Thế nào,không chạy nữa,thật không biết em có sở thích làm làm trong thang máy nha,thật kích thích đi" hắn tiến đến ôm cô vào lòng. Phương Thanh sợ hãi lùi ra sau ,hai chân phát run ,Phương Thanh ngẩng đầu, hắn thế nhưng làm thế nào đã làm thang máy đứng yên, hắn thế nhưng lại cởi áo lúc nào lộ cả phần trên , da thịt màu đồng cổ tinh tráng phập phồng, còn mang theo những giọt mồ hôi chưa kịp khô, một cỗ hương vị người đàn ông dày đặc phả vào mặt cô. Đôi mắt kia đen bóng sáng rực, giống như con báo hoang say đắm nhìn cô làm cô bị cuốn hút. "em thật sự đáng bị trừng phạt" Âm thanh của hắn khàn khàn, mơ hồ mang theo vẻ ái muội cùng dục vọng, hắn không chịu buông tay, ngón tay thô ráp cách lớp chăn mỏng manh vuốt ve thắt lưng cô, truyền đến cảm giác nóng cháy. Phương Thanh cắn môi, rụt người sang bên cạnh một chút, tay hắn không chịu buông ra, vẫn ôm chặt trên người cô. "Đừng, đừng như vậy." Cô đẩy tay hắn ra, trong cổ họng giống như có cái gì chèn lại, vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, nhưng cũng không dám lớn tiếng với hắn."Sẽ có người nhìn thấy,đây là thang máy sẽ có camera chưa kịp nói xong bàn tay to kia đã kéo vòng eo cô về phía trước, nhanh chóng cầm một bên đẫy đà, nhẹ nhàng vuốt ve. "Nếu không có người thì được a,an tâm nơi đây là do tôi thiết kế ,tôi biết chỗ nào có thể tắt camera" "...Ngộ...nhanh...thả...tôi..." Phương Thanh lập tức thống khổ giãy dụa,bộ ngực vì thiếu dưỡng khí kịch liệt co rút ,thật khó chịu. "Cầu anh không cần ...làm tôi ...mọi chuyện khác tôi đều đáp ứng anh"Nhìn cô khóc, Vệ Đình mỉm cười ,gật đầu,cô mỉm cười thì câu tiếp theo lại làm cô không thể nói gì "Mặc kệ e ,nhưng tôi là muốn thao em,nào mở chân ra cho anh thao em đến thích ,không cần phải khóc nữa" Phương Thanh cảm thấy có cái gì đó cứng rắn đâm vào thắt lưng cô, làm cho cô thở dồn dập hút không khí. "Đừng như vậy" Vệ Đình đem hai cái tay đang giãy dụa của cô kéo về phía sau, khiến cho đôi kiều nhũ càng vểnh cao hơn, càng thuận lợi cho bàn tay kia của hắn tùy ý sờ mó, hô hấp của hắn trở nên dồn dập, hôn thật mạnh vào môi cô , cây gậy cứng rắn đặt trên thắt lưng cô, không ngừng ma sát qua lại, cho còn có lớp chăn nhưng , Phương Thanh cũng có cảm giác rất rõ ràng cái cây gì đó thật lớn thật nóng cháy, nhất là mỗi khi cô giãy dụa, cái cây kia rõ ràng càng lớn hơn một phần. "Em thật ngọt và thơm " hắn đưa tay vào trong chăn ,bàn tay hướng lên sờ địa phương tối mật chưa từng được ai khám phá,chà xát viên trân châu mẫn cảm của cô. "Xin anh ...đừng sờ vào nơi đó...đừng ...ngừng lại " "Đây là anh đáp ứng lời em không ngừng lại nhé" Hắn thở hổn hển, một ngón tay nhẹ nhàng chen vào hoa huyệt, khuấy động thịt mềm bên trong."Tiểu yêu tinh ,em kẹp anh thật chặt,thật muốn làm chết em". "Á,...không cần xin anh...tha tôi" Phương Thanh má ửng hồng ,hạ thể thống khổ đá lộn xộn ,cô thực sự rất ngứa.Vệ Đình rút ngón tay ra, đưa ngón tay dính đầy chất lỏng trong suốt lên môi ăn trước mặt cô, hô hấp hắn trầm trọng cắn lấy vành tai cô, dùng sức kéo hết tâm chăn ra thanh âm trầm thấp khàn khàn "Âm thanh của em rõ ràng là đang cầu tôi chơi em ,tiểu mèo hoang". "Anh thật sự nhịn không được rồi ,bảo bối ..." hắn thở dốc ,âm thanh bật ra từ khẽ răng " Em quả là khắc tinh của anh ,tiểu mèo hoang dụ hoặc sinh ra để quyến rũ đàn ông". "Không ,đừng như vậy " cô sợ hãi kích động."Đừng nói không,cho anh đi ,em bây giờ nhất định là rất khó chịu ,để anh giải tỏa giúp em" hắn cắn răng ,mạnh mẽ động thân ,đem dương cụ nóng cháy kiên định mạnh mẽ cắm vào. "A a a ....." Phương Thanh cảm giác hạ thể như nứt ra ,đau nhức tê tâm liệt phế.Cô nhìn trong gương thang máy thấy Vệ Đình trần trụi ,cầm dương vật vô cùng to lớn ,tà ác cắm trước mật động nữ tính của cô ,chả trách cô lại đau đến vậy.... "shit ,tiểu huyệt của em thật nhỏ,chặt quá ,muốn ép khô tiểu huynh đệ của tôi ...dù là xử nữ ...nhưng sao chặt vậy chứ..." Vệ Đình trán đầy mồ hôi ,hắn biết cô là xử nữ phải nhẹ nhàng từ từ nhưng ở trong cô thực chết người mà,hắn không kiềm chế được.Phương Thanh đau đớn toàn thân vặn vẹo. "Anh ...tên ác ma...mau lấy ra..a..." hạ thể không ngừng truyền đến cảm giác đau đớn bị xé rách cô chuyển động thân thể muốn hắn ra ngoài "Đừng động,yên một chút tí sẽ dễ chịu ngay" hắn mím môi ,cô mà còn động nữa hắn thật sự không thể chịu nổi bỏ mặc cô đau mà muốn cô mất."Em thật tuyệt...em là củatôi.chỉ để cho mỗi mình tôi thao.. ". "Anh ...đau ...biến thái " Phương Thanh đau và xấu hổ đến nói không ra lời."Thả lỏng,em làm tôi không thể nào hầu hạ em thoải mái được" cự thú rốt cuộc nhịn không được tự động hướng trong đi đến ,tiểu huyệt vô cùng chật hẹp ép hắn đên sảng khoái. "Tiểu yêu tinh bên trong tiểu huyêt thật nóng ,thật ướt ,thưc thích làm tôi muốn thao chết em" Vệ đình gầm nhẹ ,đong đưa thắt lưng trừu sáp ,Thật thaoi mái ,hắn thích đến dục tiên dục tử...Tiểu huyệt của cô đúng là cực phẩm trăm năm khó gặp ,làm cho nam nhân lưu luyến ,thật là giết người mà. Vệ Đình đưa tay sờ ngực kích thích các điểm nhạy cảm của phương thanh,hắn đua tay còn lai đến chỗ hai người giao hợp xoa lấy viên trân châu. "Nha ...nha nha.. ác ma..dừng lại..đừng lộng tôi ...đừng sờ ở đấy ...Aa...A" Phương Thanh thực mẫn cảm ,bị kích thích đến mãnh liệt ,làm cô không thể nào chống cự."em đang chảy nước nha " cúi đầu nhìn bạch dịch theo côn thịt chảy ra,hắn mỉm cười ,động mạnh . "Em muốn bức điên anh sao! Tiểu mèo hoang !" hắn cảm thấy bên trong khít khao có thể làm cho người ta phát cuồng, giống như có vô số cái miệng nhỏ nhắn hung hăng hút hắn, làm cho hắn sắp không khống chế được, thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng. Phương Thanh có một cỗ khoái cảm khó có thể nói nên lời, cái loại khoái cảm này làm cho cô cảm thấy xấu hổ, trong lúc không kịp tự hỏi chính mình lại bị đẩy trở về, lại tiếp tục đón nhận dục vọng của hắn ,Vệ Đình dùng sức mạnh va chạm, nhiều lần vọt tới đỉnh, mỗi khi đâm đến hoa tâm, cực đại quy đầu mãnh liệt đâm vào tử cung bị thương chưa khép lại, lai cấp tốc rút về, xoay tròn trong nhục bích non mềm, đau đớn bén nhọn cùng khoái cảm xa lạ hợp lại cùng một chỗ, làm cho Phương Thanh phát ra tiếng rên như mèo kêu. "Tiểu yêu tinh em kẹp chặt quá" "A...aa ..đừng làm mạnh như vậy!" Phương Thanh khóc hai mắt đẫm lệ mơ hồ, trên mông đột nhiên truyền đến đau đớn làm cho cô run rẩy không thôi, tiểu huyệt mạnh mẽ co rút lại. "Đáng chết !em kêu thật tao,hảo lớn tiếng ,tiểu huyệt cũng thật dâm đãng đi ,càng muốn thao chết em..."Vệ Đình cười to ,côn thịt càng thêm ra sức vò hoa tâm xinh đẹp. "Ân..." Vô ý thức phát ra âm thanh rên rỉ, Phương Thanh bị âm thanh yêu kiều tràn ngập tình dục của mình dọa sợ, đó chính là thanh âm của cô sao? Cô cho tới bây giờ đều không thể tưởng được mình lại có thể phát ra loại rên rỉ dâm đãng này. Hắn hơi hơi câu môi, một bên dùng đầu lưỡi miêu tả cánh môi cô, một bên lấy ngón tay vuốt ve mặt cô, như là giữa hai người đang yêu nhau cuồng nhiệt, chậm rãi lướt qua làn mi cô, mắt cô, cuối cùng xuyên thật sâu vào mái tóc đen mềm mại, cảm giác được giữa hai chân cô xuân triều đang tuôn ra, hắn ác ý chậm rãi rút phân thân ra, lại thật mạnh đỉnh nhập vào! "A a a a ──" cảm giác mãnh liệt xông đến, Phương Thanh cơ hồ kêu khóc, đạt đến cao trào, đầu óc cô đã hoàn toàn trống rỗng, chỉ biết vô ý thức ôm lấy cổ Vệ Đình trong tiểu huyệt nộn thịt điên cuồng mút lấy nhục bổng của hắn, hận không thể hút hết dương khí hắn này. " Thân thể dâm đãng, nhanh cao trào như thế" hắn vẫn không tha cho cô thao cô càng lú càng sâu ,đâm đến vào tử cung đến lúc không thể sâu hơn... "Ngô..."Phương Thanh cảm giác đau nhức cùng khoái cảm truyền đến ."Tiểu mèo hoang ,tôi vừa chạm đến tử cung của em..haha...vào được sâu như vậy tôi có phải rất giỏi không ,em là nên thưởng cho tôi" Vệ Đình thực kích động cảm giác đại quy đầu chạm tử cung ,thật sự là thích vô cùng.Không để ý tiểu huyệt chật hẹp ,hắn lại vọt tới tử cung làm Phương Thanh vừa đau lại thích. "A! Trời! Trời ạ!" Phương Thanh khóc kêu run run, cái loại khoái cảm mãnh liệt kích thích này, làm cho cô cơ hồ khó có thể thừa nhận. Đừng kêu trời, gọi anh là Đình." Hắn cắn vành tai cô, lại một lần nữa đem cô nâng lên rồi buông xuống, cảm thụ cô khít khao cắn chặt hắn, khoái cảm cùng thư sướng, "Nhớ kỹ anh mới là người đàn ông chân chính của em,chỉ có anh mới có thể thao em! "tiểu mèo hoang em kẹp chết tôi,muốn cho tôi thành thái giám a! phải trừng phạt em mới được"Vệ Đình rên rỉ,tiến sâu vào trong tử cung. "A aaa.... Nhẹ ...nhẹ thôi ....thích chết .....cứu mạng ...Đình ...nhẹ " Phương thanh lập tức tao mị vô sỉ kêu lên dâm đãng ,thở gấp khóc to dạt dào bên trong thang máy."Tiểu mèo hoang ,bị tôi thao có thích sao, tôi thế nhưng là cưỡng gian eo đấy "hắn cử động mạnh thắt lưng. "Aa... quá nhanh ...chậm một chút ...cầu anh .....Đình"Tuy bị thao nhưng Phương Thanh vẫn xấu hổ không trả lời."không được phát tao,trả lời tôi" hắn càng cử động mạnh và nhanh. "ưm...em là thích được anh ....thao" Phương Thanh hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn khóc đến đỏ bừng, chỉ biết không ngừng khóc và kêu tên hắn như người kề cận cái chết bắt được ngọn cỏ, cô đã quên hắn là đang cưỡng gian cô, cô chỉ biết là hắn hiện tại là trời của cô, là thần của cô. "ngoan ,thế em còn muốn không ?" trên trán hắn rớt xuống một giọt mồ hôi, rơi xuống làn da trắng nõn của cô bắn tung tóe, nhục bổng hắn trong cơ thể cô lại lớn thêm một vòng, cứng rắn như thiếc, điên cuồng đâm chọc, giống như con ngựa hoang mất cương, trong không khí truyền ra âm thanh ba ba rung động của hai thân thể va chạm, hai người lại không hề biết đau, thầm nghĩ lại mạnh thêm một chút! Nhanh hơn một chút! Lại sâu thêm một chút! Lại mãnh nhất điểm! "Thật thoải mái! Đình ! Thật thoải mái! Em không được, không được! A a ──" Phương Thanh cuồng loạn lắc đầu, đã hoàn toàn quên cảm giác xấu hổ và cố kỵ, chỉ biết run run ôm lấy thắt lưng hắn, cong người lên như con tôm, trước mắt lóe lên một luồng sáng bạc, cao trào hủy diệt tập kích cô,tiểu huyệt co rút ,quá độ kích động dưới tiểu huyệt đột nhiên nước tiểu giống núi lửa bung ra.....