Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 32
Phát hiện mới của Draco
Buổi sáng, Harry tỉnh lại trong ngực Snape bất quá cậu cũng như thường ngày không để mắt đến điểm này, chuyện hai người luôn ôm nhau tỉnh lại, thái độ của Snape và Harry đều nhất trí — bỏ qua.
Xuống giường, tầm mắt Harry mơ hồ, kính của cậu đêm qua trước khi ngủ không biết ở đâu cho nên cậu không thấy rõ những gì trước mắt, đương nhiên không phải cái gì cũng không thấy chỉ là không rõ nên rời giường cậu sẽ mê muội một lúc nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt mê, khi tay của cậu sờ loạn ở trên giường một chút — đừng nói cậu cố ý, trên thực tế cậu muốn sờ đến kính của mình! Nhưng là, cái kính đáng thương sao có thể ở trên giường cho nên tay cứu thế chủ cũng rất tự nhiên mò tới một thứ cứng rắn nhưng rất ấm áp — ân, xúc cảm…… Rất quen thuộc, Harry gật gật đầu, căn bản không chú ý tới giờ phút này vật thể bị mình sờ đến rất phẫn nộ.
Đúng vậy, phẫn nộ. Snape cảm giác mình rất phẫn nộ — cứu thế chủ vừa tỉnh ngủ sờ tới sờ lui trên ngực anh, thậm chí còn lầm bầm đánh giá cơ thể của anh –“Cứng ngắc…… Như là quà sinh nhật dượng Vernon cho…… cái đệm da cũ…… Có thể để ở tủ……”
Cái đệm da cũ?!
Snape thành cũ da cái đệm? Sau Snivellus lại thêm một biệt hiệu?
Giáo sư độc dược vĩ đại bắt lấy cái móng vuốt đang sờ tới sờ lui trước ngực mình, trước khi Harry sợ hãi kêu lên thì đã nhét cái kính đêm qua lấy xuống để ở đầu giường vào trong tay Harry — động tác liên tục, gọn gàng, nhưng là khi anh thấy đôi mắt xanh mê man của cứu thế chủ thì vẫn sửng sốt một chút — quá giống, cặp mắt kia, sạch sẽ, không thể tưởng tượng nổi.
“S…… Giáo sư Snape……” Harry chớp mắt, kính trong tay làm cho cậu an tâm rất nhiều,“Cám…… Cám ơn.”
“Hừ, đừng tưởng rằng ngươi giấu diếm được cẩu cha đỡ đầu thì coi như là không có buồn phiền.” Snape nhìn Harry đeo kính, cái đó khiến anh yên tâm thoải mái tiếp tục trào phúng cứu thế chủ,“Nhớ kỹ, vô luận ai hỏi thì cũng không thể lộ ra thân thế của Prince.”
“Đương nhiên là em nhớ chuyện đó.” Harry gật gật đầu,“Hơn nữa em không chỉ giấu Sirius, em còn giấu rất nhiều người.” Harry chớp chớp mắt,“Bất quá, em bây giờ còn không tha thứ giáo sư – giáo sư nói ba ba em là cặn bã.”
“Hừ.” Lần này Snape không tranh luận bởi vì không cần thiết, khi một người đã chết — dù cho còn sống thì cũng là cặn bã, chết cũng không tính có giá trị nhưng vẫn là một người chết — đánh giá sau lưng, đương nhiên đại bộ phận là đánh giá mặt trái, Snape cảm thấy không có ý nghĩa gì.
Snape đứng dậy đi vào phòng tắm mà Harry vẫn ngồi ở trên giường hờn dỗi — đúng vậy, vì Prince cậu tính toán ở chung với Snape hòa bình, hơn nữa quan trọng nhất là yêu Snape sau đó lại làm Snape yêu mình, chính là…… Cậu cũng không thích Snape bình luận cha mình — cặn bã, không thể tiếp nhận a, huống chi cha là chết vì cậu!
Nhếch miệng, chờ Snape đi ra phòng ngủ Harry mới vào phòng tắm. Buổi sáng cậu ngồi trên bàn Gryffindor ăn sáng — tuy cậu rất muốn ăn cùng Prince nhưng nếu để cho Ron phát hiện cậu không xuất hiện thì nhất định cậu ấy sẽ lại nói Snape ngược đãi cậu, đương nhiên Snape không có khả năng làm như vậy. Tự cho là đã hoàn toàn hiểu rõ hành vi của Snape, cứu thế chủ hiện tại cảm giác mình cũng không sợ Snape — ngoại trừ một ít câu nói làm cho cậu không thích nghe, vị giáo sư độc dược này trên cơ bản không làm chuyện xấu gì, vậy thì tại sao cậu phải sợ? Những lời nói không dễ nghe? Trào phúng? Hắc, cậu coi như là một trận gió là được thôi!
Harry thay áo, mặc dù lớn sáng sớm cãi nhau với Snape nhưng cậu quyết định rộng lượng tha thứ Snape — nếu như là năm học trước, cậu cho là tương lai mình cũng sẽ nói với con mình hoặc là người khác Malfoy là cặn bã , bất quá…… Hiện tại a, Draco Malfoy vẫn còn là trẻ con, cậu không nên so đo với trẻ con.
Tiến vào hình thức bề trên, cứu thế chủ đi ra phòng ngủ thấy Prince đang lấy sách vở, Harry đi qua hôn lên trán Prince:“Chào buổi sáng, Prince.”
“Chào buổi sáng Harry, ngủ có ngon không?” Tiểu vương tử hôn má Harry.
“Rất tốt, ba cũng không biết đêm qua hai người về lúc nào.” Harry gãi gãi đầu khiến kiểu tóc đã rất loạn càng thêm rối loạn,“Dọn nhà cũng không mệt mỏi nhưng giải thích với mọi người thì rất mệt mỏi.”
“Đúng a, thật không nghĩ bọn họ tin hết!” Tiểu vương tử cười ha ha,“Bất quá Harry, hiện tại bọn họ tin tưởng, chỉ cần bọn họ cẩn thận suy nghĩ một chút thì sẽ hoài nghi……”
“Được rồi, Prince, tiểu vương tử của ba, con phải tin tưởng ba ba!” Harry chớp mắt,“Không ai hoài nghi, tin tưởng ba, Ron và Hermione cũng không hoài nghi thì sẽ không có người hoài nghi, coi như là Marr…… Draco, cậu ta cũng sẽ không hoài nghi.” Harry khẳng định,“Nếu như bị hoài nghi, Severus sẽ cự tuyệt đề nghị này, không phải sao?”
“Đúng vậy.” Prince gật gật đầu, cậu biết ba ba và cha rất ăn ý, bọn họ xiếc diễn tốt lắm, ngay cả Sirius cũng không hoài nghi — được rồi, lừa gạt Sirius cũng không đáng kiêu ngạo, ngay cả lúc 5 tuổi cậu giả khóc để tìm Tia chớp mà đại cẩu cũng không nhìn ra, trên thực tế, bởi vì trong đầu Sirius chỉ có Remus cùng các loại trò đùa dai!
Hai cha con nhìn nhau cười. Prince nói cho Harry mình cần đi theo Snape đi học, dự thính ở lớp năm nhất — đây là Dumbledore đồng ý, một cậu bé chưa tới tuổi nhập học tại ở Hogwarts to như vậy thì quá nguy hiểm, để cho tất cả mọi người nhận thức biết rõ cậu, một khi cậu gặp được cái gì thì cũng sẽ thông tri cho các giáo sư, không phải sao? Phán đoán của gia tinh vẫn không thể quá mức tin tưởng.
“Không dám tin –” Seamus nhìn cậu bé ngồi ở bàn Slytherin,“Kia là con giáo sư Snape?! Không quá giống Snape a!”
“Là giáo sư Snape!” Hermione quay đầu lại liếc Seamus,“Cậu bé ấy rất đáng yêu, mình đã trò chuyện với cậu bé ấy, tuy vẫn chưa đến trường nhưng là mình cam đoan khi đi học cậu bé ấy nhất định là học sinh ưu tú nhất — chứng minh giáo sư Snape rất có năng lực.”
“Ông ấy chính là con dơi bất công.” Ron bất mãn lầm bầm.
“Ron, nếu như cậu không phải luôn mang thành kiến nhìn Slytherin thì dù cho giáo sư Snape bất công cậu cũng có thể học tốt độc dược — mình thấy mình làm độc dược cũng không tính là quá kém!” Hermione hất tóc, mái tóc rối bời thiếu chút nữa vung vào mặt Ron,“Hơn nữa nếu mình biết cậu bắt nạt Prince, mình sẽ đánh cậu!”
“Hắc, sao mình lại bắt nạt con dơi nhỏ!?” Ron kêu to rồi nhận được một cái đánh của Hermione mà Harry đương nhiên cũng không đồng ý quan điểm của Ron.
“Ronald, đừng cho là mình không biết cậu vừa mới lẩm bẩm nói sẽ đùa dai Prince!” Hermione đứng lên, hai tay chống hông, rất có khí thế nữ vương.
“Nha –”
“Em trai bé bỏng của chúng ta –”
“Ronnie –”
“Em có thể –”
“Đùa dai bất kỳ người nào –”
“Nhưng là –”
“Không thể đối một đứa bé –”
“Đùa dai!” Đôi song sinh kề vai sát cánh đi tới hợp xướng,“Bắt nạt một cậu bé chưa nhập học, cho dù là một Slytherin, cho dù là con của một giáo sư đáng sợ nhất, cũng — không đạo đức, Ronnie của chúng ta, chẳng lẽ em không sợ thư sấm của mẹ sao?”
“Được rồi được rồi, em đã biết rồi!” Ron tức giận đẩy đôi song sinh,“ Không phải các anh rất ghét Snape sao……”
“Ron, cho dù lại ghét giáo sư Snape nhưng Prince chỉ là một cậu bé, cậu ấy cũng không có làm chuyện xấu, hơn nữa……” Harry cũng không muốn người bạn tốt nhất và con mình có cái gì ngăn cách, huống chi…… Cậu còn tính để Ron làm phù rể a, nếu như hiện tại cậu ấy ghét Snape như vậy thì nhất định sẽ không đồng ý làm phù rể ,“Hơn nữa giáo sư Snape cũng không làm chuyện xấu, giáo sư chỉ bất công mà thôi.”
“Hắc, Harry, làm sao cậu…… Là lạ vậy?” Ron trừng bạn tốt, sau nghỉ hè cậu phát hiện mình nhanh không nhận ra bạn mình.
“Ron Weasley, không phải Harry lạ, là cậu không có biến hóa!” Nữ vương Gryffindor tương lai khí thế mười phần,“Mình và Harry đều rất thích Prince, cậu không thể vì chúng mình tiếp nhận cậu bé ấy sao? Hơn nữa…… Prince còn nhỏ như vậy, cậu thành kiến nhìn Prince thì không tốt, cậu biết chưa?!”
Gryffindor bạo động rõ ràng khiến Slytherin sung sướng. Draco ân cần chăm sóc cố Prince – con của cha đỡ đầu chính là em của cậu, huống chi Prince còn là người thừa kế của gia tộc Prince, cậu bé rất đáng được một Malfoy quan tâm làm bạn – lấy thêm cho tiểu vương tử một phần trứng, Draco nâng cằm nhìn Gryffindor cười nói:“Xem, ổ sư tử lại cãi nhau.”
“Anh Draco, Harry là bạn tốt của em.” Prince nhìn Draco,“Hơn nữa, Harry còn là anh họ của em – rất gần, em đã xem gia phả .”
“Nha! Sẹo đầu!” Draco nghiến răng.
“Draco, em nghĩ quan hệ của hai người đã tốt!” Prince chớp mắt,“Đương nhiên, anh còn là anh Draco của em, đúng không?”
“Đương nhiên.” Draco cúi đầu uống một ngụm nước bí đỏ — nếu xem nhẹ tai thoáng hồng nhạt thì có thể nói Draco che dấu rất hoàn mỹ,“Cậu ta…… Trở nên có một ít đầu óc. Bất quá,” Draco lại thấp giọng,“Anh tuyệt đối sẽ không gọi cậu ta là cậu!”
“Đương nhiên, Harry không phải là cậu của anh.” Prince cười rộ lên,“Cậu anh không phải là Black sao?”
“Gryffindor ngu xuẩn……”
“Được rồi, anh Draco, Black gia đã chỉ còn Sirius, mẹ anh sẽ không vui khi nghe anh nói vậy.” Tuy nhìn thì rất dễ thân nhưng dù sao Prince vẫn là Slytherin, cậu tự nhiên biết tính cách của Slytherin, huống chi…… ba ba Harry vốn cũng có một mặt của Slytherin — như lấy Sirius làm cớ, nếu như không phải sớm biết ba ba Harry muốn vào hầm ở, cậu còn tưởng rằng ba ba tìm cơ hội chơi tức giận cùng cha a — ý tưởng của người lớn quá kỳ quái.
Quấn quýt ý tưởng người lớn là kỳ quái hay là cổ quái, Prince đi theo Slytherin năm nhất vào lớp học biến hình — Dumbledore đã nói với giáo sư McGonagall, cậu có thể nghe giảng nhưng không thể thực hành, bất quá không sao, chờ Harry tan học cậu có thể quấn quít lấy Harry luyện tập.
Mà Harry ngồi ở lớp lịch sử pháp thuật cũng không có buồn ngủ như trước mà mở to mắt nhìn hình vẽ trên da dê — ngày hôm qua cậu học một ký hiệu kỳ quán trên lớp cổ đại ma văn, cậu phải vẽ ký hiệu đẹp mắt một chút — ký hiệu đại biểu cho huyết thống, cậu nghĩ mình có thể dùng ký hiệu này lên quần áo Prince để mình không làm mất tiểu vương tử thân ái.
“Harry, ký hiệu đó không phải vậy, là như thế này mới đúng!” Hermione nhìn tấm da dê của Harry, không chút khách khí vẽ lại một cái,“Là như thế này.”
“Nha, là như thế này? Là như thế này!” Draco nhướng mày, cậu đặc biệt chọn một vị trí tương đối gần cứu thế chủ, kết quả phát hiện gần đây Harry Potter không coi trọng học tập bắt đầu cố gắng nghiên cứu, cái này…… Là phát hiện mới. Có lẽ cậu có thể viết thư nói cho ba ba, cứu thế chủ bắt đầu cố gắng học tập!
“Được rồi, Malfoy, nếu như cậu không có ý định học tập, tôi cho cậu biết rõ tầm quan trọng của học tập!”
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
15 chương
32 chương
43 chương
89 chương
11 chương
12 chương
23 chương