Bà Xã Của Tôi Ai Dám Theo Đuổi
Chương 6
Xuất hiện ! Tào Thiệu Trạch xác nhận bản thân sinh ra địch ý với người này, "Bạn trai" trong chuyền thuyết của cô rốt cục xuất hiện!
Ngược lại với anh, Thiệu Vĩ Minh khi nhìn thấy anh lại có biểu hiện vui sướng ngoài dự đoán của mọi người, Lí Ý Di cũng không quản , ngược lại nhiệt tình tiếp đó anh ta.
"Tôi nhận ra anh! Đã nhìn thấy trên tivi." Thiệu Vĩ Minh bắt tay hắn, đưa mắt đánh giá anh, "Mọi người đều nói trên tivi không thể bằng ngoài đời, quả nhiên là thật!"
Tào Thiệu Trạch lễ phép cười cười, trong lòng lại âm thầm khinh bỉ vị "Bạn trai" này ngàn vạn lần.
Anh ta thật sự chỉ có tuổi thích hợp, thân thể khỏe mạnh là ưu điểm mà thôi, trừ cái đó ra thì tướng mạo cũng chỉ "Bình thường", so với anh kém nhiều lắm!
Xem ra tin tức Lí Ý Di "Tai nạn xe cộ" cũng không phải chỉ nói với anh, cũng phải, nói như thế nào anh ta cũng là bạn trai cô, về tình về lý đều phải thịng báo . Nói như vậy, anh mới là xếp hạng thứ hai ! Tào Thiệu Trạch mười phần nếm đủ vị chua.
"Thật không nghĩ tới Ý Di có thể kết giao với danh nhân như anh!" Thiệu Vĩ Minh thân thiện nói, đồng thời đem danh thiếp nhét vào trong tay của anh, "Về sau mọi người thường xuyên liên lạc, có chuyện gì có thể tìm tôi."
Anh ta nói xong còn hào khí vạn lần, Tào thiệu trạch liếc nhìn cái tên trên đó, thì ra là . . . . . . Nhân viên chào hàng?
Tào thiệu trạch cũng không có ý tứ xem thường nhân viên chào hàng, nhưng mà đối với Lý Ý di mà nói, cũng không tránh khỏi quá không hòa hợp? Tại thời điểm nguy cơ, Lý Ý di còn là sẽ nghĩ muốn liên lạc với anh, có thể thấy được anh ở trong lòng nàng vẫn có phân lượng nhất định.
Vậy mà chuyện lại không giống như anh đã nghĩ, bởi vì khi anh ta dây dưa với anh, Lý Ý di rốt cuộc không nhìn nổi nữa liền cắt đứt anh ta đang om sòm, hỏi: "Anh tới đây tìm em có chuyện gì không?"
"A!" Thuộc vĩ minh lúc này mới nhớ tới chính sự, gãi đầu ngượng ngùng nhìn Lý Ý Di nói: "Là thế này, hai ngày trước anh không phải đã nói qua với, một đồng nghiệp làm tiệc đầy tháng cho con, hôm nay anh tính mua chút đồ đi làm quà , ai ngờ xuống xe mới phát hiện không thấy ví tiền. . . . . ."
Tào thiệu trạch nghĩ thầm không thể nào, thì ra là cái tên Thiệu Vĩ Minh này không phải là lo lắng cho Lý Ý di mới chạy tới , mà là mất ví tiền nên tới nơi này tìm cứu tinh.
Trời ạ, Lý Ý di nghe lời này cảm thấy trong lòng khổ sở!Anh mất tiền vậy làm thế nào chạy tới bệnh viện này? Nếu như có tiền ngồi xe tới bệnh viện tiền, cũng nên đủ cho anh đi về nhà lấy tiền.
Trong lòng Tào thiệu trạch ngày càng bất mãn, anh không thể tin được Lý Ý di thậm chí ngay cả một câu cũng không hỏi, liền móc từ trong túi ra mấy tờ giấy lớn giao cho hắn.
Thiệu vĩ Minh cầm lấy những tờ tiền kia đếm một lần, động tác kia lưu loát vô cùng, giống như không phải anh đang vay tiền người ta, mà là người ta trả tiền cho anh vậy.
Đếm tiền xong, Thiệu vĩ Minh còn lộ ra vẻ mặt hết sức khổ sở, nói: "Chỉ có bấy nhiêu?Ý di, anh còn muốn mua đồ đưa người ta nha, mọi người đều là đồng nghiệp, ngườ đó lại còn là cấp trên của anh, không thể mua đồ quá mộc mạc, ngươì ta sẽ khinh thường."
Người này vẫn còn chê ít! Này hoàn toàn vượt ra khỏi Tào thiệu trạch trình độ nhận thức của Tào thiệu trạch, anh ta muốn mua cái gì cho dứa bé,máy bay sao? Người nào ra cửa sẽ mang nhiều tiền như vậy sao!
Lý tính di xác thực cũng nói: "Trên người em chỉ có bấy nhiêu."
Thiệu vĩ minh chưa từ bỏ ý định, ánh mắt thế nhưng lại lần nữa nhìn trên người Tào thiệu trạch, anh khuôn mặt khổ sở bỗng chốc trở nên tươi cười lấy lòng, nói với Tào Thiệu Trạch đã şớm kinh ngạc há hốc mốm ra,"Tào tiên sinh, thậ ngại quá để cho anh chê cười, nhưng nếu anh là bạn của Ý Di, tôi cũng không khách khí."
"Ngươi nghĩ như thế nào?" Tào thiệu trạch kinh dị, có người da mặt dày đến loại trình độ này.
"Bẹn bè cần phải giúp nhau, anh không phải là danh nhân trên TV hay nói sao? Chắc không đến nỗi ngay cả liền chút tiền lẻ này cũng không có chứ?." Thuộc vĩ minh cũng cảm thấy mình có phần quá phận, lại nói: "Anh xem, Ý Di không phải ngươi mẫ ư, ngươi coi như trả trước phí cho cô ấy là được."
Coi như trả trước Lý Ý di phí người mẫu , vậy thì cùng anh ta có nửa xu quan hệ sao? Người này đúng là đem mọi thứ của Lý Ý di làm thành của mình rồi ! Nếu như Thiệu Vĩ Minh không đem Lý Ý Di ra khi bia đỡ đạn còn may, hắn này vừa nói Tào Thiệu Trạch thật tức giận, không sao nơi này là bệnh viện, nếu xảy ra chuyện gì cũng rất dễ dàng!
"Em đã cự tuyệt làm người mẫu rồi." Lý Ý Di nhẹ nhàng nói.
"Cái gì?" Hai người đàn ông đồng thời kêu lên.
"Xin lỗi, vốn hôm nay hẹn anh ra ngoài chính là nói chuyện này." Lý Ý Di không để ý Thiệu vĩ minh, nói với Tào thiệu trạch: "Chỉ là không nghĩ tới xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn như vậy."
Vốn nghĩ kỹ sẽ nói xin lỗi, giải thích cho hắn, kết quả lại bị buộc nói ra dưới loại tình huống lúng túng, Lý Ý di cũng cảm thấy nhức đầu, nhưng mà không làm vậy Thiệu Vĩ Minh sẽ tiếp tục dây dưa.
Cô hẹn anh ra ngoài là vì nói chuyện này? Tào thiệu trạch trong lòng có vô số dấu chấm hỏi cùng với dấu chấm than.
Mà thuộc vĩ minh cũng khiếp sợ, lớn tiếng chất vấn Lý Ý di: "Em đang suy nghĩ gì à? Tại sao muốn cự tuyệt chuyện tốt như vậy! Bởi vì em lên TV, bạn bè anh rất hâm mộ anh đấy, anh đã theo chân bọn họ nói rồi, em làm vậy không phải là muốn cho cho anh mất mặt sao?"
Cô nhẫn nại giải thích với Thiệu Vĩ Minh, đồng thời cũng nói cho Tào thiệu trạch nghe, cô nói: "Anh cũng biết, chỗ em làm quy định rất nghiêm khắc, khoa chúng em phản đối em lấy thân phận người mẫu xuất hiện trên ti vi, nói là sẽ làm xấu hình tượng của Viện khoa học trong lòng dân chúng, em cũng đã cân nhắc kĩ mới đưa ra quyết định này." Phía sau câu này, cô hướng về phía thiệu vĩ minh, chậm mà nói: "Nếu như bởi vì chút chuyện này, ngày sau công tác sẽ bị chèn ép, em có thể sẽ mất đi phần công việc này."
"Mất đi công việc" bốn chữ này cô đặc biệt cường điều, mà đối với thiệu vĩ minh nó đặc biệt có tác dụng, vừa nghe bốn chữ này, hắn lại ngay sau đó đổi thành một cái khác mặt, "Vậy sao, đúng rồi, bấtu kể nói thế nào công việc là quan trọng nhất!" Thiệ vĩ minh cười gượng mấy tiếng, ý đồ vãn hồi việc mới vừa rồi anh ở dưới tình thế cấp bách lộ ra sắc mặt không tốt, đối với Lý Ý Di dịu dàng nói: "Nếu như đối với em có ảnh hưởng như vậy, đừng nói là làm tạm thời làm người mẫu, cho dù là đi đóng phim anh cũng sẽ không đáp ứng! Lại nói Tào thiệu trạch tiên sinh từng co tin đồn không tốt́, anh ở trên internet điều tra tài liệu cá nhân của anh ta, mấy cô bạn gái của anh ta, tất cả đều là người mẫu, cùng ang ta hợp tác, ang còn không yên lòng về em !"
Ang nói câu cuối cùng kia là để dụ dỗ Lý Ý Di nhưng không thể nghi ngờ, đối với Tào Thiệu Trạch chính là tổn thương thật lớn, anh thật muốn đánh bể đầu người đàn ông bỉ ổi này.
Nếu như nói lúc trước anh còn đang hoài nghi thiệu vĩ minh lấy cớ quá mức gượng ép, như vậy hiện tại anh đã có thể khẳng định, thiệu vĩ minh căn bản là viện lý do vì tiền tới, anh biết nếu như Lý Ý di mất công việc, vậy thì đồng nghĩa với việc cắt đứt tài lộc của hắn, lợi hại rõ ràng trong lòng hắn biết rất rõ!
Lý Ý di từ trong túi móc ra tờ báo tài chính, cô đem tấm thẻ kia giao cho thiệu vĩ minh, Tào thiệu trạch thấy thật là tức giận.
"Cái thẻ này anh cầm đi, mật mã anh cũng biết, cầm đi mua quà tặng." Nàng nói.
Thiệu Vĩ Minh hớn hở tiếp nhận, "Ý Di, em thật là quá khéo hiểu lòng người rồi, có bạn gái như em anh thật sự hạnh phúc!"
Hắn rốt cuộc hài lòng cầm tấm thẻ kia rời đi, trước khi đi không quên cùng Tào Thiệu Trạch tạm biệt, còn nói có rãnh rỗi thì liên lạc.
Ai muốn cùng hắn liên lạc! Tào thiệu trạch nhìn bóng lưng thuộc vĩ minh lúc rời đi rất đáng đánh đòn, cảm thấy hàm răng ngứa ngáy, mà anh không thể chịu nổi, Lý Ý di thế nhưng hoàn toàn phóng túng hắn!
"Em thế mam lại cho anh ta tiền!" Ang không cách nào khống chế tức giận lòng mình, tại sao chỉ cần có quan hệ tới thiệu vĩ minh, Lý Ý di sẽ trở nên xa lạ như vậy?
Nếu có thể lấy lý do vứt bỏ công việc khiến Thiệu Vĩ Minh câm miệng, chứng tỏ cô cũng quan tâm anh, nhưng cho dù như vậy cuối cùng cô còn là cho hắn tiền, hơn nữa nhìn qua, chuyện này cũng cũng không phải lần đầu.
̀Trời ạ! Cô cứ để cho người đàn ông kia cưỡi ľên đầu mình như vậy? Ngay cả anh cũng nhìn không nổi nữa?
"Em tin tưởng lời của anh ta sao? Cái gì mà mất ví tiền, em thật sự tin tưởng anh ta cầm tiền di mua quà tặng đồng nghiệp?"
Đối với sự kích động của anh, Lý Ý di ngược lại hết sức bình tĩnh mà lắc lắc đầu, điều này làm Tào thiệu trạch sửng sốt.
"Em không tin, anh ấy chia đều một tuần lễ mất ví tiền, cách nửa tháng thì có sinh nhật hoặc người thân đồng nghiệp qua đời, cho nên em cũng không tin tưởng lời anh ta nói."
"Em lại cho hắn tiền!" Biết cô còn thanh tỉnh không có bị tên đàn ông kia lừa gạt , Tào Thiệu Trạch bớt giận không ít, nhưng trong lòng vẫn tức giận bất bình.
"Trong tình cảm cũng cần phải kinh doanh." Lý tính di khái quát giải thích ước nguyện ban đầu của cô.
"Cái gọi là kinh doanh chỉ là một ví dụ, không phải kêu em lấy tiền đi kinh doanh , em không cảm thấy như vậy rất không hợp lý sao?"
Trên tay cô quấn băng gạc, thân là bạn trai của cô nhưng ngay cả một câu quan tâm cũng không có, Tào Thiệu Trạch thậm chí hoài nghi hắn không thấy cô bị thương, ánh mắt của hắn chỉ nhìn chằm chằm ví tiền của nàng, trong nghĩ xem bên dùng lý do gì để lấy được nhiều tiền hơn từ cô!
"Đối với em mà nói đều giống nhau , cũng không ngại nuôi anh ấy, nếu như vậy có thể làm cho anh ấy thành thật một chút, đừng luôn dùng chuyện chia tay ... phiền em."
Tào Thiệu Trạch thật vất vả mới thở ra một hơi, "Ý di, nàng như vậy không phải là đang yêu, mà là nuôi tiểu bạch kiểm a!"
"Mẹ em cũng là nói như vậy, mà ta cảm thấy như vậy cũng không có gì là không tốt."
Được rồi được rồi, cô không sao cả, bất kể Thiệu Vĩ Minh đó là người như thế nào, chỉ cần anh là "Bạn trai" cô, như vậy anh làm cái gì cũng đều không sao cả.
"Nếu như có một ngày anh ta tìm được cô gái chịu cho anh ta nhiều tiền? Em có nghĩ tới hay không mình sẽ mất cả trì lẫn chài, mà. . . . . . thật ra thì em cũng không nợ hắn!"
Anh rất là gấp gáp, thật rất gấp, nhưng có thể làm gì đây? Cô là người trưởng thành, hơn nữa còn là người có kiến thức phong phú, anh không thể nào lắc đầu của cô, đem mình ý niệm truyền cho nàng, để cho nàng cùng thiệu vĩ minh chia tay, sau đó đến bên anh!
Cô quan tâm thuộc vĩ minh có một ngày sẽ rời đi cô sao? Lý Ý Di nghĩ, cô đương nhiên là quan tâm, nếu không cô sẽ không như vậy tích cực tranh thủ quan hệ giữa bọn họ, nhưng so với anh ta rời đi, cô càng để ý chuyện khác, nhưng cô một chút cũng không phát giác.
Trải qua mấy ngày nay, trắng đêm khó ngủ, Lý tính di chưa từng đem lập trường bản thân phân tích được rõ ràng như vậy, chuyện gì cô đã không muốn nghĩ thì thôi, nhưng nếu đã nghĩ thì nhất định phả cho ra kết luận.
Mới đầu mờ mịt càng về sau càng hỗn loạn, cho đến cuối cùng mới làm rõ đầu mối, cho nên cô quyết tâm cự tuyệt lời mời của Tào Thiệu Trạch, Lý Ý Di xác định cô sẽ không vì sự lựa chọn này mà hối hận. Cô cũng không phải bị lời nói củaNgô Trân Trân hù dọa, cô cũng nghĩ tới nếu như bởi vì tấm hình kia dẫn đến lời đồn đãi vô vị, Thiệu Vĩ Minh muốn cùng chia tay, nàng cũng không hối hận.
Nàng cảm thấy nếu quả thật biến thành như vậy, như vậy Thiệu Vĩ Minh có quyền lợi kia, bởi vì người sai vốn là cô, bất kể điểm xuất phát là cái gì, hành vi của cô đều không thể phủ nhận , cho nên cô sẽ gánh vác sai lầm, đây đối với Thiệu Vĩ Minh cũng là công bằng.
Nhưng sau khi thấy rõ điểm này cô lựa chọn thỏa hiệp, không phải cô không chịu nổi Thuệu Vĩ Minh rời đi, mà là không muốn Tào thiệu trạch bị hiểu lầm.
Cô không biết lúc trước anh lui tới với người mẫu nhiều hay ít, nhưng cô khẳng định có thể coi như đó là có, những cô gái kia cũng không phải là bởi vì trở thành bạn gái của anh mới lấy được phần công tác này, mà là trong công việc nảy sinh tình cảm cùng Tào thiệu trạch thôi, cho nên phát triển ra quan hệ người yêu.
Tại sao cô laị xác định như thế? Thật sự là từ đầu tới đuôi đều thấy rất rõ ràng, anh đối với ước mơ của bản thân là một ̀dạng chấp nhất, không pha một tia tạp chất, đơn thuần mà trực tiếp theo đuổi nó, anh cảm tính thường xuyên để cho nàng không thể giải thích rồi sinh lòng ái mộ.
Cho nên cô không thể để anh bị người khác xuyên tạc, không thể cho phép bất luận kẻ nào nói anh là"Nhờ vào chức vị dễ dàng cùng nữ người mẫu lên giường" , vừa nghĩ tới cô có thể sẽ mang đến cho anh những lời đồn đồn đại không hay, cô liền không cách nào tha thứ cho bản thân.
Trước mắt, Tào thiệu trạch nói lời sắc bén chất vấn cô, cô lại không cách nào làm ra lý do để trả lời.
So sánh giữa việc Thiệu vĩ Minh cùng cô chia tay, cùng với thanh danh của anh bởi vì cô bị tổn thương, cô sẽ không chút do dự lựa chọn bảo vệ thanh danh của anh, vậy có phải chứng tỏ rằng, so với thiệu Vĩ Minh thì anh quan trọng hơn không? Hay chỉ bởi vì anh là người vô tội nên cô mới nghiêng về phía anh.
Lý Ý di cúi đầu, nhìn Tào thiệu trạch mủi giày, tràn ngập trong đầu cô lúc này không phải là vấn đề hi sinh cho Thiệu vĩ Minh như vậy rốt cuộc có đáng giá hay không, mà là cô không làm được người mẫu cho anh, cho nên sẽ rất lâu không thấy được.
Ban đầu Lý Ý di cho là mình không có hứng thú với chuyện này, cho là cô bị ép buộc , thì ra trong lúc vô hình anh đã trở nên quan trọng như vậy, trở nên không thể bỏ được trong lòng cô.
Không phải cô không bỏ được công việc người mẫu, mà là làm công việc này sẽ có thời gian ở chung với anh.
Đây đối với Tào thiệu trạch mà nói quả thực là một ngày tai nạn, sau khi từ bệnh viện ra ngoài bọn họ đưa cậu bé về nhà, sau đó hai người sóng vai đi trên đường, một đường không nói lời nào.
Thật ra thì, anh có rất nhiều lời muốn cùng cô, lại không có một câu nào có thể cải biến hiện trạng trước mặt, trong lòng cô còn hướng về Thiệu vĩ minh, cô còn chưa chịu trở về làm người mẫu cho anh, như vậy, anh còn có thể nói gì đây? Vốn là muốn ăn cơm, xem đi xem phim , đột nhiên liền thay đổi xa không thể chạm rồi.
Ở một ngã tư đường, Lý Ý di yêu cầu một mình đi về nhà là được, Tào thiệu trạch thế nhưng không có kiên trì đưa cô về.
Tào thiệu trạch đột nhiên cảm thấy rất vô lực, đối mặt với sự kích động cùng tịch mịch trong lòng, đối mặt với bóng lưng mỏng manh của Lý Ý Di, một khắc kia anh có loại khát vọng, khát vọng anh có thể đi vào trong lòng của cô, có thể ở trong sinh mệnh của nàng chiếm cứ nhiều không gian hơn một chút.
Một khắc kia Tào thiệu trạch không còn hoài nghi bản thân nữa, anh thật sự yêu cô, là tình yêu thuần túy giữa nam và nữ, hơn nữa còn rất sâu đậm, phát hiện anh đã vì cô ý loạn tình mê, không kềm chế được.
Yêu cô có thể mang đến cho anh linh cảm, đồng thời cũng có thể lấy đitất cả linh cảm cùng tài hoa, có thể biến anh trở thành người có tâm hồn phong phú, cũng có thể để cho anh biến thành một người trống rỗng mất hồn, chỉ có thể nghĩ đến cô, hôm nay, anh chính là một người trống rỗng mất hồn.
Tào thiệu trạch vô tâm với công việc, hắn đã cố gắng muốn cho bản thân phấn trấn lên , nhưng đầu óc trống rỗng, ngay cả đám cây mang màu sắc ty tuyến đều nhìn không tới, nhắm mắt lại tất cả đều là tấm hình trắng đen, trong hình là Lý Ý di ở các loại góc độ, các loại thần thái chụp ảnh.
Đó là anh trong lúc vô ý thức đã ghi nhớ cô trong nháy mắt, mà này trong nháy mắt kiên cố chiếm cứ toàn bộ đại não của anh , cho tới khi anh nghĩ muốn suy nghĩ những cái khác, sẽ lâm vào tưởng niệm cô, nhưng chút kia trong nháy mắt đều là màu tráng đen, anh biết đó là bởi vì cô không có ở bên cạnh anh.
Từ đó khái niệm thiết kế bắt đầu, trong lòng định ra người mẫu cũng chỉ có một mình cô, chỉ cần vừa nghĩ tới cô, linh cảm vủa anh liền cuồn cuộn mà đến, cô trong đầu anh biến ảo thành trăm loại phong tình, để cho anh không kịp chờ đợi muốn đem những thứ kia biến thành sự thật ở trên người cô.
Anh cho đó là tài hoa của mình, coi như đối phương không phải Lý Ý di, anh cũng có thể tiếp tục công việc, nhưng anh đã sai rồi, khi đối tượng thật không còn là cô, những linh cả kì diệu quan trọng cũng theo đó rời đi. Tào thiệu trạch phát hiện thật đáng buồn, thì ra trước đó đủ loại linh cảm, cũng không phải tài hoa của anh, mà là toàn bộ tình yêu của anh đối với cô.
Yêu cô, muốn chạm tới cô, giả dạng cô, nhìn đủ loại bất đồng, này cùng kinh nghiệm trước hoàn toàn ngược lại, không phải anh tạo nên đối tượng, mà bởi vì đối tượng là cô mới nên mới kích động.
Nên làm như thế nào cho phải? Công tác tuyên truyền chuẩn bị đều đâu vào đấy tiến hành, mà chỉ có chính anh biết, cuối cùng sai lầm lại xảy ra trên chính anh, bởi vì anh mất đi tố dưỡng cần có của một thợ trang điểm .
Yêu một người là dạng nguy hiểm, anh cũng yêu, đối phương đã có bạn trai rồi, anh vẫn yêu, cho nên chuyện cho tới bây giờ, đã đến thời điểm anh gánh chịu hậu quả xấu rồi hả ?
Tào thiệu trạch cả ngày mặt ủ mày chau, bộ dạng ưu sầu cũng có mấy phần khí chất Nghệ Thuật Gia.
Truyện khác cùng thể loại
167 chương
55 chương
64 chương
29 chương
77 chương
54 chương
58 chương