Sau khi giải quyết tất cả chuyện, cũng đã ly hôn xong với Đỗ Như Ninh, Doãn Thiên Phong bắt đầu trở về công việc ngày thường Hôm nay anh đi gặp đối tác làm ăn. Người anh hợp tác lần này chính là Tiêu thị, Tiêu Cảnh Thiên. Anh trai của Tiểu Tịch " Rất vui được hợp tác, Doãn tổng " " Rất vui được hợp tác! " Sau khi bàn xong chuyện làm ăn, cả hai đứng dậy bắt tay nhau. Tiêu Cảnh Thiên vừa định rời đi thì Doãn Thiên Phong lên tiếng muốn giữ lại: " Đã bàn xong công việc nếu như anh không ngại chúng ta có thể ngồi xuống cùng nhau ăn một nữa cơm? " " Xin lỗi tôi còn rất bận, không thể ở lại " " …tôi chỉ muốn hỏi anh vài chuyện liên quan tới Tiểu Tịch, sẽ không làm mất thời gian của anh " Tiêu Cảnh Thiên nhàn nhạt đáp lời Doãn Thiên Phong: " Liên quan đến em gái tôi? Vậy xin hỏi Doãn tổng muốn biết những gì về con bé? Chẳng phải hai người đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa rồi hay sao? " " … " Thái độ của Tiêu Cảnh Thiên đối với Doãn Thiên Phong, anh có thể thấy là Tiêu Cảnh Thiên dường như không thích anh? Chẳng phải trước kia anh và anh trai Tiểu Tịch, quan hệ rất tốt ư?...có phải là Tiêu Cảnh Thiên đã biết tất cả mọi chuyện rồi hay không? " Em gái tôi bây giờ đã có chồng, làm phiền cậu đừng bao giờ tiếp xúc quá nhiều với con bé như thế " " Có lẽ như anh đã biết tất cả mọi việc. Tin tức trên mạng anh cũng đã xem rồi chứ? " " … " " Nếu như đã xem rồi anh cũng có thể thấy toàn bộ sự việc năm đó tôi không phải cố ý phản bội Tiểu Tịch và cũng không muốn làm cho cô ấy đau khổ như thế " " Sự thật đã được phơi bày ra rồi thì đã sao? Cho dù cậu có ly hôn hay thậm chí là không ly hôn với Đỗ Như Ninh cũng được. Tất cả mọi việc đã diễn ra rồi thì nó sẽ không bao giờ có thể quay lại được như trước, cũng như tình cảm của con bé đối với cậu trước kia cũng không còn sau ba năm " Doãn Thiên Phong đôi mắt hơi cụp xuống vì đượm buồn. Đúng! Tiêu Cảnh Thiên nói quả thật không sai, mọi chuyện đã xảy ra đến nước này rồi thì không còn cơ hội quay trả lại như trước được nữa " Tôi biết cậu còn yêu Tiểu Tịch rất nhiều, đã ba năm trôi qua cậu vẫn luôn hướng về con bé. Nhưng tôi khuyên cậu nên từ bỏ tình yêu này và tìm tình yêu mới đi " Doãn Thiên Phong nắm chặt tay thành nắm đấm: " Thật sự...là không còn cách nào ư? " " Mgười hiện tại đang ở bên con bé chính là Tịch Mộ Thần " Tịch Mộ Thần?...vì cái gì mà bọn họ lại lấy nhau kia chứ " Chẳng phải anh không thích hắn ư? Vì sao lại gả cô ấy cho hắn " " Tôi không có thiện cảm với Tịch Mộ Thần. Trước kia đúng thật là không muốn gả Tiểu Tịch cho Tịch Mộ Thần bởi vì hắn là người trong giới hắc đạo, nhưng tôi cũng không thể làm gì được khi con bé và Tịch Mộ Thần đã yêu nhau như thế " " Vì thế nên anh đã gả cô ấy cho hắn ta ư? Anh không sợ sau này hắn ta sẽ thay đổi và làm tổn thương đến Tiểu Tịch ư " Tiêu Cảnh Thiên quay lưng nói: " Nếu như có thật, tôi nhất định sẽ bắt buộc con bé ly hôn và trở về Tiêu gia " Nói xong anh cũng bước chân rời khỏi đây, để một mình Doãn Thiên Phong ở lại Tiểu Tịch, bây giờ anh phải làm sao mới có thể đem em trở về bên anh như trước kia đây…? ... " Ông xã chúng ta ra ngoài chơi đi " Tịch Mộ Thần đang trong thư viện đọc sách, cô nhàm chán nên đã lên tiếng trước. Hiếm khi có anh ở nhà cùng, cô cũng nên tận dụng thời cơ tốt cùng anh ra ngoài dạo chơi chứ? Tịch Mộ Thần nhàn nhạt nói: " Ra ngoài chơi thì có gì vui chứ? " Anh không hiểu vì sao cô lúc nào cũng thích được ra ngoài chơi thế nhỉ? Bên ngoài ồn ào như thế anh vốn không thích, chỉ khi ở nhà như thế này mới cảm thấy thoải mái " Ra ngoài chơi dĩ nhiên là vui rồi. Còn hơn suốt ngày phải ở nhà 24/24 chờ anh về. Hiếm khi có anh ở nhà cùng, em muốn cùng anh ra ngoài dạo chơi " Bên ngoài ồn ào như thế anh không thích. Ở nhà vẫn thấy tốt hơn! " " Tốt ở đâu chứ? Anh chỉ biết ngồi ở nhà nhàn nhã đọc sách, uống trà mà thôi. Như thế chán lắm, ra ngoài xả tress một chút đi " Cô nàn nỉ, lay lay cánh tay anh. Đổi lại với cô anh chỉ lẳng lặng tiếp tục ngồi đọc sách. Cô cảm thấy tức giận: " Mộ Thần! Em đang nói chuyện với anh đó " Anh không đi, em muốn đi thì đi một mình đi " Tịch Mộ Thần đáng ghét, vậy mà cũng keo kiệt không chịu chi ra một ít thời gian của mình cùng cô ra ngoài chơi nữa!! Bảo cô tự mình ra ngoài chơi anh không cùng đi chứ gì? Được! Cô tự mình đi, gọi điện rủ thêm anh trai đi cùng nữa. Ca ca vẫn là người tốt nhất với cô, anh ấy nhất định sẽ chiều cô mà cùng cô ra ngoài chơi Cô buông tay, bắt đầu ra khỏi ngươi anh, đứng dậy định đi thì anh hỏi: " Em đi đâu đó? " " Ra ngoài chơi, anh không đi cùng em em cũng không phải là thiếu người đi cùng! " Tịch Mộ Thần khẽ nhíu mày: " Bạn? Là trai hay gái? " " Em sẽ rủ ca ca đi cùng. Anh ấy sẽ không keo kiệt thời gian của mình với nhau em như anh " Tịch Mộ Thần có chút khó chịu, đưa cánh tay nắm lấy khủy tay cô kéo lại Cô nhất thời bước chân đến, ngồi gọn vào lòng anh " Em dám thử cùng người đàn ông khác ra ngoài chơi? " Cô khẽ nhíu mày, ngẩn mặt nhìn anh: " Anh đừng quá đáng! Là anh không chịu cùng em đi chơi nên em mới rủ anh trai đi cùng " Tịch Mộ Thần cười tà: " Em chê ở nhà chán? Vậy thì ở nhà anh cũng có thể cùng em " chơi vài trò " " " Mới không cần chơi mấy thứ đó ở nhà với anh! ". Cô đỏ mặt nói, tại sao người đàn ông này có thể vô sỉ đến như thế? " Không cho đi thì thôi, buông ra em về phòng " Cô nói, Tịch Mộ Thần nhận thấy cô vợ nhỏ bắt đầu tức giận nữa. Anh khẽ thở dài, đặt nụ hôn lên tóc cô " Ngoan đừng dỗi, anh sẽ cùng em ra ngoài chơi. Chịu chứ? " Cô ngạc nhiên khi nghe anh nói thế. Vui vẻ ngẩng mặt nhìn anh " Anh nói thật chứ? " Tịch Mộ Thần khẽ gật đầu " Thật! " Bây giờ cô đã không còn giận như ban nãy nữa, thay vào đó là vui vẻ không ngừng Chụt ~ cô đặt nụ hôn lên môi anh " Ông xã, anh thật tốt. Em đi thay đồ đây " Nói xong cô bắt đầu ra khỏi người anh, vui vẻ về phòng thay đồ. Tịch Mộ Thần bật cười, đúng là tiểu ham chơi... Tại khu trung tâm tấp nập người đi người lại, Tịch Mộ Thần và bà xã đi đến đâu cũng đều bị gây chú ý bởi mọi người đến đó Người A: " Là Tịch tổng đó, hôm nay ngài ấy cùng vợ ra ngoài chơi ư? " Người B: " Thật ngưỡng mộ Tịch phu nhân quá đi, lại được Tịch tổng cưng chiều như thế " Người C: " Hình như Tịch tổng hôm nay không đến công ty, là ở nhà cùng Tịch phu nhân bồi thêm tình cảm ư? " " … " " … " " … " Mặc dù đã " cố gắng " không gây sự chú ý nhưng mọi người ai nấy cũng đều nhận ra anh nên anh và vợ đã trở thành " chủ đề " bàn tán sôi nổi ở đây...ai bảo anh quá nổi tiếng làm gì? Tịch Mộ Thần hôm nay không mặc vest hay âu phục lịch lãm hằng ngày anh vẫn mặc trong công việc, anh chỉ mặc những bộ đồ bình thường cùng cô đi mua sắm và dạo chơi như bao người bình thường ở đây Vợ nhỏ được anh chọn một chiếc váy dài đến đầu gối có tông màu hồng nhạt, phía sau có dây kéo váy, còn phía trước có dây buộc trên đôi vai trắng mịn của cô. Quai xương xanh quyến rũ được lộ ra, làn da trắng như tuyết lại rất mềm mại như da em bé khiến nhiều người nhìn vào lại rất ganh tị. Cô không những sở hữu một vẻ đẹp thuần khiết như thiên sứ mà bên cạnh đó lại có được một người chồng ưu tú như Tịch Mộ Thần Từ phía xa xa, trong một góc khuất nào đó có người phụ nữ nhìn cô vô cùng căm ghét...tiểu tiện nhân, cô chỉ giỏi dùng vẻ bề ngoài của mình để câu dẫn đàn ông mà thôi. Giả bộ đáng thương như thế là muốn để anh thương tiếc? " Ông xã mua cái này đi! " Cô mỉm cười nhìn anh, trên tay còn cầm một hộp socola, có những loại kẹo khác và đồ ăn vặt nữa Anh nhìn chúng trên tay vợ có vẻ như không đồng ý lắm " Đồ ăn vặt ăn nhiều như thế sẽ không tốt cho sức khỏe của em " " Tại sao? Chúng ngon mà! " " Chúng ngon nhưng ngược lại lại có hại đến sức khỏe. Em không sợ bị mập? " " Không đâu em sẽ ăn ít mà, chỉ mua nhiều như thế để dự trữ khi thèm mà thôi " " Dự trữ khi thèm? Chẳng phải lần trước mua em cũng nói như thế sau đó thì sang ngày hôm sau lại hết ư? " Cô cười hì hì nhìn anh " Tại chúng ngon, em không cưỡng lại được " Tịch Mộ Thần mệt mỏi bó tay với vợ mình: " Ngoài nghiện đồ ăn vặt ra em còn nghiện thứ gì khác nữa hay không? " Cô hơi nghiên đầu nhìn anh một chút. Bước chân đến chỗ anh, anh nhìn cô có chút khó hiểu Tiêu Tiểu Tịch nhón chân, đặt môi mình lên môi anh một cách nhẹ nhàng sau đó thì mỉm cười " Anh là thứ mà em nghiện nhất " Tịch Mộ Thần có chút ngẩn ra. Nhếch môi cười, anh đưa tay vòng ra phía sau ôm eo cô kéo cô lại gần. Cúi đầu hôn lên môi cô Đồ ăn vặt trên tay cô cũng vì thế mà rơi hết xuống đất Tịch Mộ Thần hôn cô rất lâu, đến khi anh thỏa mãn mới rời môi cô " Em thật ngọt ngào, cứ tiếp tục như thế anh nghĩ mình sẽ bị em làm cho mất khống chế. Ngay tại đây mà đè em ra ăn sạch " " Đừng...đừng như vậy, ở đây là siêu thị đó " Cô đỏ mặt đưa tay đẩy anh ra, nếu như anh mà làm thật. Ngay tại đây mà muốn cô thì nguy mất...không được, không được Tịch Mộ Thần hài lòng với vẻ đáng yêu hiện giờ của vợ. Cúi đầu hôn lên trán cô " Tiểu ngốc nghếch, lời nào là thật là giả của anh mà em cũng không biết ư? " Nhận ra mình bị trêu chọc cô tức giận, nhặt đồ dưới sàn lên sau đó không nói không rành mà bỏ anh ở đây, còn bản thân đi nơi khác Tịch Mộ Thần lắc đầu cười khổ, lại dỗi nữa rồi. Sau đó anh cũng đi theo sau cô - ---------------- - Sr mấy bạn dạo gần đây au bận quá:< T2 tuần sau au sẽ tiếp tục đăng truyện nhea =))