Bà Xã, Ngoan Nào!
Chương 127
EDIT: HẠ BĂNG
Beta: Minh Minh
Huống chi, mình cũng không có được cưng chiều, cùng lắm chỉ là công cụ phát tiết của anh mà thôi.
Chỉ trong chốc lát, nữ bác sĩ phụ khoa tiến vào.
Tô Thiển cũng không có không tự nhiên, lúc này không còn gì đáng ngượng ngùng, thân thể mình mới quan trọng, nhất là chỗ kín của phụ nữ.
Bác sĩ cau mày cầm dụng cụ kiểm tra cho Tô Thiển, thỉnh thoảng dùng ánh mắt khác thường nhìn hai người.
"Không có gì đáng ngại, thật may là không có ra máu, về sau không cần dùng lực mạnh như vậy, đối với cô gái không có chỗ nào tốt hết.".
"Ừ." An Thần lạnh nhạt ừ một tiếng.
Trong lòng cũng hối hận không thôi, đều tại anh quá thô lỗ, hoàn toàn không có suy nghĩ đến tình trạng thân thể của cô.
Nhớ tới cô đêm qua ở dưới thân mình bộ dạng kêu gào cầu xin tha thứ, trong lòng hối hận nhất thời tăng thêm mấy phần.
Bác sĩ lần nữa quét hai người một cái, thu hồi dụng cụ, ở trong lòng thở dài.
Trong truyền thuyết, lão Đại đối với phụ nữ chẳng thèm ngó tới, tất nhiên, lời đồn chính là lời đồn, cư nhiên cũng là người mạnh mẽ như vậy!
"An thiếu gia, là như thế này, tôi đem thuốc đưa tới đây, An thiếu gia nhất định phải nhớ mấy ngày tới không thể quan hệ với cô ấy, nếu không nơi đó sẽ bị tổn thương nghiêm trọng,việc này ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới việc mang thai sau này."
An Thần nghe mấy lời này liền cau mày, bị tổn thương nghiêm trọng? Ảnh hưởng đến việc mang thai sau này?
Làm sao có thể nghiêm trọng như thế! Đáng chết, anh rốt cuộc đã làm những gì?!
Nhìn Tô Thiển vẫn còn đang run lẩy bẩy, An Thần tức giận nghĩ tát cho mình mấy bạt tai, anh dù tức giận thế nào, cũng không nên đối với cô thô lỗ như thế này, làm bị thương cô, mà lòng mình cũng đau muốn chết.
" An thiếu gia, nếu không có việc gì tôi đi ra ngoài trước.".
An Thần phất phất tay, còn đang trong trạng thái tự trách phục hồi lại tinh thần.
Sau khi bác sĩ đi ra ngoài, An Thần lúc này mới ôm Tô Thiển nằm xuống, lòng bàn tay sờ sờ trên bụng cô.
"Ngoan ngoãn, nha đầu ngoan, trước ngủ đi.".
Ngay cả có muôn vàn lửa giận, ngay cả cô đối với mình làm cái gì chuyện gì không thể tha thứ được, chỉ cần cô bị một chút xíu tổn thương, tim của anh lập tức sẽ mền nhũn như vũng nước.
Anh chính là không có tiền đồ như vậy, nhưng phàm là chuyện có liên quan đến cô, tim anh cũng sẽ bị xoắn loạn thành một đống.
Tô Thiển nghe lời nhắm mắt lại, kêu gào cả đêm, giằng co cả đêm, thật sự rất muốn ngủ.
Không tới một phút, hô hấp của cô đã đều đều rồi.
Nha đầu này, thật sự buồn ngủ tới cực điểm rồi.
Nhìn lông mi cô thật dài ướt át khoác lên mí mắt, An Thần trong lòng hít thở không thông.
Đầu hàng, anh thật sự thua rồi, anh rơi vào vòng xoáy tình yêu không thể thoát ra.
Tô Thiển mỗi ngày trừ đi học, anh liền phái xe chuyên dụng đưa đón cô, một phút đều không cho cô ở bên ngoài, một giây đồng hồ cũng không cho cô thoát đi cuộc sống của mình.
Thú vị chính là, Nhiễm Mạn bị Bân Tử mãnh lực công kích nên đã đầu hàng, rơi vào vòng xoáy tình yêu rồi.
"Tiểu Tô Tô, cười một cái...".
Nhiễm Mạn một tay nắm cây kem, ở trước mặt Tô Thiển lắc tới lắc lui.
"Cười không nổi!".
Ngồi xuống, Tô Thiển ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm bao la, thở dài!
Không biết là bởi vì anh cảm thấy áy náy vì đã tổn thương mình hay là lương tâm đột phát, cuối cùng đem công ty Vạn Dạ trả lại cho anh ấy.
Công ty quảng cáo vẫn vận hành bình thường, Tô Thiển lúc này mới cảm thấy vui mừng một chút.
Như ngay cả như vậy, cô vẫn cảm thấy trong lòng vẫn còn phiền toán, chỉ cần vừa nghĩ tới hai chữ “tình nhân “, liền cả người muốn phát run.
Cô đang suy nghĩ, có phải mình quá mềm yếu? Mới để cho An Thần bắt được nhược điểm, cô biết thật ra trong đáy lòng cũng không chán ghét An Thần, chỉ là không thích bị người khác khống chế.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
60 chương
37 chương
9 chương
92 chương
70 chương
63 chương
145 chương
64 chương