Trải qua một lúc kiểm tra, Charles đọc ra một dãy độc dược dài, thật ra cũng không phải là bệnh vô cùng nghiêm trọng, thứ duy nhất Harry cần trị liệu là dạ dày — điều này cũng không thể không nói Potter di truyền gien thật sự quá mạnh mẽ, dù cho từ nhỏ vì thức ăn không đủ mà bị bệnh dạ dày, có thể ở Hogwarts đối mặt thức ăn mỹ vị, Harry vẫn có thể ăn nhiều, đương nhiên, hấp thu không nhiều. Cho nên một đống lớn dược kỳ thật là dinh dưỡng chiếm đa số. “Trên cơ bản là không có vấn đề gì, Harry rất khỏe mạnh.” Charles Pomfrey vỗ vỗ vai Harry,“Bất quá kiêng ăn cũng không phải là chuyện tốt, cậu bé, tôi không thể không nói cậu nên ăn nhiều một chút — chờ dạ dày tốt.” “Dạ dày của em…… Không có bệnh gì a.” Harry vuốt vuốt bụng, cậu không biết là dạ dày của mình bị làm sao. “Nha. Cậu bé, tin tưởng tôi, trong một trăm người có chín mươi chín đều cảm giác dạ dày mình không có gì, trên thực tế Muggle có chín mươi chín phẩy chín người đều nghĩ như vậy, nhưng là trên thực tế trong một trăm người chỉ có một người dạ dày là bình thường.” Charles dùng đũa phép chỉ chỉ dạ dày Harry,“Trong này, nó rất không yêu mến đồ ăn vặt, đúng vậy đúng vậy, có rất nhiều hài tử đều yêu bữa ăn chính ăn đồ ăn vặt, sau đó…… Tựa như vậy, ân, xem!” Anh ta dùng đũa phép vẽ ra một cái dạ dày trong không khí, còn có cái mũi, con mắt, miệng, dạ dày hát một bài hát cổ quái sau đó biến mất mất, nó nói “Tôi yêu rau dưa, tôi yêu thịt, tôi yêu bánh mì, không cần luôn cho tôi đồ ăn vặt”– Harry nhìn xem Charles tự đắc, trên trán xuất hiện ba đường hắc tuyến. (_ __||| thế này này ^^) Snape ngược lại không cho cơ hội Charles tiếp tục đùa giỡn, ném anh ta ra khỏi nhà — có lẽ Charles nên trao đổi với Poppy, để anh ta tới đối phó đám tiểu cự quái kia tuyệt đối có thể làm cho bọn họ cảm giác được trị liệu sư ôn nhu dễ thân, có lẽ còn vượt qua lão ong mật. Bất quá…… Nếu như chị em bọn họ đổi chỗ thì tuyệt đối là làm cho mình không vui vẻ, Poppy vẫn bình thường một chút. Trong phòng khách, Harry mặt đỏ bừng, suy nghĩ một chút a, cậu đã mười ba tuổi, hơn nữa…… Cậu còn có con trai, mà người kia…… Charles rõ ràng xem cậu trở thành trẻ nhỏ còn lấy như vậy…… thứ ngây thơ như vậy, đây quả thực là sự vũ nhục! Nhưng mà cứu thế chủ cảm thấy bị vũ nhục vẫn ngoan ngoãn đứng ở chỗ đó, cậu không có cách nào khác phủ định mình vẫn là vị thành niên, không thể không uống hết một lọ độc dược giống như bùn tựa hồ có thể độc chết cậu. Dưới ánh mắt Snape lạnh như băng thúc giục, Harry nhắm mắt lại một ngụm uống hết. “Rất tốt,” Snape không có ý định dùng nọc độc rửa tội cho cứu thế chủ, hoặc là nói anh sinh ra một loại cảm xúc gọi là “Đồng tình” với Potter, đương nhiên, cũng có thể nói là cảm giác “Đồng bệnh tương liên”, như vậy anh không có cách nào khác mở miệng châm chọc Potter này, cậu có thể tốt hơn cái tên Potter kia một chút — bất kể thế nào, cậu ta còn là một Potter. Thuốc dạ dày vị thật không tốt nhưng là Harry cũng không muốn phát hỏa với Snape hay là kêu lên đi tìm nước uống, cậu cần tỉnh táo, không thể để cho Prince chứng kiến bộ dạng chật vật được– đương nhiên, Harry không thể nói mình bây giờ bị sặc đến nước mắt giàn giụa sẽ không chật vật nhưng hiển nhiên khoang miệng cùng lỗ mũi khó chịu hoàn toàn không thể ngăn cản được dạ dày cậu kêu gào, đúng vậy, cậu đói bụng! Cái này thật là kỳ lạ và quý hiếm — xác thực, ở nhà dì Petunia cậu mặc dù không chịu đói nhưng tuyệt đối không ăn no, hơn nữa dượng Vernon luôn nghĩ đến các loại lý do không để cho cậu ăn một bữa yên ổn, đương nhiên Dudley cũng tận sức làm cho cậu không ăn được, bất quá từ khi cậu đến Hogwarts loại chuyện này không có! huống chi, thức ăn ở Hogwarts ngon như vậy! Nhìn nhìn thức ăn đã dọn xong trên bàn cơm, Snape nhướng mày, đối với Harry một “Thanh lý đổi mới hoàn toàn”, điều này làm cho hoàng kim nam hài lập tức ý thức được mình giờ phút này rốt cuộc khó coi bao nhiêu, hơn nữa vị trong miệng thật sự là quá nặng, Harry lập tức vọt tới vòi nước súc miệng, lại hít sâu hai lần, dùng nước vỗ vỗ lên mặt mình, tỉnh táo rất nhiều, lúc này Harry mới cảm thấy có chút bình thường, cậu hắng giọng nói:“Em lên trên gọi Prince ăn cơm.” Đây là ý gì? Snape nhìn bóng lưng Potter, trong nội tâm cảm thấy rất kỳ quái — cứu thế chủ lúc này hẳn là chỉ trích anh “Muốn độc chết một học sinh” các loại mới đúng, nhưng là…… Rất hiển nhiên, hoàng kim nam hài Gryffindor nhịn được, đây là tình huống gì?! Thật sự là…… Thật là đáng sợ! Nhưng mà Harry không biết, Snape rời đi gần nửa giờ cũng không phải là chỉ đi St Mungo tìm Charles tới, cái đó chẳng qua là một cái cớ, tình huống chân chính…… Gần 20′, Snape đều đứng ở số 4 đường Privet Drive giải quyết một chuyện ở chỗ dì và dượng Harry, mà về phần đứa con to khỏe hơn cả cự quái của bọn họ, Snape cũng không động đến một cọng tóc gáy của cậu ta, đúng vậy, dùng Chiết tâm trí thuậ với một Muggle vị thành niên là trái pháp luật bởi vì rất dễ dàng bị nhìn ra. Kỳ thật khi đi tìm hiểu những chuyện, Snape mười phần không nguyện ý nhưng anh cũng không phải là Gryffindor lừa mình dối người cho nên anh vẫn đi, hơn nữa biết rằng cứu thế chủ lúc nhỏ thê thảm — đúng vậy, thê thảm, cũng chỉ có từ này hình dung được. Kỳ thật, là con Lily, Potter hẳn là có được một gia đình, một thơ ấu hạnh phúc, cậu bé sẽ có mẹ làm bánh ngọt, kể chuyện, khi bị người khác bắt nạt sẽ ôm cậu vào trong ngực an ủi mà không phải hiện tại chỉ có thể tránh ở gầm cầu thang nhìn mẹ người khác làm những chuyện này…… Đúng vậy, Snape cũng nhớ rõ thời thơ ấu đáng ghét của mình nhưng anh lúc nhỏ có Lily, còn có Eileen — đúng vậy, Eileen tuy đem người cha chết tiệt đặt thứ nhất nhưng dù sao vẫn là mẹ của anh, tình thương của mẹ vẫn sẽ cho anh ăn no cho anh mặc ấm — đương nhiên mặc thành cái dạng gì cũng không cần so đo. Mà cứu thế chủ? Cậu bé chiếm được cái gì? Đúng vậy, cậu không có gì cả — Snape rũ mi không nói gì, anh cũng không muốn đi dỗ một Potter, nhưng là chính anh cũng không cách nào nói nguyên nhân tạo thành cuộc sống bi thảm của Potter không liên quan đến mình — đúng vậy, chính là anh mật báo mới có thể làm cho Potter biến thành cô nhi, hết thảy đều là lỗi của anh, mà Potter như vậy là tội của anh, anh phải…… Nhất định phải đối Potter tốt một chút — chỉ là một chút, Snape nói với mình như vậy. Khi Harry và Prince đi xuống, cậu thấy Snape trầm tư — nói thật, Snape không quá dễ nhìn, mặt vàng như nến, tóc đầy dầu, răng vàng cao thấp không đều, cao cao gầy teo, cái mũi còn rất lớn…… Thấy thế nào cũng sẽ không có người nguyện ý qua cả đời với anh ta, thậm chí còn…… Sinh con, nhưng là, Harry không phải không thừa nhận, Snape trầm tư như vậy nhìn rất khác — đúng vậy, giống như là tượng điêu khắc Hermione cho cậu xem, thậm chí…… Thậm chí có loại…… Cảm giác thần thánh — nha, rất đáng sợ, một con rắn độc cũng thần thánh?! Harry sợ run, cố gắng giũ ý tưởng quỷ dị ra khỏi đầu mình. Bữa tối tương đương phong phú, Harry chuẩn bị thịt bò Prince yêu và Pudding, Yorkshire, súp nấm và salad ngô, bánh ngọt vị cà phê — Prince nói không thích bánh ngọt nhơn nhớt nhưng là muốn có vị ngọt của sữa cho nên Harry nướng bánh rồi làm bơ, được rồi, có lẽ phết lên ăn là cách ăn ở tương lai? Kỳ thật Harry ở nhà Dursley cũng không một mình chuẩn bị nhiều như vậy cho nên cậu dùng rất nhiều thời gian, bất quá thoạt nhìn cũng không tệ lắm — dù sao Petunia sẽ không để cho một hài tử một mình đi làm loại chuyện tương đối khó khăn chuyện tình mà chờ cậu mười một tuổi, nhà Dursley liền cố gắng không đếm xỉa đến cậu, cũng không còn bắt buộc cậu làm chuyện gì bất quá mỗi ngày trên bàn cơm cậu còn phải đi thu thập. Được rồi, cậu không muốn đi tự hỏi chuyện nhà Dursley, hiện tại cậu phải ăn tối — vừa mới uống bình độc dược kia, cậu cảm giác khẩu vị mình tốt hơn rất nhiều. Ăn xong, Snape khó được không tùy ý Harry đi thu thập bát đũa mà là dùng vài chú ngữ vệ sinh sau đó lần đầu tiên cho Harry tiến vào thư phòng đọc sách — Harry chiếm một cái bàn, cái kia cho Prince, hai người nhìn những thứ bất đồng, Harry còn phải cam đoan làm xong bài tập nghỉ hè của mình. “Ở nhà Dursley, ba không có nhiều thời gian làm bài tập.” Harry mở tấm da dê, mặc dù nói không phải làm việc nhưng sẽ không nhàn rỗi bằng không dượng Vernon sẽ nói cậu là “Thằng nhãi không biết cảm ơn”. “Bọn họ e ngại pháp thuật, nếu như bọn họ nghe được tiếng bút, nhất định sẽ hét làm nóc phòng bay ra ngoài.” “Con biết rõ, con đã thấy Jim, cậu ta là con Dudley, một người to béo.” Prince cười trộm,“Con cũng không thích cậu ta, cậu luôn đuổi theo chị Thấm.” “Cậu ta là phù thủy?” Harry nghe Prince nói như vậy, phản ứng đầu tiên chính là chỗ Jim là phù thủy, nếu không sẽ không có khả năng gặp được Thấm Bạch vị hôn thê của Malfoy. “Đúng vậy.” Prince gật gật đầu,“Chị Thấm không thích cậu ta, chị ấy thích Percival nhà ông Albus.” “Nha……” Nghĩ đến Malfoy sẽ bị vứt bỏ, Harry vui vẻ thế cho nên cậu đã tỉnh lược phần phía sau “Percival nhà ông Albus”. Nhưng là, có người không xem nhẹ, Snape kiểm tra bài tập độc dược của Prince tay lúc này run lên.