Quán quân mất tích Sân bóng Quidditch bị lật lên, thay đổi một bộ dạng mới, từ Hogwarts cũng nhìn thấy, sân bóng rộng rãi thoáng đoãng chỉ còn lại những bụi cây dưới tác dụng của pháp thuật trong vòng một đêm thành tường thành. Bên trong có cái gì, tất cả mọi người đang suy đoán nhưng không ai dám đi vào, ngay cả Gryffindor yêu náo nhiệt có thể nhất gây sức ép nhất cũng không tới gần — bọn họ biết rõ nơi đó rất nguy hiểm, thậm chí có thể chết. Bụi gai quấn quanh, những sợi dây leo giống như là làm đẹp, không thể nhìn vào bên trong bức tường màu xanh, bên trong giam giữ những nguy hiểm không ai biết. Krum đi đến sân bóng nhìn nhìn, cậu biết mình là người thứ hai đi vào trong đó, bên trong đầy loại sinh vật, đó là những chướng ngại bọn họ phải vượt qua để tìm được cúp vàng đạt được thắng lợi. “Cẩn thận cỏ nam phác.” Luna đi tới, đến bên cạnh Krum nói,“Nghe nói rắn hỏa bụi sẽ xuất hiện ở nơi sao khi đốt lửa, trên thực tế ở trong bếp lạnh như băng cũng sẽ có tung tích của bọn nó.” Chỉ là tung tích? Krum vẫn cảm thấy cô bé này kì quái, cô bé không giống những cô bé bình thường. Anh từng nhìn chăm chú cô gái tên Hermione ở Gryffindor nhưng cô bé đó cự tuyệt anh mà vừa vặn làm cho anh chú ý tới Ravenclaw cũng thích xem sách này, không thể không nói cô bé này càng không chú ý tới thân phận của anh – một ngôi sao? Quidditch? Có lẽ còn không bằng cái đuôi của chó đuôi én — cô nói nó có thể mang đến vận may cho mình! Nhưng Krum cảm thấy cô bé này có năng lực hơn những cô bé bình thường, đôi khi anh cho rằng cô bé giống như là một nhà tiên tri chân chính. “Anh không biết trong này có thể có rắn hỏa bụi hay không, có lẽ sẽ đốt hết chúng ta.” Krum nói rất chân thành, anh không nói đùa. “Có lẽ trong thời gian biến mất nó sẽ biến thành một con vật xinh đẹp!” Luna vui tươi hớn hở, khuyên tai cà rốt của cô bé rất thú vị. Nói chuyện với Luna không cần suy nghĩ gì vì đại bộ phận những gì cô bé nói người khác đều không hiểu, mà những gì người khác nghe hiểu được là cô bé nói trắng ra cho nên Krum rất thoải mái, anh thích nói chuyện với cô bé này — tuy anh biết rõ vì mình tiếp cận, hiện tại cô bé cũng gặp nhiều phiền toái. Hai người bọn họ đi, Fluer tới, hiển nhiên cô chờ bọn họ đi rồi mới tới gần — đi theo phu nhân Maxime. “Lúc này, em nhớ kỹ phải cẩn thận.” Bà Maxime có dáng người to nhưng bà rất đẹp,“Nếu như gặp nguy hiểm thì lập tức ra, không cần phải thể hiện.” “Em……” Phù dung xấu hổ há mồm, cô rất hy vọng có thể chiến thắng, hơn nữa năng lực của cô cũng mạnh hơn người bình thường, bà cô là một Veela nên ma lực của cô rất lớn, làm Fluer quen không coi ai ra gì nhưng trận đấu lần này lại cho cô một cái đánh cho cô biết rất nhiều, cũng hiểu ra rất nhiều. “Còn một năm em sẽ tốt nghiệp, ta cảm thấy như vậy cũng rất tốt.” Maxime đi chậm lại để Fluer có thể thích ứng tốc độ như vậy, hai người vòng quanh sân Quidditch một vòng rồi trở về. Chỉ có Harry không đi xem, cậu cũng không cần đến nhìn. “Người đều an bài đủ?” Snape xác nhận một lần cuối cùng với Dumbledore, anh không thể dễ dàng tha thứ thất bại cũng không thể nhận thất bại. “Đã sắp xếp xong.” Dumbledore gật gật đầu, ông muốn một cú là trúng, hơn nữa thuận đường kéo Fudge xuống – là bạn già của Fudge, Dumbledore hiểu rất rõ ông ta, năm xảy ra chuyện mật thất và sự kiện Quidditch World Cup, người bạn già này làm một ít chuyện không tốt lắm, nếu như lại tiếp tục, thế giới pháp thuật không hủy ở trên tay Voldemort thì cũng sẽ hủy ở trên tay phù thủy. Kỳ thật, người chính trực và hiểu được biến báo không phải không có. Dumbledore rà lại danh sách những người bạn cũ, ông phát hiện năm đó đề cử Fudge là một sai lầm lớn, người này không khác Slughorn lắm nhưng không có độ mẫn cảm của Slughorn! “Không cần phải phí đầu óc .” Grindelwald rút đi danh sách kia,“Rất nhanh, dựa theo năm lão ta cũng phải xuống đài .” “Nhưng là tôi sợ ông ta làm gì bất lợi cho Hogwarts!” Lão hiệu trưởng quen đi sờ râu của mình, sờ không được ông mới nhớ tới râu của mình đều bị cắt đứt, thật thương tâm a,“Skeeter đưa tin, có hình ảnh làm bằng chứng nhưng Fudge hoàn toàn không tin, tôi không biết ông ta đang sợ cái gì.” “Ông ta đang sợ mình không thể khống chế cổ họng của dân chúng.” Grindelwald rất quen thuộc,“Cho nên, đợi chân tướng bày ra ánh sáng thì ông ta không còn làm được chuyện gì .” “Cũng đúng.” Dumbledore gật gật đầu, một khi dân chúng phát hiện chân tướng, cho dù Fudge không muốn cũng phải từ chức — cũng không phải không thể cho phép ông ta giấu dân chúng nhưng là nguyên nhân giấu lại là từ sợ hãi. Dumbledore cho rằng nếu như không để tạo thành khủng hoảng mà gạt, sau đó tận tâm tận lực giải quyết vấn đề thì không có gì nói, tất cả mọi người là bạn tốt, nhưng là vì mình sợ hãi mà không dám tin tưởng, cách làm đó, ông không có cách nào đồng ý! Kỳ thật người không đồng ý Fudge có rất nhiều cũng không chỉ có Dumbledore, còn có những tử thần thực tử nhận được tin tức nhưng không được triệu — Malfoy, Nott, Lestrange. Không có bị triệu hoán đại biểu cái gì? Một, chủ nhân không tín nhiệm bọn họ; Hai, chủ nhân đã không có năng lực khống chế bọn họ; Ba, cả hai. Cái nào cũng đáng sợ, Malfoy bắt đầu lấy lòng hội phượng hoàng, đương nhiên, Lucius Malfoy sẽ không hành động rõ rệt, anh nghĩ tới lợi dụng bạn gái của con mình, cô bé có máu Muggle, họ Granger…… A, anh từng tưởng rằng cô bé là thân thích của ngài Granger…… Nhưng, huyết thống Muggle, anh không thoải mái. Muốn rửa trắng, không phải một ngày hai ngày có thể làm được nhưng là nếu có người tin tưởng thành ý của bọn họ, như vậy anh chính là trắng. Lucius vuốt gậy đầu rắn, tâm tình sung sướng suy tư. Lúc này anh hoàn toàn không biết vợ con của mình đã giúp mình đả thông. Rất nhanh, trận thứ ba mở màn, Lucius Malfoy ở trong bộ pháp thuật cũng đến Hogwarts, bọn họ cần chứng kiến thời khắc lịch sử đó. Ba quán quân đứng cửa mê cung, Bagman nhiệt tình đọc diễn văn, giống như ở Quidditch World Cup, lời nói đường hoàng nhiệt tình:“Như vậy, hiện tại, ba vị quán quân của chúng ta đã chuẩn bị tốt!” Ông dùng pháp thuật truyền lời nói ra vài km,“Hiện tại, tôi nói đến tên ai, người đó đi vào mê cung — Harry Potter!” Harry nghe tên của mình, cậu điềm nhiên như không đi lên phía trước hai bước, vẫy tay với đám người hoan hô sau đó giơ đũa phép bước vào mê cung. Tất cả đều được chuẩn bị, không cần sợ hãi! Đũa phép tản ra ánh sáng xanh, Harry hít sâu một hơi, cậu dùng vài chú ngữ “Chỉ đường”, chú ngữ này cũng không khó, quá đơn giản — trước khi vào mê cung Severus nói cho cậu biết có thể dùng chú ngữ này đến chỗ cúp vàng nhưng khi thấy cúp vàng, cậu cần nhanh chóng thông báo cho bọn họ — dùng kính hai mặt, đúng vậy, cậu mang theo một khối kính hai mặt — không chỉ vậy, Harry mang theo rất nhiều thứ, đều được thu nhỏ lại để ở trong túi áo, cái túi kia ở trên cổ tay cậu, giống như là một thứ trang sức nhỏ. Khi các quán quân đều đi vào mê cung, người bên ngoài không nhìn được cái gì nhưng cũng không làm khó được Dumbledore, ông đã sớm nghĩ ra một biện pháp tốt, khi ba người đều vào mê cung, tất cả mọi người đã phát hiện phía trên xuất hiện hình ảnh của mê cung — chỉ là mê cung trong suốt, giống như là thủy tinh! Karkaroff luống cuống nhưng có người nhanh hơn lão — Snape ngăn cản đường đi của lão. “Tôi, tôi chỉ là muốn đi tiểu……” Karkaroff cười nịnh nọt. “Tôi nghĩ ông không cần nhiều thời gian đúng không?” Snape túm cánh tay lão hô một tiếng,“Dobby!” “Có Dobby!” Gia tinh lập tức xuất hiện. “Mang vị này trở lại trường học, ngươi phải đi sát, sau đó mang ông ta về đây.” Snape lành lạnh phân phó,“Ông ta là người quan trọng, không thể vắng.” “Dạ! Dobby hiểu!” Duỗi ra cách tay khô gầy dài nhỏ nắm chặt cánh tay Karkaroff, Dobby mang theo Karkaroff “Ba” một tiếng biến mất, rất nhanh, chỉ có hai phút, lại “Ba” một tiếng, Karkaroff về tới chỗ ngồi, hiển nhiên, Karkaroff không đi. Dobby khóc lớn, nó cầm lấy lỗ tai của mình đi đụng đầu vào tường, Snape ngăn nó nhưng không thể ngăn nó khóc hô:“Dobby không hoàn thành mệnh lệnh của ngài Snape! Dobby muốn trừng phạt mình! Vị kia không chịu làm gì! Dobby rất xấu rồi! Dobby muốn trừng phạt mình!” Ngăn lại hành vi tự phạt mình của Dobby, Snape lại cảm thấy rất buồn cười — bị một gia tinh đưa đến phòng về sinh còn bị chằm chằm…… Loại kinh nghiệm này cũng không phải mỗi người có! Không phải Karkaroff kiếm được rất nhiều sao? Mà mọi người không bị tiếng kêu kia hấp dẫn ở. Bọn họ có thể trông thấy biểu hiện của các quán quân, mỗi người. Harry dùng chú ngữ gọi thần hộ mệnh xua đi một giám ngục Azkaban — đúng vậy, đây là giám ngục Azkaban thật, không phải dùng cái gì cổ quái biến ra, chính là công tác tổ công bố bọn họ chỉ thả boggart! Thần hộ mệnh của Harry là một con sư tử, bây giờ còn chưa thể nhận ra nhưng đã có thể trông thấy hàm răng thật to và tứ chi mạnh mẽ — giống như đúc thần hộ mệnh mới của Snape, xinh đẹp mà cường tráng. Có người thấy một thần hộ mệnh đầy đủ thân thể mà hoan hô. Nhưng không tính cái gì, thú mặt sư tử đuôi bò cạp cũng có! A, quái tôm đuôi nổ! So với Harry, Fluer Delacour tốt hơn một chút, không có những sinh vật kích thích như vậy nhưng đường không tốt lắm, luôn có những thứ quấy rối — nhìn xem mũ đỏ chết tiệt! Một đám yêu Cornish khiến cô phát điên. Khi cô nhìn thấy một cô bé toàn thân là nước thì cô không chịu được nữa, cô bắt đầu thét lên — đó là một boggart, nó biến thành em gái cô! Thật tàn khốc! Không chịu được kích thích này, cô gái xinh đẹp giơ đũa phép phát ra tín hiệu cầu cứu. Mà lúc này, Krum âm u xuất hiện ở sau lưng cô. “Cô muốn đi ra ngoài?” Krum hỏi. “Đúng, tôi không chịu được! Không chịu được!” Delacour khóc lớn ,“Mấy người đi đi, đi đi!” Krum không mở miệng an ủi, anh chỉ gật đầu nhẹ, cho cô một chú ngữ vui vẻ rồi xoay người đi. Khi mọi người đưa Delacour ra, cô đã bình phục tâm tình, Pomfrey cho cô một lọ độc dược hòa hoãn, uống xong, cô ôm em gái Gabrielle ngồi ở một bên ngẩng đầu nhìn hình ảnh trên không trung. Hiển nhiên, Harry đang vượt lên đầu. Nhìn không trung, Fluer không thể không bội phục Harry Potter, không hổ là cứu thế chủ, năng lực của cậu ta đã vượt qua rất nhiều học sinh năm thứ bảy, đương nhiên là ở Phòng chống nghệ thuật hắc ám, rất giỏi, Delacour nghĩ, cô chưa thấy qua một ai cùng năm mình có thể học Phòng chống nghệ thuật hắc ám tốt như vậy, đũa phép giống như là bàn tay thứ hai của cậu ta!“Thật đặc sắc!” Cô sợ hãi than lên,“Mau nhìn, cậu ta tìm được cúp!” Harry đã đứng ở trước cúp vàng, cậu hít sâu một hơi, cất kỹ đũa phép sau đó đụng vào cúp vàng, sau đó Harry không thấy! “Là khóa cảng!” Có người kinh hô. “Trời ạ! Là ai mang đi quán quân của chúng ta!” “Harry làm sao vậy?!” Ít nhất hơn ngàn người tận mắt nhìn thấy chuyện đã trải qua, không ai hoài nghi trong này có âm mưu to lớn! Dumbledore huy động đũa phép lớn tiếng hô:“Mọi người không cần phải sợ hãi, không cần phải kinh hoảng! Chúng ta bỏ thêm pháp thuật truy tung trên người tuyển thủ, chúng ta có thể tìm được Harry!” “A! Dumbledore! Ông phải nói cho tôi biết có chuyện gì?!” Fudge lớn tiếng rít gào, ông còn không cần dùng pháp thuật tất cả mọi người cũng có thể nghe rõ. “Cornelius, ông bạn của tôi, không cần lo lắng, chẳng qua là Voldemort đã trở lại.” Có lẽ là đã quên, có lẽ là cố ý , Dumbledore vẫn duy trì “Thanh âm to”. “Ông nói dối!” Fudge la lớn,“Ông đang nói dối! Không có khả năng! Hắn sẽ không trở về! Ông nói dối — nói dối!” “Có phải là nói dối, chúng ta đi rồi nói sau!” Dumbledore cũng không cho Fudge mặt mũi, ông kéo Fudge lớn tiếng nói,“Chúng tôi bây giờ đi tìm vị quán quân mất tích, các bạn, chúc chúng tôi gặp may mắn a!”