Ba kiếp yêu em

Chương 87 : Nghe ta đi!

Tấn sinh! Tấn sinh! Tấn sinh! Hét lớn rồi bật giật lại: Cô sao rồi lại mơ sao? Cố gắng ngồi dậy: Cẩn thận! Từ từ thôi! Đầu tôi đau quá! Đau quá! Từ từ sẽ đỡ thôi! Uống cái này đi! Cái gì đây? Yên tâm nó sẽ làm cô bớt đau! Uống thêm chút nữa đi! Hừm! Ngồi nghỉ đi! Đây là đâu vậy? Sao tôi lại ở đây! Cô không nhớ gì sao? Không! Đầu tôi như nặng ngàn tấn! Hầy da! Phải nói sao nhờ, coi như cô mạng lớn lắm đó! Lại chả không? Nếu là người khác chắc không sống nổi! Tôi! Hôm ấy! Phải… Phải rồi! còn Tấn sinh thì sao, ông có thấy chàng không? Tấn sinh? Cô nói về chàng trai đó! Đúng chàng ấy là Tấn sinh! Thật là… Chết! Chết rồi sao? Không! Không đâu! Nhất định không phải! Tôi phải đi tìm chàng! Phải đi! Ấy này! Cô đang như vậy thì làm sao được? Không! Yên đi! Không! Tôi nhất định phải đi! Nghe ta đi! Đợi khi cô khỏe hơn đã! Nghe ta đi!