Bắc Tống Nhàn Vương
Chương 232 : Mang theo Gia Luật Tư
Ngay khi Triệu Nhan sắp về đến cung điện mình ở, bỗng nhiên từ cửa điện bên cạnh một bóng đen xông ra cản đường, kết quả khiến Triệu Nhan và Tô Thức đều giật mình, đặc biệt là hiện giờ bên cạnh hai người họ không có bất kỳ hộ vệ nào, nếu như gặp phải phản quân vậy thì xong rồi.
- A? Sao lại là ngươi?
Khi nhìn rõ người cản đường, Triệu Nhan không khỏi kinh ngạc hô lên, bởi vì người cản hắn không phải ai khác, chính là Gia Luật Tư không xuất hiện trong gia yến của Gia Luật Hồng Cơ, trước đó Triệu Nhan vẫn còn thấy kỳ quái sao đối phương không ở đó, lại không nghĩ đến đối phương lại đợi hắn ở nơi mình ở.
Tuy nhiên gương mặt nhỏ nhắn của Gia Luật Tư giờ lại trắng bệch, bởi vì nàng cũng nghe thấy tiếng hô giết ở phía nam hành cung, vốn vừa nãy nàng muốn đến nghe ngóng chút tình huống, nhưng vừa may lúc này nhìn thấy Triệu Nhan trở về, vì thế là liền nhảy ra lo lắng hỏi:
- Bên ngoài xảy ra chuyện gì, tại sao lại có tiếng hô giết?
- Bên ngoài xảy ra nổi loạn, phụ hoàng của ngươi đã dẫn người đi xử lý rồi, nhưng sao ngươi lại ở đây?
Triệu Nhan trước tiên là trả lời câu hỏi của Gia Luật Tư, sau đó lại có chút kỳ quái truy hỏi.
- Nổi loạn? Rốt cuộc là ai lại gan lớn đến thế mà nổi loạn?
Gia Luật Tư nghe đến đây nhưng không trả lời câu hỏi của Triệu Nhan, ngược lại lần nữa hỏi, tuy rằng nàng không được Gia Luật Hồng Cơ xem trọng, nhưng dù thế nào chăng nữa nàng cũng là công chúa Liêu Quốc, đối với việc đại nghịch bất đạo như thế này vẫn vô cùng quan tâm.
Nếu giải thích việc Gia Luật Trọng Nguyên nổi loạn, tuyệt đối không phải chỉ cần một lúc là giải thích rõ ràng được, mà lúc này Triệu Nhan nghe thấy tiếng hô giết ở phía nam càng lúc càng lớn, hơn nữa còn tràn vào hai bên hành cung, xem ra đám phản quân này đang bao vây toàn hành cung, hơn nữa có thể xông đến bất cứ lúc nào, điều này khiến Triệu Nhan càng thêm sốt ruột, lập tức cũng không màng tới việc trả lời câu hỏi của Gia Luật Tư, liền trực tiếp vòng qua đối phương đi vào đại điện, sau đó đi thẳng đến hậu viện nơi khinh khí cầu đỗ.
Gia Luật Tư thấy Triệu Nhan không trả lời câu hỏi của mình, cũng vô cùng sốt ruột, nghe tiếng hô giết ở bên ngoài, rồi lại nhìn bóng lưng của Triệu Nhan, cuối cùng rốt cuộc vẫn là chạy theo Triệu Nhan, hiện giờ bên ngoài loạn như vậy, nàng cũng không dám chạy loạn trong cung, vẫn là đi theo bên người người quen là Triệu Nhan thì an toàn hơn.
Sau khi Triệu Nhan đến hậu viện, lập tức nhìn thấy Chu Đồng dẫn theo hai hộ vệ đang điều chỉnh hai cái khinh khí cầu khổng lồ, mà bên cạnh còn đang có hai bồn lửa, than ở trong đang cháy mạnh. Đây cũng chính là động lực để khinh khí cầu bay lên, kỳ thực khinh khí cầu của hậu thế đều là dùng LPG để làm nhiên liệu, nhưng hiện giờ niên đại mà Triệu Nhan đang sống căn bản không đủ điều kiện, cho nên chỉ có thể dùng than đá, dù gì khinh khí cầu dùng để chở người đầu tiên trên thế giới vẫn là dùng củi để làm nhiên liệu, hiện giờ Triệu Nhan dùng than đã là vô cùng tiên tiến rồi.
- Đây... Đây là thứ đồ quỷ quái gì?
Gia Luật Tư theo sau Triệu Nhan nhìn hai cái túi khí khổng lồ trên mặt đất, lúc này cũng chấn kinh, cuối cùng mới khó khăn mở mới miệng hỏi.
- Hiện tại ngươi đừng hỏi nữa, bên ngoài phản quân có thể giết đến bất cứ lúc nào, ta muốn tìm cách trốn thoát, nếu như hai cái khinh khí cầu này không có vấn đề, đến lúc đó có thể mang theo ngươi đi.
Triệu Nhan ngoảnh đầu lại nói xong với Gia Luật Tư, liền lập tức bước lớn đến bên cạnh Chu Đồng, chỉ huy bọn họ kéo túi khí lên, sau đó đem bồn lửa để vào trong túi khí, để khí nóng tràn đầy túi khí.
Tuy rằng hàm lượng kỹ thuật của khinh khí cầu không cao, nhưng cũng cần đặc biệt chú ý từng ly từng tý, ví dụ như bóng khí của khinh khí cầu rất đặc biệt, tuy rằng trên toàn bộ là do vải bông và tơ lụa xếp vào chung, như xung quanh lỗ khí vào ở bên dưới, lại được bao bởi một lớp a-mi-ăng, như vậy có thể đề phòng bồn lửa đốt cháy túi khí.
Theo sự cháy của nhiên liệu, nhiệt khí nhanh chóng bay lên, nhưng bị túi khí cản lại, kết quả là cả túi khí cũng chầm chậm phồng lên, mà còn chầm chậm bay lên trời, trở thành một túi khí hình giọt nước đảo ngược, thậm chí theo sự gia tăng nhiệt độ, lực bay lên mà túi khí sản sinh ra càng lúc càng lớn, giỏ ở bên dưới cũng được đưa lên, may là bên dưới có cọc gỗ cố định, nếu không cả khinh khí cầu khẳng định cũng sẽ bay lên.
Gia Luật Tư ngay từ lúc nãy liền mãi nhìn theo Triệu Nhan vội đến vội đi, nhưng khi nàng tận mắt nhìn thấy hai cái túi khí khổng lồ đang từ từ bay lên không trung, cả người chấn kinh đến há to miệng, không hề có chút dáng vẻ của công chúa một nước, thậm chí lúc này đầu óc nàng cũng trống rỗng, cả người đều rơi vào trạng thái ngơ ngác, trạng thái này giống hệt với trạng thái phát bệnh của bạn của Triệu Nhan Hô Diên Bình.
Qua một hồi lâu, Gia Luật Tư mới từ trạng thái ngơ ngác này tỉnh táo trở lại, sau đó nàng liền kéo Triệu Nhan đang chuyển đồ vào trong khinh khí cầu, vẻ mặt cấp thiết hỏi:
- Hiện nay ngươi nhất định phải nói cho ta biết, rốt cuộc là bên ngoài xảy ra chuyện gì, hai cái vật khổng lồ này là gì, có phải là do các ngươi dẫn đến nổi loạn ở bên ngoài không?
Nghe thấy Gia Luật Tư đem chuyện phản loạn đẩy lên người mình, Triệu Nhan bất đắc dĩ cười nói:
- Người nổi loạn là thân thúc thúc của phụ hoàng ngươi Gia Luật Trọng Nguyên, không hề liên quan đến ta, còn về hai cái này gọi là khinh khí cầu, ta sẽ ngồi lên chúng rồi bay lên trời, như vậy mới có thể thoát được một mạng trong cuộc nổi loạn này!
- Bay... Bay lên trời?
Gia Luật Tư nghe đến đây, trên mặt càng thêm vẻ không thể tin nổi, thậm chí suýt chút lại rơi vào trạng thái ngẩn ngơ lần nữa, nàng cảm thấy não của mình đã không đủ dùng rồi, thậm chí ngay cả chuyện Gia Luật Trọng Nguyên phát động nổi loạn cũng không chú ý tới.
Đối với sự khiếp sợ của Gia Luật Tư, Triệu Nhan không đếm xỉa đến nàng, mà cùng với đám người Tô Thức, Chu Đồng nhét đồ vào giỏ của khinh khí cầu, chủ yếu là chút nhiên liệu, ngoài nguyên liệu ra, còn có thể làm vật đè. Cũng ngay lúc này, tiếng hô giết ở bên ngoài cũng ngày một gần, thậm chí Triệu Nhan đã nghe thấy tiếng hô thảm thiết trước khi chết của một vài nữ tử, xem ra đám phản quân đã đánh vỡ cửa cung, và bắt đầu đại khai sát giới trong cung rồi.
Nghe thấy tiếng hô thảm thiết trước khi chết của những cung nữ ấy, cuối cùng Gia Luật Tư đã từ trong chấn kinh tỉnh táo lại, liền sợ đến mặt trắng bệch, đặc biệt là khi nghe tiếng hô giết càng ngày càng gần, càng khiến nàng kinh hoảng vô cùng, nàng tuy là công chúa tôn quý, nhưng trong loại binh tai này, cũng chỉ là một nữ tử yếu đuối bình thường, thậm chí nếu lỡ rơi vào trong tay phản quân, kết cục sẽ tuyệt đối vô cùng thê thảm.
Một cái áo lông mà Triệu Nhan đã chuẩn bị từ sớm cũng được ném vào trong giỏ, sau đó lắng tai nghe tiếng hô giết càng lúc càng gần, trong lòng cũng vui vẻ, bây giờ quân phản loạn đã đánh vào trong cung, điều này thấy rõ bên Gia Luật Hồng Cơ hoàn toàn không thể ngăn cản được phản quân, bây giờ đại đa số quý tộc và quan viên Liêu Quốc đều ở trong hành cung, đến lúc đó khó tránh khỏi thương vong, nhưng phản quân muốn giết Gia Luật Hồng Cơ cũng không phải chuyện đơn giản, dù sao thì hành cung cũng có 2000 người thủ vệ, chỉ cần Gia Luật Hồng Cơ không ngốc, có lẽ có thể dựa vào những người này mở đường, thậm chí có thể đánh lui phản quân, nhưng những điều này đều là phỏng đoán của Triệu Nhan, từ giây phút hắn nhúng tay vào sự vụ Liêu Quốc, hướng chảy của lịch sử đã xảy ra sai lệch, kết quả cuối cùng là thế nào, ngay bản thân Triệu Nhan cũng không biết.
- Khinh khí cầu đã chuẩn bị xong, tất cả mọi người đều lên giỏ, chuẩn bị bay lên bất cứ lúc nào!
Lúc này Triệu Nhan nhìn nhìn xung quanh, xác định là không bỏ quên gì, lập tức hưng phấn dặn dò Tô Thức và Chu Đồng, ngay cả bản thân hắn cũng không nghĩ đến khinh khí cầu bay lên lại thuận lợi như vậy, từ vừa bắt đầu chuẩn bị cho đến bây giờ, không hề xuất hiện điều ngoài ý muốn gì, tuy rằng tốn không ít thời gian, nhưng ít nhất khinh khí cầu đã bay lên rồi, chỉ cần chặt đứt dây thừng, có thể bay lên bất cứ lúc nào.
Đám người Tô Thức và Chu Đồng đều nhìn khinh khí cầu đang bị dây thừng kéo lại mới không bay lên được, mấy người đều lộ ra vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi, vừa nãy họ chỉ lo cắm đầu làm theo chỉ huy của Triệu Nhan, bây giờ cuối cùng mới có thời gian đánh giá hai cái khinh khí cầu này, trước đó trong lòng họ đối với kế hoạch chạy trốn bằng đường không của Triệu Nhan này vẫn còn có chút hoài nghi, nhưng khi sự thật bày ra trước mắt, họ không còn chút hoài nghi nào nữa, đối với tài năng của Triệu Nhan càng kinh sợ như với thiên nhân.
Sau khi khiếp sợ qua đi, đám người Chu Đồng lập tức hành động, chuẩn bị leo lên khinh khí cầu trốn khỏi vòng bao vây của phản quân, nhưng ngay lúc này, Tô Thức lại chỉ chỉ Gia Luật Tư thấp giọng nói với Triệu Nhan:
- Quận vương, vị công chúa Trịnh Quốc này tính sao?
Triệu Nhan lúc này cũng đã nhớ tới Gia Luật Tư, liền trầm tư trong chốc lát, sau đó bước lớn đến trước mặt đối phương nói:
- Công chúa, hiện giờ phản quân bên ngoài đã xông vào trong cung, có thể giết đến đây bất cứ lúc nào, nàng là một nữ tử yếu đuối chắc chắn khó lòng thoát nổi, cho nên không bằng cùng chúng ta ngồi khinh khí cầu rời đi đi!
Tuy rằng Triệu Nhan rất không thích Liêu Quốc, cuộc phản loạn này cũng có không ít quan hệ với hắn, nhưng đây là ân oán giữa các quốc gia, cũng không liên quan đến tình cảm cá nhân, đối với vị công chúa Gia Luật Tư này, Triệu Nhan với đối phương cũng không có ân oán gì, thậm chí còn có vài lần duyên gặp mặt, nếu như đối phương không đến đây thì thôi, nhưng ma xui quỷ khiến trong lúc mấu chốt này đối phương đã xuất hiện trước mặt mình, cho nên Triệu Nhan dù thế nào chăng nữa cũng không thể vứt bỏ mặc kệ nàng được.
- Đây... Vậy phụ hoàng và mẫu hậu, cùng với những huynh đệ tỷ muội khác thì sao?
Lúc này Gia Luật Tư đã không hoài nghi hai thứ đồ khổng lồ này có thể bay lên được nữa, nhưng rất nhanh nàng lại nghĩ đến người thân của mình, tuy rằng nàng có chút căm hận đám người Gia Luật Hồng Cơ và Tiêu Quan Âm, nhưng dù sao cũng là máu mủ ruột rà, trong lúc sống chết thế này, nàng vẫn nghĩ đến người thân của mình.
Tuy nhiên Triệu Nhan nghe đến đây lại cười một cách bất đắc dĩ nói:
- Công chúa, ngươi cũng thấy rồi, lần này chúng ta chỉ đem theo hai khinh khí cầu, mà mỗi khinh khí cầu chỉ có thể chở được 3 người, nếu như thêm nữa vậy thì sẽ quá tải, nói ra cũng là do vận khí của ngươi tốt, vừa may chúng ta chỉ có 5 người, dư ra một chỗ cho ngươi, nếu không ta cũng chỉ có thể vứt bỏ mặc kệ ngươi thôi!
Tuy rằng Triệu Nhan nói là lời thật, nhưng Gia Luật Tư nghe thấy hắn muốn vứt bỏ mình, lại không khỏi lần nữa trừng mắt nhìn Triệu Nhan, nhưng nàng cũng là một người rất lý trí, biết đây e là cơ hội thoát mạng duy nhất của mình, do vậy chỉ thấy Gia Luật Tư suy nghĩ trong giây lát, rất nhanh liền gật đầu, sau đó cùng với Triệu Nhan đi lên giỏ.
Tuy nhiên cũng đúng lúc này, bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến tiếng bước chân gấp gáp, sau đó chỉ thấy một nữ tử có chút chật vật bước nhanh đến hậu viện, nhưng khi nhìn thấy nữ tử này, Tô Thức và Triệu Nhan gần như đồng thời kinh hô:
- Hoàng hậu!
...
- ---------oOo----------
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
3 chương
6 chương
2 chương
491 chương
16 chương