Bậc Thầy Thẻ Bài

Chương 215 : Có phải cậu có hiểu lầm về thẻ gốc không?

Editor: Nguyetmai Thành phố Thanh Minh. Tòa nhà cảnh sát. Các cảnh sát vẫn đang cố gắng để bảo vệ mọi người rời khỏi đó. Nhưng mà vào đúng lúc này, bọn họ nhận được một thông tin rất kỳ quái - tòa nhà đã chạy trốn, nguy cơ tạm thời được giải trừ. "..." Khi mọi người nhìn nhận được tin tức này đều cảm thấy bối rối. Tòa nhà... Chạy rồi? Thứ kia có thể chạy được sao? ... "Bản tin của thành phố Thanh Minh đưa tin..." "Thông tin xen kẽ khẩn cấp... Trên đường cao tốc bao quanh thành phố, có một tòa nhà đang chạy trốn... tốc độ đã vượt qua 300km/h, mong những người tham gia giao thông đang đi về hướng đó để ý né tránh!" "Hiện tại, các nhân viên cảnh sát đã được cử đi, tranh thủ có thể sớm ngày đưa nó về quy án..." Khi các tài xế nhìn thấy tin tức này đều tỏ vẻ hoang mang. Thật sự. Bọn họ đã làm tài xế mấy chục năm rồi, đây là lần đầu tiên nghe nói có một tòa nhà đang bỏ trốn... Cái quỷ gì vậy?! ... Ở một nơi nào đó. Vèo! Một hình bóng màu đen xuất hiện. Người tài xế vốn đang gọi điện thoại cho vợ mình bỗng hoang mang nhìn về phía bóng đen đang bay từ xa đến, một lúc lâu sau mới tỉnh táo lại và lên tiếng. "Bà xã." "Em nhìn thấy một tòa nhà di chuyển bao giờ chưa?" ... Vào lúc này. Trong khu vực nội thành. "Chúng ta cũng cần phải khởi hành thôi." Ánh mắt của Lục Minh nhìn về phía xa. Tòa nhà đã chạy đi, chắc hẳn mấy người tu luyện kia cũng đã đi, anh nhất định phải đuổi kịp bọn họ. Vừa nói, Lục Minh vừa lấy tấm thẻ gốc ra và giẫm lên nó. Rắc rắc. Tấm thẻ gốc bị giẫm xuống dưới đất. ??? Thẻ gốc hoang mang. "Xem ra lúc nãy mày không lừa tao." Lục Minh xuýt xoa không thôi. Xem ra năng lượng của tấm thẻ gốc vẫn chưa đủ để giúp anh bay lên. Thẻ gốc: "..." Nó cố nén cảm giác muốn bùng nổ. "Mày nói xem." "Nếu như thẻ gốc trải qua sự rèn luyện của âm khí, có phải sẽ dễ dàng giúp tôi bay lên hơn hay không?" Lục Minh có một vài ý tưởng. "Đúng vậy." Tấm thẻ gốc trả lời một cách đơn giản. "Ồ." Lục Minh hiểu ra. Nếu như vậy thì nhất định không thể thả con rắn lớn kia đi! Bây giờ anh có hơn chín nghìn điểm năng lượng, nếu như hấp thu âm khí của con rắn lớn kia, nhất định có thể vượt qua mốc mười nghìn, nói không chừng còn có thể tôi luyện thẻ gốc! Có thể buông tha một cơ hội tốt như vậy sao? Vì vậy, anh cũng đuổi về phía tòa nhà kia. ... Vèo! Vèo! Trên đường cao tốc bao quanh thành phố. Có một bóng dáng khổng lồ đang luồn lách trên đường. Nó có hình dáng to lớn, tốc độ vô cùng nhanh, và đã chạy được non nửa con đường cao tốc bao quanh thành phố rồi mới đi xuống ở một ngã rẽ nào đó, chạy về phía ngoại thành bằng một hướng khác. "Tòa nhà kia là sao vậy?" "Không biết nữa." "Nhưng mà, thông qua đường đi của nó thì tôi cũng có một vài phân tích." "Nói đi." "Có lẽ, con rắn lớn này đang dựa theo hướng dẫn để đi đến..." Xoẹt! Thế giới bỗng trở nên yên tĩnh. Hướng dẫn... Thảo nào thứ này cứ đi tới đi lui ở xung quanh đường vành đai ba và đường cao tốc, hóa ra là vì nó không biết đường nên phải dựa theo hướng dẫn sao? Nếu là như vậy thì mọi thứ đều trở nên hợp lý. Có điều vậy thì mục đích của nó là gì?! Nó muốn đi đâu? Điểm cuối của chỉ dẫn dù gì cũng phải có một địa điểm cụ thể chứ? Dù đó chỉ là một tọa độ! "Đi thôi!" "Cùng đi xem một chút." Ánh mắt của anh trở nên chăm chú: "Có lẽ, lần này sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn!" ... Vèo! Vèo! Tòa nhà ở phía trước vẫn cứ chạy, đằng sau có vô số người tu luyện đang đuổi theo. Nó quá to lớn, dễ dàng làm cho người khác chú ý nên căn bản không thể chạy thoát, từ khi nó và tòa nhà này hợp lại làm một thì đã quyết định kết cục của mình... Có điều mặc dù như vậy. Tòa nhà vẫn kiên trì lao đi với tốc độ vô cùng nhanh. "Đuổi theo!" "Nó sắp không chạy nổi rồi!" "Ha ha, những linh thể như thế này đều ngốc như vậy, chỉ biết chạy trốn..." ... Trong lúc này. "Nó đang chờ cái gì vậy?" Lục Minh giật mình. Là người tu luyện duy nhất chiến đấu với thứ này trong cự ly gần, Lục Minh dám khẳng định, mặc dù là linh thể nhưng nó còn thông minh hơn rất nhiều người. Phải biết rằng, kế hoạch ban đầu của nó là lừa mọi người đến, sau đó đột phá lên bảy sao! Sau đó, bởi vì ảnh hưởng của Lục Minh và tấm thẻ gốc, âm khí bị tổn thất một lượng lớn nên mới không thể không dung hợp với tòa nhà và trở thành sáu sao trước kế hoạch... Tại sao? Nếu như muốn chạy trốn thì sử dụng hình dáng của con rắn lớn có phải là tốt hơn không? Dung hợp! Chỉ là một cách để nó có thể nâng cao thực lực! Nếu như thế, vì sao nó nhất định phải dung hợp vào tòa nhà đó. Không phải dung hợp với những thứ khác thì sẽ tốt hơn sao? Không thể hiểu nổi! Hơn nữa, sau khi nó thành công trong việc dung hợp, suốt con đường này, nếu nhìn vào hành trình của nó thì dường như là vì muốn đến một nơi nào đó, nhưng lý do của nó là gì?! Con rắn lớn này... Lục Minh hơi híp mắt lại. Anh luôn cảm thấy con rắn lớn này còn có một âm mưu nào đó? Vào đúng lúc này, tốc độ của tòa nhà bỗng nhiên giảm xuống, sau khi lao về phía ngoại ô, nó bỗng nhiên dừng lại và ngồi xuống, cuối cùng đoàn người truy đuổi theo tòa nhà cũng dừng lại. "Nó dừng lại rồi." "Ha ha, nó không chạy nổi nữa rồi, chuẩn bị ra tay thôi!" Mọi người hưng phấn. Nhưng Lục Minh nhìn bối cảnh quen thuộc, vị trí quen thuộc này... À. Đệt. Đây không phải là phủ đệ của Phạm Trạch từng bị anh san bằng sao?! Keng! Tòa nhà đứng trên mặt đất. Một luồng hơi thở quái dị chấn động, tòa nhà và mảnh đất hòa vào làm một, một nguồn năng lượng lao thẳng xuống dưới, vào sâu trong lòng đất. Ùng... Một luồng hơi thở yếu ớt xuất hiện. Tòa nhà để lộ ra dáng vẻ yếu ớt rồi lại thi triển năng lượng bao trùm quanh tòa nhà. "Ha ha, nó không ổn rồi." "Xông lên!" "Không cần phải cố gắng tấn công ở bên ngoài, đi vào tìm nó rồi mang đi là được!" Mọi người vui vẻ. "Có phải là một cái bẫy không?" Có người nhớ lại cảnh con rắn kia lừa bốn sao đi vào chịu chết. "Không sao đâu." Một người tu luyện năm sao cười lạnh lùng: "Nếu như là con rắn lớn trước đây thì còn phải có vài phần kiêng dè, nhưng mà bây giờ... ha ha, thực lực của nó còn lại bao nhiêu?" "Cũng đúng." Mọi người hiểu ra. Con rắn lớn của trước đây vô cùng kinh khủng! Tuy nhiên, sau khi con rắn dung hợp vào tòa nhà, mặc dù đã đột phá lên sáu sao, nhưng rõ ràng hơi thở lạnh lẽo của nó đã yếu đi rất nhiều, không thể so được với lúc trước! Nếu là như thế, còn có gì phải sợ hãi? Cho dù đó là một cái bẫy, con rắn lớn kia cũng không thể tiêu diệt bọn họ! Quá yếu. "Đi thôi!" Xoẹt! Mọi người lần lượt bước vào tòa nhà. ... "Mấy tên năm sao này muốn chết sao." Lục Minh bỗng nhiên lên tiếng. "?" Tấm thẻ gốc không thể hiểu được. Bây giờ con rắn kia đã yếu như vậy, lấy gì để đấu với những người tu luyện năm sao này? Nhất là... Nơi này có rất nhiều thợ săn linh thể! Là linh thể, nó hiểu rất rõ về thực lực của những thợ săn linh thể này, với sự giúp đỡ của máy móc, việc bắt những linh thể có cấp cao hơn là một chuyện vô cùng đơn giản... "Ha ha." Lục Minh chỉ cười: "Mày thật sự cho rằng tên này tùy tiện chọn bừa một nơi?" Khi anh ta nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này, anh đã hiểu ra. Thảo nào nó muốn chạy đến đây! Lý do nó lựa chọn nơi này là vì nó cảm nhận được mạch khoáng ở đây, nó muốn mượn mạch khoáng này để tu luyện, phá tan gông cùm. Mạch khoáng này, những người tu luyện này đều là cơ hội để nó đột phá. Nó vẫn...muốn đột phá lên bảy sao! Mục đích ban đầu của con rắn lớn này chưa từng thay đổi! Nuốt người tu luyện bốn sao, nuốt người tu luyện năm sao, dung hợp với tòa nhà, nuốt chửng mạch khoáng... Những kế hoạch này vẫn luôn tồn tại ở trong đầu nó! Không nói đến trình tự! "Cao siêu thật." Lục Minh cảm thán muôn vàn. Xem ra rắn cũng chia làm nhiều loài. Mặc dù không biết con rắn này là loài nào, nhưng hiển nhiên nó quỷ kế đa đoan, vô cùng hung ác, hoàn toàn không ngây thơ, bảo gì nghe nấy như loài lươn... "Đáng tiếc chúng ta không thể tiến vào." Lục Minh có chút tiếc nuối. Lần trước, tấm thẻ gốc đã ra tay quá ác làm cho con rắn lớn kia không cần cả hang ổ dưới đất, trực tiếp vứt bọn họ ra ngoài... "Mày nói xem, mày có ngốc không." "Không thể chỉ tập trung ở một chỗ..." "Nếu khi đó mày đi vào từng căn phòng, len lén hấp thu, làm cho con rắn đó dù bị hút sạch âm khí cũng không tìm ra lý do, có phải là tốt hơn không?" Lục Minh chỉ hận rèn sắt không thành thép. "..." Tấm thẻ gốc liếc mắt nhìn anh, không nói lời nào. Nói nhảm! Lúc đó có điều kiện để làm thế sao? Bên ngoài có nhiều cao thủ Pokémon bốn sao đi tới đi lui như vậy... Nó dám một mình chạy sao? Tìm chết à?! "Xem ra trận chiến tranh linh thể lần này không có quan hệ gì với chúng ta rồi." Lục Minh hơi tiếc nuối. Anh đi đến trước cửa tòa nhà và đẩy cánh cửa ra theo bản năng. Két... Cửa phòng bỗng nhiên mở ra. Hả?! Lục Minh bỗng nhiên mở to đôi mắt. Mở rồi?! Đúng vậy. Anh chỉ tiện tay đẩy là cánh cửa lập tức mở ra, con rắn lớn kia vốn không từ chối bọn họ, nếu muốn thì Lục Minh hoàn toàn có thể đi vào ngay lúc này... Ôi chao? Lục Minh có hơi ngạc nhiên. Thật sự. Mới nãy, khi còn ở trong khu vực nội thành, vì muốn thoát khỏi Lục Minh mà con rắn kia không cần cả hang ổ dưới đất đã được tôi luyện xong xuôi, nhưng ở nơi này, nó lại mời Lục Minh đi vào... "Xem ra, nó để mắt đến mày." Lục Minh suy nghĩ. Thú vị. Có lẽ, ở trong kế hoạch của con rắn lớn, việc nuốt thẻ gốc cũng là một phần không thể thiếu của việc đột phá lên bảy sao?! Có một mạch khoáng không ai biết hỗ trợ... đây mới là nguồn gốc của tham vọng và sự tự tin trong việc muốn tiêu diệt hết tất cả mọi người của nó! Có điều nó không biết rằng, không chỉ có mình nó biết về mạch khoáng ở nơi này. ... "Không phải càng ngày càng thú vị sao?" Lục Minh cười lạnh lùng. Xoẹt! Anh bước vào bên trong tòa nhà. Xung quanh bỗng nhiên xuất hiện một luồng năng lượng, sau đó cả tòa nhà lập tức bị phong tỏa! Tình huống y như khi người tu luyện bốn sao kia bước vào lần trước, lúc này con rắn lớn kia muốn một lưới bắt hết những người tu luyện năm sao! "Khè..." "Khè..." Hơi thở lạnh lẽo xuất hiện. Lục Minh sờ vào mặt đất. Anh có thể cảm nhận được, hơi thở của con rắn lớn kia không ngừng thẩm thấu và đi vào trong lòng đất cho đến khi nó chạm vào mạch khoáng đã lặng ngắt từ rất lâu... "Nó đang dùng mạch khoáng để tăng thực lực." Lục Minh bừng tỉnh. Toàn bộ tòa nhà lớn đều nằm trên mạch khoáng. Hơn nữa, sau khi năng lực vốn có của con rắn lớn này liên kết với mạch khoáng, năng lượng sẽ cuồn cuộn chảy vào trong người nó, không ngừng chuyển hóa, cuối cùng sẽ biến thành âm khí... Cuối cùng, con rắn lớn sẽ trở nên mạnh hơn. Ùng... Ùng... Sương mù bao trùm lấy tòa nhà. Những người đi vào bên trong tòa nhà cũng xôn xao cảm thấy bất ổn. "Chết tiệt!" "Tại sao hơi thở của con rắn lại trở nên mạnh như vậy?" "Không biết nữa!" "Mau đi tìm nó thôi!" "Khóa linh thể của nó lại, cố gắng bắt được nó trong thời gian ngắn nhất!" "Không thể khóa được... Chết tiệt, bị một hơi thở quái dị quấy rầy." Tất cả người tu luyện đều cảm thấy hoang mang. Cuối cùng thì bọn họ cũng ý thức được có điều gì đó không ổn, nhưng con rắn lớn kia vốn không xuất hiện, chỉ có sự phong tỏa càng ngày càng mạnh, chỉ có hơi thở đang mạnh lên kia. ... Vào lúc này, trong một căn phòng nào đó. Lục Minh cầm tấm thẻ gốc trong tay, điên cuồng đào đất. Phập! Phập! Mặt đất nhanh chóng xuất hiện một cái hố. Tấm thẻ gốc: "..." Nó nghi ngờ. Nó thật sự là thẻ gốc sao? Ở bên Lục Minh, nó từng làm vỏ kiếm, làm công cụ chuyển hóa, bây giờ, còn làm cả cuốc, song từ trước đến nay, nó chưa bao giờ được làm một tấm thẻ gốc... "Tốc độ này quá chậm." Lục Minh trầm ngâm: "Mày có thể thay đổi không? Chính là mấy thứ kiểu máy khoan đất chẳng hạn." Thẻ gốc: "..." Xin hỏi, có phải cậu có hiểu lầm gì về thẻ gốc không? "Mày chờ một chút." Lục Minh ngay lập tức tải một vài nội dung có liên quan đến nguyên lý về máy móc và cánh quạt vào trong tấm thẻ gốc, tấm thẻ không thể làm gì hơn nên chỉ có thể quét qua một lượt. Ồ. Cánh quạt quay tròn... Ồ. Làm sạch đất... Hình như cũng không có khó như nó đã tưởng tượng. Vì vậy, tấm thẻ gốc hoàn toàn lĩnh ngộ được, sau đó xuyên thẳng vào trong lòng đất. Vù... Vù... Một con đường được tạo ra ở ngay trong lòng đất. Lục Minh: "..." Anh nhìn qua để xem đó là nguyên lý máy móc gì thì nhận ra, anh không hiểu gì cả... Đệt. Bây giờ, ngay cả năng lực lĩnh ngộ của thẻ gốc còn hơn cả anh rồi sao? Có điều anh nhanh chóng phục hồi tinh thần, ai cũng có thế mạnh riêng, có lẽ thẻ gốc có sở trường trong ngành đào bới. Ừm... Nhất định là như vậy! Mỗi người đều có một sở trường riêng. Tiểu Bạch am hiểu việc nghiên cứu thẻ bài, Tiểu Tiểu Bạch am hiểu việc tu luyện, tấm thẻ gốc của anh am hiểu việc đào bới, còn sở trường của anh là dáng vẻ đẹp trai thiên hạ vô địch... Không có vấn đề gì! Đùng! Đùng! Một con đường xuất hiện trên mặt đất. Lục Minh men theo con đường đi thẳng đến phủ đệ của Phạm Trạch. Ở đó, hơi thở lạnh lẽo kia bao phủ khắp nơi, hiển nhiên, bạn rắn của chúng ta đang điên cuồng chuyển hóa năng lượng trong mạch khoáng để nâng cao tu vi của mình! Ồ... Lục Minh híp mắt lại. Làm gián đoạn việc tu luyện của con rắn lớn này không có lợi cho anh, thế nhưng, nếu tu luyện ở đây... Thế là tấm thẻ gốc yên lặng đi lại gần mạch khoáng và ngồi xuống. Nơi đó, năng lượng lạnh lẽo mà con rắn lớn kia phải vất vả lắm mới chuyển hóa từ năng lượng hấp thu trong mạch khoáng bị tấm thẻ gốc hút đi một phần... Xẹt! Xẹt! Tấm thẻ gốc điên cuồng sáng lên. Có điều Lục Minh vẫn thấy không hài lòng. Mặc dù tốc độ tu luyện của tấm thẻ gốc đã đến cực hạn, nhưng rõ ràng không theo kịp tốc độ hấp thu của con rắn, dù sao người ta cũng là sáu sao... Tốc độ hấp thu của mày quá chậm! Do đó Lục Minh đắn đo trong giây lát, lập tức chế tạo một tấm thẻ nạp năng lượng theo kiểu vòng xoáy! Anh cẩn thận để tấm thẻ nạp năng lượng vào trong đường dẫn hơi thở lạnh lẽo kia tạo ra, quả nhiên, sau khi thẻ nạp năng lượng nhận biết hơi thở thì nó bắt đầu hấp thu... "Thành công rồi!" Đôi mắt của Lục Minh bừng sáng. Mặc dù tốc độ hấp thu cũng không nhanh, nhưng chỉ cần có tốc độ là được! Vì vậy anh nhanh chóng làm ra mười mấy tấm thẻ bài như vậy để ở bên cạnh mạch khoáng, hơi thở lạnh lẽo do con rắn kia chuyển hóa giảm đi một nửa trong nháy mắt. ... Một nơi nào đó, một con rắn đang trong quá trình nâng cao thực lực bỗng nhiên dừng lại. Tốc độ chậm lại? Rầm! Rầm! Bên trong tòa nhà, những người tu luyện kia cũng đang điên cuồng tấn công xung quanh. Con rắn chau mày, không để ý đến bọn họ, mà nó lại hít một hơi thật sâu, sau đó đẩy nhanh việc hấp thu năng lượng của mạch khoáng, sau khi thấy tốc độ tu luyện tăng lên mới hài lòng. Trong giây phút này, ở sâu bên trong mạch khoáng. Một tấm thẻ gốc cùng mấy chục tấm thẻ nạp năng lượng đang điên cuồng lóe sáng. Hấp thu! Hấp thu! ... Chín nghìn ba trăm! Chín nghìn bốn trăm! Chín nghìn năm trăm! Năng lượng trong tấm thẻ gốc đang điên cuồng tăng lên! Lục Minh rất vui vẻ. Cuối cùng... cũng có thể thoát khỏi danh hiệu hai sao này rồi! Chỉ cần tấm thẻ gốc vượt qua mức mười nghìn điểm năng lượng thì anh sẽ trở thành ba sao đỉnh cao thực thụ, nếu như có thể thuận lợi đột phá thì anh sẽ nhanh chóng bước vào hàng ngũ bốn sao! Đó mới là sức mạnh chân chính! Chín nghìn sáu trăm! Chín nghìn bảy trăm! Lục Minh vô cùng chờ mong. Nhưng đúng lúc này, một bóng người âm thầm xuất hiện không tiếng động. "Là ai?" Lục Minh cảnh giác.