Arkadian - the adventure
Chương 9 : Cánh cổng arkadian
- Thưa hiệu trưởng , tôi vào được chứ .Một giọng ồm ồm cất lên.
"Thầy Jeremy , tôi cũng đang muốn gặp thầy đây." - Giáo sư Steinburdg đáp.
Người được gọi là Jeremy là một người đàn ông thấp lùn , đầu hói , có đôi mắt lúc nào cũng đỏ ngầu như đang giận dữ , thêm cái mũi khoằm như mỏ chim ưng , hàng lông mày dậm dựng ngược tạo cho ông ta vẻ ngoài dữ tợn .Thầy Jeremy là giáo viên phụ trách việc tuyển sinh ở học viện Shinez.
-Thầy ngồi đi - Hiệu trưởng mời. - Chắc thầy cũng đã rõ việc xảy ra trong nghi thức lựa chọn rồi , vậy hãy vui lòng cho tôi biết , bưu phẩm có chứa lá thư thông báo , phiếu đăng kí vào Shinez và con tem pháp thuật được gửi tới cho cậu học sinh tên là Ryuji có phải là việc làm của thầy ko.Tôi nghĩ việc phụ trách tuyển sinh là nhiệm vụ của thầy mà. - Giáo sư Steinburdg bắt đầu chất vấn.
- Phải , thầy đoán đúng.Đúng là tôi đã gửi bưu phẩm đó.Nhưng ko phải chỉ có một mà là nhiều bưu phẩm tới thế giới của những người bình thường.Và bưu phẩm mà cậu học sinh tên là Ryuji ngẫu nhiên nhận được chỉ là một trong số những bưu phẩm mà tôi đã gửi - Thầy Jeremy ko hề phủ nhận , ông đáp một cách rành mạch.
Ông nói tiếp , bỏ qua phản ứng bất ngờ của giáo sư Steinburdg.
- Ryuji Sander chỉ vô tình nhận được bưu phẩm ấy.Giáo sư , thầy nên biết là những lá thư đi kèm đều được viết bằng mực pháp thuật nên chỉ những ai có tiềm năng pháp thuật thì mới có thể đọc được nó.Với người bình thường , thì đó chỉ là những tờ giấy trắng và những người nhận được sẽ nghĩ đó chỉ là trò đùa , họ sẽ ko ngần ngại mà quẳng ngay chúng vào thùng rác..
-Vậy cố gắng tìm kiếm những tiềm năng pháp thuật trong thế giới bình thường là mục đích của thầy , hay thầy chỉ đang cố chứng minh rằng tiềm năng pháp thuật dị thường có thể tự xuất hiện ở một người bình thường ko có khả năng pháp thuật mà ko qua di truyền hay sao.Thầy cũng nên biết là tiềm năng pháp thuật là thứ được di truyền qua các thế hệ Maer , nó là một món quà kì diệu.Do đó việc một người bình thường bỗng nhiên có được tiềm năng pháp thuật là điều ko thể xảy ra.Ít ra là cho đến thời điểm này.
- Giáo sư , chẳng phải chúng ta có tới 2 học sinh mang trong mình tinh thể Raw đấy thôi.Và chúng thuộc về thế giới của những Un-Maer (những kẻ ko thể sử dụng pháp thuật).Đó có phải là bằng chứng của việc tiềm năng pháp thuật tự xuất hiện ở một người bình thường ko ? - Thầy Jeremy phản bác.
- Có quá nhiều điều khó hiểu trong chuyện này , về phía tôi , tôi ko nghĩ những tinh thể RAW có thể tự sản sinh khi ko có bất cứ nhân tố ngoại cảnh đặc biệt nào đó tác động.Tôi sực nhớ tới một điều , ko biết thầy có nhớ việc xảy ra 15 năm trước tại một vùng quê xứ Wales ko ? Tôi nghĩ chuyện kì lạ này hẳn phải có liên quan tới sự việc đó - Giáo sư Steinburdg trầm ngâm nói.
- Ý thầy là việc cánh cổng ấy được mở ra phải ko , và cho tới tận bây giờ , nó vẫn chưa thật sự được đóng lại - Thầy Jeremy có vẻ đồng tình với ý kiến của giáo sư Steinburdg.
- Thầy biết điều tôi muốn nói là gì mà."CỤC DỰ BÁO VÀ NGĂN NGỪA THẢM HỌA PHÁP THUẬT" nơi mà thầy từng làm việc 15 năm trước.Chẳng phải lúc đó họ đã phát hiện ra những vấn đề khác thường có liên quan tới việc cánh cổng ấy đột ngột mở ra đó sao - Hiệu trưởng tỏ ra rất nghiêm túc.
- Vâng , đó là vấn đề khá nghiêm trọng , và đó cũng là nguyên nhân khiến cho tôi rời cục.Tôi sẽ nói cho thầy biết ngay bây giờ , nhưng chuyện này , cần phải được giữ kín. - Thầy Jeremy nhấn mạnh.
.................................................. ..........................
Trong đại sảnh Center Tower lúc này , bữa tiệc đang diễn ra khá vui vẻ.Các giáo viên phần lớn đã rời đại sảnh để tham gia một bữa tiệc khác được tổ chức dành riêng cho họ.Chỉ còn các giáo viên chủ nhiệm các tháp là ở lại bữa tiệc với các học sinh tháp mình.Vì thế bữa tiệc lựa chọn gần như trở thành bữa tiệc hoàn toàn của học sinh học viện Shinez.Giữa sảnh , trên cái bục lớn là một anh chàng đeo phù hiệu của học sinh tháp Lửa.Anh ta đang gân cổ gào một bản Rock cực kì sôi động , giai điệu của bản nhạc này khá hay , và có vẻ như chất giọng khàn đặc của anh chàng khá phù hợp với nó.
Bên trên đám học sinh các tháp đưa tay theo nhịp phụ họa cho anh ta , làm cho không khí ngày càng trở nên sôi nổi và náo nhiệt.
Ryuji và Louis bước về phía dãy bàn của tháp Cây.Họ cảm nhận được cái "nóng" thật sự của bữa tiệc này.Khá nhiều học sinh xúm quanh cái bục ở giữa sảnh và cùng nhảy theo điệu nhạc , trông họ đầy hào hứng.
Lúc này Cindy đang bị một đám con trai năm 3 của tháp Cây vây quanh.Trông cô bé có vẻ rất khó chịu và bực bội vì bị chúng đeo bám và quấy rầy.Đám con trai đang vây quanh Cindy nhìn ko giống một lũ tán tỉnh bình thường , chúng giống những kẻ mặt dầy , phiền phức thì đúng hơn.
Louis huých tay Ryuji , nói bằng thái độ khinh khỉnh :
- Cindy McGreed.Cô ấy có vẻ được hâm mộ nhỉ.Xem cái cách mà lũ đần kia tán tỉnh và bám dính lấy cô ấy kìa , thật là ngu ngốc bởi chúng thật sự chẳng xứng dù chỉ là lại gần Cindy.
Ryuji hơi e ngại đáp :
- Dù sao thì họ cũng là năm trên tụi mình , tớ nghĩ ko nên gây hấn với họ thì tốt hơn.
-Cậu đùa à ... Cậu có thấy Cindy đang bị những gã kia làm phiền ko.Chẳng phải cậu là bạn của cô ấy sao.Đi nào , hãy tới giúp Cindy thoát khỏi đám ruồi nhặng kia.Mặc kệ tụi nó là năm trên , dù sao thì chúng cũng ko thể bắt cậu ăn thịt được.
Louis đầy Ryuji đi về phía trước , cậu ta tỏ ra khá dứt khoát.Chẳng có chút dè dặt nào trong lời nói của Louis , giống như chẳng điều gì có thể làm cậu ta sợ sệt.
Ryuji và Louis tiến lại gần chỗ Cindy ngồi.Không chờ Ryuji hành động , Louis nói lớn :
- Xin lỗi nhưng có cần tôi thay Cindy hét vào mặt các người là "Đừng làm phiền tôi nữa" ko ?
Đám con trai năm 3 đang vây quanh Cindy quay ngoắt lại nhìn Louis gằm ghè , dường như chúng ko tin rằng có kẻ dám nhúng mũi vào chuyện của chúng.Tuy vậy , Louis vẫn thản nhiên như ko , cậu ta chẳng hề bận tâm tới những ánh mắt mang ngụ ý hăm dọa kia.
- Thằng nhãi ranh , có chuyện quái gì với cái đầu mày vậy.Nó có vần đề à ? Cần tao giúp sửa nó ko ? - Một gã to con có gương mặt nung núc thịt và ánh mắt dữ tợn rít lên trong cổ họng.
- Thôi nào , George , đôi co với thằng nhóc năm một ko biết pháp thuật để làm gì. - Một thằng khác can ngăn.
- Phải đó , điều đó chỉ làm cho mày trở thành một "Gã bắt nạt yếu ớt vô dụng và thảm hại nhất" ở Shinez này thôi.Trong khi George vĩ đại của chúng ta đâu có muốn danh tiếng của mình - Một đứa con trai khác nói xen vào bằng giọng châm chọc.
"Tai của lũ đần các người có vấn đề à , có cần tôi nhắc lại ko" - TRÁNH XA BẠN ẤY RA , được chứ - Louis nhấn mạnh từng chữ.Chẳng có chút sợ hãi hay e dè nào trên gương mặt nó.Louis vẫn bình thản như chẳng coi mấy gã năm 3 ra gì.Cho dù chúng biết sử dụng pháp thuật.
-Haha ... bọn mày nghe nó nói kìa ... Thằng ranh này đúng là ko biết sợ - Gã to con tên George cười lớn.
Nét mặt Cindy xậm xị , cô bé đang rất khó chịu vị bị George và lũ bạn của nó làm phiền.Từ lúc Louis xuất hiện và va chạm với bọn George , cô đã hết bị chúng quấy rầy.Mục tiêu của bọn chúng lúc này là 2 thằng nhóc năm 1 vừa mới xuất hiện kiểu như một nhân vật siêu anh hùng trong hoạt hình.
Cindy đưa mắt nhìn Louis với vẻ biết ơn.Cô bé chợt trông thấy Ryuji đứng sau cậu ta , nét mặt cô trở nên tươi tỉnh hơn đôi chút.
-Ryuji , ko có chuyện gì với bạn chứ.Bạn đi lâu quá làm mình bắt đầu thấy lo đấy. - Cindy vẫy tay với Ryuji , hồn nhiên nói.
"Vậy là bạn ấy lo lắng cho mình" - Ryuji cảm động.Hắn nhìn về phía Cindy định cười đáp lại cô bé thì bắt gặp ngay một loạt những ánh mắt thù địch chẳng chút thân thiện.Hắn thầm kêu khổ trong lòng và dừng ngay hành động mà hắn cho là bày tỏ lời cảm ơn ko đúng lúc ấy lại.
- Mình ... mình .... ko sao .... ko có chuyện ... chuyện gì cả .. Mình và giáo sư chỉ có một cuộc nói chuyện ngắn thôi. - Ryuji ấp úng nói.
- Ồ ... xem chúng ta có gì nữa này.Lại thêm một con sâu đất đần độn nữa à.Mày tưởng mày đặc biệt với cái tinh thể ngu ngốc và cái lai lịch ko rõ ràng của mày nữa hả đồ quái đản - George nói bằng giọng dọa nạt.
- Ôi cẩn thận kìa George , nó sắp sử dụng sức mạnh khủng khiếp của cái tinh thể khỉ mốc ấy để tấn công mày đó - Một thằng trong bọn George tỏ ra hài hước.
- Khôngggg . ... Không ... Thứ chết tiệt ấy làm tớ bị thương rồi.Đừng ... làm ơn hãy tha cho tôi , ngài tinh thể chết tiệt vĩ đại.Đừng làm hại tôi.
George giả bộ gào lên thảm thiết như vừa bị phang một cú cực mạnh , điệu bộ giống như đang chịu một vết thương trầm trọng , nét mặt nó nhăn nhó và hốt hoảng như đang đau đớn thật sự.
Lũ bạn George phá lên cười nghiêng ngả trước màn diễn xuất khôi hài của nó.
"THÔI CÁI TRÓ HỀ NGU NGỐC NÀY ĐI" , các người nghĩ nó vui và hài hước lắm hả.Dẹp chuyện này lại và để bọn tôi yên. - Cindy giận dữ hét lên.
Lần đầu tiên , Ryuji thấy Cindy nổi giận như vậy.Cô bé đối đầu với đám nam sinh năm 3 để bênh vực cho hắn.Trong thâm tâm , hắn thầm cảm ơn Cindy , cô bé thậm chí còn mạnh mẽ hơn hắn nhiều.
-"ĐỂ BỌN TÔI YÊN" - George nhại lại bằng giọng eo éo như một gã đồng cô - Mày thấy cô ta và 2 thằng nhóc dị hợm này có giống một "bọn" ko , Clark ?
- Clark là một gã cao lêu nghêu , có gương mặt nhợt nhạt và đáng sợ của những kẻ làm việc trong nhà xác lâu năm.Tính nết của gã cũng thô bạo và cục cằn ko kém gì George.Vì thế chúng là một cặp rất hợp rơ.Gã luôn dọa chết khiếp người khác bằng điệu cười khả ố khoe những chiếc răng lởm chởm , ố vàng của mình theo cách mà gã gọi là "Vũ điệu của những nàng tiên răng áo vàng"
-Dù ko muốn nhưng tao cũng phải thừa nhận , cô ta là một thành viên của "Bọn".Thật đáng buồn là tao đã từng nghĩ cô ta chỉ hấp dẫn , chứ ko phải là một kẻ lập dị hấp dẫn. - Clark vờ tỏ ra rầu rĩ như hắn đang thất vọng thật sự.
-Đó là tại mày ko chịu để ý tới vế sau - Một đứa khác lên tiếng.
Cả bọn lại được dịp phá lên cười.
Quay về phía một cô gái đeo kính cận mặt gẫy và có cái mũi rất to ngồi ở phía sau , Clark nhăn nhở cười , khoe ra hàm răng vàng ệch của.
- Giá mà , J của chúng ta có được một nửa cái lập dị hấp dẫn của cô ta , chắc tao sẽ yêu bạn ấy mất. - Hắn nói lớn.
Cô nàng tên J cáu kỉnh quay mặt đi chố khác , hiển nhiên cô chẳng muốn đôi co với bọn Clark.Đúng vậy , đôi co với chúng chỉ chuốc lấy phiền phức và thiệt thòi về mình.
Cindy tức tối , mắt cô bé đã ngấn nước , giống như sắp sửa khóc đến nơi.
- Ôi đừng chế giễu tôi nữa , tôi sẽ khóc đấy - George vẫn tiếp tục bỡn cợt bằng cái giọng the thé bắt chước con gái.
Ryuji cảm thấy rất khó chịu , vì trong lúc này đây , hắn thật vô dụng. Nhưng một kẻ yếu ớt như hắn có thể làm gì để chống lại George , một gã to cao hơn hắn , khỏe hơn hắn và còn biết pháp thuật nữa chứ.Hắn ko làm được như Louis , không mạnh mẽ được như cậu ấy.Khó khăn lắm hắn mới có được một người bạn tốt như Cindy và hiện tại hắn ko có cách gì để chống lại những tên bắt nạt cao lớn kia để bảo vệ cô ấy.Lí do đơn giản , Ryuji yếu hơn chúng.Tình trạng này khiến hắn cảm thấy khó thở , và căng thẳng nữa.
Louis trông thấy bộ dạng của Ryuji đang rất khổ sở , phần nào cũng đoán ra nguyên nhân.Hắn khẽ thở dài , bước lên một bước , chắn trước mặt Ryuj.
- Được rồi , ngừng chuyện này lại đi.Hãy để các bạn tôi yên.Nếu muốn gây chuyện , tôi sẽ tiếp cậu bất cứ lúc nào cậu muốn - Louis lạnh lùng nói.
George và tụi bạn của nó hết sức bất ngờ.Ryuji bất ngờ.Đám học sinh năm nhất tháp cây cũng bất ngờ.Tụi con gái năm nhất hết thảy đều nhìn Louis bằng ánh mắt hâm mộ và khâm phục, giống như cậu ta là một nhân vật anh hùng nào đó đang đứng lên chống lại thế lực tà ác.Nhưng người ngạc nhiên nhất có lẽ là Cindy.Một người chẳng chút quen biết như cậu ta lại đứng ra can thiệp và đối đầu với tụi bắt nạt năm trên để bảo vệ mình và Ryuji.Không biết cậu ta là ai , nhưng dù cậu ấy cũng thật tuyệt.
-Có chuyện gì ở đây vậy - Giọng cô Miranda vang lên.Cô vừa quay lại từ phía bàn giáo viên tháp Lửa.Cô vừa ở đó nói chuyện với một giáo viên khác.Có lẽ vuj ồn ào này đã đến tai cô.
Trông vẻ mặt Cindy giống như sắp khóc đến nơi , cô Miranda quay sang 2 gã George , Clark nghiêm mặt nói :
- Lại là các trò gây chuyện phải ko , George , Clark ?
- Ko đâu thưa cô Miranda , tụi con chỉ vừa mới "Chào hỏi" các em năm nhất thôi mà.Đâu có phải là gây chuyện đâu , phải ko Clark ? - George phân trần với vẻ mặt ngoan đạo nhất mà nó có thể tạo ra.
- Dạ vâng , thưa cô Miranda , việc này chỉ là hiểu lầm thôi ạ.Bọn con chỉ làm quen với các em năm nhất thôi mà. - Clark gãi đầu gãi tai , nhanh nhảu biện minh.
- Trò Cindy , có thật là ko có chuyện gì ko ? Hai thằng nhóc này ko chọc ghẹo gì con chứ ? - Cô Miranda hỏi , mắt vẫn lườm bọn George , Clark - Trông con giống như sắp khóc vậy ?
- Dạ ko có gì đâu thưa cô.Họ ko chọc ghẹo gì con đâu ạ.Là do lúc nãy có vật gì đó bay vào mắt con nên mới ... - Cindy đưa tay quệt ngấn nước trên mi mắt , nói dối.
Cô Miranda trừng mắt nhìn 2 gã năm 3.
- Cũng may là ko có chuyện gì rắc rối , nếu ko , ta sẽ phạt cấm túc các trò.
-Bây giờ ta phải tới phòng hiệu trưởng có việc , các trò cứ tiếp tục với bữa tiệc nhé. - Cô nói tiếp trong khi bước về phía cửa ra vào.
Đợi cô Miranda đi khuất , George trợn mắt nhìn bọn Ryuji gằn từng tiếng :
-Chuyện này chưa xong đâu , chúng ta còn nhiều điều phải nói với nhau đấy.Nhưng ko phải là ở đây và lúc này.Vì tụi mày mà tao phát ngấy với bữa tiệc này rồi.Đi thôi bọn mày.
Nói xong hắn quay người khệ nệ bước về phía hành lang dẫn tới tháp cây.Clark và mấy đứa con trai năm 3 cũng đi theo.Mấy học sinh năm 1 sợ hãi , vội dạt sang 2 bên tránh đường cho chúng đi.
- Thầy Steinburdg nói cậu được chọn vào bất cứ toàn tháp nào cậu thích phải ko ? - Cindy hỏi sau khi nghe Ryuji kể lại về cuộc trò chuyện giữa hắn và giáo sư Steinburdg.Thái độ của cô bé rất vô tư , giống như chưa hề có chuyện rắc rối vừa xảy ra ban nãy , cả việc Ryuji đã tỏ ra hèn yếu thế nào , cô bé dường như cũng chẳng nhớ tới.Và Ryuji cũng thầm mong là cô bé quên luôn cái hình ảnh thảm hại vừa rồi của hắn.
Ryuji giật mình trước câu hỏi bất ngờ của Cindy , hắn vẫn đang mải nghĩ về chuyện vừa xảy ra.
-À .. À .. mình ... mình vẫn chưa chọn được.Thầy hiệu trường có nói , tinh thể Raw trong cơ thể mình có thể thích nghi và biến đổi thành bất cứ thuộc tính nào trong 6 thuộc tính pháp thuật cơ bản , nên mình cần phải suy nghĩ thật kĩ trước khi lựa chọn.Cậu biết đấy , một khi đã biến đổi thì ko thể trở lại dạng Raw như trước nữa.
-Tuyệt quá , quý ngài đa năng.Nếu vậy thì cậu có thể chọn thuộc tính giống mình rồi.Tụi mình có thể học chung ở tháp cây.Mình đã lo rằng mình và cậu khác thuộc tính cơ đấy. - Cindy hồ hởi nói.
- Uh ! Nhưng mình cũng cần phải cân nhắc một chút trước khi lựa chọn - Ryuji đáp.
- Phải rồi , đó là quyền của cậu mà.Cậu có thể chọn bất cứ nơi nào cậu muốn.Dù sao mình cũng đã hứa là sẽ giúp cậu làm quen với mọi thứ mới mẻ ở Shinez mà. - Cindy nói , giọng cô bé có vẻ như hơi thất vọng.
- Ơ ... chuyện ... chuyện này. - Ryuji bối rối. - Ui da - Louis đứng bên cạnh thúc cùi chỏ vào sườn hắn đau điếng.
- Ý cậu ấy là , cậu ấy sẽ vào tháp Cây đấy mà - Louis xen vào - Phải ko Ryuji.Louis vừa nói vừa quay sang Ryuji nở một nụ cười dễ mến.
Nhưng Ryuji như đọc được trong nụ cười ấy thông điệp :"Sau những biểu hiện tồi tệ và đáng buồn của cậu ban nãy , cậu còn muốn bạn ấy thất vọng về cậu đến mức nào nữa.Cậu sẽ biết tay tớ nếu làm thế."
-À ...ừ ... Ý mình là vậy đấy ... Ryuji ấp úng.Hắn liếc Louis , thấy cậu ta vẫn giữ nguyên nụ cười ấy , gương mặt cậu ta thật hiền lành.
-Thật chứ Ryuji ! Vậy thì tốt rồi.Mình rất vui vì tụi mình được học chung - Cindy đã lấy lại vẻ tươi tỉnh thường thấy.
Rồi quay sang Louis , Cindy nói :
- Ah .. Suýt chút nữa mình quên ko cám ơn bạn vì đã giúp mình ban nãy.Mình là Cindy , rất vui được biết bạn.
-Mình là Louis , chuyện vừa nãy bạn ko cần cám ơn đâu.Vì bạn của Ryuji thì cũng là bạn của mình mà. - Louis đáp.
- Bạn ở tháp nào vậy , Louis - Cindy hỏi.
-Mình giống Ryuji , mình cũng có một tinh thể Raw - Louis thản nhiên tiết lộ bí mật của cậu ta.Có lẽ cậu ta nghĩ Cindy là một cô gái đáng tin cậy.
Tưởng Cindy sẽ ngạc nhiên , không ngờ cô tỏ ra rất bình thường giống như cô đã biết điều đó rồi.
- Trước khi hỏi bạn thì mình đã đoán vậy rồi.Mình nhớ , lúc đó bạn là người cuối cùng tham gia nghi thức lựa chọn , sau đó bạn biến mất và rồi xuất hiện trở lại cùng với Ryuji. - Cindy kể lại.
Đến lượt Ryuji và Louis cảm thấy bất ngờ , ko hẹn , cả 2 cùng quay sang nhìn Cindy.
- Ơ này ... Ko phải là mình theo dõi bạn đâu nhé.Lúc đó có một gã ngồi gần mình cứ lảm nhảm hoài làm mình phát mệt nên .... - Cindy xua tay phân bua , gương mặt cô bé hơi ửng hồng , cử chỉ cực kì dễ thương khiến Ryuji thấy tim mình đập thình thịch.
-Nên ... bạn hướng sự chú ý của mình tới nghi thức lựa chọn để đỡ phải để tâm tới những gì gã ngốc kia huyên thuyên chứ gì.
Cindy hơi cúi mặt xuống , ngón cái và ngón trỏ 2 bàn tay chụm lại kết thành một hình kì lạ gì đấy , như cách mà cô thường làm mỗi khi xấu hổ hay cảm thấy lúng túng.Cindy thú nhận :
- Mình có một tật xấu là khi tập trung vào một thứ gì đó thì sẽ chẳng còn để ý gì tới xung quanh nữa.Nên dù thế giới có sụp đổ quanh mình chắc mình cũng chẳng biết.
- Mình thì lại thấy đó đâu phải là tật xấu .Chỉ là một thói quen ko tốt thôi - Louis trêu.
Louis và Cindy nói chuyện với nhau rất hợp , nên vô tình , Ryuji đã bị bỏ quên.
"Dù sao thì mình cũng ko thể so sánh được với Louis .Cậu ấy đẹp trai , cá tính , nói chuyện hấp dẫn , tốt bụng và mạnh mẽ , trong khi mình là một thằng nhóc chẳng ra gì , hoàn toàn trái ngược với cậu ấy..Mình nghĩ , họ là một cặp hợp nhau." - Hắn tự nhủ.
Tuy cảm thấy tự ti vì thua kém Louis quá nhiều , nhưng hắn tự hào vì có một người bạn như cậu ta.Và cả Cindy nữa , họ là những người bạn tốt thật sự.
Bỏ mặc Louis và Cindy trò chuyện với nhau.Ryuji ra khỏi đại sảnh , hắn đi lang thang dọc dãy hành lang dài và buồn tẻ.Hắn cứ đi mà chẳng quan tâm mình sẽ đi tới đâu.
-Cậu nói sau Frankie.Cậu có chắc đó đúng là Louis Sazanami ko? - Giọng giáo sư Steinburdg vang lên.
Ryuji giật mình.Thì ra trong lúc ngẩn ngơ suy nghĩ , hắn vô tình đã quay lại phòng hiệu trưởng.
"Chuyện gì vậy , sao thầy ấy lại nhắc đến Louis"
Ryuji lại gần cửa phòng , cố gắng nghe xem giáo sư đang nói về việc gì , dù biết nghe trộm người khác nói chuyện là một việc ko nên làm.Nhưng vì việc này có liên quan tới Louis nên hắn rất tò mò.Ryuji lúc này , trông thật giống với một kẻ rình mò lén lút.
- Tôi ko thể nhầm được , lúc đó , chỉ còn mình thằng nhóc đó với nghi thức của sự lựa chọn.Hẳn giáo sư đã rõ , nó và Ryuji Sander có lai lịch giống nhau với tinh thể Raw nguyên thủy.Nhưng điều lạ lùng nhất đó là vấn đề tôi vừa trình bày với giáo sư.Tôi cảm nhận được bên trong nó sự tồn tại của một dạng thực thể khác nữa , một thứ gì đó giống như một linh hồn thứ 2 ở bên trong thằng nhóc Louis đó. - Quả cầu Frankie nói.
- Chuyện này ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn rồi , Thầy Jeremy , cô Miranda , chúng ta cần làm rõ chuyện này để tránh xảy ra những rắc rối khó lường.Tốt nhất hãy tìm hiểu một cách bí mật và ko được để Louis biết. - Giáo sư Steinburdg yêu cầu.
Ryuji tình cờ nghe lỏm được một cuộc hội đàm quan trọng.Hắn nhẹ nhàng lui ra xa cánh cửa phòng hiệu trưởng và biến mất trước khi nó mở ra.Hắn vội vã quay trở lại đại sảnh trung tâm.
"Phải báo cho Louis biết điều này , các giáo viên sẽ theo dõi cậu ấy" - Ryuji thầm nghĩ.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
111 chương
12 chương
470 chương
8 chương
197 chương