Attack on tutien
Chương 16 : ¸.•´¨¤ Bộ binh ra quân
Do điều kiện sản xuất còn nghèo nàn nên sản lượng đạn không cao. ít ra thì quy trình làm việc vẫn đảm bảo an toàn và chất lượng nên tạm thời sẽ đủ cung cấp cho một tiểu đội chiến đấu lâu dài. sau đó, đích thân tú đã đem từng khẩu súng ra nạp đạn và bắn thử. kết quả, súng bắn khá tốt, không những đạt đủ tiêu chuẩn về tầm xa, mà còn có sức sát thương và độ chính xác cao. điều này thì không thể không nhắc đến công sức của minh nguyệt khi cô đã trực tiếp truyền thụ kiến thức chế tạo vào não bộ của những người thợ giỏi, biến họ thành những công nhân chế tạo súng đạn lành nghề chỉ trong nửa buổi.
Tiếp đó, tú cho minh nguyệt trực tiếp tuyển chọn và huấn luyện bộ binh, lấy tiêu chuẩn là bắn được súng trường đạt điểm cao nhất trong mọi tình huống có thể xảy ra trên chiến trường. đến tối, việc luyện binh cũng xem như hoàn thành, minh nguyệt tuyển chọn ra một trung đội gồm hai mươi lăm người, chia đều năm tiểu đội năm người, tất cả đều được trang bị súng trường và đạn dược. chỉ bằng vào một trung đội như thế này, lấy thế núi hiểm trở, chí ít triệu mân có đem quân lính tới đánh cũng có thể chống trả dữ dội mà khiến chúng thoái lui.
Kể cả khi xuất hiện thêm tu tiên giả bạch cảnh, thì trước họng súng mosin nagant trứ danh thời chiến chẳng khác nào chờ bị đục thành cái sàng cả. còn nếu đối thủ là tu tiên giả lam cảnh thì bắt buộc tú phải nâng cấp sức chiến đấu cho các xạ thủ bằng cách phong cho họ thành quân tốt của jhin, rồi cho họ rèn luyện liên tục, đi săn yêu thú tăng tiến dần sức mạnh cộng dồn của các kỹ năng nội tại của kindred, tristana và senna trên quân cờ này. ngoài ra, từ cấp độ sáu, kỹ năng (yêu ảnh "p") của evelynn cho phép những người lính có khả năng vô hình trước tầm nhìn của tu tiên giả cùng cảnh giới. đi kèm lợi thế tấn công tầm xa, đám tu tiên giả chỉ biết dùng võ ra uy sẽ rất hoảng loạn khi rơi vào tình huống bị mai phục và bắn tỉa.
Tuy nhiên có một trở ngại không nhỏ, là tiếng súng khá lớn, tu tiên giả được biết là giác quan nhạy bén hơn phàm nhân dĩ nhiên sẽ phát giác ra ngay kẻ địch tấn công từ đâu. do đó, tú phải phổ cập ngay giáo trình bắn tỉa cơ bản cho những người lính, về khái niệm mà mọi game thủ đều quen thuộc gọi là “hit and run”. hiểu đơn giản là di chuyển liên tục giữa những phát bắn để kẻ địch khó lòng phát hiện ra vị trí của bản thân, có thể gây hoang mang khiến kẻ địch lầm tưởng về số lượng xạ thủ đang ẩn nấp.
Minh nguyệt liền đó giải thích cho tú thêm về cơ chế (phong tước) đối với những người dân bản địa, đó là yêu cầu hắn phải đặt nhà chính và một nhà lính vào vị trí xác định thì những người dân bản địa mới có thể được phong tước, trở thành lính của hắn. khi những người lính chính thức nhận tước phong, sẽ có khả năng sử dụng (biến về) để tập hợp ngay tại vị trí của nhà chính. những người lính bỏ mạng sẽ được tái sinh về lại nhà chính như các chiến tướng trở lại bệ đá cổ.
Nhà lính bị phá hủy có thể hồi phục sau một thời gian ngắn nhưng sẽ khiến nhà chính rơi vào trạng thái có thể bị phá hủy. nhà chính bị phá hủy sẽ khiến toàn bộ hệ thống rơi vào tê liệt, không thể xuất binh tham chiến do lính không còn được tái sinh trở lại nữa. cái giá để khôi phục lại nhà chính rất lớn, minh nguyệt tạm thời chưa tiết lộ.
Chừng đó thông tin là quá đủ. tú có ngay ý tưởng độc đáo là giấu nhà lính thật kỹ thì nhà chính dù có phơi ra giữa chiến trường cũng không sợ bị phá hủy. trong tình huống đánh tiêu hao chiến nhất định không để cho kẻ thù có được lợi thế. đến cuối cùng, một đội quân bất tử sẽ giành thắng lợi. cái mà tú cần là chấm dứt giao tranh càng sớm càng tốt, vì hắn chẳng muốn chinh phục một bãi tha ma chút nào. nếu chiến tranh kéo dài, khả năng cao đám tu tiên giả sẽ đem những người dân, những phàm nhân ra làm bia đỡ đạn.
“chúng thò mặt ra khiêu chiến như trong mấy bộ tiên hiệp thì tốt, đỡ phải giết chóc nhiều. chứ chúng nó chờ mình diệt hết đám loi choi rồi mới thò mặt ra như boss cuối game phiêu lưu thì đúng là đau đầu đây. hi vọng chúng nó ngu thật.”
“ai ngu cơ?” jhin đứng bên cạnh tú thấy hắn lẩm bẩm một mình liền hỏi.
“kẻ thù chưa lộ diện.” tú đáp “không bao giờ được lơ là. theo tài liệu ta đọc được thì mỗi khi chúng ta đánh bại được một kẻ thù, sẽ có kẻ mạnh hơn ra mặt. ta cũng hi vọng chúng ngu như vậy thật, vì nếu chúng khôn, chúng sẽ gọi hẳn kẻ mạnh nhất ra tay trong khi ta còn chưa chuẩn bị đầy đủ lực lượng, lúc đó thì cơ hội đầu hàng còn không có.”
“chí ít thì ở đây ngươi đâu có sợ cái chết đe dọa?” jhin lắc lư nói.
“rồi chúng cũng sẽ có cách để đối phó với khả năng tái sinh không giới hạn của quân ta thôi. cái chết chưa phải là đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là tâm địa con người.”
“ồ, chí lý.” jhin gật gù cười nhạt nhẽo “nhưng ngươi nghĩ quá xa rồi. trước mắt đâu có chuyện gì, giống như ta, sắp đặt sân khấu chỉ đơn giản là theo bản năng, còn kẻ thù bước vào sân khấu là việc của chúng.”
Tú chợt ngẩn người ra, rồi mỉm cười như thể tìm ra lời giải cho bài toán khó. hắn đã suy nghĩ quá xa rồi. đưa mắt nhìn dân làng đang vui vẻ tận hưởng sự bình yên đơn giản chỉ với ăn no mặc ấm. khó ai tin nổi mấy ngày trước đây chỉ là một ngôi làng ảm đạm đói nghèo thảm thương chỉ biết gặm nhấm nỗi sợ qua ngày giữa thung lũng chật hẹp.
“được rồi.” hắn nói với jhin “ngươi dẫn mười người đi săn yêu thú, đem theo nhu yếu phẩm dư dả để đi dài ngày. bao giờ cần thiết hãng quay về.”
“đổi lại ta được gì?”
“nếu ngươi làm tốt, mười tay súng đó do ngươi tuỳ ý quản, ta sẽ cân nhắc tìm cho ngươi sân khấu đặc sắc nhất có thể.”
“nghe chừng khá hứa hẹn nhỉ?” jhin cười nhạt nhưng vẫn nhận lệnh.
Bằng điệu bộ vắt vẻo như nhánh cây khô trước gió, gã bước ra giữa làng trực tiếp tuyển người. do gã cũng đạt lam cảnh như gangplank nên rất được người dân tôn kính. lời kêu gọi của gã được hưởng ứng, rất nhiều binh sĩ trong trung đội hai mươi lăm người hăng hái xung phong. jhin cân nhắc kỹ lưỡng và lựa ra đúng mười người. những người tình nguyện nhưng không được chọn bày ra vẻ mặt hơi tiếc nuối. jhin liền lắc lư cợt nhả:
“thôi nào, nhà vua chỉ cho ta đem theo mười người thôi.”
Rồi gã cho mười tay súng một giờ đồng hồ để chuẩn bị lên đường. nhu yếu phẩm thực ra chỉ cần đem theo dược liệu, áo quần, chăn mền ấm và nước uống thôi, vì thức ăn và củi đốt có thể tùy ý thu nhặt dọc đường rồi. tất nhiên không thể thiếu đạn dược. bọn họ chào từ biệt những người ở lại rồi hăm hở đi theo jhin tiến ra thảo nguyên bao la bất tận. tú dự tính, sau khi jhin và mười xạ thủ kia trở về có thể trực tiếp đột phá lên lam cảnh. họ không phải trải qua cái gọi là thiên kiếp mà chỉ cần thu thập đủ số cộng dồn tối đa của (đồng nguyên ấn "p") - kindred, (giải thoát "p") - senna là xong, nội tại (ngắm bắn "p") của tristana tự động đạt chỉ số tối đa khi đạt cấp độ mười tám. với thời lượng một ván đấu liên minh huyền thoại có thể đạt tiến độ kha khá rồi, tú lại cho họ thời gian vài ngày thì chẳng có gì khó.
Mất vài ngày để từ phàm nhân đột phá xuyên qua bạch cảnh tới lam cảnh, nếu là tu tiên giả nghe thấy sợ rằng sẽ hoảng hốt vì tưởng mình nghe nhầm, hoặc giả như đó là một thế lực hùng mạnh nào đó có thừa tài nguyên để bồi dưỡng ra một thiên tài đạt được kỳ tích đó. huống hồ, đây là cùng lúc tạo ra cả mười cái kỳ tích liền đó.
Trở lại công việc, tú đến gặp gangplank bàn chuyện, hắn nói:
“chuyện ngày hôm nay có thể dẫn tới một chuỗi những tranh chấp qua lại giữa lạc việt và đám tu tiên giả đứng đằng sau bọn triệu mân. nếu ta không nhầm, lão già hồi sáng có liên đới với chúng, mà đám tu tiên giả nói chung rất ưa sĩ diện hão, thích đẹp mặt mũi, khó nhịn nỗi nhục, thường chuyện bé xé ra to. cho nên ta lo ngại, lão già đó có thể trở mặt, không cung ứng một nghìn đầu dân tới nhập cư nữa mà trực tiếp dẫn quân tới gây chiến.”
Gangplank vẫn giữ vẻ mặt đầy hiểm ác, điềm nhiên lấy gươm gọt vỏ một quả cam mà gặm. nước cam chảy đầy ra tay, nhỏ tong tong xuống đất. gã nhai một chặp rồi nuốt ực xuống, sau đó mới trả lời:
“vậy thì chính sự sĩ diện sẽ bóp chết chúng. ngươi cần ta làm gì sao?”
“ta giao cho ngươi toàn quyền quản lý mỏ sắt, ngoài đám tay chân kia ra, ta sẽ viện trợ thêm năm xạ thủ tùy ý ngươi tuyển chọn.” tú nói, vừa tiện tay quăng cho gã một bình rượu rum mới.
“sự hào phóng của ngài quả là độc nhất vô nhị.” gangplank cười sảng khoái.
Gã dùng răng mở nắp bình rồi tu ừng ực, chộp lấy xiên thịt đã chín trên lửa mà ăn ngấu nghiến. tú không bày ra sự hẫu đãi cho gã mới lạ, vốn dĩ thuốc súng đã do gã độc quyền sản xuất, lại thêm mỏ sắt, có khác nào bàn giao toàn bộ cơ sở chế tạo đạn dược cho gã. hắn chỉ có tự tin ở kiến thức về khoa học kỹ thuật từ kiếp trước. chưa từng có va chạm thực tế giữa tu tiên giả và khoa kỹ hiện đại, nên hắn không thể tự mãn chỉ bằng vào mấy khẩu súng trường liền có thể chủ quan được. những xạ thủ hắn đào tạo vẫn phải dựa một phần vào hệ thống cung cấp cho năng lực tu tiên giả mô phỏng lấy vài kỹ năng liên minh huyền thoại mới dễ dàng đưa ra ngoài hoang dã săn lùng yêu thú.
“có du kích, có pháo kích rồi, còn thiếu gì nữa nhỉ?” tú suy ngẫm rất lung, rồi cuối cùng vỗ tay nói lớn “đúng rồi, chính là thiếu biệt kích!”
Khi ngươi không hiểu rõ một sự vật, có lẽ chỉ có cảm giác thần bí, nhưng khi thực sự hiểu rõ nó, tam quan của ngươi... sẽ đổ thế giới duy nhất pháp sư
Truyện khác cùng thể loại
33 chương
13 chương
209 chương
378 chương
8 chương
792 chương
100 chương