Bạch long chi ước hệ liệt

Chương 7 : ⊗ Chương 7

Chương 6- Hoạt sắc diễm tình   Căn phòng nơi hậu viện nhập nhòe ánh nến, bên trong toát ra hơi ẩm lạnh lẽo nhưng lại tràn ngập tiếng rên rỉ trầm thấp.   Đầu lưỡi Lương Quân Nhất lại không ngừng liếm lộng trong khoang miệng khiến Lương Khất khiến y cảm thấy không thở nổi nữa rồi. Cánh lưỡi đung đưa như hỏa xà lượn lên lượn xuống, đưa đẩy từ kẽ răng đến sâu cuống họng khiến y phải chủ động hòa nhịp theo.   Hai cánh lưỡi quấn nhau ngày càng gay gắt.   Lưỡi của y như muốn cuốn đứt rồi.   Cảm giác ẩm ướt, ngột ngạt thiếu dưỡng khí nhưng lại không thể dứt ra được khiến Lương Khất chỉ cảm thấy một trận quay cuồng. Đầu óc y vì tiết tấu quá mãnh liệt mà choáng ngợp, cả mí mắt cứ run nhẹ. Từ trong khoang miệng chỉ có thể phát ra tiếng ư a, bên trong tầng tầng ẩm ướt, bên ngoài từng sợi chỉ bạc cứ chảy xuống khóe miệng, dính dấp không rơi mà chỉ trơn trợt dừng ở cằm Lương Khất.   "Ta có nên trừng phạt huynh không?"   Lương Quân Nhất đang hôn bất ngờ dứt ra, sợi chỉ bạc kéo dài giữa hai khoang miệng, óng ánh, rồi đứt quãng. Hắn đưa tay xoa nhẹ cánh môi ẩm ướt, mỉm cười, rồi bất ngờ bóp chặt khớp hàm Lương Khất, ngón tay hắn mạnh mẽ dùng lực như muốn nghiền nát nó thành bụi vụn.    Lương Quân Nhất trừng mắt nhìn Lương Khất. Mà cái người ở trong tay tuy đau nhưng ánh mắt kia vẫn tràn ngập mỹ sắc. Lương Khất vẫn chưa thoát khỏi ý loạn tình mê, một mảng ướt át trong khóe mắt nhuốm đỏ con ngươi đục ngầu vì khóc quá nhiều.   "Trừng phạt, để cho huynh nhớ rõ, từng vị bộ trên người huynh thuộc về ta, khiến huynh chỉ có thể chỉ tiếp nhận được ta. Khiến huynh không dám câu dẫn bất kỳ nam nhân khác?"   Đai lưng trên quan phục Trạng Nguyên bung ra, khiến quần cùng tiết khố của Lương Khất cũng tự động tuột xuống. Vạt áo trên người Lương Khất cũng từ từ, từ từ mở ra hai bên mà không cần ai đụng vào. Âm hồn Lương Quân Nhất buông lỏng, không quấn lấy Lương Khất mà bay lên phía trước. Quần áo của Lương Khất cũng bay theo ra, khiến y cơ bản đã lõa lồ giống đệ đệ hắn. Hôm qua Lương Quân Nhất rõ ràng là xuyên qua quần áo hắn, giờ lại có thể tự nhiên điều khiển, có thể cầm nắm như người bình thường.   VÚT!!!   Tiếng gió xé, chiếc thắt lưng lơ lửng kia tự động đánh vào hai cánh mông nãy lên của Lương Khất, khiến y đau rát, run lên. Một vết đỏ hồng hiện lên rõ nét theo đường quất. Lương Khất theo phản ứng đưa hai tay ra sau mông che chắn. Nhưng chưa kịp thì tiếng quất tiếp theo lại hướng về phía thứ đang dựng thẳng cương cứng phía trước của y. Cái đau khiến thứ đó run lên rồi lập tức rũ xuống. Nhưng nhanh chóng thứ ấy lại bị chính thắt lưng kia xoay vòng quấn chặt, rồi nó lại tự động ma sát.   Chất vải gấm hoa văn thêu gồ ghề, ma sát lên xuống khiến thứ đó đỏ ửng, như muốn lột từng tầng da của Lương Khất. Lực đạo chuyển động lại từ chậm đến nhanh dần, khiến Lương Khất từ sợ hãi đến bắt đầu nhộn nhạo. Như có một luồng điện chạy dọc từ gốc lên đến đỉnh khiến nó lại lần nữa từ sợ hãi trong khoái cảm mà thẳng đứng. Cả người Lương Khất cứng còng, thắt lưng kia theo lực đạo phất tay của đệ đệ y mà ma sát nhanh hơn, mạnh hơn. Tầng lớp mồ hôi trên mặt Lương Khất chảy dài, mắt nhắm chặt, tâm mi nhíu sát hơn bao giờ, y thở gấp.   "Ra... cho ta ra..."   Lương Khất rên rỉ, rên rỉ rồi lại khẩn cầu.   "Đệ đệ, xin ngươi... cho ta ra..."   Từng dây thần kinh sắp căng như muốn, từng mạch máu như muốn vỡ tung như thứ kia của Lương Khất đang phồng hết cỡ chỉ muốn được thoát cương phóng thích.   Lương Quân Nhất nhíu mày, híp nửa mắt. Hắn nghĩ cái biểu tình rên rỉ cầu xin đầy vẻ câu nhân kia so với khuôn mặt lạnh lùng ảm đạm của huynh trưởng trước đây thật là trời vực cách xa. Là do vảy Bạch Long khiến Lương Khất ngày càng sắc tình, hay là bản chất giấu sâu trong thân thể kia chỉ đợi hắn đến mở ra mà bộc phát.   Vốn muốn trừng phạt lâu hơn, nhưng nhìn biểu cảm đầy dâm mị kia của Lương Khất, phía dưới của Lương Quân Nhất cũng căng sắp hết chịu nổi.   Lương Khất sắp khóc thành tiếng, tay y cứ cố đẩy đẩy cái thắt lưng kia, nhưng nó vẫn nhất quyết không buông. Lương Khất sắp tuyệt vọng rồi, đệ đệ y trừng phạt y tàn nhẫn quá.   Lương Quân Nhất biết rõ ràng dục vọng nam nhân không được phóng thích sẽ đau đớn đến cỡ nào.   Cầu xin, cầu xin, Lương Khất muốn chửi, muốn chửi thề rồi.   Bất chợt thắt lưng kia siết chặt, khiến luồng điện kia như một mạch chạy thẳng từ thắt lưng đến đại não của Lương Khất. Lưng y cong ra sau, một đường lông tơ dựng thẳng, thắt lưng kia lại đột ngột buông lỏng, một phút đó Lương Khất hét lên một tiếng, mọi thứ tung ra, dòng dịch nóng cứ thế mà tuôn trào.   "Thấy thế nào, đệ điều khiển tốt chứ?"   Lương Quân Nhất híp mắt cười đắc ý, chiếc thắt lưng rơi tuột xuống nền đất lạnh lẽo, nơi loang lỗ thứ dịch đục vừa phóng thích của Lương Khất.   "Rốt cuộc... là đệ muốn thế nào?"   Lương Khất run rẩy, cơ thể vừa được phóng thích nhuyễn ra. Nhưng đại não lần nữa tỉnh táo trở lại, y ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ ngầu. Song tia hung dữ ấy trong mắt Lương Quân Nhất lại như một lớp màn mỏng ẩm ẩm ướt ướt, long lanh như chực khóc khiến lòng hắn như có mèo cào, tâm chùn lại một chút.   "A~ Nhỏ thôi! Ở đây nói xa không xa, gần không gần. Nhưng huynh cũng phải cần thận kẻo mọi người nghe thấy." Lương Quân Nhất đuôi mắt cong cong, miệng nhoẻn nhoẻn cười, tay đưa ngón trỏ lên chạm vào cánh môi tan nát kia mà suỵt suỵt: "Đệ chỉ là muốn trừng phạt huynh tội hư hỏng một chút."   Vừa nói hai cánh tay Lương Quân Nhất vòng ra sau eo, hạ xuống, bóp mạnh hai cánh mông của Lương Khất.   Lương Khất á lên một tiếng, mặt đỏ bừng. Hai bàn tay kia lại mạnh mẽ bóp nắn, xoa xoa, rồi tách ra rồi lại ép vào xoa nắn bạo lực không thương tiếc. Lương Quân Nhất mỗi lần tiếp cận da thịt với Lương Khất đều muốn thô bạo mà làm. Hắn muốn để kẻ vốn cao lãnh như băng sơn kia phải chịu ủy khuất dưới thân hắn mà rên rỉ phóng đãng. Phóng thích một bộ mặt dâm mỹ chỉ có mình hắn được hưởng thụ.   Mặt Lương Khất hết đỏ, lại nhăn, mi hết nhíu, lại giãn ra, tiếng thở dốc cứ ồ ồ đứt quãng.   Biểu cảm kia thật quá giết người đi. Lương Quân Nhất đưa lưỡi đỏ liếm liếm mép môi. Hắn không thể tiếp tục tiền diễn được nữa, hắn muốn động, muốn động thật mạnh vào thành vách kia. Lương Quân Nhất hắn muốn hung hăng động chết Lương Khất. Huynh trưởng xinh đẹp của hắn.   Lương Quân Nhất cúi xuống, đưa miệng áp vào hai điểm gồ lên trước ngực Lương Khất mà liếm lộng rồi nhẹ nhẹ gặm gặm khẽ cắn. Cùng với đau đớn vì mông bị chơi đùa kèm theo lại có một sự khoái cảm bị kkichs thích đi kèm. Khi đầu lưỡi của Lương Quân Nhất đang lên dọc xuống từ cổ, đến đầu nhũ đầy mẫn cảm của Lương Khất, rồi cắn nhẹ, ghì một chút. Lương Quân Nhất tự nhiên thật dịu dàng liếm lấy từng giọt mồ hôi trên cơ thể y. Rồi đầu lưỡi ấy cũng rời ra khiến Lương Khất một cảm giác mất mát, phía trước lồng ngực bỗng lạnh lẽo. Lương Quân Nhất dường như biết được cách khống chế và dẫn dắt khoái cảm cho Lương Khất.   "A... ta xin đệ liếm nó... liếm nó giúp ta..." Lương Khất ưỡn ngực, rướn hai hạt nhỏ đã đỏ bừng vì bị giày xéo nhưng vẫn rên rỉ cầu xin.   "Huynh thật thơm, thật khiến ta muốn nhanh chóng ăn huynh... nhưng không dễ vậy đâu." Giọng nói đứt quảng, Lương Quân Nhất cũng đang đắm chìm trong đê mê. Hắn dần hướng xuống, nâng một chân Lương Khất lên, hông Lương Khất bị đẩy lên, tách chân ra một bên. Bộ phận mỹ lệ kia lại hiện rõ hơn lúc nào. Lương Nhất nhìn nhìn thứ đang run rẩy muốn đứng lên tiếp kia thì cười cười. Hắn há miệng, đưa lưỡi vừa liếm xung quanh hai bên đùi non của Lương Khất. Rồi như trêuđùa huynh trường cảu mình, hắn lại liếm vòng xung quanh bụng nhỏ của y, nhưng tuyệt không chạm đến phần đỉnh nóng hổi kia.   "Cầu xin đệ... ta muốn... chạm vào ta..." Lương Khất tay nắm lấy đầu Lương Quân Nhất đẩy ra, ánh mắt vô cùng khẩn thiết. Lương Quân Nhất trong đáy mắt tràn đầy đắc ý nhưng vẫn hất bàn tay Lương Khất ra.   "Muốn thì huynh tự xử lý đi..."   Lương Khất tay nắm lấy phần đó của mình, mặt ngước lên nhìn cái đó của đệ y cũng đang căng cứng biểu tình thành một đường thẳng đứng.   Lương Khất đỏ mặt ngập ngừng nói: "Chẳng phải của đệ... cũng đang lên hay sao, chi bằng... chi bằng..."   Lương Quân Nhất hiểu ý, cười đểu, trêu chọc: "Chi bằng gì... huynh không thể ngừng ấp úng được sao?"   "Ta muốn nó vào trong ta, ta muốn đệ đẩy nó vào trong ta như đêm qua... chỉ cần huynh nói vậy là được." Lương quân Nhất ghé tai Lương Khất chỉ dẫn.   Lương Khất mặt đỏ ửng khi nghe lời dẫn dắt đầy mê hoặc của đệ đệ, y quay đầu qua hướng khác, nhắm chặt mắt, hai tay vẫn không ngừng tự an ủi mình.   "Chẳng phải Hải đại phu nói huynh rất giỏi tự xử sao? Huynh hãy tự xử cho ta xem, nếu ta cảm thấy tốt, ta có thể cho huynh thứ này."   Lương Nhất vừa cười nói, tay vừa chỉ vào bên dưới phần gồ lên kia khiến Lương Khất cảm thấy hụt hẫng. Lương Khất không hiểu sao bản thân lại cảm thấy muốn được làm chuyện mà trước đây y cảm thấy dung tục nhất. Giờ đây y lại khao khát đụng chạm thỏa mãn da thịt và tinh thần, y muốn được đệ đệ mình làm... như đêm qua. Lương Khất nhớ lại đêm qua, đệ đệ y đã thô bạo cưỡng bức mình như thế nào. Đêm nay hắn lại dùng thắt lưng hành hạ y, mà giờ phút này Lương Khất lại cảm thấy khoái cảm ngày càng cao.   "A...~"   Lương Khất rên nhẹ, chỉ cần nghĩ đến đó, y không ngừng ma sát, tay cũng không ngừng nắm lấy đóa phù du của mình mà tự dày vò thật mạnh. Nhưng vẫn chưa đủ. Cái đó, y muốn thứ đó vào trong mình. Bản thân như thú hoang đến mùa giao phối, Lương Khất bất giác xoay hông, quay người vào tường, một tay vẫn ma sát cái đó của mình, tay kia ngón tay tự động chuyển xuống huyệt mềm, từng ngón một, đút vào.   "A... Đệ đệ xin đệ, ta sắp hết chịu nổi rồi~"   BỐP!!!   Một tiếng vỗ mạnh vào mông.   "Huynh thật sự là dâm đãng, vẻ ngạo mạn của huynh đi đâu mất rồi?" Lương Quân Nhất cười. Tay đưa lên đánh một cái đầy sắc dục lên cánh mông Lương Khất, khiến năm ngón thon gầy rõ khớp của hắn in hằn lên da thịt non mềm của y.   Lương Quân Nhất bản thân đứng nhìn huynh trưởng nhà mình tự làm cũng chịu không nổi. Nhưng hắn muốn đợi đến lúc Lương Khất tuyệt vọng cầu xin, đến lúc đó hắn sẽ nhanh chóng đẩy mạnh y vào tường.   Hai cánh tay Lương Quân Nhất hạ xuống, bóp mạnh hai cánh mông của huynh trưởng mình.   Lương Khất á lên một tiếng, mặt đỏ bừng. Hai bàn tay kia lại mạnh mẽ bóp nắn, xoa xoa, rồi tách ra. Lương Khất cảm nhận được sự trừng phạt thật sự mới bắt đầu. Sự lạnh lẽo dần luồng vào giữa hai kẽ mông, Lương Khất cảm nhận được ngón tay cứng rắn của Lương Quân Nhất bắt đầu rục rịch, len lỏi, ấn ấn, rồi lại xoay một vòng tròn quanh nơi đáng xấu hổ kia.   Phập!~   "A... gỡ ra, đau ta xin đệ." Lương Khất rên lên đau khi ngón tay kia đột ngột và mạnh mẽ xuyên thẳng vào bên trong y. Dù y được kích tình, nhưng nơi đó vẫn chưa hoàn toàn có thể tiếp nhận ngay được. Cái miệng nhỏ bị ấn lún sâu, Lương Khất hít một hơi sâu căng thẳng, mồ hôi lại rịn ra. Ngón tay kia đi vào nhưng không an phận, cứ rút ra, rồi đâm vào, ấn ấn tứ phía, khoáy động vào từng vách nội đình.   "Chẳng phải huynh vừa xin ta đút vào sao, ta thỏa mãn huynh huynh lại tỏ vẻ bất mãn gì?"   Vừa nói Lương Quân Nhất lại đâm mạnh hơn, thỉnh thoảng móng tay lại cào cào vào vách, khiến Lương Khất cảm thấy đau đớn kia xen lẫn bứt rứt ngứa ngáy. Đến khi ngón tay thứ hai chen vào, hai ngón tay mở dần hậu đình, thành vách hung hăng bị đẩy ra hai bên, đau đớn tưởng như bị dao cứa đứt từng lớp da.   "Đừng sẽ hỏng mất…” Lương Khất quay đầu lại nhìn tên đệ đệ khốn khiếp mà nức nở.     Biểu cảm kia thật quá giết người đi. Lương Quân Nhất híp mắt nhìn huynh trưởng dâm mỹ của hắn.   "Không hư, không hư được đâu, chỗ đó của huynh muốn hư cũng phải để cái này của đệ làm hư nó."   Vừa nói, hai ngón tay y rút ra, hai bàn tay chuyển qua nắm chặt lấy hai cánh mông của Lương Khất bóp chặt, bụng dưới của Lương Nhất đẩy mạnh áp sát bụng dưới của Lương Khất mạnh mẽ tiến nhập, đẩy một phát thật sâu vào bên trong.   "A~ chặt... chặt quá~"   Lương Quân Nhất rầm rì trong cuống họng. Lần lượt tiến công, mỗi đợt công kích như vũ bão khiến cơ thể hắn một lần lại thỏa mãn một lần. Khác với kích thích vừa nãy, sự sát nhập dung hòa lúc nào cũng mang đến cảm giác mánh liệt hơn.   Thứ to lớn kia đưa ra đẩy vào, cơ thể Lương Khất cũng không ngừng đưa đẩy theo nhịp. Ngón tay y bất giác bấu chặt lấy bả vai của Lương Quân Nhất. Cho đến khi một giây kia, khi bị chạm đến điểm gồ sâu trong, Lương Khất run lên, một khoái cảm dị thường truyền đến khiến y run rẩy, cả cơ thể như bao trùm bởi dòng điện lưu cường liệt. Khi Lương Quân Nhất rút ra, Lương Khất lại cảm thấy hụt hẫng, nhưng khi Lương Nhất một lần nữa đâm vào, chạm đến lại chỗ gồ đó, Lương Khất bật lên tiếng rên rỉ trước giờ chưa từng có.   Lương Quân Nhất trong lúc theo đuổi khoái cảm đã chú ý đến. Là chỗ nhạy cảm của huynh trưởng sao?   Lương Quân Nhất ấn mạnh phần cường đại của mình mà thúc thật mạnh. Hắn như một con thú hoang, mạnh mẽ và cuồng bạo, vừa thúc, vừa bóp chặt, ép chặt hai mông của Lương Khất lại. Mà lúc này đây bị đám chìm trong dục tình, Lương Khất vừa đau vừa sung sướng cứ như địa ngục và tiên giới cùng quyện chặt một chỗ.   "A~"   Lương Khất rên lên, lại một lần nữa phóng ra dòng sữa tưới ướt cả bức tường.   "Ta vẫn chưa đủ." Lương Quân Nhất mặc cho Lương Khất đã ra trước mình, hắn  vẫn hì hục thúc, thúc mạnh. Một tay ấn chặt mông Lương Khất, tay kia giật mạnh tóc y. Cho đến khi Lương Quân Nhất ra vào vách động thêm vài chục nhất nữa thì mới rướn người, phần dục vọng bộc phát, tuôn trào.   "Ư...."   "A..."   "Nếu lần sau huynh còn phản ứng với bất kỳ kẻ khác thì sẽ không được ra dễ dàng vậy đâu."