Quidditch World Cup Lúc đi xuống Harry vẫn mơ mơ màng màng, mặt cậu vẫn rất nóng, đỏ hồng như quả cà chua, tim đập nhanh, đùi cũng run run — đây không phải lỗi của cậu, cậu không có làm gì cả, cậu chỉ là…… Chỉ là…… con mắt ướt sũng lặng lẽ nhìn Snape bình tĩnh, Harry rất muốn cắn mũi Snape, không, Harry, cậu không thể làm như vậy – Harry kêu rên với mình như vậy, sau đó lại càng muốn cắn mũi Snape. Prince đã sớm chờ như sớm đoán được nên cậu rất cẩn thận đi qua Harry đến bên cạnh Snape, con mắt xanh lóe sáng nâng lên hướng cha vĩ đại tranh công. Giáo sư độc dược vỗ vỗ đầu con mình rồi quyết định mua Prince một con báo có thể chơi đùa – có được giấy cho phép loại động vật này quá dễ dàng với độc dược đại sư, đúng vậy, rất dễ dàng, hơn nữa chỗ tốt lớn nhất là có thể làm cho Prince không lạc đường, có thể phân biệt người xấu, là người bạn trung thành và hữu dụng, về bông thoa lùn…… Được rồi, cũng có thể mua. Mà Harry đáng thương còn chóng mặt không phát hiện biểu tình làm cho người khác phẫn hận của Prince, đầu cậu đang quay vòng — hôn, hôn, hôn, sau đó cậu cảm giác người là lạ nên cậu chỉ có thể cúi đầu, chậm rãi cọ xát tại chỗ. “Harry, tới.” Snape đương nhiên không muốn tiểu sư tử của mình bị như vậy đã sợ,“Trưa, đi ăn.” “A…… A?A!” Harry sợ run cả người như mới thoát khỏi một giấc mơ, cũng không phải vì cậu sợ hãi, có cái gì phải sợ chứ ? Harry rất muốn đuổi cảm giác kỳ quái trong đầu ra, sau đó ngay trong quá trình đuổi ra lại bị dừng lại làm cho Harry run lên, mặt đỏ hơn,“Em…… Được, em nói, chúng ta đi ăn cơm.” Harry lập tức gật gật đầu rồi chạy tới bắt lấy tay Prince, như thế nào cũng không chịu đi bên kia cầm tay Snape. Rất tốt, sư tử Gryffindor thẹn thùng. Snape cong khóe miệng, anh biết rõ hiện tại tuyệt đối không thể sốt ruột cho nên phương thức tốt nhất chính là…… Làm cho Harry chủ động …… Yêu thương nhung nhớ? A, đó là một ý tưởng không sai. Khi mới trường Severus là người tự ti và kiêu ngạo, thật sự là quá tự ti nên anh không dám đi biểu đạt tình cảm của mình, nhưng anh cũng kiêu ngạo, kiêu ngạo cũng không cho phép anh đi cầu xin một phần cảm tình nhưng bây giờ không giống vậy, anh và Harry, giữa bọn họ không có trở ngại — Dumbledore vốn có thể trở thành trở ngại lớn nhất hiện cũng hận không thể ép hai người bọn họ lập tức đi bộ pháp thuật đăng ký kết hôn ngay cho nên là một Slytherin, Snape không sợ sư tử nhỏ của mình sẽ nhảy ra được lòng bàn tay mình. Chỉ có điều…… Không thể quá sốt ruột, đúng vậy, không thể quá sốt ruột! Vị Slytherin tóc đen mắt đen này đã sớm nghĩ kỹ một loạt kế hoạch, còn kém chưa áp dụng. Đừng tưởng rằng độc dược đại sư cũng không biết nên làm từng bước thế nào, kỳ thật cũng không có cái gì khác làm độc dược! Đầu tiên xác định mục tiêu — là muốn làm sinh cốt linh hay là muốn làm bổ huyết? Đúng, muốn sư tử Gryffindor hay cái gì khác? Sau đó lại chuẩn bị nguyên liệu cho tốt — ví dụ như yêu tiểu sư tử…… áo len mới, cái ôm ấm áp. Ngay sau đó có thể bắt đầu nấu tiểu sư tử — đúng, lửa nhỏ nấu ếch, không, là nấu sư tử, đợi cho sư tử đỏ mặt có thể cho vào bình thủy tinh — hoàn mỹ! Ăn bữa trưa xong, ba người lại đi dạo trong sân chơi rồi Prince mới đồng ý về nhà, mà vừa mở cửa ra cả nhà ba người đã nhìn thấy cha đỡ đầu ngu ngốc của Harry cô đơn ngồi ở trong phòng khách. “Sirius!” Harry vốn đang thẹn thùng lại chuyển sang kinh ngạc, cậu chạy tới cho cha đỡ đầu mình một cái ôm,“Sao chú lại tới đây?” “Nha, Harry của chú,” Sirius ôm lấy con đỡ đầu đáng yêu của mình, lập tức cảm xúc cô đơn biến mất,“Chú mang tới ba bộ vé Quidditch World Cup — kéo dài nửa tháng a! Đến xem a, Remus cũng đi!” “A……” Harry dừng lại rồi khó xử nhìn Snape – Quidditch, đương nhiên cậu rất thích nhưng là vì Quidditch mà rời khỏi người yêu và con mình nửa tháng…… Harry không yên tâm, cậu cũng rất lo lắng. “Uy! Snape! Anh không thể không cho Harry đi xem World Cup!” Sirius lớn tiếng nói, hiện tại anh chỉ có thể nói to, nếu ngay cả Quidditch cũng không hấp dẫn được Harry thì anh rất muốn quyết đấu để đoạt con đỡ đầu đáng yêu của mình. “Thật không thể trông cậy vào…… khuyển loại ngu xuẩn có não.” Giọng Snape lành lạnh rồi anh bắt đầu cân nhắc khả năng xem World Cup cùng Harry — đương nhiên Snape ghét World Cup nhưng Harry thích, như vậy nếu như có thể…… Anh nghĩ mình có thể làm được hoàn mỹ. “Snivellus anh nói cái gì!?” Sirius chính là pháo, một mồi lửa là nổ ,“Tôi chỉ muốn Harry nhìn cúp thế giới – anh cáii tên âm trầm không có lạc thú!” “Sirius, đừng nói vậy!” Harry đương nhiên biết rõ Snape có “lạc thú” không, cậu biết…… người này rất đáng yêu,“Sev chưa nói không cho con đi, là con…… Ưm…… Đúng vậy, A……” Harry gãi gãi đầu tóc lộn xộn,“Merlin a! Prince muốn đi xem World Cup không?” “World Cup?” Prince có hứng thú, không thể không nói cậu bé có huyết thống hoạt bát của Potter gia,“Cha, chúng ta cũng đi a!” Rất tốt, tiểu vương tử, làm tốt lắm! Prince trong lòng cho Slytherin thêm 10 điểm,“Chúng ta có thể đi cùng Harry! Ba ba Draco nhất định có thể lấy được vé, hơn nữa cha đi thì ở trong lều làm độc dược, khi có trận đấu thì ra nhìn — còn có thể bảo vệ Harry!” “Cậu bé, Harry có chú bảo vệ là đủ rồi!” Sirius còn kém làm tượng điêu khắc David bày ra cơ thể cường tráng của mình. “Sirius, cha cháu là đạo sư của Harry, cha có trách nhiệm bảo vệ Harry.” Tài ăn nói của tiểu vương tử gần đây tiến bộ rất nhiều, cãi nhau với Ron cậu chưa từng thua,“Hơn nữa Harry thích ở chung với cháu và cha a!” Prince chạy tới ôm lấy cánh tay Harry,“Chú nên đi với Remus mới đúng!” Một câu ngăn chặn miệng Sirius. Sirius xấu hổ vươn tay ra rồi lại rụt lại, khóe mắt liếc Snape rồi nói với Prince:“Cháu chỉ là một đứa nhóc, làm sao cháu biết chuyện của chú và Remus?” “Sirius, chú và Remus làm sao?” Harry hỏi. “Hai người bọn họ yêu nhau.” Prince nói trực tiếp,“Em nghĩ anh biết, hai người bọn họ thường xuyên ôm nhau — cho nên anh không thể ở cùng lều với bọn họ, rất đáng sợ!” “Có cái gì đáng sợ chứ!?” Sirius táo bạo, cuối cùng anh đã biết, dù là một cậu bé mắt xanh thích đùa dai, chỉ cần là Snape xuất phẩm thì chính là một sự tồn tại đáng sợ! “Như vậy, cha đỡ đầu của Harry tính cho…… Con đỡ đầu đáng yêu của mình tận mắt nhìn thấy cảnh tượng cha đỡ đầu và mẹ đỡ đầu ôm ấp nhau?” Snape cười lạnh túm Harry đến bên cạnh mình,“Black, anh nên có chút đầu óc — yên tâm đi, ta sẽ dẫn Harry xem World Cup.” Sirius hóa đá rồi vỡ vụn. Ai tới nói cho Sirius đáng thương Snivellus âm u đen như mực trước mắt thật ra là người khác giả trang?! Cha đỡ đầu kêu thảm trong nội tâm như vậy, ánh mắt cổ quái cao thấp đánh giá địch nhân từ nhỏ đến lớn của mình — tóc, không đầy dầu, mắt…… Rất bình thường; mũi, rất lớn; Sắc mặt…… âm trầm. Được rồi, ngoại trừ tóc, thấy thế nào cũng là tên Snape xấu xa! “Hiện tại, đi ra ngoài, trở lại ổ chó của mình đi.” Snape lành lạnh quơ quơ đũa phép cho Sirius một ác chú nhỏ nhưng không nhắm vào người mà chỉ đánh vào bên chân,“World Cup ta sẽ dẫn Harry đi.” Được Snape cam đoan, Sirius cũng không muốn quyết đấu với Snape, một chút bột Floo chạy về nhà Black — nhất định là hôm nay đi lò sưởi dùng bột Floo không đúng bằng không sao lại thấy một con dơi nguyện ý dẫn con đỡ đầu đáng yêu của mình đi nhìn Quidditch World Cup a? Thật là đáng sợ…… Thật là đáng sợ! Chẳng lẽ hôm nay Merlin nghỉ ngơi? Merlin a! Ba ngày sau Snape lấy được vé từ chỗ Lucius — hạng nhất, không sai! Harry biết rõ người yêu của mình không thích Quidditch nên khi cậu thấy vé thì cậu rất vui, vì vậy…… Nguyên bản co vào vỏ sư tử — A, đừng động sư tử có vỏ hay không — cứu thế chủ lập tức đã bị xà vương dụ ra, chủ động hôn hai cái lên môi xà vương — được rồi, chỉ là chạm nhẹ, không có thêm…… Thân mật trẻ con không nên thử nhưng cũng đủ làm cho xà vương đại nhân sung sướng. Đồng thời được Lucius hỗ trợ, Prince cũng lấy được quyền nuôi báo, bọn họ quyết định xem hết World Cup rồi đi chọn cho tiểu vương tử một con báo đáng yêu. Hai ngày sau, hai nhà – hai người nhà Black cộng thêm một gia tinh và ba người nhà Snape qua khóa cảng đi đến chỗ dựng lều. Không thể không nói Quidditch World Cup rất thú vị — Harry hứng thú nhìn những trang phục phù thủy cổ quái, đúng vậy, cậu thấy một ông phù thủy già mặc một cái váy dài, tay còn cầm một cái ô làm cho nhân viên quản lý bất đắc dĩ nhưng ông ta cho rằng loại “Hưởng thụ gió nhẹ” này rất tốt. Đi qua những cái lều, năm người và một gia tinh tìm được vị trí của mình — hiện tại cũng không phải trận chung kết nên không có quá nhiều phù thủy trong nước đến quan sát, phần lớn là fan cuồng nhiệt của đội bóng nào đó. Mà phù thủy trong nước cũng chỉ có Draco có tiền lại rảnh rỗi mới có thể tới quan sát trận đấu, đương nhiên, bây giờ còn thêm mấy người. “Harry!” Hermione đi tới,“Cậu đã đến rồi? Draco nói cậu sẽ đến mình còn không tin a!” “Sao cậu cũng ở đây? Mình còn tưởng rằng…… cậu chỉ đến xem trận chung kết.” Harry nhìn Draco đi cạnh Hermione, cười xán lạn – khi cậu còn ngây thơ thì không có gì, hiện tại khi thông suốt thì cách nhìn một số chuyện cũng khác. “Mình chỉ nhìn trận chung kết,” Hermione nhún nhún vai,“Nhưng Draco nói cậu sẽ đến nên mình cũng tới luôn. Mình nghĩ……” Cô không đồng ý nhìn Sirius một chút,“Mấy người cần một cô gái chỉ dẫn con đường ánh sáng.” “Không sai,” Draco lập tức dâng lên nước chanh Hermione thích nhất,“Những gì một tiểu thư nói, ta nghĩ…… Chúng ta cũng không thể hoàn toàn chăm sóc mình tốt, Kreacher cũng không thể như Hermione ra lệnh cho chúng ta đi làm việc chúng ta cần làm – lão chỉ là một gia tinh tốt đúng không, Kreacher?” “Đương nhiên, thiếu gia Draco, Kreacher là một gia tinh tốt nhất!” Lão Kreacher vỗ vỗ ngực, còn thi triển nhiều cái xem nhẹ chú,“Nếu cần gì, xin hãy phân phó Kreacher.” “Đương nhiên, Kreacher, ta sẽ cần lão, tất cả mọi người không rời khỏi lão được.” Một câu làm cho Kreacher kích động, lão quyết định ăn tối mời tiểu thiếu gia Malfoy và bạn gái nhỏ ăn, đương nhiên nhất định sẽ có gà nướng ngon nhất! Trên thế giới này sẽ không có chủ nhân nào bi thảm hơn Sirius, gia tinh của anh giống như là mẹ của anh! Nhưng cũng may lão Kreacher cũng không phải là một bức họa, lão nhanh chóng dựng hai lều cho hai chủ nhân — cạnh lều của Malfoy, thật hoàn mỹ! Lều của Black gia có cảm giác trầm trọng, tuy không xo hoa bằng lều của Malfoy gia nhưng rất uy nghiêm mà lều của Snape và Harry đơn giản hơn nhiều, hai người đều thích đơn giản ấm áp nên lều nhỏ có vàng nhạt và xanh, mà Prince thừa dịp hai ba ba không chú ý, lại vẽ một đống nguyên liệu độc dược lên! “Tốt.” Snape không giận, kỳ thật anh rất thích cách làm như vậy,“Tốt cho Prince, đây là bản vẽ tay của một độc dược đại sư.”