{ Tra nam: chỉ người đàn ông không ra gì, vong ân bội nghĩa, làm điều tồi tệ. Tóm lại là gã đàn ông tồi tệ, toy muốn tiêu đề ngắn gọn nên sd từ tra nam luôn =)))) }
Thấy được thắc mắc của đứa nhỏ, nụ cười trên môi Lệ Quân Ngự bỗng chốc tắt ngúm.
"Tiểu Trạch, thời tiết tốt thì phải ra ngoài phơi nắng nhiều, đừng chỉ có ở mãi trong phòng."
Bàn tay to thoải mái ở trên đầu bé trai xoa xoa, ngữ khí của nam nhân lại khôi phục thành thanh lãnh đạm mạc thường ngày.
"Trò chơi ghép hình sao? Để anh nhìn xem......"
Con ngươi xanh thẳm của bé trai nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú như điêu khắc của Lệ Quân Ngự, mắt chớp chớp.
Hắn rõ ràng có cảm giác anh họ cố ý nói sang chuyện khác.
Ân......
Nguyên lai, Lệ Quân Ngự cũng có thời điểm trốn tránh nghi vấn của hắn.
Tiểu Càng Trạch suy nghĩ, cúi đầu, nhớ kỹ cái tên trong di động kia.
" Tiểu Nãi Miêu "......
Kia nhất định là người rất quan trọng đối với anh họ.
*
S quốc, phòng bệnh Tần Phương ở cữ.
Nguyễn Kiều Kiều đứng bên mép giường của Tần Phương khóc đến hai mắt sưng đỏ, mặt đầy ủy khuất.
"Mẹ, rõ ràng ông chủ của Ngự Đường là bạn thân thích với Cố gia. Vì cái gì bọn họ còn muốn phát video này ra ngoài? Mẹ nói đi, hiện tại con nên làm cái gì bây giờ...... Hiện tại Cố Huyễn sẽ nghĩ con là người như thế nào? Còn có đồng học, lão sư sẽ đánh giá con ra sao?".
Nguyễn Kiều Kiều càng nghĩ càng giận, khóc đến thở hổn hển.
Nhiều năm như vậy, cô ở trường học giữ gìn thanh danh thật tốt, nhưng bây giờ hình tượng hoàn mỹ của cô cơ hồ đã bị hủy hoại chỉ trong một ngày!
Bị Nguyễn Manh Manh trực tiếp vạch trần thân phận, nói cô là con gái của tiểu tam, cô còn có thể nói thân bất do kỷ, chuyện được sinh ra là không có quyền lựa chọn.
Nhưng hiện tại, cô chân trước mới vừa nhờ vào quan hệ Cố gia, cho rằng có thể thu phục được Ngự Đường, vu oan giá họa cho Nguyễn Manh Manh.
Ai biết sau lưng, đã bị Ngự Đường phát ra video, hung hăng đánh vào mặt cô.
"Con, đứa nhỏ này, chính là do con quá nóng vội. Mẹ không phải đã nói với con rồi sao, chuyện gì cũng đều phải nhẫn, cười đến cuối cùng mới chân chính là người thắng. Con nhìn mẹ đi, nhịn Trần Tình Chi nhiều năm như vậy, cũng nhịn bà nội con qua nhiều năm, hiện tại...... Sinh hạ nhi tử, mẹ không phải cuối cùng cũng trở thành nữ chủ nhân của Nguyễn gia sao?".
Tần Phương một bên dạy dỗ, một bên vỗ vỗ tay cô.
"Yên tâm đi, đây chỉ là chuyện nhỏ. Chờ sau này khu con được gả vào đại gia tộc Cố gia còn không biết sẽ gặp ít nhiều chuyện lớn. Ngã một lần khôn hơn một chút, coi như đây là một bài học tiếp sức thêm cho con."
Nguyễn Kiều Kiều ngước mắt, trong đôi mắt ngập nước kia hiện lên một tia kinh ngạc.
"Mẹ, ý của mẹ là...... Mẹ có cách?"
Tần Phương cười, "Đương nhiên, loại chuyện này mẹ căn bản không để ở trong mắt."
Dứt lời, liền ghé sát vào, nói cho Nguyễn Kiều Kiều kế hoạch của mình.
*
Bên trong Lệ gia, Nguyễn Manh Manh vừa mới kết thúc xong một khoá "học bổ túc".
Suốt hai giờ, nàng đều chơi game.
Nhưng thực tế, tâm tư vẫn để trên tin nhắn ở di động.
Cư nhiên nàng lại chờ Lệ Quân Ngự trả lời!
Đáng tiếc, hai giờ qua đi, Lệ Quân Ngự vẫn như cũ không có đáp lại gì.
Nguyễn Manh Manh trong lòng tức giận bất bình, cảm thấy Lệ Quân Ngự chính là làm lơ mình.
Đang muốn tiếp tục gửi thêm một tin nhắn qua, di động đột nhiên "đinh" một tiếng.
Tưởng Lệ Quân Ngự nhắn lại, Nguyễn Manh Manh lập tức mở ra di động, không nghĩ tới lại là một tin nhắn từ WeChat.
Nàng đã đổi tên mới, thật lâu rồi còn chưa có ai nhắn từ Wechat cho nàng.
Huyễn: 【Manh Manh, cô trước kia không phải như thế. Hiện tại sao lại có thể ác độc như vậy, cô có biết hay không Kiều Kiều bị cô chọc giận đến mức ngã bệnh?】
Oa!
Nguyễn Manh Manh sợ ngây người.
Từ lúc chị nàng qua đời, Cố Huyễn cùng nàng giải trừ hôn ước, liền mấy trăm năm cũng không liên lạc với nàng.
Kết quả hiện tại, lên dây cót ở WeChat, vẫn là mắng nàng.
Lệ gia mỹ nam như mây, kiến thức lại rộng, Nguyễn Manh Manh đã sớm không giống trước kia, đối với Cố Huyễn thiên y bách thuận. ( thiên y bách thuận nghĩa là trăm nghìn theo vạn lần thuận theo, nhưng toy thích để zậy cho nó hay =)))))
Nàng bĩu môi, trả lời tin nhắn.
Manh miêu miêu: 【 Anh xác định Nguyễn Kiều Kiều là bị tôi làm cho ngã bệnh? Để tôi xem, cô ta hẳn là làm quá nhiều chuyện trái với lương tâm, đạo đức bị khí đoản làm ngã bệnh mới đúng.】
Huyễn: 【Cô sao lại có thể nói em gái mình như vậy? Manh manh, cô quá làm tôi thất vọng rồi!】
Manh miêu miêu:【Nga, vậy anh liền tiếp tục thất vọng đi, tôi không ngại.】
*****************
<img alt="Chuyện là chụp được con ảnh thấy cũng khá iuuu nên muốn up lên đây cho có không khí xmas tí nàiiii thứ 7 thi rùi ạaa nên sẽ tranh thủ edit thật là nhanh cho các ch lại cmt giao lưu trước khi toy đi chin đấu với đống bài vở đeeeee Yêu" src="https://em.wattpad.com/cfdb65e728c99d0506071632772820731ed4b81f/68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e6177732e636f6d2f776174747061642d6d656469612d736572766963652f53746f7279496d6167652f4c50435831646d46784b4e6536413d3d2d3636373638343139382e313537323061366533666337656662653432363430383932393235342e6a7067" data-pagespeed-url-hash=788943730 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
132 chương
6 chương
501 chương
141 chương
20 chương