Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 55
Harry coi như là đần cũng tinh tường tình huống hiện tại — huống chi cậu không đần, cậu chỉ hơi chậm chạp chút mà không phải ngu ngốc, nếu như cậu hiểu rõ trạng huống của mình có gì là lạ thì cậu cũng không phải là Harry Potter Gryffindor mà là đứa ngốc Harry Potter.
Nghe nói tim đập rộn lên với một người, mặt nóng lên thì rất có thể là thích người này — Harry nghe Hermione nói với cậu như vậy, đương nhiên cô bạn nói với các bạn nữ của mình nhưng cậu ở bên cạnh, vì sao lúc đó cậu ở bên cạnh? Ai biết! Nhưng không quan trọng, quan trọng là hiện tại tim cậu đập như trống khi đứng trước mặt Snape, mặt còn nóng nóng!
Thích Snape?! Nếu như một năm trước có người nói với Harry như vậy, cậu nhất định sẽ đánh cho người kia răng rơi đầy đất, nhưng là hiện tại…… Harry rất muốn ai thán một tiếng bụm mặt rên rỉ — chẳng lẽ cậu thích cái người thích phun nọc độc…… Săn sóc khốn kiếp này?
Rất kỳ quái a! Không hổ là cứu thế chủ, ngay cả người yêu cũng rất đặc biệt!
Tuy Harry đã sớm tiêm dự phòng cho mình, đã kiến thiết tâm lý – ví dụ như cậu và Snape trong tương lai sẽ tạo thành một gia đình thế nào, nhưng đó là tạo thành một gia đình, cũng không phải…… Cũng không phải loại cảm giác này, nhưng cậu lại…… A! Merlin a! Dẫn cậu đi đi!
Mặc dù nội tâm đang kêu rên nhưng đầu Harry cũng vận chuyển nhanh chóng — trong não không ngừng hiện ra hình ảnh của Severus Snape, trào phúng, bảo vệ, ôn nhu trấn an, đủ loại hình ảnh giống như một bộ phim chiếm cứ não Harry. Trước kia khi ghét Snape hoặc là Snape luôn tìm lỗi sai trừ điểm cấm đoán, cậu cũng không quên chuyện gì tưởng tượng mấy chuyện về Snape, phàn nàn, mắng chửi nhưng là bây giờ…… Harry không có cách nào phàn nàn, thậm chí nghĩ đến chuyện tốt gì cũng nghĩ đến Snape…… Càng nghĩ Harry lại càng thấy Snape là một người tốt, càng cảm thấy Snape là người tốt thì càng cho là mình thích Snape là một chuyện bình thường, nếu là chuyện bình thường thì sư tử Gryffindor không khách khí!
Harry bắt lấy tay Snape đang để ở trên mặt mình, cặp mắt to ướt sũng nghiêm túc và nhiệt tình nhìn Snape giống như đang nhìn Golden Snitch mình thích nhất – ha ha, Harry, dũng khí, mình là Gryffindor – Harry tự nói với mình như vậy, sau đó cậu hít sâu một hơi rồi la lớn:“Severus Snape, em thích anh!”
“A, đúng vậy, ta biết.” Snape nghe Harry tỏ tình thì rất vui, câu “Thích” này không giống vừa rồi, lúc này không phải là tình thầy trò, đúng vậy, anh thấy sự khác biệt.
“Không, anh không biết!” Harry lớn tiếng nói,“Không phải thích giáo sư mà là…… với bạn gái, a, không, em không phải muốn nói anh là con gái, chỉ là so sánh, đúng…… Ưm, hoặc là em có thể làm ‘bạn gái’ của anh? A, có lẽ là bạn trai? Dù sao chính là loại thích này, không phải loại thích kia!”
Làm tốt lắm Harry! Hoàng kim sư tử động viên mình, cậu cảm giác mình rất phong độ, dám tỏ tình với một người lớn tuổi hơn mình nhiều như vậy, còn dám lớn tiếng như vậy, a, mình nhất định là một Gryffindor rất có dũng khí – chả thèm quan tâm là nam hay nữ, Dumbledore còn có bạn trai đâu, cậu không sợ!
Được rồi, kỳ thật lúc này tư duy Harry rất hỗn loạn, hiên tại cậu không có lý trí phân tích nguyên nhân xảy ra chuyện này và hiện tại thế nào…… cậu chỉ biết mình nên cho Snape hiểu mình thích Snape nên cậu hô lên:“Dù sao em thích anh! Em biết em không xinh đẹp không thông ming nhưng em thật sự rất thích anh! Em có trung thành và dũng khí, em có thể giúp anh xử lý những thứ làm độc dược…… Hoặc là anh thích em làm bánh cà phê? Mặc kệ!” Harry ôm cổ Snape,“…… Thử yêu nhau được không?”
“Ta nghĩ……” đó là một đề nghị mê người. Snape thỏa mãn với tư thế này, anh kéo Harry vào trong ngực,“Có thể……”
“Có thể?” Harry bất mãn nói, đương nhiên cậu biết rõ cái này gọi là cẩn thận, nhưng mặt cảm tình và cẩn thận không có chút liên quan,“Severus Snape, em nghĩ anh nên biết chúng ta đã ở chung gần một năm! Em hiểu anh, anh cũng hiểu em! Căn cứ vào điều kiện như vậy, em nghĩ chúng ta có thể nhảy qua một số thứ không quan trọng, a…… ví dụ như tặng quà trao đổi nhật ký đúng không?”
A, một chủ ý tuyệt diệu!
Sắp đặt nhiều như vậy, Snape cho là mình hoàn toàn nắm giữ bước phát triển, cũng lấy được thắng lợi cuối cùng — nhìn xem, tiểu sư tử của anh đã không thể chờ đợi được thổ lộ, lại đưa ra đề nghị mê người như vậy, đúng vậy, không sai, anh đã không còn trẻ không biết gì, hoàn toàn không có hứng thú với chuyện trao đổi nhật ký vớ vẩn, không tồi, người ở tại trước mắt, trao đổi nhật ký cái gì, chính là vẽ rắn thêm chân!
Rất…… Hoàn mỹ.
Snape ôm làm cho mặt Harry càng đỏ hơn, cậu rất vui – Ha ha, cũng không phải người nào thổ lộ cũng thành công! Harry tự nói với mình như vậy rồi vui tươi hớn hở chu miệng…… đương nhiên cậu rất cẩn thận, cậu chỉ cảm thấy mình nên làm như vậy, thân thể hành động trước lý trí –“Bẹp” Một tiếng, hôn lên mặt giáo sư độc dược lưu lại cảm giác mềm mại có thể hòa tan một núi băng to đùng.
“Được rồi.”
“Cái gì?” Harry chớp mắt, hình như cậu…… Nghe được trả lời? A, đương nhiên, dù cho không có trả lời cậu cũng sẽ không buông tay – cậu có một sự giúp đỡ lớn, Prince, con của bọn họ, ngay cả con đều có, Snape không thể nói “Không”, nếu không cậu sẽ vụng trộm bảo tiểu vương tử khóc cho xem!
Cho là kế sách của mình thật tốt, Harry hoàn toàn không biết mình đã sớm là con mồi trong miệng xà vương đại nhân, a, tiểu sư tử đáng thương vĩnh viễn không trốn thoát lòng bàn tay của con dơi!
“Ta nói,‘Được.” Snape cong khóe miệng một chút, nhẹ nhàng hôn một cái trên trán Harry, đây không phải lần đầu tiên anh làm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên anh thành kính giống như là tín đồ thành kính nhất trên thế giới.
Nụ hôn này rất nhẹ nhưng rất nóng, Harry cảm giác mình sắp bị chín, cậu hoàn toàn không biết cảm giác này kỳ diệu như vậy, giống như lần đầu tiên cưỡi chổi bay lượn, tâm tình bay lên……“S…… Sev……” Harry thẹn thùng, trán cọ cọ cằm Snape, ha, sư tử cũng không thể thoáng cái liền quen tiếp xúc thân mật với mình người yêu — được rồi, không phải hôn trán cũng là một loại phương thức biểu đạt thân mật sao? Dù sao cảm giác này…… hoàn toàn không giống nụ hôn của những người khác!
Harry yêu cảm giác này.
Snape cũng thích làm vậy — hiện tại cứu thế chủ giống như một con mèo nhỏ làm nũng trong ngực anh, có lẽ bọn họ có thể thử một nụ hôn chân chính? A, không. Không thể được, tiểu sư tử chưa có năng lực tiếp nhận mạnh như vậy, có lẽ…… Đúng vậy, có thể chậm rãi chỉ đạo những chuyện giữa hai người yêu nhau, đương nhiên, phải chờ tới khi Harry trưởng thành.
Nhưng mà Harry không nghĩ nhiều như Snape, cậu biết mình hiện tại là người yêu của giáo sư độc dược, là một nhà đầy đủ, có lẽ cậu có thể dẫn Snape đi gặp dì, hoặc là…… cùng đi thăm bà Cori? A, không đúng, kỳ thật vẫn là tín nhiệm Dumbledore nhất vì người yêu giáo sư cũng là nam, cậu nên đi hỏi kinh nghiệm hai người ở chung!
Vì vậy khi Prince ôm máy chơi game vừa mua và Cori thân ái trở lại, trông thấy là…… hình ảnh ấm áp như vậy.
“A! Trời ạ!” Cori kinh ngạc — không cần nói hai người kia là tình thầy trò a, nhìn rõ ràng a, hoàn toàn không giống tình thầy trò, đừng tưởng rằng Cori là một bà già ngốc! Bà che miệng thiếu chút nữa ngã xuống xe lăn – thật may, bà nhảy dựng lên .
“A!” Harry đắm chìm trong hạnh phúc nghe thấy Cori kêu sợ hãi thì sợ tới mức tỉnh táo lại, vội vàng nhảy ra khỏi ngực Snape, xấu hổ cười cười,“Hi Cori!”
“A! Trời ạ! Ta không tốt!” Bà đi đến tát Snape,“Đồ khốn! Harry mới bao nhiêu! A, ta không nghĩ tới cháu lại yêu trẻ con!” Bà táo bạo kéo Harry ra phía sau mình,“Ta không cho phép cháu bắt nạt Harry, thằng cháu hư hỏng này, cho dù phù thủy cho phép đồng tính nhưng Harry vẫn còn nhỏ!”
“Cháu biết, cháu cũng không tính toán làm gì.” Snape xoa mặt không tức giận.
“Cái gì gọi là không tính toán làm gì bây giờ? Ta tính toán bây giờ làm gì cháu được chưa?!” Harry không bắt được trọng điểm kêu lên,“Là anh đáp ứng làm người yêu của em, không được đổi ý!”
“Ta cũng chưa nói đổi ý.” Snape nói tiếp, biểu hiện vô tội nhưng rất chân thành.
“Đúng, cháu không thể đổi ý!” Cori lớn tiếng nói rồi bà cảm thấy không bình thường,“A? Không đúng! Harry, cháu…… Là cháu yêu cầu?” Bà nhìn Snape,“Chỉ là làm người yêu?”
“Vâng…… cháu vừa mới thổ lộ thành công!” Harry chạy tới bắt lấy tay Snape.
“A, xin lỗi, Severus, cháu biết…… Ta còn tưởng rằng hai người đang làm chuyện xấu……” Cori giả ho hai tiếng,“Nếu như chỉ là vậy…… Severus, cháu phải chú ý, Harry hiện tại mới 14 tuổi, cháu cũng không thể bắt nạt Harry biết không?” Bà nhìn Prince, lại có chút do dự,“Nhưng…… Prince thì sao?” Bà nghĩ rất nhiều, đương nhiên bà không biết Prince chính là đứa con trong tương lai của hai người nên tự nhiên sẽ lo lắng cho cậu bé không có mẹ này — không phải đứa bé nào cũng nhận một cậu bé lớn hơn mình mấy tuổi làm “mẹ kế” của mình, huống chi…… Harry cũng còn quá nhỏ.
Kỳ thật Cori cũng không phải không nhìn ra hai người có vấn đề, Giáng Sinh bà đã phát hiện ánh mắt cháu trai mình nhìn Harry đáng yêu không đúng nên vừa rồi bà xúc động liền đánh cháu trai đáng thương của mình, đương nhiên, cũng là bà nghĩ quá nhiều – còn phải nhìn tư thế hai người lúc đó a, ôm chặt như vậy, ai nhìn thấy cũng sẽ hiểu lầm! Cori cũng không muốn cháu trai mình thành tội phạm — còn là tội danh biến thái thích trẻ em!
“Prince? Liên quan gì đến Prince?” Harry mơ màng nhìn tiểu vương tử một chút rồi lại nhìn Cori,“A, Prince a! Đúng rồi! Prince, đi rửa tay đi rồi mới có thể ăn cơm biết không?” Rất tự nhiên, Harry kéo con mình đi phòng tắm.
“Trời ạ trời ạ, bọn họ……?” Cori há to mồm không biết nên nói cái gì nhưng với chuyện mình xúc động đánh Severus thì rất hối hận,“A Severus, cháu biết…… Ta không phải là…… A, ta chỉ có thể nói xin lỗi, tín nhiệm, đại khái là chưa đủ……” Bà thở dài một hơi,“Nhưng là Prince nên làm sao? Cháu tính cho thằng bé biết chuyện của cháu và Harry? Đừng gạt ta, cháu biết vào Giáng Sinh ta đã nhìn ra nếu không ta cũng sẽ không xúc động đánh cháu.”
“Cháu không ngại.” Snape đương nhiên không ngại, lực tay của Cori cũng không lớn, bà yêu Harry nên mới có thể xúc động như vậy, huống chi…… Vừa rồi, chỉ cần là người bình thường thì sẽ đánh anh, Cori đánh cũng nhẹ ,“Hơn nữa…… Prince cũng sẽ không chú ý.”
“Cháu xác định?” Tâm tư của trẻ con rất mẫn cảm, Cori cũng không dám cam đoan.
“Đương nhiên.” Snape gật gật đầu kéo ghế ra cho bà,“Cùng ăn bữa tối đi bác, có lẽ bác muốn thử salad hoa quả Harry làm?”
“A! Nếu như một Harry có thể khiến cháu bình thường như vậy, ta sẽ không chú ý thằng bé sớm ở chung với cháu– đương nhiên, khi đã trưởng thành!”
Ha! Trưởng thành! Harry cười híp mắt đưa Prince đến ghế ngồi, lại rót cho Cori một ly rượu đỏ:“Cám ơn bà Cori nhưng không cần lo lắng, Sev là người tốt, cháu tin tưởng Sev.”
“Được rồi, cháu tin tưởng Sev, ta cũng vậy tin nhưng ta không tin cháu Harry bé nhỏ, cháu…… Không hiểu nhiều điều.” Bà Cori quyết định nhất định phải tìm một vài quyển sách giáo dục cho bé trai thời kỳ trưởng thành cho Harry, a, bà tin tưởng người này nhưng bà không tin tưởng người kia…… đàn ông a — ít nhất không tin tưởng được trên phương diện nào đó! Đương nhiên, nếu như bà Cori biết rõ cháu trai mình đã bố trí nhiều như vậy, có lẽ bà không còn nói như vậy!
“Yên tâm đi bà Cori, ba ba không hiểu, cha sẽ dạy!”
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
15 chương
32 chương
43 chương
89 chương
11 chương
12 chương
23 chương