Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 101 : Nên gọi ngươi là ai?

Mấy tháng liền nằm bệnh viện vì gãy tay phải, híc, số ta thật khổ. ............................. - Hahaha, một đám tạp chủng Thần Thú, cũng dám ở trước mặt ta làm càn sao? Âm ba rung chuyển tinh không, Ngã Ma thân thể vạn trượng súc tích, trở thành một đầu cao trăm trượng Thần Thú, nhưng lực lượng không những biến mất, là tụ hợp lại một chỗ, càng biến cường đại. - Hừ, liều chết xông lên, bảo vệ chúng ta Thú Thần Viên. Một đầu Uyên Long thần thú màu xanh lam gào lên, nó thân thể dài trăm trượng, mọc ra bốn chi long trảo, uốn lượn mà lên, phun ra một cái long hống, hướng Ngã Ma đánh tới, nhưng trái ngược với thế công mãnh liệt của Uyên Long, Ngã Ma tiện tay một trảo, hư ảnh móng vuốt bốn ngón màu đen vụt qua, xé nát long hống, xé qua cơ thể Uyên Long, đem nó chia năm xẻ bảy. Ầm... Ầm... Thần Giới rung chuyển, như tại đau thương bi khóc, Thần Thú là thiên địa Thần Giới uẩn sinh, tựa như phụ mẫu, mỗi tôn thần thú ngã xuống, Thần Giới đều sinh dị tượng, giọt giọt kim vũ rơi khắp Thần Giới, như nước mắt của thiên địa đang rơi. - Hừ.... Thao Thiết hừ một tiếng, Ngã Ma phân thân này quá mạnh, Tru Thần cảnh, là tối cao nhất cảnh giới trong Thần Thú, mà Thao Thiết lão tổ bất quá cũng chỉ vừa vào Tru Thần cảnh, nếu mời ngài đi ra, chỉ sợ đánh không lại này Ngã Ma, mà còn tổn thất phong ấn trong Huyết Thần hồ, để cái kia ác ma chui ra, Thần Giới tất loạn. - Theo ta lên.... Thao Thiết cuồng hống, há mồm hút một cái, tử tinh, hư không sức mạnh cuồn cuộn theo miệng nó chảy vào trong người, bạo phát ra cực kỳ khủng bố chiến lực, có thể sánh ngang với Ngã Ma hiện tại, nhưng nó cũng có hậu quả, chính là muốn mạng người sử dụng. Hống.... Đầy hư không băng tuyết lông chim cùng hoả diễm chiếu rọi, từng cái dòng sông ánh sáng rực rỡ vắt ngang tinh không, vô số tôn Thần Thú xông lên, dùng hết bản nguyên sức mạnh liều chết với Ngã Ma. Ngã Ma hai mắt đỏ ngầu loé ra hung quang ác liệt, nó tại chỗ đứng im, không có động đậy, đối mặt trước mắt vô số thần thú vây công, Ngã Ma không chút sợ hãi, nó cả người bắt đầu bắn ra vô số hắc lôi, điện xạ lên chung quanh thần giả, đem bọn họ thiêu đốt cháy đen, tinh hoa sinh mệnh hoá thành từng điểm sáng, dung nhập lên người nó, mà vô số thần thú vây công hành động bỗng nhiên chậm chạp lên, duy chỉ có Dương Tuấn đứng im, bao phủ trong màu trắng dòng khí, nhìn này chiến đấu. - Phản thời gian quy tắc!!! Giọng nói trầm trọng của người kia vang lên trong đầu Dương Tuấn, dòng khí màu trắng từ Thí Thần Thương càng thêm dày đặc, kháng cự lực lượng vô hình đang ảnh hưởng xung quanh, phản thời gian quy tắc của Ngã Ma thực sự đáng sợ Thời gian sông lớn, là thứ vận hành quy tắc của vạn giới, có nó, mới có quá khứ, hiện tại và tương lai, sinh mệnh luôn luôn phiêu lưu trên thượng du của nó, hành động của sinh mệnh sẽ khiến hạ du ảnh hưởng, tức tương lai bất cứ lúc nào cũng biến đổi, mà phản quy tắc thời gian, chính là chặn đứng sông lớn, đem sinh mệnh cho đóng băng. Ù... Ù.... Toàn bộ Thần Thú như bị đông cứng, động tác ngưng trệ giữa hư không, còn Ngã Ma di chuyển thong dong, đảo qua vô số Thú Thần vây công, đứng trước mặt Thao Thiết, ngừng lại phản thời gian quy tắc, nắm lấy đầu Thao Thiết. - Hahaha, bây giờ, gọi đầu lão già kia ra đây... Ngã Ma siết chặt đầu của Thao Thiết, toàn bộ Thần Thú chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, bởi vì dù có xông lên, phản quy tắc thời gian của Ngã Ma cũng khiến chúng không làm gì được ngoài làm tượng đá. - Lão tổ sẽ không đi ra, ngươi biết rõ ngài ấy đang phong ấn cái gì. Thao Thiết nghiến răng gầm lên, nhưng Ngã Ma không hề quan tâm mà vẫn siết mạnh hơn, đầu Thao Thiết bị nứt ra, thần huyết xanh lam rơi vãi, Ngã Ma muốn đến Thú Thần Viên, là vì mục đích lật đổ Thao Thiết nhất chủng, ngoài ra, hắn còn muốn lấy thứ Thao Thiết Tổ Thần phong ấn. Khưu Trục Cổ Chu... Cổ thuyền từ thời đại Hồng Hoang, nghe nói có thể phiêu lưu trên thời gian sông dài, quay ngược thời gian, mà Ngã Ma hay Tứ Đại Hung Thú muốn Khưu Trục Cổ Chu là vì một thứ càng khủng bố hơn. - Lão không ra, ta liền đem Thú Thần Viên trên dưới tiêu diệt. Ngã Ma gào thét, làn sóng vô hình quét qua, thời gian lập tức như bị đóng băng, lần này, toàn bộ khu vực Thú Thần Viên đều bị đông cứng thời gian, chỉ có Dương Tuấn lặng lẽ đứng ở đó, xung quanh bị một dòng khí màu đen bao phủ, chỉ có đôi mắt loé ra hung quang đỏ đậm là không bị che đi. - Hahaha, Minh Tôn a Minh Tôn, thời gian qua bao lâu, ngươi vẫn còn cái ý định đó, mặc dù ta chỉ là bán thức tỉnh, nhưng đã đủ dùng. Dương Tuấn mỉm cười, nói, hắn bắt đầu cất bước đi, dòng khí màu đen như thanh kiếm sắc bén cắt đứt toàn bộ phản quy tắc thời gian quanh hắn, Dương Tuấn hiện tại như trở thành một con người khác, nói đúng hơn, người kia đang sử dụng thân thể này, để Dương Tuấn ở trong không gian của Ấn Kí Phong Phù học tập cách để phản quy tắc. - Người nào? Sao có thể thoát khỏi phản quy tắc thời gian của ta? Ngã Ma nhanh chóng phát hiện Dương Tuấn không bị khống chế đi tới, thì ngạc nhiên vô cùng, nhưng cũng không kém phần cảnh giác, nhưng khi phát hiện dòng khí màu đen xung quanh Dương Tuấn, đôi mắt to như một viên tiểu tinh của Ngã Ma càng thêm phóng lớn, tràn ngập sợ hãi. - Không thể nào, không thể nào... Ngã Ma run lên, thân thể như bị người ta nắm chặt lấy, không thể nhúc nhích một chút nào, nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất đang lan tràn trong hắn, một kẻ có sức mạnh kinh khủng nhất, tưởng như đã biến mất thì lại bỗng nhiên xuất hiện sau hàng ngàn vạn năm. Vù.... Thân thể khổng lồ của Ngã Ma nhanh chóng tan rã, trở thành một viên châu màu đen trong tay của Dương Tuấn, nó là tâm hạch thế thân của Ngã Ma, nó không ngừng run rẩy, vì bên trong vẫn còn thần thức của Ngã Ma. - Trở về nói với Minh Tôn hắn, đại địch của hắn đến trả thù. Rắc... Ah~~~ Dương Tuấn bóp nát tâm hạch, tiếng hét thảm của Ngã Ma phát ra, một luồng sương đen theo tâm hạch vỡ nát bay ra, tan vào hư không, từ thông đạo trở về Minh Giới, mà Ngã Ma rời khỏi, phản quy tắc thời gian cũng biến mất. - Hả? Thao Thiết Thải giật mình, khi mà khoảnh khắc tử vong kề cận bỗng nhiên biến mất, hắn nhìn quanh, tìm kiếm thân ảnh Ngã Ma, nhưng hoàn toàn không hề nhìn thấy, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì Thú Thần Viên bỗng nhiên lay động, mở đại môn để một nam tử nhân loại đi vào. - Không thể nào..... Thao Thiết Thải giật mình quay người, định trở lại Thú Thần Viên thì một giọng nói cổ xưa ngăn cản hắn, hư ảnh một đầu Thao Thiết màu đen như Ngã Ma xuất hiện, nhưng hoàn toàn không phải ma khí quấn quanh mà thành, kà là thời gian pháp tắc quá mức dày đặc biến đầu Thao Thiết này trở thành như vậy. - Thao Thiết Thải, ta có khách quý đến thăm, không cần vọng động. Hư ảnh Thao Thiết mở miệng, Thao Thiết Thải cúi đầu, đứng đợi ở bên ngoài Thú Thần Viên, các tộc Thú Thần khác cũng lẳng lặng cúi đầu, hư ảnh Thao Thiết từ từ phai nhạt, biến mất vào Thú Thần Viên. Bên trong Thú Thần Viên có một Thần Huyết Hồ, không biết là máu của thứ gì, nhưng chỉ ngâm mình trong đó, huyết mạch chi lực sẽ trở nên thuần khiết và cường đại gấp trăm lần, mà ngay lúc này, lão tổ của Thao Thiết đang ngâm mình trong đó, nhàn nhạt nhìn xuống thân ảnh của một nam nhân nhân loại, đang thả một đầu sư tử màu đen vào Thần Huyết Hồ. - Ta bây giờ nên gọi ngươi là gì? U Tử? Thiên Chiến Hoang? Bá Thiên Vương? Hay Mục Minh Thần? Lão tổ Thao Thiết, Thao Thiết Mục Hành, nhìn xuống Dương Tuấn hỏi, kẻ này không biết có bao nhiêu cái thân phận, sống còn lâu hơn lão, từ lúc Thao Thiết Mục Hành lão chưa khai sinh Thao Thiết nhất tộc, kẻ này đã xưng bá tứ giới, nhưng chỉ có cao tầng cường giả mới nhận thức hắn. - Gọi ta như thế nào đó là tùy ngươi, nhưng hiện tại ta muốn mượn Dung Thần Lô của ngươi một chút. Dương Tuấn để Tiểu Hắc vào trong Huyết Thần Hồ, nó vui vẻ quẫy đạp bên trong đó, dẫu sao nó cũng là vật từ Thần Giới, Huyết Thần Hồ đối với huyết mạch của nó vô cùng có ích, mà Thao Thiết Mục Hành nghe thấy Dương Tuấn muốn mượn Dung Thần Lô của mình thì thở dài, Huyết Thần Hồ gợn sóng, một cái lô đỉnh bằng ngọc thạch cao 3 trượng nổi lên, nó ngâm mình trong Huyết Thần Hồ nhưng lại không dính một giọt máu nào, cả người sáng loáng, Thao Thiết Mục Hành dùng móng vuốt rạch lên tay một vết thương, để máu xanh lục nhỏ lên lô đỉnh, biến nó trở thành một cái lô đỉnh nhỏ bằng nắm tay của Dương Tuấn. - Đi đi, Lãnh Nguyệt Thần không muốn thấy sự hiện diện của ngươi ở Thần Giới, nàng vừa truyền âm cho ta, nói Cửu U Minh Tuyền có hành động lạ, muốn nhờ ngươi đến đó giải quyết giúp nàng. Thao Thiết Mục Hành cúi đầu, trong mắt loé qua vô số hình ảnh trong quá khứ, oai hùng, tang thương, huyết tinh, mềm yếu, đến thời điểm lão gặp kẻ này, khủng bố, Thao Thiết Mục Hành lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ, nói một chuyện khác. - Ha, đúng là Cửu U Minh Tuyền, không bao giờ ở yên chịu đựng, ngay cả cái thân thể này cũng bị Đồ Tiên Kiếm bản sao chém bị thương. Dương Tuấn khinh miệt nở nụ cười, Cửu U Minh Tuyền của Minh Giới chính là nơi tập trung nhiều Minh Nhân nhất, là những kẻ sống lại từ cái chết, kiến thức vô cùng khủng bố, đem toàn bộ tứ giới siêu cấp thần binh từ Hồng Hoang đến Thượng Cổ đều có thể phục chế, mô phỏng, khiến tam giới không lúc nào yên. - Nói với nàng, tất cả đều là lỗi của ta. Dương Tuấn nói, bên trong chất chứa u buồn tột cùng, Thần Giới bỗng nhiên phát sinh dị tượng, nơi nơi có thần âm sầu não, khiến thiên địa u buồn, từng giọt từng giọt mưa rơi xuống khỏi bầu trời sao, như thiên địa khóc than, u sầu ảo não. ...................