Bà Xã, Ngoan Nào!
Chương 72
Edit: Ninô
Beta: Vân
Tô Thiển bị ánh mắt muốn giết người của Nhiễm Mạn làm cho sợ hãi, trốn sâu vào lòng An Thần. Trời ơi, cô đã gây họa rồi.
An Thần sửng sốt một giây, nhìn bà xã trong ngực bất an lo sợ, liền cho rằng cô đang bất bình giùm người chị em tốt.
"Yêu tâm đi, cậu ta sẽ chịu trách nhiệm với cô."
An Thần ném ra một câu nói, rồi mới an tâm ôm bảo bối của mình vào phòng làm việc.
Còn Nhiễm Mạn chạy vụt xuống lầu, thật quá mất mặt!!!
Nguy hiểm đã qua, từ trong lòng An Thần, Tô Thiển thò đầu ra ngó ngó, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, Nhiễm Mạn có giết mình không đây?
Còn chưa nói chuyện An Thần đã hôn một cái thật dài cho tới tận khi Tô Thiển không còn chút không khí nào mới buông cô ra.
Đắm đuối đưa tình: "Buổi sáng đi đâu thế, có vui không?"
Tô Thiển nuốt nước miếng, lôi tay áo An Thần: "Không như những gì mọi người nghĩ đâu, Bân Tử không làm cái kia với Mạn Mạn."
Lông mày An Thần nhướng cao, thổi nhẹ lên những sợ tóc cô, cười nịnh nọt: "Cái kia là cái gì?"
Tô Thiển sững sờ rồi đột nhiên đỏ mặt, đấm nhẹ lên ngực An Thần: "Hôm qua là lần đầu tiên Nhiễm Mạn hầm canh gà, chuẩn bị để em bồi bổ thân thể, không ngờ bị Bân Tử đoạt uống mất, vừa rồi em nhất thời lỡ miệng, không nghĩ lại thành ra chuyện vừa rồi. Bân Tử không phải chịu trách nhiệm gì cả..."
An Thần nhíu mày, canh gà cho người phụ nữ của anh mà cũng dám giành, không muốn chịu thì anh cũng bắt phải chịu!!! (gian tà)
"Cũng đúng, nếu thật sự đoạt đi lần đầu tiên cũng không nhất định phải phụ trách."
An Thần nhìn Tô Thiển chăm chú. Anh đặc biệt mong chờ khi cô nhảy dựng lên, chỉ thẳng mặt anh phản bác, nói hươu nói vượn, nếu lần đầu tiên bị lấy mất, đương nhiên phải chịu trách nhiệm tới cùng.
Đáng tiếc, Tô Thiển chỉ nhìn anh kì quái một lúc, sau đó tỏ vẻ đồng ý, thậm chí còn vỗ vỗ vai anh: "Anh có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi."
Cái...cái gì? Anh có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi LÀ SAO???
Trong nháy mắt, mặt An Thần lạnh xuống, bóp cái cằm hơi nhọn của Tô
Thiển: "Chẳng lẽ em không cho rằng, đàn ông phải có trách nhiệm với người phụ nữ của mình sao?"
Tô Thiển nhìn thẳng vào ánh mắt của An Thần: "Mọi người đều đã trưởng thành, tư tưởng của em cũng không còn bảo thủ thế nữa. Nếu người đàn ông không muốn chịu trách nhiệm, chẳng lẽ phụ nữ tụi em có thể làm thay đổi sự thật này sao?"
Trời, không phụ trách, không phải là người phụ nữ có muốn người đàn ông chịu trách nhiệm hay không mà người này có dám chịu trách nhiệm hay không!!!
An Thần thiếu chút nữa hộc máu mồm, tại sao tư tưởng của cô gái này không giống tư tưởng của toàn bộ phái nữ khác vậy? Cô luôn mang sự thật rành rành, thành chuyện chỉ là gặp sao yên vậy!!!
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
17 chương
37 chương
33 chương
30 chương
129 chương