Bá đạo sủng hôn
Chương 4 : Anh không coi em là bác sĩ , em là vợ anh !
Chuyện này Hứa Tri Âm đã quên mất, rốt cuộc cô có nhiều người bệnh như vậy, không thể ai cũng nhớ , hiện tại bị người đàn ông trước mắt nhắc tới, cô lập tức liền đem chuyện này hồi tưởng lại một lần .
Trách chỉ trách người đàn ông này, gương mặt này cùng lúc bị thương hoàn toàn không giống nhau, khi đó tràn đầy chật vật, nơi nào giống bộ dáng hiện tại .
Anh toàn thân trên dưới đều toát ra hơi thở bức người, phảng phất chỉ cần những nơi có anh xuất hiện, tất cả mọi thứ , chẳng qua là để làm nền.
Hiểu biết thân phận của người đàn ông này phần nào , đáy lòng Hứa Tri Âm cũng không còn luống cuống, cô nhìn người đàn ông trước mắt này, phát hiện ngay cả tên của anh ta mình cũng không biết, “ Tôi chỉ là một bác sĩ nhỏ nhoi , ở bệnh viện tôi như vậy đã là tận tâm tận lực, cũng không có làm sai cái gì, anh vì cái gì mà bắt trói tôi tới nơi này?”
Còn trực tiếp trói vứt lên trên giường anh ta là muốn thế nào?
Cố Nam Thiên nhìn nhìn Hứa Tri Âm bị trói , nhíu nhíu mày, ngay sau đó lạnh giọng hỏi: “Ai cho các người trói cô ấy?”
Bảo tiêu vô tội nói: “Không phải ngài bảo mời bác sĩ đến sao? Cho nên, chúng tôi……”
“ Tôi đã nói là ‘ mời ’, các người làm như này mà gọi là mời sao ?”
“Trước kia Cố gia mời người đều bảo chúng tôi mời như vậy mà.” Người bảo tiêu cảm giác mình rất là vô tội.
Hứa Tri Âm rất khó tin những gì mà mình nghe được, “ Như vậy mà gọi là mời sao ? Tôi sắp bị các người hù chết rồi đây này?”
Cố Nam Thiên giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì đó , “Đều là anh sai, không nói rõ với bọn họ . Em không sao chứ?”
Anh nhanh chóng cởi trói cho Hứa Tri Âm , trong mắt tất cả đều là sự ôn nhu.
Hứa Tri Âm bị anh nhìn đến mức da đầu tê dại, người đàn ông này đối đãi thuộc hạ và với cô hoàn toàn là hai gương mặt, “Anh bắt tôi tới nơi này, có chuyện gì?”
“Anh bị mất trí nhớ, qua ba tháng rồi vẫn không có cách nào nhớ lại truyện trước kia.”
Nghe đến đó, hứa tri âm bình tĩnh lại, nhìn về phía anh , “Cho nên anh muốn tôi làm cái gì cho anh ?”
“Em đã là bác sĩ, hẳn là có biện pháp giúp anh nhớ lại những chuyện trước kia ?” Hứa Tri Âm là người đầu tiên anh nhìn thấy lúc tỉnh lại , cho nên, Hứa Tri Âm ở trong mắt anh đặc biệt có ý nghĩa.
Làm bác sĩ, trợ giúp người bệnh chính là chức trách. chức nghiệp của Hứa Tri Âm đột nhiên sinh ra, “Nếu tôi có thể làm được tôi sẽ tận lực.”
Cố Nam Thiên nói: “Vậy là tốt rồi. Anh tin em.”
“Ách……” trong mắt anh tràn đầy tín nhiệm, làm Hứa Tri Âm có chút hổ thẹn, “ Tôi không lợi hại đến như vậy đâu , anh cũng đừng ôm kì vọng lớn như vậy , kỳ thật anh hoàn toàn có thể tìm những bác sĩ tốt hơn tôi .”
“Không, anh chỉ cần em .” Cố Nam Thiên vô cùng khẳng định mà nói.
Anh nói làm người khác cảm thấy không thể hiểu được, cô hỏi “Vì cái gì?”
“Bởi vì em là vợ của anh .” anh nói xong, cười một cái , cúi đầu, hôn nhẹ một cái lên trán cô .
“……”
Hứa tri âm vẫn luôn là một người phụ nữ rất bảo thủ , liền tính là ly hôn, nhưng nụ hôn đầu tiên cho tới bây giờ vẫn còn zin , người đàn ông này…… Người đàn ông này thế mà……
Anh ta cũng thật sự không biết xấu hổ!
“ Sao anh lại có thể như vậy?”
Cô vô cùng tức giận mà trừng anh .
“Như thế nào?” Cố Nam Thiên hiển nhiên không cảm thấy mình có làm sai cái gì.
“ Tôi chỉ là bác sĩ, anh không thể tùy tiện mà khinh bạc tôi, anh vừa mới hôn tôi như vậy là vô cùng quá đáng đấy .”
“ Lúc hôn em anh không coi em là bác sĩ!” Cố Nam Thiên đúng lý hợp tình mà nói: “ Anh chỉ hôn em khi em là bà xã của anh thôi.”
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
13 chương
73 chương
51 chương
117 chương