Bà xã của anh, yêu em nhiều!

Chương 5 : Em không dậy anh sẽ hôn em

Cố Trạch Ninh vô tội nhìn Mạc Nhiên.Đòi ngủ chung với cô. -Không. -Thế tại sao không? -Không. -Dù sao cũng đâu phải chưa từng ngủ chung. -Không. Cô vừa dứt lời anh đã đặt môi mình lên môi cô . Mười giây sau ‘ Oẹ ‘ -A.... -Tôi muốn nôn. -Em ... -Tôi mệt rồi! -Được rồi! Em ngủ đi. -Nhưng tôi lại không muốn ngủ nữa. -.... Tâm tình phụ nữ có thai đúng là khó hiểu mà. -Vậy em muốn làm gì? -Muốn đi dạo. -Đi dạo? -Đúng vậy. -Vậy anh đưa em ra ngoài kia đi dạo một chút . -Không đi nữa! Muốn ngủ . -Hả. Thành công chọc anh xoay vòng xong. Mạc Nhiên liền đi ngủ. Rất nhanh đã chìm vào mộng đẹp. Sáng hôm sau. -Bà xã! Dậy nào. -Ưm! Mạc Nhiên khó chịu xoay người. -Dậy nào. -Khônggg! -Em không dậy anh sẽ hôn em. -Tôi dậy. Cô liếc mắt lườm anh. Rồi ngồi dậy cùng với ánh mắt mơ màng. Khi cô vệ sinh cá nhân xong. Anh dìu cô xuống lầu. -Em muốn đến công ty với anh không? -Làm gì vậy? -Để anh được nhìn thấy em mọi lúc mọi nơi. -Anh tán gái cũng giỏi ha. -Oan quá nha! Anh không có! -Vậy tôi đến công ty anh xem sao? Ở nhà rất buồn chán. Không có vui. Ăn xong. Anh và cô cùng đến công ty . Vừa bước vào đến cửa cô lại có cảm giác muốn nôn. ‘Oẹ ‘ -Em làm sao? Khó chịu hả? -Mùi khó chịu quá. Khẩu trang, tôi cần khẩu trang liền nha. -Đây thưa phu nhân. -Cảm ơn cậu! ‘ Chào buổi sáng tổng tài ‘ Toàn bộ nhân viên đồng thanh cúi chào . Làm Mạc Nhiên giật mình ôm lấy anh theo bản năng .Sắc mặt cô trắng bệch . Hiển nhiên là bị nhân viên làm giật mình rồi . -Các người chào lớn như vậy làm gì? Phạt tăng ca. Từ nay phải cố giữ im lặng cho tôi. Không thì chuyến du lịch ba tháng sau. Nghĩ cũng đừng nghĩ. Toàn thể nhân viên ‘ ...... ‘ Sau khi bóng dáng Cố Trạch Ninh biến mất trong thang máy . Không khí không ồn ào như bình thường mà im lặng đến đáng sợ! Lát sau mới có một người lên tiếng phá vỡ bầu không khí này. -Mọi người ..... chuyện gì đang xảy ra vậy? -Tôi là ai? -Đây là đâu? -Vừa rồi có người giả mạo tổng tài? -Nguyên tắc là không đem phụ nữ vào công ty là của ai? -Loạn rồi. -...... Tầng cao nhất tập đoàn Cố Diên . Phòng tổng tài . -Em muốn ngồi ở đâu ? -Nơi nào thoải mái ấy. -Vậy ngồi lên đùi anh nhé? -Nghĩ cũng đừng nghĩ. -.... Câu này sao nghe quen quen. -Tôi muốn ăn ô mai. -Thứ đấy ..... -? -Anh hỏi quản gia ! Nói xong liền lấy điện thoại ra gọi cho quản gia . -Thiếu gia. -Quản gia! Nhiên Nhiên muốn ăn ô mai! Ừm ! Đúng rồi , cảm ơn bác. -Bác ấy đã chuẩn bị sẵn cho em rồi. -Ở đâu a? -Anh kêu lái xe đưa lên cho em. Mười phút sau . Mạc Nhiên yên vị ăn ô mai trên ghế ! Cố Trạch Ninh quay lại làm việc . Hai người ở chung ai làm việc nấy nhưng lại có cảm giác rất ấm áp . Còn lái xe lúc nãy bây giờ đang bị các nhân viên ở tầng một ép sát . -Tiểu Trương à! Cậu biết cô gái lúc sáng đúng không? Mau mau tiết lộ ! -Người trong nhà đều gọi cô ấy là thiếu phu nhân. Tôi chỉ biết là cô ấy đang mang thai . Tôi ... tôi đi được chưa ? —‘’Thiếu phu nhân ?’’ -A a a , tôi bị đả kích. Cứu tôi. -Thuốc trợ tim. Nhanh. Sau khi lái xe tiểu Trương rời đi. Cả đại sảnh loạn hết cả lên. -Mọi người đang làm gì vậy? -Phu nhân! Tổng tài .... tổng tài .... Là mẹ Cố Trạch Ninh. -Tổng tài làm sao? -Phu nhân lên rồi hỏi trực tiếp tổng tài đi ạ! Chúng tôi... chúng tôi .... -Được rồi! Về làm việc đi. -Vâng. Nhìn bóng dáng các nhân viên đang thất thểu về chỗ làm việc. Cố phu nhân thở dài. ‘ Tôi cùng như mấy người. Vào hôm qua. Aizzzzz ‘