Asisu BH Phấn Khích
Chương 22 : Hai mục tiêu
“Khanh nói là, có khả năng binh khí này là của Assyria ư?”
Lạ thật, tình tiết trong truyện là sau khi Izumin đưa Carol đi thì Algon mới biết tin Carol xuất hiện ở Ai Cập, vậy tại sao lúc này lại có đông quân lính Assyria đến vậy? Không thể có chuyện Algol chờ khi biết tin mới tập kích, mà là hắn đã chuẩn bị sẵn binh lực từ rất lâu, nhưng bọn chúng làm cách nào biết được Carol sẽ xuất hiện ở Hạ Ai Cập? Nếu không, phải chăng là chúng điều binh rải rác quanh Ai Cập?
Cứ coi như Algol muốn dùng Carol để uy hiếp Ai Cập, nhưng điều nhiều binh lực như vậy rất nguy hiểm, nếu như bị phát hiện, đánh lén bất thành mà giữa hai nước còn xảy ra chiến tranh. Assyria không cường thịnh bằng Ai Cập, không có cô gái sông Nile, điều kiện vật chất cũng không thể sánh với Menfuisu, Assyria đối đầu trực diện với Ai Cập là hạ sách. Hơn nữa, binh lính Ai Cập không yếu, trong thời gian ngắn có thể điều động binh lực tiến vào như vậy, khả năng lớn nhất chính là… Chúng đã tích lũy gián điệp lâu ngày trong hàng ngũ Ai Cập.
Ở thế giới này, trong quân đội của mỗi quốc gia đều tồn tại cơ sở ngầm của các quốc gia khác. Ai Cập lại là vùng đất màu mỡ mà đa số các quốc gia đều mơ ước, hoàng đế trẻ lên ngôi, các nước láng giềng e sợ hoàng đế Ai Cập trẻ tuổi sung mãn sẽ phát động chiến tranh mở rộng lãnh thổ, chắc chắn sẽ gài gián điệp trà trộn vào quân đội Ai Cập.
Vì lý do gì, khiến Algol không tiếc đem quân đội ngầm vất vả xây dựng bao năm qua để bắt cóc Carol? Muốn cướp Carol có rất nhiều cơ hội, vì sao lại dùng nhiều người như vậy trong lúc này… Rủi ro quá lớn, đầu tư không có lợi nhuận…
…Chẳng lẽ, là do món quà lần trước đả kích hắn quá lớn, trong cơn thinh nộ, hắn muốn trả thù Ai Cập ư =_=
… Được rồi, lý do này có vẻ hợp lý đấy, hắn giận phát điên, không thể nhẫn nhịn được nữa.
“Khởi bẩm nữ hoàng, chúng thần đã lục soát khắp sa mạc Arabia, vẫn không phát hiện tung tích của công nương Carol và Ruka.”
“Ừm, ta biết rồi.” quả nhiên là đã rời đi, “Mang bản đồ lại đây.”
Lúc này, chỉ có thể dự đoán là Assyria bắt cóc Carol, dù sao vẫn có Ruka bên cạnh, hắn một lòng muốn đưa Carol về bên hoàng tử của hắn, có thể đã thành công.
Vả lại, tốt xấu gì thì nhân vật chính trong truyện cũng là cô gái sông Nile, dù thế nào đi nữa thì không thể có chuyện cô ta vừa trở lại đã bị Algol bắt đi =_=
… Chỉ hy vọng là như thế.
Đặt cược vào Ruka thôi!
“Unasu, liên lạc với gián điệp nằm vùng ở Assyria, chú ý tới hành động của Algol, bất cứ hành động lạ nào cũng phải báo cáo, sau đó, khanh dẫn binh tới gần biên giới Assyria dò la tin tức của Carol.”
“Vâng… vậy có khả năng là công nương Carol bị gã hoàng đế Algol tàn bạo bắt cóc ư?”
“Ừm, nhưng khả năng đó không lớn lắm. Các khanh cũng không thể khẳng định chắc chắn đây là binh khí của Assyria. Nhưng cũng không thể không đề phòng. Các khanh điều tra phía Assyria, còn ta… Ta sẽ tới Hittite.”
“Sao ạ?!” Nữ hoàng muốn tới Hittite ư?
Ari vẫn luôn yên lặng cầm bình dầu ô liu bên cạnh ngẩng phắt đầu lên, “Nữ hoàng bệ hạ, người muốn tới Hittite ư? Nơi đó rất nguy hiểm!”
Vẻ mặt Unasu hoảng hốt, “Nữ hoàng, nếu cần tới Hittite điều tra, có thể phái một đạo quân khác tới.”
… Không được đâu, nếu đúng là Carol bị bắt tới Hittite, ta sẽ lợi dụng bức tường thành cao chót vót kia, dùng Niệm lực đưa Carol rời khỏi đó.
“Không, phải để ta tự đi, ta có thần lực, có khả năng cứu Carol ra ngoài!”
“Nhưng mà, thưa nữ hoàng, Hittite là quốc gia đối địch với Ai Cập! Hơn nữa, chưa chắc Carol đã bị bọn chúng bắt cóc ạ…”
“Hmm… Dẫu sao thì vẫn có khả năng chúng bắt có Carol không phải sao? Nhiều quốc gia có âm mưu với Carol như vậy, nhưng chỉ có Hittite có khả năng làm được. Nhìn bản đồ này mà xem… qua sa mạc Arabia, ngoài Assyria thì Hittite là quốc gia bất lợi với chúng ta nhất.” Lý do hơi gượng ép một tí, nhưng cứ nói bừa cho qua đi.
“Cứ cho đây là trực giác mà thần linh cho ta, ta cảm thấy ta nên đi xem. Ari, ngươi hãy yên tâm, ta không gặp nguy hiểm được đâu.”
“Nữ hoàng… Nếu người không thể không đi, xin hãy để Ari đi theo.”
Chỉ khi đối mặt với người thật lòng trung thành với Asisu, trái tim Tử Huyền mới mềm lại.
“Ari, đừng lo…” nhẹ nhàng an ủi, “Đừng quá lo lắng cho ta, ta đủ sức bảo vệ mình. Nếu đưa cả ngươi đi cùng, ta sẽ phải lo lắng cho sự an toàn của ngươi, sẽ phân tâm. Vì thế, ở lại Hạ Ai Cập chờ ta không phải là tốt hơn sao?”
“Nữ hoàng…” Ari cũng tự hiểu bản thân không có năng lực, không giúp được gì, khom người quỳ rạp trên mặt đất, “Người nhất định phải bình an trở về.”
“Ừ.” ^_^
“Được rồi, Unasu, đi chuẩn bị những việc ta giao đi. Ari, giúp ta sắp xếp một chút, chuẩn bị đồ đi tới Hittite.”
…
…
Nói là sắp xếp, nhưng Tử Huyền cũng cầm rất ít đồ đi theo. Không mang quần áo, niệm lực có thể giữ cho quần áo sạch sẽ. Huống hồ, có ai thấy lữ hành thay đổi y phục chiến đấu không? =_=+ chỉ cần không phải trường hợp cố ý trang điểm, bọn họ vĩnh viễn chỉ mặc một bộ quần áo.
Thức ăn và bản đồ cần phải mang theo, Unasu sắp xếp một tiểu đội đi cùng Tử Huyền, nhưng bị cô từ chối, còn nói đùa là, bọn họ chỉ làm cô vướng chân chứ chẳng giúp được gì, thời khắc quan trọng nhất có khi còn cản trở cô hành động. Tử Huyền chỉ mang theo một binh sĩ để chỉ đường, vì vấn đề quan trọng nhất là cô không biết đường.
=_=
Sau đó dưới ánh mắt lưu luyến của Ari, cô kiên quyết đặt bước chân đầu tiên khám phá vùng đất mới ở thế giới này.
Mục tiêu, Hittite thẳng tiến!
Truyện khác cùng thể loại
59 chương
74 chương
206 chương
9 chương
38 chương