-Á! Cậu chủ. Lũ bò sát bao vây hết căn phòng này rồi- bà Lý thốt lên. Theo phản xạ, Long bật dậy và lao nhanh đến cửa sau. Bất chợt, đống hương quanh ng Phương vụt tắt và hóa thành tro. Đống bùa cũng bùng cháy. -Chết tiệt. Ko biết nhóm của anh Vũ sao rồi nữa. Thế này thì chắc ko cầm cự đc lâu đâu- Long vò đầu bứt tóc nguyền rủa. Biển nổi sóng. Nắng tắt hẳn. Bao trùm lên mọi vật là 1 màu tối đen đến rợn ng. Sóng biển nổi ầm ầm, gió mạnh hơn. -Hai ơi. Nhanh lên. Thoại Anh và Phương. Nhanh lên- Nhi đang im lặng bỗng dưng bật khóc nức nở. Cô bé ko để tâm đến tình hình hiện tại của mình nữa, mọi suy nghĩ của cô đang hướng về 2 ng bạn của mình kìa. Nhi cảm nhận đc cái gì đó ghê rợn lắm. Tim cô bé như bị cái gì đó đè nặng lên. Khó thở qúa! Cả ng Nhi run lên 1 cách vô thức. 1 làn sương mờ bao phủ lấy đôi mắt màu cafe của cô bé. -Đc rồi, Nhi bình tĩnh đi em. Giờ em ở đây nhé- Vũ trấn an Nhi rồi ra hiệu cho Kỳ và Phong đặt cô bé xuống đất. 3 nam nhân lục đục lôi từ trong túi ra mấy qủa mìn do Lâm tự chế. Lũ bò sát, côn trùng bắt đầu bò lên miệng hố. Cả 3 cùng nhau tìm chỗ có mỏm đá cao để chuẩn bị ném vào ngôi đền. ------------- Lũ bò sát bao quanh ngôi nhà ngày càng đông. Phương bắt đầu khó hô hấp. Thế rồi, tất cả chợt sững ng. -Á! Khó thở qúa!