Bà xã của anh, yêu em nhiều!
Chương 2 : tôi có thể tin tưởng anh sao?
Tập đoàn Cố thị . Phòng họp .
Cố Trạch Ninh cầm chiếc bút đen huyền xoay xoay .Ánh mắt sắc bén nhìn xuống trưởng phòng kinh doanh đang báo cáo . Nhìn ông ta lúc này vô cùng tội nghiệp mồ hôi lạnh chảy đầy người .
-Kế hoạch như vậy ông thấy hợp lý sao ? Về ! Làm! Lại !
-Ơ ... hả ... dạ !
-Tan họp !
Ba tháng sau ! Tập đoàn Cố Thị phát thông báo khiến toàn thể nhân viên sửng sốt . Tổng tài cho phép toàn bộ nhân viên nghỉ việc ! Và sẽ có một chuyến du lịch được bao toàn bộ chi phí ăn và ở .
Toàn bộ nhân viên bùng nổ .
-Tổng tài sao tự nhiên lại dễ tính như vậy ?
-Hay ai đó giả mạo tổng tài ?
Bla bla
Nhưng vị tổng tài nào đó bây giờ đang ngồi ở bệnh viện chờ cô gái ba tháng trước vừa tuyên bố không gặp để khám thai .
Hôm nay đi trên đường anh gặp lại cô sắc mặt xanh xao suýt nữa ngất xỉu . Ai ngờ được đưa cô vào bệnh viện mới nghe bác sĩ bảo cô có thai . Anh hồn xiêu phách lạc , may mà hôm nay anh trùng hợp đi qua nếu không đứa bé đã gặp nguy hiểm mà cô cũng vậy .
Phòng bệnh .
-Em cảm thấy thế nào ?
-Tôi ổn !
-Chuyện đứa bé ....
-Làm sao ?
-Nó ... nó là của anh ?
-Đúng thì sao ...
Khi nghe cô nói như vậy anh cảm thấy tâm trạng tốt hơn rất nhiều nhưng cô vẫn chưa nói hết câu
-..... mà không phải thì sao ?
-Em ...
Cô đúng là có khả năng chọc tức anh mà .
-Đứa bé đúng là con anh .
-Nhưng tại sao em lại giữ nó lại , anh nghĩ nếu bình thường em sẽ không giữ nó !
-Vì sao ư ? Tại anh ngu ngốc không dùng biện pháp ! Tôi phát hiện ra thì đã được ba tháng rồi ! Tôi phá kiểu gì trong khi mới hôm qua bác sĩ bảo với thể chất của tôi nếu phá thì sau này không còn cơ hội làm mẹ nữa .
Anh biết vì sự nhầm lẫn ngu ngốc của anh mà tôi .... tôi ...
-Anh sẽ chịu trách nhiệm !
-Chịu trách nhiệm như nào ?
-Anh ...
-Muốn tôi làm tình nhân rồi con tôi là con ngoài giá thú hay là sao ?
-Anh ...
-Anh cái gì mà anh .
-Anh sẽ không như vậy ! Đối với anh em không phải người đầu tiên nhưng anh hứa em sẽ là người cuối cùng .
-Nhưng tôi không yêu anh .
-Không sao ! Anh có thể chờ em . Chờ em 1 năm hay 10 năm hay bao lâu đi nữa anh vẫn chấp nhận chờ . Đến khi nào em chấp nhận anh . Và yêu anh !
-Tôi có thể tin tưởng anh sao ?
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
137 chương
23 chương
33 chương
187 chương