỉ tu sẽ có tai họa ngầm nhưng Lâm Hiên là lấy Cửu Thiên Huyền Công làm cơ sở, dựa vào Âm Dương Quyết mà chuyển hóa ra âm linh lực nên không bị ảnh hưởng.
Sau một hồi Lâm Hiên đã chọn ra hai loại bí thuật.
Một loại bí thuật là tế luyện hồn phách của tu sĩ nhân tộc thu vào gia tăng uy lực Ma phiên. Tuy thế Lâm Hiên tuyệt sẽ không thu lấy hồn phách kẻ vô tội. Hiện tại trong tay hắn đang sở hữu một cây Bách Hồn Phiên!
Bảo vật này đoạt được của Diệp Thiên ở Phiêu Vân Cốc, Lâm Hiên rất ít dùng, chỉ thỉnh thoảng lấy ra làm bảo vật phụ trợ.
Lâm Hiên không hạ thủ người vô tội nhưng sau khi diệt kẻ địch nhân, hắn cũng không ngại dùng ma phiên này hấp thu hồn phách của bọn này. Hiện được thêm vô số tinh hồn bồi dưỡng, uy lực Bách Hồn Phiên đã vượt xa cực phẩm Linh Khí.
Lâm Hiên thân là tu tiên giả, khi trước rất khó phát huy ra nó thần thông của nó.
Mà bổn mạng pháp bảo Vạn Hồn Phiên của Cực Ác Ma Tôn vốn là nhất mạch tương nhận với Bách Hồn Phiên. Trong Huyền ma chân kinh có nhắc, dùng âm linh lực kích phát Ma Phiên trong đấu pháp cảnh giới Trúc Cơ Kỳ, nhất định sẽ chiếm thế thượng phong.
Truyện khác cùng thể loại
424 chương
52 chương
350 chương
14 chương
9 chương
1287 chương
50 chương
14 chương