Arkadian - the adventure

Chương 19 : Gia tộc silverstone

Sylvia bắt đầu kể bằng giọng đều đều , chậm rãi. Chắc cậu đã nghe những lời đồn đại về gia đình tôi , những người của dòng họ Silverstone.Tất cả những điều họ nói về gia tộc Silverstone , tôi không hề phủ nhận , đó đều là sự thật. Silverstone là một gia tộc cổ xưa.Từ khi xuất hiện thế giới Maer , trải qua hàng trăm năm tồn tại , gia tộc Silverstone là những người tôn thờ trường phái hắc ám , không giống những gia tộc lâu đời khác , chúng tôi chọn cho mình hướng đi riêng , đó là việc trở thành những Assassin , những kẻ ám sát , một Expert Magic Job bị coi là tàn bạo và xấu xa.Có điều , vào thuở sơ khai khi gia tộc mới hình thành , chúng tôi không hề chọn nghệ thuật hắc ám như phương thức sống của mình. Nhưng không phải vì thế mà chúng tôi đánh mất đi lòng tự trọng và niềm kiêu hãnh của gia tộc , công việc của một Assassin là ám sát , nhiều người trong cộng đồng Maer coi đó là E-M.J nhơ bẩn và độc ác , nhưng chúng tôi thì khác , trở thành một Assassin xuất chúng là niềm vinh dự của mỗi thành viên gia tộc Silverstone. Dreadmoon , trưởng tộc đầu tiên của Silverstone , người đã chọn con đường đi cho gia tộc luôn coi công việc ám sát là điều thiêng liêng mà cả gia tộc chúng tôi phải tôn kính. Ông là Assassin xuất chúng nhất trong lịch sử dòng họ , ông không bao giờ sát hại người vô tội, tất cả những kẻ bị ám sát bởi ông đều là những kẻ xấu xa , những tên tội phạm và những kẻ bị quên lãng.Giống như lực lượng an ninh ngầm của thế giới Maer , gia tộc chúng tôi làm công việc quét sạch những tên cặn bã , những thứ rác rưởi của xã hội Maer một cách thầm lặng.Không ai biết điều đó.Chúng tôi giống như các Holy Knight của bóng tối tồn tại trong thế giới ngầm của tội ác.Chỉ là , khi Dark Emperor Đệ I – thủ lĩnh đầu tiên của “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” xuất hiện , hắn không thể để chúng tôi tiếp tục công việc của mình bởi điều đó sẽ làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới quyền lực của hắn, song hắn cũng không thể làm gì được chúng tôi.Thời điểm đó là thời kỳ hoàng kim của gia tộc Silverstone , trưởng tộc Dreadmoon là một Assassin hùng mạnh tới mức không có một ai trong Maer – World có thể là đối thủ của ông trong những cuộc đấu pháp thuật. Dark Emperor I chủ động tới gặp Dreadmoon với mong muốn ký một hòa ước giữa gia tộc Silverstone và “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” mà trong đó các Assassin của nhà Silverstone sẽ không ám sát những thần dân trong vương quốc của hắn , ngược lại hắn sẽ đảm bảo “những kẻ bị quên lãng” sẽ không gây tội ác hay có bất cứ hành động gây chiến nào làm ảnh hưởng đến “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ”.Vì điều này sẽ mang đến hòa bình cho thế giới Maer , nên tộc trưởng Dreadmoon đã đồng ý ký vào bản giao ước. Nhưng Dark Emperor là một kẻ xảo quyệt và đầy mưu mô.Không bao giờ có chuyện hắn chịu từ bỏ tham vọng xâm chiếm hoàn toàn “Cộng đồng pháp thuật được lưu trữ”.Một mặt hắn ngọt nhạt với tộc trưởng Dreadmoon , mặt khác hắn không ngừng cho người lôi kéo , mua chuộc những thành viên trẻ tuổi của gia tộc bằng những lời hứa hẹn sẽ đem tới cho họ sự giàu sang , quyền lực và địa vị và sức mạnh.Lòng tham làm tối mắt , không ít người đã vì những điều đó mà lún sâu vào nghệ thuật hắc ám , nhúng tay vào những bản hợp đồng máu – giết hại những Maer vô tội.Không dừng lại ở đó , Dark Emperor tạo ra những lời đồn thổi hèn hạ và sai lệch nhằm hạ thấp danh dự của nhà Silverstone.Và hắn đã thành công , gia tộc Silverstone bắt đầu bị cả cộng đồng Maer căm ghét , khinh rẻ , ngày càng có nhiều vụ sát hại người vô tội được thực hiện bởi chính tay những người nhà Silverstone , gia huy bằng máu để lại ngay cạnh xác nạn nhân là bằng chứng không thể chối cãi. Cả gia tộc Silverstone điêu đứng.Thế giới Maer coi họ như kẻ thù nguy hiểm cần phải bị tiêu diệt , nhiều thành viên của gia tộc bị bắt giữ và cầm tù trong Dungeon.Không thể làm ngơ trước sự suy tàn của gia tộc , tộc trưởng Dreadmoon , vì bảo vệ danh dự của cả dòng họ đã nhận hết trách nhiệm về mình.Ông bị Tòa án pháp thuật tối cao tuyên án tử hình.Tuy nhiên , vì những đóng góp rất lớn của ông đối với Maer-World nên Hội đồng pháp thuật tối cao đã ban cho ông một đặc ân , đó là một khi gia tộc Silverstone còn tồn tại thì họ vẫn được chấp nhận như những công dân của “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ”. Sau sự việc đó , dòng họ Silverstone rút lui vào bóng tối , những người đứng đầu hội đồng gia tộc – những kẻ đã bắt đầu chìm đắm trong nghệ thuật hắc ám - đổ mọi tội lỗi cho Dreadmoon , buộc tội ông đã vì những kẻ yếu đuối , đáng khinh trong “Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ” mà đánh mất quyền lực và địa vị của cả dòng họ.Chúng quyết định sẽ gia nhập “Vương quốc của những kẻ bị quên lãng” , hoàn toàn đi theo con đường bóng tối.Trở thành những kẻ ám sát tanh máu.Kể từ đó , dòng họ Silverstone đã lựa chọn nghệ thuật hắc ám như một logic tất yếu trong lịch sử gia tộc.Với sự hỗ trợ của Dark Emperor , cùng những hiểu biết sâu sắc về nghệ thuật hắc ám , Kaln - tộc trưởng kế tiếp đã tiến hành những cuộc trả thù tàn khốc và man rợ đối với những người được xem là kẻ thù của dòng họ , những người có dính líu tới những vụ bắt bớ và giam giữ người nhà Silverstone.Những tội ác khủng khiếp hắn gây ra làm cho cả cộng đồng Maer khiếp sợ. Farrowherland – The Death Prophet , nhà tiên tri của tử thần , đã nguyền rủa Kaln và cả dòng họ Silverstone rằng “Hỡi những kẻ sát nhân máu lạnh , những linh hồn nhơ nhuốc nhuốm đỏ máu người vô tội , vì tội ác các người đã gây ra , địa ngục sẽ luôn chào đón các người , những oan hồn sẽ đeo bám các người suốt cuộc đời.Sẽ không có một ai giúp đỡ các người , các người sẽ sống trong cô độc và chết trong cô độc.Thần chết sẽ mang các người đi trong sự đau đớn và dằn vặt tột cùng , cầu cho những tai họa khủng khiếp sẽ đến với kẻ liều mạng nào coi các người là bạn.” Trải qua nhiều thời kỳ , gia tộc Silverstone có lúc hùng mạnh , có lúc suy tàn , có lúc công khai ra mặt trong những hợp đồng ám sát đẫm máu , có lúc núp trong bóng tối hành động một cách bí mật , không để lại dấu vết.Vì lời nguyền độc địa đó , gia tộc chúng tôi gần như bị cô lập , ngay cả những kẻ bị quên lãng cũng lảng tránh chúng tôi như tránh một thứ dịch bệnh nguy hiểm.Không một trường pháp thuật nào tiếp nhận những đứa trẻ mang họ Silverstone.Những đứa trẻ lớn lên trong sự cô độc , sự thiếu quan tâm của gia đình , trải qua những đợt huấn luyện tàn khốc và đáng sợ , ngoài ám sát và nghệ thuật hắc ám , chúng không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài , trong tâm trí của những đứa trẻ nhà Silverstone , ngoài máu và giết chóc ra , chúng chẳng biết tới điều gì tốt đẹp , thậm chí chúng cũng không còn cảm xúc , chúng thật sự là những cỗ máy giết người máu lạnh.Đó là bi kịch của dòng họ Silverstone. Song , một sự thay đổi cách đây 200 năm đã giúp cho tương lai của dòng họ trở nên tươi sáng hơn.Philip Albert Silverstone thông thái - người đứng đầu hội đồng gia tộc bấy giờ đã có một quyết định quan trọng làm thay đổi mọi thứ.Ông đã có một cuộc thương lượng với Hội đồng pháp thuật tối cao và đạt được thỏa thuận rằng các trường học sẽ tiếp nhận những đứa trẻ mang họ Silverstone như những học sinh bình thường khác.Đổi lại gia tộc Silverstone sẽ tạm thời rút lui vào bóng tối , không tiến hành bất cứ hoạt động ám sát nào một khi ông còn sống. Quyết định đó của Philip khiến cho nội bộ gia tộc chúng tôi chia rẽ thành 2 phe.Một phe ủng hộ Philip bởi họ cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống chỉ biết tới máu tanh và ám sát , cô độc và nhiều bất trắc , họ mong muốn những đứa trẻ nhà Silverstone được tới trường như bao đứa trẻ khác trong thế giới Maer , để phát triển toàn diện , được biết những điều tuyệt diệu của cuộc sống , chứ không phải biến chúng thành những cỗ máy giết người vô cảm.Phe còn lại thì kịch liệt phản đối , họ cảm thấy quyết định của Philip là phản lại truyền thống lâu đời của gia tộc , trong lòng họ tràn đầy sự căm hận với cộng đồng những kẻ đã nguyền rủa , ruồng bỏ và khinh rẻ họ , họ cho rằng những người đó là nguyên nhân khiến họ phải chịu đựng cuộc sống hiện tại.Sự xung đột diễn ra gay gắt , Philip Albert Silverstone đã dùng chính mạng sống của mình để thuyết phục phe chống đối , cuối cùng , một thỏa thuận đã được xác lập.Những gia đình thuộc gia tộc Silverstone , việc huấn luyện những đứa trẻ trở thành sát thủ vẫn sẽ tiến hành vì đó là gia quy của gia tộc mà Kaln đã lập ra , nhưng ở mỗi thế hệ luôn sẽ có ít nhất một người không phải tuân theo thứ gia quy tàn nhẫn và nghiêm khắc ấy. Gia đình tôi có 2 chị em , Katherine và tôi.Chị Kate hơn tôi 5 tuổi , Bản thân chị Kate vốn là một cô gái nhút nhát và hiền lành , khi chưa đi theo con đường bóng tối , chị ấy thậm chí còn chẳng bao giờ làm tổn thương tới một con kiến.Và điều đó khiến ai cũng nghĩ , chị ấy sẽ có một tương lai tràn đầy ánh sáng và hy vọng , tuổi thơ của chị trải qua êm đềm và không phải chịu sự khắt khe của gia quy nhà Silverstone , chị được tới trường như những đứa trẻ bình thường khác , có lẽ đó sẽ là một cuộc sống hạnh phúc , nếu như … Sylvia bỗng dừng lại , tiếng nấc nghẹn ngào khe khẽ phát ra giống như mạch nguồn cảm xúc trong cô với nỗi niềm xót xa , tiếc nuối đột ngột dâng trào không thể kìm nén. Ryuji nhìn Sylvia không nói , hắn có cảm giác , cô gái trước mặt mình không phải là một Sylvia lạnh lùng , cao ngạo mà hắn biết , chỉ là , cuộc sống cô độc , bị người khác xa lánh , căm ghét mà Sylvia từng trải qua khiến cho mọi cảm xúc trong cô bị vùi lấp.Giờ đây , khi có thể giãi bày và chia sẻ với một người thật sự cảm thông và hiểu mình , Sylvia cũng có những khoảnh khắc yếu mềm như bao cô gái khác. “Nếu như …” - Sau một phút để cảm xúc lấn át , Sylvia đã lấy lại vẻ bình thường , cô tiếp tục kể. Nếu như … TÔI KHÔNG CÓ MẶT TRÊN CÕI ĐỜI NÀY. – Sylvia nhấn mạnh từng từ với âm điệu khô khốc ,giống như tự căm hận chính bản thân mình, nét mặt cô trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết. Tiếp theo đó là một khoảng lặng dài , gương mặt Sylvia trơ cứng và lạnh lẽo như đá , chỉ là trên đôi mắt đẹp ấy lấp lánh những giọt lệ đau thương , có lẽ chính cô cũng không biết mình đang rơi lệ , hoặc có thể đó chỉ là sự bùng nổ nhất thời của cảm xúc bị kìm nén. Từ nhỏ tôi đã là một đứa con gái có tính cách ngỗ ngược và ích kỷ , được cưng chiều như một cô công chúa nhỏ , không một ai làm trái ý muốn của tôi.Chị Kate luôn là người yêu thương và chiều chuộng tôi nhất ,bênh vực tôi khi tôi phạm lỗi , khi tôi làm sai điều gì chị đều đứng ra nhận lỗi về mình.Tình cảm của chúng tôi rất tốt đẹp.Lời nguyền không ảnh hưởng đối với những người cùng trong gia tộc nên chúng tôi rất yêu thương nhau.Với tính cách và tuổi thơ như vậy , gần như chắc chắn tôi sẽ là người được chọn để kế thừa truyền thống của dòng họ , trở thành một Assassin tôn thờ trường phái hắc ám.Bất cứ đứa trẻ nào nhà Silverstone , theo gia quy , năm lên 10 tuổi là lúc chúng bước vào con đường bóng tối bằng việc thực hiện “nghi thức Tắm Máu” – tự tay chúng sẽ phải giết chết nạn nhân đầu tiên của mình.Chị Kate là người không phải tuân thủ gia quy vì thế cái dấu mốc 10 tuổi của chị trôi qua yên bình. Năm tôi 10 tuổi , đó là lúc tôi phải thực hiện nghi thức Tắm Máu.Nạn nhân đầu tiên của tôi là một người đàn ông trung niên bị trói chặt trên cây thập tự giá trong một gian phòng ẩm chật chội , ẩm thấp và nồng nặc mùi tanh của máu , đứng xung quanh là những thành viên khác của gia tộc.Tất cả đều đeo mặt nạ tử thần và mặc áo choàng màu đen.Bên dưới nền nhà , rực rỡ gia huy màu máu của dòng họ được chạm trổ sống động và tinh xảo giống như một quái vật khát máu đang nhe nanh vuốt. Có lẽ bình thường , một đứa con gái nhỏ và yếu ớt như tôi không thể làm tổn thương , thậm chí không thể chạm vào một sợi tóc của người đàn ông đó vì ông ta cũng là một Maer có sức mạnh.Chỉ là lúc đó , ông ta đã bị trói chặt , bị trọng thương và phần nào mất đi ý thức bởi những cuộc tra tấn khủng khiếp của những người nhà Silverstone. Một người cao lớn bước lại gần tôi , có vẻ như là tộc trưởng bởi lúc đó ông ta đeo mặt nạ kín mít , tôi chỉ đoán được điều đó qua thái độ tôn kính của những người khác dành cho ông. Ông ta thì thầm vào tai tôi , nói rằng người đàn ông bị trói trước mặt tôi là kẻ thù của cả dòng họ , một tên Holy Knight hèn hạ , đáng khinh bỉ và bảo tôi hãy tới và cắm ngập thanh cổ kiếm Blood Thirst – bảo vật gia truyền của dòng họ dùng trong Nghi thức Tắm máu - vào trái tim hắn. Cảm giác lúc ấy , có lẽ suốt cuộc đời này tôi cũng không thể nào quên được. Tôi bước lại gần người đàn ông xấu số ấy , trước đây ông ấy là một Holy Knight đầy kiêu hãnh , chỉ là trong giờ phút ấy , trông ông thật thảm hại , gương mặt méo xệch đi vì sự đau đớn thể xác dày vò , ông nhìn tôi bằng ánh mắt đờ đẫn , song tuyệt nhiên ông không hề mở miệng cầu xin tha chết. Khoảng cách giữa tôi với người đàn ông đó chỉ là vài bước chân , nhưng với tôi nó như cả một quãng đường dài khó vượt qua , đôi chân tôi như bị hóa đá , thu hết sự bình tĩnh và can đảm tôi mới dám bước từng bước run rẩy về phía ông. Chỉ là khi tôi giơ cao thanh kiếm trong tay , thì người đàn ông đó , dường như ở giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết , ý muốn sinh tồn như ngọn lửa từ đống tro tàn bỗng chốc bừng lên mạnh mẽ , ánh sáng của hy vọng sống dường như vẫn chưa tắt hẳn – ông gào lên , thanh âm thê thiết và bi thảm. “Ta cầu xin cháu , đừng làm cái việc mà họ bắt cháu phải làm , cô công chúa bé bỏng , hãy giữ lại mạng sống cho ta , đừng để máu ta nhuốm bẩn linh hồn thánh thiện của cháu.” Người đàn ông đáng thương ấy tên là Dante Cleric – một trong 10 thủ lĩnh của lực lượng Holy Knight , một người có danh vọng và uy tín rất lớn trong cộng đồng Maer , danh dự không cho phép ông quỳ xuống cầu xin người khác bao giờ , một Holy Knight thậm chí có thể chết vì danh dự của mình , nhưng lúc đó , ông ấy đã quỳ xuống trước mặt tôi , cầu xin tôi tha mạng cho ông , chịu đựng sự nhục nhã mà một Imperial Holy Knight kiêu hãnh không bao giờ có thể chấp nhận.Sau này tôi mới hiểu hết ý nghĩa hành động của ông ấy lúc đó.Ông ấy đã thức tỉnh và cứu rỗi linh hồn tôi. Tay tôi run rẩy , đúng hơn là cả người tôi run lên bần bật vì hoảng loạn , thanh Blood Thirst trong tay rơi xuống đất.Tộc trưởng Samuel đến bên cạnh tôi ép tôi nhặt thanh kiếm lên , và ra lệnh cho tôi phải giết Dante ngay lập tức , quá sợ hãi , tôi bật khóc nức nở , tộc trưởng Samuel không thèm để ý tới tôi , ông đẩy tôi một cái rất mạnh khiến tôi ngã lăn ra đất , ông ta dùng những lời lẽ tệ hại để mắng nhiếc tôi , rằng tôi sẽ bị coi là kẻ thù của gia tộc nếu như không giết Dante.Tôi nằm trên sàn đất , hai tay ôm đầu , co rúm người lại vì quá hoảng sợ , nhưng điều đó chỉ làm Samuel thêm giận dữ , ông ta quyết ép tôi phải giết Dante.Chỉ là khi Samuel hung hãn tiến lại gần tôi thì một người khác trong gia tộc đột ngột xuất hiện chắn trước mặt ông ta.Người ấy cũng khoác áo choàng đen , nhưng mặt nạ thì đã tháo bỏ , tôi nhận ra đó là chị Kate.Từ nhỏ chị luôn là người bênh vực tôi mỗi khi tôi phạm lỗi , và thời điểm đó cũng vậy , chị ở bên cạnh để bảo vệ tôi. Không thèm để ý tới cơn thịnh nộ của Samuel Silverstone, chị Kate nhặt thanh “Khát máu” lên , nét mặt lạnh băng nhìn thẳng vào Samuel. “Trưởng tộc Samuel , nếu theo gia quy thì một trong 2 chị em tôi sẽ phải tuân theo đúng không ? Vậy hãy để tôi là người đó đi.Đừng làm tổn thương đến Sylvia.Nếu ông chạm tới một sợi tóc của nó , tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông.” – Chị Kate đã nói như thế , như một lời khẳng định cho con đường mình sẽ chọn.Chị từ bỏ cuộc sống yên bình , tràn ngập ánh sáng để dấn thân vào bóng tối hắc ám …chị làm điều đó … chỉ vì tôi … Samuel nói điều gì đó với Kate mà tôi không nghe rõ , sau đó , hắn lui sang một bên để Kate tiến về phía Dante.Ánh mắt Kate và Dante chạm nhau trong khoảnh khắc , và tôi đã thấy ông ấy cười , một nụ cười đầy chua chát.Kate quay lại nhìn tôi , đó cũng là lần cuối cùng tôi thấy chị ấy cười với tôi , một nụ cười hiền dịu và ngập tràn tình yêu thương của một người chị dành cho em gái. Không chút run rẩy hay chần chừ , Katherine lạnh lùng cắm ngập lưỡi kiếm vào trái tim Dante , hoàn toàn vô cảm , không một chút xót thương , như quỷ dữ đã lấy đi nhân tính , hành động và vẻ mặt của Kate lúc ấy khiến tất cả những người chứng kiến đều lạnh người cho dù họ cũng là những sát thủ giết người không ghê tay.Những chuyện tiếp theo ở phòng Tắm máu tôi không được biết bởi ngay lúc ấy , mẹ tôi đã đưa tôi tránh xa cái chốn ghê tởm ấy. Sau ngày hôm đó , tôi vẫn nhớ như in cái cảnh chị Kate cầm thanh Blood Thirst đâm xuyên ngực kẻ bị đem ra hiến tế , máu tóe ra ướt đẫm người Kate , một phần bị hút vào thanh Blood Thirst , giữa gian phòng chật chội , nồng nặc mùi máu tanh , ánh nến đỏ ma quái nhảy nhót phản chiếu trên gương mặt chị khiến Kate trông như ác thần khát máu và hung tợn.Tôi bắt đầu cảm thấy sợ Kate và tôi càng ghét chị hơn khi một tuần sau đó gặp lại Kate , chị gần như đã trở thành một người hoàn toàn khác.Lạnh lùng , vô cảm như một bức tượng đồng , dường như chị không còn yêu thương , cưng chiều tôi như trước nữa.Chị bắt đầu đắm chìm vào nghệ thuật hắc ám và tỏ ra cực kỳ thông minh trong việc tiếp thu những tri thức tàn ác của trường phái pháp thuật này.Và số nạn nhân của Kate cứ tăng dần tỷ lệ thuận với vốn hiểu biết về nghệ thuật hắc ám của chị. Càng lúc tôi càng ít gặp Kate , cho tới một ngày kia chị rời khỏi nhà và trở thành một Shadow Prietess – kẻ nô bộc trung thành và tận tụy của Dark Emperor.Từ đó , tôi không còn nghe bất cứ tin tức gì về chị nữa và tôi cũng chẳng thèm quan tâm.Cho tới một hôm , vào căn phòng bỏ không của Kate , tôi tình cờ phát hiện ra chiếc khăn tay này cùng với một lá thư ngắn để trong ngăn bàn khóa kín.Bức thư đó chỉ có vài dòng , chị đã viết nó vào ngay cái đêm diễn ra nghi thức Tắm máu. “Syl bé bỏng của chị , sau ngày hôm nay , có lẽ chị sẽ trở thành một người hoàn toàn khác , có thể em sẽ ghét chị , thậm chí là sợ chị và cảm thấy thất vọng khi có một người chị như thế.Nhưng chị muốn em biết một điều rằng , dù có chuyện gì xảy ra đi nữa , dù chị có trở thành người thế nào đi nữa , dù chị có bị bóng tối nhấn chìm và linh hồn có vấy máu thì tình yêu thương của chị dành cho em vẫn không thay đổi.Chị sẽ luôn ở bên em , bảo vệ cho em.Đó là điều chắc chắn.Chị em ta , sẽ phải có một người dấn thân vào bóng đêm và hãy để người đó là chị.Đừng cảm thấy có lỗi và tự trách mình vì điều đó bởi chị đã chọn con đường này và chị không hối hận, cuộc sống yên bình chị đã nếm trải dủ rồi.Mong muốn lớn nhất của chị là được thấy em trưởng thành , được hạnh phúc và thoát ra khỏi vết xe đổ của gia tộc.Hãy mạnh mẽ lên , đón lấy ánh sáng và những điều tuyệt vời của cuộc sống , dù ở trong bóng tối mịt mù , chị vẫn sẽ luôn mỉm cười dõi theo bước em đi.Hãy tin vào điều đó.” Chị của em Katherine Đọc xong bức thư của Kate , tôi vô cùng hối hận , tôi không hề biết chị đã hi sinh cho tôi nhiều đến như thế.Tôi đã khóc rất nhiều , và căm hận rất nhiều.Căm hận cái gia tộc này , căm hận những kẻ đã chia rẽ chị em tôi , đẩy chúng tôi vào hai con đường trái ngược nhau.Tôi nguyền rủa cái thứ gọi là nghệ thuật hắc ám đã cướp đi chị Kate của tôi.Tôi căm ghét chính bản thân mình và tự đổ lỗi cho mình , vì tôi mà chị Kate chìm sâu vào bóng tối. Và từ đó trở đi , tôi thề sẽ không bao giờ dính líu tới nghệ thuật hắc ám , sẽ đường hoàng sống một cuộc sống tốt đẹp , hạnh phúc ngoài ánh sáng thời đại , đúng như niềm mong mỏi của Kate , để sự hi sinh lớn lao của chị không bị uổng phí. Sylvia ngừng kể , cô trầm ngâm giây lát rồi tiếp , có chút gì đó chua xót trong từng lời nói của cô. - Chỉ có điều , như cậu thấy đấy , dường như đã là định mệnh rồi , lời nguyền cổ xưa cùng với danh tiếng vấy máu của dòng họ khiến cho tôi không có nổi một người bạn , khiến cho mọi người căm ghét , xa lánh và khinh thường tôi.Tôi là đứa con gái cô độc , không một ai thông cảm và hiểu tôi , tôi giống như một viên đá nhỏ , lẻ loi và trơ trọi giữa cộng đồng Maer này. Ryuji nhìn Sylvia không chớp mắt , không hiểu sao , hắn thấy buồn.Có thể vì hắn cũng từng trải qua một cuộc sống như thế.Sylvia thật đáng thương. - Nhưng … nhưng mà Sylvia này … mình … - Ryuji ngập ngừng , hắn chưa biết có nên nói ra điều hắn đang nghĩ hay không.Ryuji định nói là còn có hắn là người có thể hiểu và cảm thông với Sylvia. Chỉ là , một lần nữa , Sylvia lại đoán trúng điều hắn đang định nói ra. - Ừ , tôi biết.Nếu không thì tôi đâu có kể cho cậu nghe chuyện về bản thân tôi. – Sylvia đáp. - Được rồi , chuyện này dừng lại ở đây thôi nhé.Tôi không muốn nói tiếp về nó nữa.Cũng không còn chuyện gì nữa , ta về thôi. – Sylvia nói tiếp. - Ừ , mình về thôi. – Ryuji đáp , hắn đứng dậy vươn vai một cái cho đỡ mỏi , nhìn lên trời , giờ hắn mới để ý trời đã về chiều và nắng đã nhạt đi.Một luồng gió mát khẽ phả vào mặt khiến hắn thấy tỉnh táo và dễ chịu hơn. Quay lại , đã thấy Sylvia đi trước một quãng , hắn gọi với theo. - Sylvia , chờ mình về cùng với … Sylvia đáp trong khi cô vẫn tiếp tục bước đi không hề quay đầu lại. - Tôi không chờ đâu , tôi muốn đi một mình. Ryuji tiu nghỉu , có lúc hắn cảm thấy đã tiến rất gần Sylvia , nhưng bây giờ hình như khoảng cách giữa hắn và cô đã trở lại như trước. Có điều , trái với suy nghĩ của hắn , Sylvia có một cử chỉ khiến cho Ryuji rất vui mừng. Sylvia chợt dừng lại , cô quay lại nhìn hắn mỉm cười và nói. - Ryuji Sander , cám ơn cậu vì đã lắng nghe câu chuyện của một đứa con gái xấu xa nhà Silverstone.Cậu thật sự là một người bạn tốt. Vẻ mặt của Sylvia lúc đó vô cùng dễ thương , Ryuji cảm thấy rộn ràng trong lòng , cảm giác không giống như khi hắn thấy Cindy cười.Thật lạ lùng.Sylvia đi khuất rồi mà Ryuji vẫn chưa hết hồi hộp , hắn vẫn đứng lại đó thêm một lát nữa. Rồi hắn thấy rằng mình có đứng lại để nhấm nháp cái cảm xúc êm dịu ấy thêm một lúc nữa cũng chẳng để làm gì , hắn quyết định sẽ trở về phòng ngủ một giấc cho đã , Ryuji sải bước nhanh đi về hướng Sylvia vừa đi khuất.Chỉ là vừa đi được vài bước hắn bỗng giật thót mình vì một tiếng động khủng khiếp vang lên phía sau. “RẦMMMM…” Một cành cây vĩ đại vừa rơi xuống đúng cái vị trí mà hắn vừa đứng cách đây vài giây.Ryuji vô cùng kinh hãi , nếu vừa rồi , hắn chần chừ dừng lại thêm một chút nữa thôi thì giờ chắc hắn đã bị cành cây to bự ấy cán dẹp lép rồi.Cảm thấy nơi này không an toàn chút nào , Ryuji vội vàng nhanh chóng rời đi , trong lòng thấy không an tâm cộng thêm một chút nghi hoặc , sự việc vừa rồi chỉ là tình cờ hay phải chăng lời nguyền của dòng họ Silverstone bắt đầu tác động tới hắn.