Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 4
Đường Bàn Xoay, nơi này là nhà Snape, âm trầm, u ám…… Được rồi, bây giờ nhìn cungnx không thích hợp từ ngữ như vậy, căn nhà này bây giờ có chút ôn hòa, vách tường là màu trắng, rèm cửa sổ là màu xanh ấm áp, mà cửa chính thì là màu đen có viền bạc bao lấy, phi thường hoa lệ — đây là ấn tượng đầu tiên của Harry, thoạt nhìn…… Rất không tồi?
Không quan tâm như thế nào, người ở bên trong chính là Snape, Harry liền không yêu mến.
“Nha, Severus, Harry, hai người đã trở lại!” Dumbledore mặc một áo chùng màu tím với nơ bướm màu hồng đứng bên ngoài, đương nhiên ông ấy nhất định là thi triển bùa xem nhẹ.
“Giáo sư Dumbledore!” Harry mỉm cười, mà con chó đen bên chân Harry cũng rất kích động.
“Nha, Harry, Harry, đây là chó của con sao?” Dumbledore cười sờ đầu con chó lớn,“Nó thoạt nhìn rất lớn, thầy có thể chăm sóc nó vài ngày không Harry? Giáo sư Snape rất không thích nó – thầy thấy nó sẽ làm vỡ tất cả độc dược của Severus.” Lão hiệu trưởng chớp mắt,“Thầy có thể đem nó đến Hogwarts trước, Harry.”
“Con cũng muốn đến Hogwarts.” Harry vội vàng đưa ra ý nghĩ của mình, cậu cũng không muốn cùng Snape qua thời gian còn lại của kì nghỉ.
“Thầy chỉ sợ không được, Harry.” Dumbledore cười cười,“Bởi vì hiện tại rất …… Nguy hiểm, giáo sư Snape có thể cam đoan an toàn của trò, mang trò đến Hẻm Xéo mua đồ, mà Hogwarts chưa từng có học sinh ngủ lại trước khi vào học, Harry, cái này rất nguy hiểm — Hogwarts có rất nhiều bí mật, đúng vậy, là như vậy, thầy nhớ năm học trước trò đã lĩnh hội qua đúng không?”
“Tin tưởng ta, ta cũng không muốn trở thành…… bảo mẫu của Cứu thế chủ,” Snape lại nắm chặt cổ áo Harry,“Hiện tại, nói lời từ biệt với xuẩn — cẩu của ngươi.”
“Nha, Severus, thầy phải đối xử với tốt Harry một chút.” Dumbledore bắt được con chó đen lớn muốn bổ nhào vào Snape,“Như vậy, khai giảng gặp lại!”
Nhìn Dumbledore mang theo Black ảo ảnh di hình Harry cảm thấy rất uể oải, nhưng là không có biện pháp, cậu còn bị Snape níu lấy sau đó đã bị trực tiếp kéo tới cửa.
“Đing đing đing đing!” Tiếng chuông vang lên, cửa chính cũng mở,“Hoan nghênh về nhà!”
Đây là…… Là ai?!
Harry mở to mắt nhìn — ở cửa ra vào đứng một bé trai, mái tóc dài lộn xộn, bất quá nhìn rất mềm mại, mắt cậu bé màu xanh nhưng là mang khuôn mặt của Snape — cũng may không có cái mũi to…… Harry hỗn loạn nghĩ…… Cậu bé đã ôm lấy Harry :“Ba ba!”
Ba ba…… Ba ba?!
“Hắc! Ba ba thật là thấp!” Nam hài so chiều cao với Harry,“Thiệt là, con mới chín tuổi cũng sắp cao như cha mười ba tuổi!” Cậu bé túm qua tay áo Harry,“Cha làm gì mà thô bạo như vậy, ba ba sợ hãi!”
Phụ…… Cha?!
Cậu bé kéo Harry vào phòng, còn thuận tiện cầm hành lý của cậu:“Cha, con biết rõ, cha nhất định sẽ bắt nạt ba ba, hừ, con biết, cha luôn bắt nạt ba ba!” Cậu bé buông Harry đi túm Snape,“Chờ ba ba tức giận rồi thì có cha chịu được, nhanh đi dỗ a!” Đẩy độc dược đại sư mặt đen lên, cậu bé vội vàng phất tay,“Con đi đọc sách, hai người chậm rãi trao đổi cảm tình nha, cho dù muộn một chút cũng không sao, đi vận động cũng không sao, con có thể tự chăm sóc mình!”
Ba ba…… Cha…… Trao đổi…… Cảm tình?!
Harry ngồi ở trên ghế mở to mắt ngẩn người, cậu cảm giác đầu mình chưa đủ dùng — đúng vậy, so với Hermione đầu mình chưa đủ dùng, nhưng là hiện tại hiển nhiên không phải vấn đề của cậu!
“Ta giả thiết, lỗ tai cứu thế chủ không phải bài trí, bây giờ đi thu thập hành lý của ngươi.” Snape chỉ hành lý được mình thu nhỏ lại,“Mang lên trên tầng, còn……” Anh nhíu nhíu mày,“Con cú mèo.”
“Ách…… Em……” Harry co rúm lại, cậu không muốn xung đột với Snape ở trong này, nhưng là cảm thấy chuyện này rất quái lạ — chính là rất quái lạ, vì thế cậu muốn biết rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì — được rồi, cố gắng lên, Harry, Harry là Gryffindor dũng cảm!
“Giáo sư, em muốn biết rõ cậu bé kia là ai – những gì cậu bé nói có ý gì? Em…… Ba ba? Cùng — cha?!” Harry nuốt nước bọt, cậu thấy mặt Snape càng ngày càng đen, trong nội tâm rõ ràng cảm thấy sảng khoái, vì vậy cậu đứng lên,“Còn nữa, em muốn biết rõ — đúng vậy, cậu bé đó đã gọi em là ba ba, em có quyền lợi biết rõ, cậu bé đó rốt cuộc là ai?”
“Potter!” Snape cao giọng nhưng là điều đó không thể dọa cứu thế chủ nhỏ gầy.
“Giáo sư! Em có quyền lợi biết rõ! Em muốn biết!” Harry đứng lên, ngửa đầu — cậu thật bé!
“Ta giả thiết, ngươi mới chỉ có…… Mười ba tuổi,” Snape khinh bỉ quét Harry một vòng,“Đứa bé kia, với ngươi…… Không quan hệ.”
“Cậu bé rõ ràng rất quen em — nhưng là em không biết cậu bé đó, cho nên, giáo sư, đừng nghĩ lừa gạt em!” Harry đối với nam hài không sợ Snape rất có hảo cảm,“Hơn nữa…… Cậu bé…… Ách…… Nhìn rất quen?”
“Dừng! Dừng lại những ảo tưởng không thực tế của ngươi, hiện tại lên tầng trên!” Snape vứt hành lí đã rút nhỏ vào trong lòng ngực Harry,“Lập tức! Lập tức!”
Harry ôm hành lý xoay người nhặt ***g sắt có Hedwig, chờ đến khi cảm thấy không có gì rơi xuống mới cười cười:“Giáo sư, em sẽ biết rõ đây là chuyện gì!” Nói nhưng, Harry chạy lên – cậu tin tưởng chỉ cần mình ở thêm một giây sẽ bị Snape tung mấy bùa chú, mà cậu không muốn bị, quan trọng nhất là, cậu có lá gan chống lại Snape như vậy là vì chưa khai giảng, Snape cũng vô pháp trừ điểm Gryffindor, không phải sao?
Đương nhiên, cứu thế chủ của chúng ta quên, cho dù hiện tại không thể trừ điểm, mà con dơi bất công nhất định sẽ tìm phiền toái trừ điểm sau khi đến trường …… Được rồi, Harry xem nhẹ sự thật này a.
Nhưng mà, tâm tình cứu thế chủ vốn thật tốt lúc này lại ôm hành lý cùng Hedwig của mình sững sờ trên hành lang, đây là một chuyện rất khó lựa chọn – cậu không biết phòng nào mình có thể ở!
Harry đứng ở cửa suốt mười phút cũng không quyết định — đây không phải chuyện của cậu mà là một loại thói quen, không sai, thói quen được tạo ra trong nhà Dursley, cậu không dám tùy tiện lộn xộn thứ gì, dù cho…… Người kia là Snape cậu chán ghét, trong tình huống không làm tốt, cậu không biết mình có thể bị…… Ách…… Bị nguyền rủa hay không? Được rồi, trên thực tế cậu không phải sợ bị nguyền rủa mà đơn thuần là chướng ngại tâm lý.
Không sai, chính là chướng ngại tâm lý! Harry từ bà Cori biết từ này, cậu cảm thấy từ này rất…… Mốt, cũng rất thích hợp mình, đúng vậy, cậu quả thật có chút…… Ân…… Trên tâm lý là không bình thường, cậu nghĩ, sau đó buông thùng cùng Hedwig, an vị ở hành lang.
Harry có đôi khi cảm thấy Snape giống như là dượng Vernon với mình vừa mắng vừa hận, chỉ có điều không giống béo như dượng cũng không đánh mình mà thôi, họ rất giống nhau, bọn họ đều chán ghét nói chuyện với mình, hơn nữa yêu nhục mạ mình — được rồi, so với Snape, ngôn ngữ của Vernon thô ráp nhiều lắm, điểm ấy theo cậu rất ít khi có thể nghe hiểu những gì Snape nói có thể thấy được.
Harry thở nặng nề, cố gắng làm cho mình bình phục tâm tình, phải nhớ kỹ, Cori là người tốt, cháu trai bà cũng sẽ không xấu được!
“Hắc! Ba ba, làm sao ba ngồi ở chỗ này!” Cậu bé gọi bậy vừa rồi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Harry, còn là gọi cậu là “Ba ba”, biểu lộ cũng rất tự nhiên, điều này khiến Harry thật sự cảm thấy rất quỷ dị, bất quá cậu bé tựa hồ không thấy mặt Harry kỳ quái, vẫn còn nói,“Nha, đúng rồi, nhất định là cha lại chọc giận ba ba rồi,” Cậu bé chín tuổi đã sắp cao như Ron,“Đi thôi, con mang ba ba trở về phòng.”
“Cái kia…… Tôi không phải ba ba của cậu……” Harry vừa nói thì thấy cậu bé ủy khuất, lập tức đổi giọng,“A, tôi là nói, tại sao cậu gọi tôi là ‘Ba ba’? Tôi muốn nói…… Cậu xem, tôi mới chỉ có mười ba tuổi, a…… Vừa qua sinh nhật mười ba tuổi, tôi nghĩ tôi còn chưa kết hôn…… Cho nên……”
“Ba ba, ba…… Ba không quan tâm con sao?” Cậu bé cắn môi, cho dù cậu bé tương đối cao, nhưng trên thực tế hài tử chín tuổi vẫn còn bầu bĩnh cho nên thấy được còn rất nhỏ, lại phối hợp bộ dáng ủy khuất, Harry cảm giác tim mình đều muốn nát — đứa nhỏ này rõ ràng có huyết thống quan hệ với mình, xem mái tóc lộn xộn cùng cặp mắt xanh!
“Không có…… Tôi không phải không muốn cậu…… Cái kia…… Tôi chỉ là……” Harry không biết mình nên nói cái gì.
“Không phải không quan tâm con là tốt rồi,” Cậu bé thở ra, cười,“Khi con vừa tới gặp được cha, nhưng cha thật sự không quan tâm con a! Bất quá giống như…… Biết rõ con là con của cha sau mặt sẽ không thúi như vậy!” Cậu bé nhếch môi, cười vui vẻ,“Con đã nói a, cha như thế nào sẽ đối với ba ba cùng con không tốt, đây đều là cha giả vờ!”
“A? Không…… Không đúng! Cha cậu…… Là Snape?” Đầu Harry còn loạn.
“Hắc! Ba ba làm sao vậy?! Cha của con đương nhiên họ Snape! Cha là chồng ba a!” Cậu bé liếc Harry,“Con nói a ba ba, cho dù ba hiện tại chỉ có mười ba tuổi nhưng là cha đã từng nói với con, hai người từ khi ba mới vừa vào học liền bắt đầu ngưỡng mộ nhau!”
“Ngưỡng mộ? Ai? Ngưỡng mộ ai?!” Harry mở to mắt nhìn.
“Con là nói…… Không phải đâu? Ba lừa con — không, là ba tương lai lừa con?!” Cậu bé cũng mở to mắt nhìn rồi bắt đầu rít gào,“Cha — cha! Cha mau lên đây! Cha — tiểu vương tử cần cha — cứu mạng a –”
“Uy, cậu đừng kêu, cậu sẽ bị Snape giết ……” Harry rất sợ hãi, Snape không phải một người ở chung dễ, cậu bé nào lớn tiếng hô như vậy rất dễ dàng sẽ bị Snape nguyền rủa!
“Cứu thế chủ…… Vĩ đại, ta nghĩ ta còn không đến mức ra tay với con ruột ta.”
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
22 chương
40 chương
144 chương
8 chương