Bá Y Thiên Hạ
Chương 373
Lục sắc cuồng bạo, lục sắc phẫn nộ, lục sắc với sát khí cường đại tràn ngập cả không gian nhanh chóng tấn công đám người Đoạn Vân.
Diệp Cô Thành cũng ra tay. Hắn rút kiếm, mũi kiếm nhanh chóng thoát ra năng lượng đấu khí cường đại, chân khí hóa đấu khí vô cùng thuần, theo mũi kiếm càng lúc càng lớn mạnh không ngừng. Chẳng mấy chốc, Diệp Cô Thành chuyên sử dụng kiếm đã hoàn toàn bị nhốt trong không gian đấu khí của chính mình.
"Tự Nhiên nữ thần phẫn nộ", đây là một lĩnh vực của Chủ thần. Thông qua quan sát thuộc tính của lĩnh vực này, Đoạn Vân phát hiện ra lĩnh vực của Tự Nhiên nữ thần chỉ có mộc hệ không gian mà thôi.
Lĩnh vực Chủ thần là đại lượng ma pháp nguyên tố thuộc Chủ thần hệ được hình thành dày đặc chung quanh người Chủ thần, nó loại bỏ toàn bộ những thuộc tính năng lượng khác hệ ra ngoài. Nói cách khác, một lĩnh vực Chủ thần đối với một đối thủ thì tương tự như một không gian cấm ma đặc thù. Bởi vì bên trong lĩnh vực này, ngươi không thể sử dụng nguyên tố năng lượng gì. Cho dù ngươi có cùng hệ với Chủ thần, nhưng người ta là Chủ thần, còn ngươi thì không phải, do đó ngươi vẫn không thể sử dụng ma pháp năng lượng cùng hệ!
Nói trắng ra, trong một lĩnh vực, ngươi chỉ là một con dê chờ người ta muốn mổ muốn chém tùy ý. Cái mà ngươi duy nhất có được chính là bản năng thân thể ngươi. Cho dù lực phòng ngự của ngươi ngon lành tới đâu, có thể ngăn cản được công kích của Chủ thần, nhưng ngươi không có năng lượng công kích, ngươi căn bản không có khả năng đánh bại Chủ thần! Ma pháp và đấu khí đều có thuộc tính cả.
Thông qua quan sát, Đoạn Vân cũng đại khái đoán được nguyên lý hình thành không gian cấm ma. Cái đó tám phần là dựa theo nguyên lý lĩnh vực mà kiến tạo thành.
Như vậy lĩnh vực đối với Đoạn Vân và Diệp Cô Thành thì căn bản vô dụng! Không gian cấm ma đã không ngăn được được chân khí Đoạn Vân, vậy lĩnh vực này hẳn cũng không có khả năng cấm cố chân khí. Chân khí là một loại nội lực, là một loại năng lượng từ bên trong phát ra không dựa vào năng lượng bên ngoài.
- Trường không nhất kiếm!
Sau khi năng lượng đã tụ tập, Diệp Cô Thành dùng chiêu số mà hắn từng dùng để xuyên thủng điểu nhân, trực tiếp lao thẳng vào lĩnh vực của Tự Nhiên nữ thần.
Bùng! Trong tiếng năng lượng cường đại nổ tung, kiếm của Diệp Cô Thành lóe lên năng lượng cường đại giao kích thẳng với lĩnh vực của Tự Nhiên nữ thần.
Trong ánh kim quang lóe lên, bọn người Đoạn Vân thấy rõ ràng lĩnh vực lục sắc của Tự Nhiên nữ thần bị phá vỡ một lỗ hổng. Trên lỗ hổng đó, đại lượng năng lượng mộc hệ tràn ra. Ma lực của Tự Nhiên nữ thần Hera cũng vì cú va chạm mãnh liệt này mà xảy ra chút hỗn loạn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull. vn chấm c. o. mLúc này, Diệp Cô Thành vẫn hướng thẳng về phía Hera nữ thần lao tới như trước, tốc độ không hề giảm bớt chút nào.
Hera đang ở trong lĩnh vực, nhìn thấy Diệp Cô Thành lao thẳng vào lĩnh vực của mình thì giật mình. Nàng căn bản không ngờ điều này có thể xảy ra. Lĩnh vực vốn dùng để công kích có nghĩa là hút đối thủ vào lĩnh vực, sau đó bằng vào lĩnh vực tuyệt đối mà chủ động diệt sát đối thủ. Nhưng lần này, tình huống lại khác hẳn, Diệp Cô Thành mạnh mẽ phá vỡ lĩnh vực của nàng mà cố tình phi thân vào.
Mặc dù có chút hoảng loạn, nhưng Hera vẫn điều động ma lực toàn thân như trước, gia tăng cường độ lĩnh vực thuộc tính. Kiếm của Diệp Cô Thành vẫn không hề giảm tốc độ và năng lượng, lao thẳng về phía nàng, mũi kiếm đâm thẳng vào ngực nàng.
Diệp Cô Thành lúc này toàn thân như một thanh kiếm. Bên trong lĩnh vực, hắn cũng không hề cảm thấy có gì trở ngại. Dù sao đấu khí của hắn đã gần như trăm phần trăm chân khí hóa, mặc dù chất lượng chân khí còn thua xa Thái Cực chân khí của Đoạn Vân, nhưng chân khí của hắn vẫn cường đại hơn ma pháp và đấu khí bình thường nhiều. Mũi kiếm lóe lên năng lượng cường đại, thân thể Diệp Cô Thành cũng lóe lên năng lượng, chiêu Trường Không Nhất Kiếm của hắn đã luyện khá thuần thục. Diệp Cô Thành lúc này như hòa vào với mũi kiếm. Kiếm, nhân, nhân, kiếm, nhân kiếm hợp nhất chính là cảnh giới kiếm đạo, Diệp Cô Thành một lần nữa lĩnh ngộ về kiếm thâm sâu thêm một tầng.
Khoảng cách giữa Kiếm và ngực nữ thần Hera không còn tới một thước. Lúc này Hera lại cực kỳ tỉnh táo. Đến cả Đoạn Vân cũng không rõ, cái gì làm cho mụ đàn bà này tự tin như thế.
Sau một khắc, kiếm mang theo năng lượng cường đại đâm vào thân thể Tự Nhiên nữ thần. Nhưng ngay lúc đó, Diệp Cô Thành nhíu mày, hắn cảm giác thấy một kiếm của mình căn bản không có lực cản.
Kiếm đâm vào không khí. Tự Nhiên nữ thần lưu lại chỉ là một tàn ảnh. Trong lĩnh vực của nàng, nàng có tốc độ cao hơn Diệp Cô Thành rất nhiều.
Lĩnh vực quả nhiên không đơn giản. Một kiếm lợi hại như vậy lại bị nàng tránh thoát một cách nhẹ nhàng. Đoạn Vân dám chắc, chiêu Trường Không Nhất Kiếm của Diệp Cô Thành đã diễn luyện đến cảnh giới cao, người bình thường đừng mong mà tránh được.
Nhưng nữ thần Hera lại thoát được. Trong lĩnh vực của nàng, nàng không chỉ có quyền sử dụng ma lực tuyệt đối, mà nàng còn có thể đạt tới một tốc độ kinh khủng gần như thuấn di bên trong lĩnh vực. Tốc độ của Diệp Cô Thành mặc dù rất nhanh, nhưng hắn dù sao cũng bị ảnh hưởng chút ít khi tiến vào lĩnh vực. Cao thủ đấu với nhau, mấu chốt thắng bại thường thường chỉ khác nhau có một chút.
Một kiếm đâm vào không khí, Diệp Cô Thành thu kiếm lại dò xét nơi đứng của mụ đàn bà này.
Sau một khắc, nữ thần Hera lại xuất hiện ở một nơi khác trong lĩnh vực. Lúc này nàng trông như vừa mới hoàn hồn trở về từ địa ngục. Xem ra, một kiếm của Diệp Cô Thành cũng không phải dễ tránh.
Tìm được chỗ đứng của nữ thần Hera, Diệp Cô Thành lại một lần nữa lao tới. Vận khởi khinh công mà Đoạn Vân dạy cho, tốc độ hắn tăng lên. Đảo mắt, Diệp Cô Thành lao tới trước mặt Hera giơ kiếm lên chém, lĩnh vực đích thật không thể cấm cố được năng lượng của Diệp Cô Thành.
Nhưng lần này vẫn để cho Hera nhanh chân tránh thoát. Mặc dù năng lượng Diệp Cô Thành không bị cấm cố, nhưng Hera dù sao cũng là Chủ thần, hơn nữa tất cả mộc hệ năng lượng bên trong lĩnh vực của nàng toàn bộ do nàng trực tiếp khống chế sử dụng. Bên trong lĩnh vực Hera tốc độ nhỉnh hơn Diệp Cô Thành.
Diệp Cô Thành vẫn không chịu bỏ qua, hắn đuổi giết nữ thần Hera. Sau lần thất thủ thứ bảy, hắn không lựa chọn việc tiêu hao đuổi giết vô ích nữa. Dù sao, hắn cũng thấm mệt trong khí hắn không biết Hera có thể duy trì lĩnh vực này mãi mãi hay không.
Đứng lẳng lặng trong lĩnh vực lục sắc, lưu ý Hera nữ thần cách đó không xa đang nhìn mình, Diệp Cô Thành tĩnh lại, hắn bắt đầu tiến hành cảm ứng lĩnh vực. Diệp Cô Thành lúc này hiểu rõ, với thực lực của Đoạn Vân mà phá vỡ lĩnh vực này không có vấn đề gì, hơn nữa Đoạn Vân có thể điểm huyệt mụ đàn bà này như đã làm với chín tên Kim giáp Chân thần kia. Còn Đoạn Vân sở dĩ muốn hắn nghênh chiến với Tự Nhiên nữ thần, chính là muốn hắn cảm thụ cảm giác giằng co với cường giả, nếu có thể tận lực lĩnh ngộ đưa ra lĩnh vực cho riêng mình thì quá hay.
Múa kiếm qua lại một cách không có ý thức trong không trung vài cái, trong đầu Diệp Cô Thành thoáng hiện lên một vài chiêu thức mà Đoạn Vân từng diễn luyện. Chợt có một thanh âm vang lên trong đầu hắn "Dùng kiếm trong tay, trực tiếp phá vỡ lĩnh vực"Nghĩ vậy, Diệp Cô Thành nhìn về phía Tự Nhiên nữ thần Hera cách đó không xa, cười cười quỷ dị. Hắn khép hờ hai mắt, năng lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, một loại cảm giác tập trung tràn ngập khắp người hắn. Tư tưởng của hắn đều hòa đồng với thanh kiếm, tựa hồ có thể phá vỡ tất cả.
Sau một khắc, Diệp Cô Thành động thân. Chỉ thấy những kiếm chiêu liên tiếp múa lên, hắn dùng một tốc độ kinh khủng diễn luyện. Tốc độ múa kiếm càng lúc càng nhanh, năng lượng càng lúc càng lớn, đấu khí của hắn bắt đầu cuồng bạo ra bốn phía. Đấu khí cuồng bạo trực tiếp chèn ép mộc hệ năng lượng bên trong lĩnh vực nữ thần, rồi bốn phía chung quanh Diệp Cô Thành bắt đầu hình thành một khu vực nhỏ màu bạch kim. Khu vực kim sắc này xem ra rất chói mắt khi đặt giữa lĩnh vực mộc hệ của nữ thần Hera.
Trong khoảng khắc, hai loại năng lượng thuộc tính bất đồng bắt đầu va chạm. Ma lực của đấu khí và mộc hệ giao tiếp, năng lượng cuồng bạo bắt đầu bắn ra những tia lửa lóe mắt. Diệp Cô Thành múa kiếm càng lúc càng nhanh, khu vực kim sắc của hắn cũng dần dần lớn hơn. Diệp Cô Thành hoàn toàn bị bao phủ trong kiếm quang của hắn.
- Phá Không Nhất Kiếm!
Sau khi Diệp Cô Thành hét lớn một tiếng, một luồng kim sắc năng lượng của Diệp Cô Thành trực tiếp biến thành một thanh kiếm thật lớn.
Kiếm Thần gầm lên, đại kiếm chém ra. Một thanh kiếm thật lớn múa tít trong lĩnh vực của Tự Nhiên nữ thần, cành lúc càng mãnh liệt.
Bọn người Đoạn Vân chỉ thấy một thanh cự kiếm kim sắc, trực tiếp phá tan mộc hệ không gian của Tự Nhiên nữ thần. Hơn nữa, kiếm đó còn trực tiếp công kích lên người Tự Nhiên nữ thần.
Lĩnh vực bị phá, nữ thần bị thương. Một kiếm của Diệp Cô Thành trực tiếp chém thẳng vào người Tự Nhiên nữ thần Hera, chân khí hóa đấu khí cường đại phá tung năng lượng phòng ngự trên người Hera. Mặc dù không thấy máu, nhưng một kiếm này đã trực tiếp đánh Hera trọng thương.
Nữ thần Hera bị nội thương nghiêm trọng, cố hết sức nhưng không gượng được, sau khi phun ra một dòng máu cả người như một cái diều dứt dây, từ từ ngã xuống, vừa bi tráng vừa thê lương. Thân ảnh phiêu dật thê lương của nàng như phất phơ trong gió nhẹ, sự bi phẫn làm cho người ta cảm thương vô cùng. Thế giới tựa hồ trong một khắc đó đã ngừng lại. Những cây cối hoa cỏ dưới chân nàng tựa hồ cũng khóc thương cho sự thất bại của nữ thần. Chim không hót, cây cối không nảy chồi, đến cả những đóa hoa diễm lệ cũng đã héo úa.
Tự Nhiên nữ thần vì thất bại mà sinh ra bi thiết, trực tiếp ảnh hưởng đến thực vật chung quanh. Đây là một loại cảnh giới.
Ngay trong khoảng khắc này, một nam nhân bay tới ôn nhu đỡ lấy thân ảnh nữ thần Hera. Hai ánh mắt bắt gặp nhau.
Một đôi mắt mang theo bi phẫn và ai oán vô tận, đôi mắt kia thì mang theo vẻ âu yếm cùng thương tâm vô biên.
Ngươi tại sao phải đối xử với ta như vậy? Nội tâm nữ thần bất lực như muốn kêu lên một câu như vậy. Ánh mắt tràn ngập vẻ oán hận và khó hiểu!
Ta muốn có ngươi mà. Trong ánh mắt của nam nhân biểu đạt rất rõ ràng một thông điệp như vậy.
Có ta? Một lý do trực tiếp đến thế ư! Đây là ái tình sao? Nhìn cặp mắt thâm tình đó, tim Hera tựa hồ bị cái gì đó kích thích đập dồn dập liên hồi.
Nhìn vào mắt ta, ngươi thấy cái gì? Tiếng lòng nam nhân rất ôn nhu, trong khoảng khắc đó, trong mắt nam nhân chỉ có người đàn bà hắn đang ôm trong lòng.
- Ghèn mắt! Khục khục!
Hera cười khẽ nói. Khi nàng vừa mở miệng, trực tiếp động chạm đến vết thương trong cơ thể, vết thương làm cho nàng cảm thấy rất đau, nhưng nàng vẫn mang theo tiếu ý như trước.
- Ủa! Xỉu, thành thần mà cũng có ghèn mắt sao?Ôm giai nhân trong lòng, Đoạn Vân cười khẽ nói.
Đúng, nam nhân này chính là Đoạn Vân!
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
38 chương
197 chương
283 chương
86 chương