Bá chủ

Chương 18 : Tiếp tục

Trác ảo não, thế là mất tiêu mười nghìn, chỉ vì vẻ ngây thơ của thằng nhóc mà hắn chủ quan. Đáng ra khi ở bên cạnh nó hắn phải luôn cảnh giác cao độ mới đúng. Đâu phải giàu có gì cho cam, hức, Trác tưởng hôm nay có thể trả lại số tiền mà hắn mượn cô Loan hôm trước rồi dư lại một chút tiêu vặt, ài, thằng nhóc, anh nhớ kỹ mày rồi. Qua chốt kiểm tra, đi thêm một lúc, đứng trước cổng nhà bà Loan, Trác thấy kỳ lạ, đi ra đi vào toàn bằng xe từ chỉ khi tập thể dục mới đi bộ vậy mà cái cổng được làm rất lớn, đã thế khi dùng chỉ dùng cổng nhỏ kế bên. Cách nghĩ của người giàu thật khó hiểu. - Anh Trác! Vừa vào nhà, Trác đã nghe tiếng Ly kêu lên. - Em về rồi à. Trác cười nói. Đang nghỉ hè, Ly không có việc gì làm thường hay ở nhà hoặc qua nhà dì, cũng ở trong khu này. - Trưa nay ăn món gì anh? Ly háo hức hỏi. - Anh thấy em mập lên rồi đó. Trác trêu. - Mập thì đẹp chứ sao. Ly hơi hếch chiếc mũi nhỏ lên. - Được rồi, em thích ăn món gì? Trác khá vui vẻ, chút xót khi mất mười nghìn bị hắn vứt ra khỏi đầu. - Hì hì, gì cũng được. Ly ôm lấy tay Trác kéo hắn vào bếp. Chuẩn bị xong món xào, thấy có một con gà trong tủ lạnh, Trác lấy ra. - Em thích ăn thịt gà kho không? Ly ngồi nhìn một bên nghe Trác hỏi liền đáp: - Thịt dai lắm, em không thích. - Bỏ lạnh rồi sao còn dai được nhỉ, hay nấu canh? Trác hơi khó hiểu, chắc thịt gà ở đây khác. - Thế thì thịt mềm quá. Ly không vừa ý. - Em kén quá đi. Trác lắc đầu nói. Nghĩ một hồi, Trác lấy nồi, đã có món phù hợp với kiểu của Ly. Bởi vì thịt gà vẫn còn giữ được độ dai, Trác quyết định làm món gà nấu lại. Làm món này cũng đơn giản, đầu tiên luộc gà sau vớt ra để nguội, tiếp theo rưới sơ nước sôi cho thịt ấm lên rồi tiếp tục bỏ vào nồi luộc lần nữa. Gọi là luộc lần hai chứ thật ra là nhúng nước sôi hai đến ba phút rồi lấy ra. Làm thế sẽ khiến thịt gà bớt dai, trở nên xốp dễ cắn. Cách này là Trác tự nghĩ ra, không biết có đụng hàng không. Gần mười hai giờ bà Loan mới về, thức ăn cũng vừa xong. Không khí trên bàn ăn khá rôm rả, kết thúc là tiếng khen không ngớt của Ly với món gà nấu lại. Nhìn cảnh này bà Loan cũng âm thầm gật đầu, cảm giác của bà về Trác không sai, một chàng thanh niên tốt. Một tiếng sau, Trác có mặt ở công ty. May mắn lần này không gặp chuyện gì. - Ăn cơm chưa Bắc? Trác gặp Bắc ngay trước cửa phòng. Nhìn bộ dạng này chắc chắn vừa đi gặp con bé Mai xong lại bị lơ. - Ăn rồi anh! Bắc lạc quan, bị phớt liên tục vậy mà chưa từ bỏ, khả năng bám dính rất cao, tiếc rằng đầu óc không chịu suy nghĩ gì cả, cứ tấn công thô thiển kiểu này còn lâu mới cua được con nhỏ. Để tìm thời gian anh em trao đổi, dù gì cũng cùng nhóm giúp đỡ chút là điều nên làm, tất nhiên Trác chỉ đưa ra ý kiến dưới cái nhìn khách quan, chứ đều cô đơn như nhau cả kinh nghiệm đâu mà truyền. - Nhân vật theo chức nghiệp gì Bắc? Trác hỏi thăm, Bắc không phải thành viên chỉ định nên được chơi tự do. - Em chọn Phách Cước. Bắc làm tư thế giơ chân. - Anh thì sao? - Khi nào gặp cậu sẽ biết. Trác mập mờ. - Không phải là chức nghiệp ẩn đấy chứ? Bắc tinh ý. Trác giật mình, đầu óc nhạy thế, vậy mà mãi không cua được đứa con gái, đây là người thông minh và kẻ ngu ngốc chỉ cách nhau một đường chỉ sao. Trác gật đầu thay cho câu trả lời. - Thật hả? Anh may thế, vậy guild mình có hai người chọn được chức nghiệp ẩn rồi. Bắc tấm tắc. - Hai người? - Đúng vậy, cả anh và hội trưởng. Cô nàng cũng may mắn quá đi chứ, Trác thầm nói. - Có biết hội trưởng chọn được chức nghiệp gì không? Vừa đi vào phòng Trác vừa hỏi. - Em nghe Mai bảo là Pháp Kiếm. Bắc đáp. Pháp Kiếm? Tên hoành tráng thế. - Tới rồi hả Trác. Phùng đang ngồi nói chuyện với mấy người trong nhóm thấy Trác đi tới, hô. Chào tất cả thoáng một cái, Trác cảm thấy ánh mắt của họ nhìn mình có chút kỳ lạ, hâm mộ, ghen tị đủ cả, hắn lạnh gáy, chuyện gì thế này. - Hề hề, giờ chú nổi tiếng rồi sướng nhé. Bây giờ ai cũng nói về chú. Phùng khều khều nói. - Hèn gì em thấy tất cả nhìn mình hận không thể lao lên cắn xé. Trác cười, hắn cũng nghĩ đến chuyện thế này, chỉ không ngờ mọi thứ có vẻ hơi quá thì phải. - Thế theo chú nếu một cao thủ đứng trước mặt mình, hơn nữa lại cùng phe thì chú sẽ làm gì? Phùng tán gẫu. - Chắc giống mọi người lúc này. Trác xoa đầu. - Đấy, anh cũng thế, nếu không ở trong nhóm chỉ định anh cũng muốn bắt chú lại. - Anh Trác chút kéo tụi em theo với nhá? Bắc mon men. Vừa nãy dính tới Mai nên hắn quên mất vụ này, nếu thế việc anh Trác chọn được chức nghiệp ẩn chắc cũng không phải may mắn, Bắc nhận định như vậy. - Tạm thời không được, anh đang làm nhiệm vụ, chưa ra ngoài. Trác nói, không phải hắn khó khăn, có nhiều người dĩ nhiên rất tốt nhưng hắn chưa tìm đủ nghề nghiệp ẩn, đánh quái cũng chỉ nhất thời, hơn nữa hắn không nghĩ kỹ năng hiện tại đủ để kéo người, đồ lại cùi, tụi này lại mất công qua. - Ài, thế mà em cứ tưởng, vậy khi nào xong anh cho tụi em theo với nhé. Bắc hơi hụt hẫng rồi rất nhanh nhờ. - Tốt, miễn sau đó đừng quá thất vọng là được. Trác đáp ứng. - Vào game thôi, nhóm khác đi trước cả rồi. Phùng nhắc. Ngồi dựa xuống, lấy mũ, Trác bắt đầu công việc buổi chiều. "Bắt đầu đăng nhập." Âm thanh máy móc vang lên. Mỗi chiếc mũ đều có chức năng lưu tài khoản nên khi đăng nhập lại liền trực tiếp vào game, không cần mất công nhập lại. Trác xuất hiện trong rừng, lần thứ hai tiến vào Trác vẫn không mất cái cảm giác háo hức, không thể không nói nó quá thần kỳ. Hít sâu một hơi, việc tiếp theo cần làm là kiểm tra xem phù có sức sát thương hay không. Còn bảy tấm phù lửa, bây giờ phải tìm một con quái để thử. Đi vài mét Trác bắt gặp một con lợn rừng cấp mười chữ lục, tức quái bình thường. Rút roi, Trác tiếp cận con lợn rừng từ phía sau, chỉ còn cách hơn một mét con lợn vẫn không hay biết gì, mũi chúi xuống đất dụi dụi. "Thầy dạy!" Tiếp cận đủ gần, Trác thầm hô. Cảm nhận điều bất thường, con lợn ngẩng đầu lên nhưng chưa kịp làm gì lập tức cứng đơ thân lại, con lợn không quá lớn, từ đầu đến đuôi chừng bảy tám chục cen, Thầy dạy đủ sức bao trùm. "Quất roi!" -43 -48 -54 Ba bóng roi quất liên tục, ba dãy thương tổn bay lên đồng thời, kỹ năng này gây thương tổn từ 30 đến 45 điểm, cộng thêm điểm thuộc tính nhân vật nên coi như cao. Thanh máu con lợn hiện ra, con số còn 355. Chưa hết thời gian, Trác lập tức dùng phù lửa, ngọn lửa cháy trên tay, Trác áp thẳng vào mông con lợn.