" Ông xã lấy giúp em cái váy kia đi, cao quá! " " Bà xã cẩn thận một chút! " Nhìn thấy cô nhón chân với lấy chiếc váy nhỏ xinh như búp bê đang được móc ở trên cao khiến anh thoát nhìn thôi đã lo lắng " Cao, em muốn lấy nó! " " Anh lấy giúp em. Lần sau không được nhón chân lấy như vậy có biết chưa? Muốn lấy gì thì kêu anh một tiếng! " " Em biết rồi! " Cô chỉ mới nhón một tí đã bị anh mắng như thế, nhìn dáng vẻ lo lắng của anh như thế chứng tỏ anh rất lo cho ba mẹ con cô Với chiều cao 1m85, Tịch Mộ Thần không quá khó khăn để có thể lấy xuống chiếc váy búp bê ấy Anh chỉ cần vươn tay lấy như thế là xong. Nhìn thấy chiều cao của anh như thế sau đó nhìn lại bản thân mình mà có chút tủi thân Cô cũng không gọi là quá lùn hoặc quá cao đi, nếu như đứng với anh cô gần như có thể chạm tới cằm anh thôi nhưng chỉ là " gần như " thôi!...hình như cô cao tới ngực anh ấy thì phải " Ông xã anh thật cao, cứ chiếm lấy chiều cao của người khác như thế thì họ sẽ hận anh! " Tịch Mộ Thần phì cười " Tiểu ngốc nghếch lại nói đi đâu nữa rồi. Chẳng phải em muốn chiếc váy này cho tiểu công chúa của chúng ta? " Cô giựt lấy chiếc váy trên tay anh sau đó đem đi, Tịch Mộ Thần lẳng lặng theo sau đi theo sau cô Hai vợ chồng đi loanh quanh tìm kiếm những món đồ có thể sử dụng cho việc cần thiết khi bé con chào đời " Tôi muốn những đồ dùng trẻ em loại tốt nhất! " Đi nãy giờ chắc cô cũng mệt rồi, anh tốt nhất nên dìu cô ngồi nghỉ. Những việc chọn đồ còn lại cứ việc ngồi không " ra lệnh " cho họ là tốt nhất Những nhân viên ở đây họ lật đật đi lấy những sản phẩm chất lượng nhất mới nhập về đem ra tất trước mặt anh Cô nhìn một loạt nhân viên đứng trước mặt, tay họ ai nấy đều cầm những vật dụng dành cho trẻ con loại tốt nhất Có chút không vui liền níu nhẹ tay áo anh, Tịch Mộ Thần lập tức quay mặt sang nhìn cô: " Em muốn chúng ta tự mình lựa đồ cho con! " " Ngoan ngồi đây nghỉ ngơi, những thứ cần cho bảo bối cũng đã có đủ! Quần áo của con chẳng phải anh và em đã lựa đủ rồi hay sao? " Vẫn không để cô kịp nói thêm, anh đã nhanh chóng ra lệnh cho bọn họ đóng gói tất cả số đó đem đến Tịch gia Cô phụng phịu khoanh tay trước ngực. Là ai bảo cùng cô đi mua đồ cho con? Mới chỉ cùng anh lựa quần áo cho em bé xong lại thôi, để những việc khác còn lại cho nhân viên làm tất Tịch Mộ Thần không biết bà xã nhỏ ngồi bên cạnh đang hờn dỗi anh vì chuyện này. Đôi mắt anh bỗng lướt qua đôi găng tay chân nhỏ và những món đồ chơi đáng yêu lẫn thú bông phía trước mặt Trước đó có một nữ nhân viên đang đứng, cô ta là người mới vào. Ỷ mình có nhan sắc lẫn ngoại hình xinh đẹp, quyến rũ nên lúc nào cũng cao ngạo với những nhân viên khác Khi đôi mắt vô tình lướt sang chỗ cô và anh đang ngồi thì cô ta bắt gặp anh đang nhìn mình. Lúc đầu có chút ngạc nhiên nhưng rồi cũng đứng đó bắt đầu dùng cặp mắt lằng lơ nhìn anh, khoảng cách đứng không xa nên cô ta luôn đứng những tư thế quyến rũ nhất để có thể lọt vào sự chú ý của anh Người đàn ông trước mặt lẽ nào cô ta lại không biết? Tịch Mộ Thần chẳng những giàu có lại còn đẹp trai, người đàn ông hoàn hảo như thế mà lại có vợ rồi Nhìn cô vợ bên cạnh xem, ngực không to mông cũng chẳng căng tròn. Nhìn tổng thể chỉ gọi là tàm tạm thôi, xinh đẹp hơn cô ta chỗ nào thì chả thấy chỉ thấy cô vợ đó nhìn có hơi trẻ con còn rất non kém! Người đàn ông này mới phải hợp với cô ta, trai tài gái sắc. Nhìn xem! Cô ta quyến rũ xinh đẹp biết bao, bên ngoài có vô số người đàn ông theo đuổi nhưng cô ta sức mấy lại đồng ý? Đang hờn dỗi anh bỗng dưng cảm thấy có cái gì đó không ổn, cô ngẩn mặt nhìn phía trước bắt gặp nữ nhân viên trước mặt cách họ không xa kia đang cố ra sức quyến rũ ai đó. Mà người cô ta đang cố quyến rũ không ai khác lại là anh Cô vội ngẩn mặt nhìn sang anh, nhìn thấy anh ánh mắt vẫn luôn hướng về phía trước...có phải anh đã để người phụ nữ kia lọt vào mắt rồi hay không? Càng nghĩ đến thì càng tức giận. Người phụ nữ không biết xấu hổ trước mặt cả gan dám câu dẫn chồng cô một cách trắng trợn như thế Còn anh nữa! Ở trước mặt cô nhìn người phụ nữ kia chăm chăm không rời mắt " Nhìn đủ hay chưa? Dám ở trước mặt em, trước mặt bé con mà anh lại đi nhìn một người phụ nữ khác. Có phải anh bắt đầu chán ghét em vì em mang thai hay không? " Tịch Mộ Thần bị lời nói của cô làm cho chú ý quay sang nhìn, chỉ nhìn thấy gương mặt cô thay đổi. Khó chịu có mà tức giận buồn bả cũng không thiếu " Sao thế? Anh làm gì ư? " " Anh không thương mẹ con em nữa, anh cứ ở trước mặt em và con nhìn người phụ nữ khác như thế! " Tịch Mộ Thần nhanh chóng nắm bắt được mọi chuyện, anh vội dỗ dành vợ. Tâm trạng cô như thế lỡ như ảnh hưởng đến bé con trong bụng thì sao? " Tiểu tổ tông của anh ơi, em không nhìn thấy phía trước là đồ chơi cho em bé hay sao? Anh nhìn là nhìn những thứ đó, còn người phụ nữ kia thì có thứ gì để anh phải chú ý đến cô ta? " " Thật sao? " " Cơ thể em từ trên cho đến phía dưới đều hoàn hảo khiến anh say đắm. Những người phụ nữ khác sẽ không có ai giống như em mà cho dù có đi chẳng nữa thì cũng là hàng fake. Anh thích hàng real hơn! " Cô phì cười. Nếu như anh thật sự không để ý nữ nhân viên kia thì tốt rồi Nhìn cô ta cô càng trướng mắt, làm những hành động kỳ quái như thế chồng cô không thèm đếm xỉa vậy thì bây giờ làm cho ai xem đây? Tịch Mộ Thần vẫn còn nhìn thấy cô hướng mắt nhìn nữ nhân viên kia " căm thù " Anh khẽ cười hôn lên trán cô một nụ hôn " Chẳng phải em muốn chọn đồ cho bé con? Chúng ta sang bên đó mua ít đồ chơi chịu không? " Cô khẽ gật đầu Nữ nhân viên nhìn thấy anh không còn nhìn mình nữa mà thay vào đó là chú ý đến cô và làm những hành động như yêu thương, chăm sóc khiến cô ta trong lòng nổi sinh ganh tị " Đáng ghét! ". Cô ta tức giận nhỏ giọng mắng Tịch Mộ Thần ân cần dìu cô đến phía trước chọn đồ chơi cho bé con Nữ nhân viên nhìn thấy bọn họ đi đến gần vội thay đổi sắc mặt. Cô ta cố nở nụ cười đẹp nhất của mình nhìn anh mỉm cười: " Hai vị muốn chọn đồ chơi cho trẻ con sao ạ? " " Không vào đây chọn đồ chơi thì vào đây làm cái gì? ". Cô nhàn nhạt nhỏ giọng nói cố ý để cô ta nghe thấy Nữ nhân viên trong lòng tức giận: Người phụ nữ đáng ghét! Đừng nghĩ làm được Tịch phu nhân thì ở đây cao ngạo! " Hai vị từ từ chọn ạ! ". Trong lòng thì mắng rủa cô như thế nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười thân thiện Tịch Mộ Thần đến ngay cả một cái liếc mắt cũng không nhìn, anh cùng cô chọn lựa những món đồ chơi, gấu bông nhỏ đáng yêu cho bé con trong bụng " Ông xã con thỏ bông này thật dễ thương! " " Nếu như sinh ra tiểu công chúa con bé sẽ rất thích! " Cô mỉm cười: " Phải! " Cô vui vẻ cùng anh lựa chọn những món đồ nhỏ nhắn đáng yêu Những món đồ như của bé trai hoặc bé gái đều có đủ không thiếu " Xong rồi, em nghĩ nhiêu đây đủ nhiều rồi đó! " Cô hài lòng nhìn chiếc giỏ xách lớn đang chứa đựng nhiều món đồ chơi lẫn thú bông đang được anh xách trên tay " Xong rồi sao? " Tịch Mộ Thần đang nhìn món đồ chơi nhỏ trên tay xem xét không biết có nên mua món này về hay không thì cô bỗng nói làm anh chú ý tới Cô gật đầu sau đó cúi đầu nhìn bụng mình xoa nhẹ: " Em nghĩ nhiêu đây bảo bảo đủ chơi rồi! " Tịch Mộ Thần nhìn xuống theo, cái bụng của cô giờ đây đã tròn tròn, tuy nó không to lắm nhưng cũng vừa mắt nhìn rồi Anh đặt tay lên bụng cô xoa nhẹ, dưới đáy mắt chứa vô càng sự cưng chiều yêu thương: " Anh nghĩ chúng ta mua thiếu một thứ cho tiểu công chúa rồi! " " Là gì? ". Cô ngẩn mặt nhìn anh " Anh đi tìm búp bê vải, trong khi đó em ở đây đợi anh ngồi nghỉ một chút! " " Ông xã " " Ngoan, anh đi sẽ không lâu! " Đến khi cô gật đầu đồng ý anh mới rời đi, trong lúc chờ đợi anh cô đi vòng vòng gần đây xem những món đồ chơi còn lại Cầm trên tay một con gấu nhỏ cô khẽ mỉm cười. Càng nhìn những món đồ chơi nhỏ ở đây chúng càng khiến cô nôn nóng chờ bảo bảo ra đời Hiện tại trong bụng cô đang có hai sinh linh bé nhỏ đang dần hình thành. Làm sao đây? Cô thật muốn bé con trong bụng lớn nhanh để có thể chào đời, cô muốn được nhìn thấy hình dáng lẫn khuôn mặt của con Bàn tay vô thức đặt trên bụng nhẹ nhàng vuốt ve: " Bảo bối, chúng ta sẽ chờ các con chào đời! " Cô nhỏ giọng nói chuyện với bé con trong bụng. Bỗng nữ nhân viên từ xa đi tới chỗ cô đứng " Phu nhân cô cần gì? " Vừa nãy cô ta cũng được cấp trên giao phó việc chăm sóc tốt cho cô, Tịch Mộ Thần bây giờ đang đi tìm món đồ chơi nhỏ cho tiểu công chúa trong bụng Vì không muốn cô mệt nên để cô ở lại nghỉ ngơi, chính vì như thế cô ta mới có việc để làm " Phu nhân cô nên quay về ngồi nghỉ ngơi trong lúc chờ đợi Tịch tổng quay trở lại! " " Không sao, tôi vẫn chưa thấy mệt! " " Như thế tôi sẽ rất khó xử với cấp trên và Tịch tổng! " " Cô yên tâm cô sẽ không bị trách phạt đâu! " Nữ nhân viên cũng lười nói thêm. Không thuyết phục được cô quay về chỗ ngồi thì mặc cô vậy, đây là do quyết định cô đưa ra không liên quan đến cô ta Cô ta có khuyên bảo nhưng cô vẫn cứng đầu như thế thì cô ta thật sự không có cách " Tùy cô! ". Muốn đi bao lâu thì mặc xác cô, không liên quan tôi nữa Nữ nhân viên phun ra hai câu sau đó quay lưng bỏ đi để một mình cô ở lại