Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 22
Cứu thế chủ sửa thời khoá biểu
Trở lại tháp Gryffindor, Harry lấy ra một đống kẹo, đều là từ chỗ Dumbledore lấy tới — không biết vì sao, Harry cố gắng bỏ qua biểu tình Dumbledore đau đớn thì thấy rất vui vẻ…… Được rồi, cậu không nên cảm thấy vui vẻ…… Chính là, vẫn rất vui vẻ!
“Hắc, cậu đã trở lại!” Ron mới từ phòng tắm đi ra, thấy Harry đi vào phòng ngủ thì đi qua vỗ vỗ,“Tất cả mọi người chờ cậu!”
“Ách…… Chuyện gì?” Harry nhìn, quả nhiên, Seamus, Dean, Neville đều ngồi ở trên ghế thành thành thật thật chờ cậu.
“Đương nhiên là muốn biết cậu ở chung với con dơi như thế nào!” Seamus kêu lên rất cổ quái,“Nếu hai người có thể cùng ở chung một chút — chủ yếu là con dơi không trừ điểm thì là hạnh phúc lớn nhất của Gryffindor! Hắc, như thế nào, ông ta không phải thật sự…… Ách…… Một năm gội đầu một lần chứ?”
“Không phải!” Harry vô lực rít gào,“Được rồi được rồi, một tuần, ở chung coi như có thể — mình, giáo sư không ngược đãi mình, ít nhất tốt hơn nhiều những Muggle thân thích của mình! Mình thà rằng ở với Snape cũng không nguyện ý trở lại nhà dì……”
“Đúng rồi, nghe nói cậu thổi trướng bác — hắc, quá giỏi!” Dean lớn tiếng cười nói,“Rất lợi hại!”
“Không sai, dù cho em họ của mẹ mình là squib, mình cũng không dám thổi to ông ta — đương nhiên, chúng ta không có lui tới!” Đây là Ron.
“Chính là…… Chính là dù sao thổi to bác…… Nha, Harry, ma lực của cậu không tồi…… Chính là…… Cái này cũng không tốt lắm…… Ân…… Đúng vậy…… Ách…… Mình……”
“Đã thành, Harry, chuyện này quá tuyệt vời! Phải biết rằng mình cũng chán ghét mấy Muggle kia — bà bác kia, mình chưa thấy qua nhưng mình nghĩ bà ta cũng kém không nhiều lắm với lão dượng béo của cậu!” Ron nói.
Phòng ngủ Gryffindor lộn xộn, mấy cậu bé tôi một lời cậu một câu thảo luận hành vi anh dũng của cứu thế chủ, mà cứu thế chủ, Harry lại thấy có chút thái quá — nói thật, cậu không thích nhà Dursley, cũng chán ghét bác Marge nhưng cậu cũng thấy mình làm như vậy cũng không phải là đúng, đương nhiên, nếu như sớm biết như vậy sẽ không bị trừng phạt thì cậu thật hy vọng có thể giáo huấn nhà Dursley một chút — ít nhất phải làm cho Dudley từ nay về sau không dám ở trước mặt cậu up hiếp đánh cậu, chính là…… Chính là cậu cũng không thấy làm những chuyện đó với Muggle là chuyện đáng giá khoe ra — quả thực rất ngu xuẩn!
“Hắc, Harry, làm sao vậy?” Ron không phát hiện cảm xúc của Harry, chỉ thấy Harry có chút mệt mỏi hoặc là bị Snape giày vò,“Cậu đi nằm đi a, con dơi già Snape chính là một lão hỗn đản!”
“Nha, Ron, đừng nói như vậy, ít nhất giáo sư chứa mình.” Harry cố gắng làm cho mình dung nhập vào cái vòng náo nhiệt này,“Hơn nữa…… Cũng không bạc đãi mình, cậu xem, giáo sư cũng không có nghĩa vụ này nha.”
“Hắc! Ông ấy là vì tra tấn cậu!” Seamus hô to .
“Nói không sai!” Ron nói.
Được rồi, nói cái gì với bọn họ thì cũng là không tốt.
Harry nhún nhún vai xoay người vào phòng tắm, cậu thật sự không muốn họ tiếp tục quấn quýt về Snape với bọn họ , dù sao…… Snape còn là một người cha khác của Prince — ách…… Đúng vậy, tuy nhiên cậu đối với ánh mắt mình cũng không phải…… Có tự tin, nhưng là cậu vẫn cảm giác mình nên thân sĩ một chút, dù sao…… Đó là bà vợ tương lai của cậu. (bé ảo tưởng áp giáo sư a =))))))) ngây thơ dễ sợ.)
Mặc đồ ngủ vừa mua ra, Harry dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người nằm chết dí trên giường – cậu thật sự cảm thấy…… mệt mỏi.
Ron không như ngày thường tới nói chuyện điều này làm cho Harry trong nội tâm không được tự nhiên cũng thở dài một hơi, cậu không có tâm tư đi quản một số chuyện khác, lúc này cậu phải suy nghĩ một chút làm thế nào mới có thể ở chung với Prince nhiều hơn.
“Làm sao vậy?” Dean thấy Ron mở to mắt nhìn Harry rồi ngượng ngùng kéo đồ ngủ trên người mình.
“Ân…… Không biết.” Seamus lắc đầu.
“A, Harry,” Neville ngồi vào cạnh giường Harry,“Cậu…… đồ ngủ mới rất đẹp.”
“Nha, cái này a, đây là mua ở cửa hàng phu nhân Madam Malkin.” Harry ngồi dậy,“Cậu biết y phục của mình…… Ngoại trừ trường bào thì đều là của anh họ Dudley — chính là quần áo Dudley thật sự không hợp, mình quá gầy nhưng là anh ta…… béo giống như là một cá voi!” Harry thấy Neville khó hiểu thì lập tức đổi giọng,“Nha, được rồi, Dudley béo giống như là một con lợn!”
“Nha!” Neville bị Harry hình dung hấp dẫn,“Thật là đáng sợ! Trách không được y phục của cậu không vừa người…… Mình còn tưởng rằng đó là thời trang Muggle……”
“Thời trang?!” Harry châm chọc,“Kỳ thật mình còn thật không nghĩ tới giáo sư Snape sẽ nguyện ý ở đó chờ mình lấy nhiều quần áo như vậy…… Ách…… Giáo sư chỉ cảm thấy hứng thú với độc dược.”
“Thật không dễ tưởng tượng.” Neville cười,“Mình cho là giáo sư mang cậu đi đến hẻm Knockturn .”
“Nha, mình không có ý định đi vào đó!” Nhớ tới mình năm trước đi nhầm vào Knockturn, Harry hiện tại nhớ tới còn sợ hãi, thật sự là một nơi tà ác nguy hiểm, cậu không tính toán lấy cái mạng nhỏ bé của mình đùa giỡn — không sai, cái mạng nhỏ của cậu hiện tại rất quý giá, ít nhất Prince là cậu phải bảo vệ mình tốt thì mới có thể sinh ra, không phải sao?
“Mình nói a Harry, cậu năm trước đã đi qua!” Ron bất mãn thét lên.
“Đó chẳng qua là bị nhầm lẫn.” Harry giải thích.
“Được rồi được rồi, mình biết, chẳng qua là đi nhầm.” Harry nói làm cho Ron và Seamus cười ha ha, Dean cũng cười.
Được rồi, không có gì giải thích, Harry vỗ ngực, cậu hiện tại cần ngủ, ngày mai còn muốn đi học a!
Ngày hôm sau, Harry không đi đại sảnh đường cùng Ron mà đi tìm Dumbledore – cậu muốn thay đổi giờ học. Trước chỉ là nghe nói mấy môn đó thi dễ dàng thì chọn nhưng bây giờ…… Không được, cậu không thể để cho Prince xem thường mình!
“Nha, Harry, mau vào.” Con thú trông cửa văn phòng nhảy sang bên cạnh, lão hiệu trưởng an vị đối diện Harry,“Thầy nhớ không lầm thì hôm nay trò có lớp tiên tri?”
“Đúng vậy, giáo sư Dumbledore.” Harry cắn răng, cậu có lòng tin có thể nói thuộc lời mình chuẩn bị cả đêm qua,“Em muốn nói…… Em muốn chọn lại vài môn học, ách…… Em hỏi nhiều người nhưng cũng không được một đề nghị phù hợp — em…… Em cần chọn mấy môn phù hợp, một ít môn nữa, giáo sư Dumbledore, thầy biết, em…… Em thấy kiến thức của em chưa đủ!” Đúng vậy, kiến thức của cậu chưa đủ, tiếp tục như vậy có lẽ tiểu vương tử của cậu cũng chỉ vây quanh Snape!
“Nha, Harry, chẳng lẽ những môn trò chọn…… Không tốt sao?” Dumbledore mở to mắt nhìn,“Không cần phải chọn quá nhiều, có câu nói ‘Tham thì thâm’, trò xem trò phải học tập tốt còn phải chăm sóc Prince, cho nên hẳn là không có nhiều thời gian như vậy.”
“Cái kia, thầy có thể cho em một đề nghị, giáo sư Dumbledore, em muốn…… Chọn một môn thực dụng, có thể làm cho Prince cũng yêu mến, em muốn biểu hiện!” Đúng vậy, học tiên tri không có cách nào biểu hiện ra cho tiểu vương tử xem — điểm ấy làm cho Harry rất bất mãn, nếu như không có cách nào khác biểu hiện ra, vậy cậu học làm cái gì? Cậu phải nỗ lực đi học những cách điều chế độc dược cậu cũng không thích — bởi vì tiểu vương tử của cậu yêu chúng!
“Như vậy, thầy đề nghị — Harry, chọn cổ đại ma văn a, trên người Prince đẻ một ma pháp trận nhỏ sẽ để cậu bé đó thời khắc dưới sự thủ hộ của trò.” Dumbledore vô lương đề nghị,“Bất quá như vậy trò sẽ rất bận, trò làm được không?”
“Không có vấn đề!” Harry vỗ ngực cam đoan,“Em có thể vào hầm làm bài tập, vừa vặn nhìn Prince!”
“Được rồi, Harry, chẳng qua nếu như trò cảm thấy việc học nặng nề thì có thể tùy thời tới tìm thầy hủy một môn học biết không?” Dumbledore hòa ái vỗ vỗ vai Harry,“Lớp học của trò sắp bắt đầu rồi, đừng tới trễ a.”
Đia ra phòng Dumbledore, Harry dựa theo lão hiệu trưởng chỉ thị trực tiếp chạy tới nơi học — chỉ cần mười phút có thể đến phòng học, rất nhanh. Khi cậu đi vào phòng học ngồi lấy ra quyển sách [ đẩy ra sương mù xem tương lai ], nhìn hai ba trang thì Ron mới vội vàng kéo Hermione chạy đến.
Ron lập tức ngồi cạnh Harry, bất quá cậu đối với Harry tới trước rất bất mãn, cậu đặt sách nặng nề trước mặt Harry:“Hắc, mình còn tưởng rằng cậu bị lạc, tìm nửa ngày, bằng không cũng sẽ không đến trễ vậy!”
“Được rồi, Ron, rõ ràng là chính cậu đi lầm đường, còn cãi nhau với một bức họa!” Hermione ngồi trước nghe vậy lập tức quay đầu trách cứ,“Harry, đừng đi quản cậu ta, nghiêm túc nghe giảng bài a.”
Sau đó, một giọng nói mộng ảo làm cho cả một tiết đều tràn đầy mùi hương nồng nặc và bóng tối tử vong.
Lớp tiên tri của Trelawney, lời tiên đoán của bà cũng không làm cho người ta thoải mái, mỗi lần có lớp mới thì đều nói thì sẽ có người chết, lúc này cũng không ngoại lệ, bà kêu sợ hãi chỉ vào Harry tiên đoán –“Trước khi chấm dứt năm học, trong các trò sẽ có người vĩnh viễn rời đi chúng ta”– lời này nói xong, hiện tại mọi người đều biết có một chúa tể hắc ám trốn thoát, chẳng lẽ bà không phải là tại chỉ Harry sao?!
Ron lập tức quên tức giận, ngược lại vỗ vai Harry an ủi:“Đừng đi nghĩ những lời bà ta nói, George và Fred đã nói, Trelawny hàng năm sẽ có một lời tiên đoán có người sẽ chết nhưng là không có lần nào xảy ra!”
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
15 chương
32 chương
43 chương
89 chương
11 chương
12 chương
23 chương