Phương đc Thảo và Thoại Anh dìu vào nghỉ trơg khách sạn. Như đi ra phía bờ biển chắp tay cầu nguyện cho Nhi. Bất chợt, Kỳ lao vào Phong như con hổ đói xổng chuồng nhìn thấy con mồi ngon. Từng cú đấm uy mãnh của Kỳ cứ liên tiếp giánh vào Phong. Cậu gầm lên: -Thằng khốn, mày đã làm gì em gái tao? Em gái tao đâu hả? Trả Nhi lại nhanh- vừa đấm, cậu vừa chửi rủa Phong. Bao nhiêu nỗi bực tức Kỳ đều trút hế xuống đầu cậu nhóc. Phong mỉm cười chua chát. Đúng rồi! Cậu đáng bị thế này. Tất cả là tại cậu mà. Cậu có chết hàng vạn lần cũng ko đủ để đền lại Nhi. -Kỳ, anh thôi đi nào. Đừng đánh nữa- Như cùng Lâm và Long nhảy vào can nhưng ko đc. Đâu ai cản đc 1 con hổ đói cơ chư. Ng mà Kỳ tôn sùng và nghe lời ngất chính là Nhi. Bây giờ cô bé ko còn thì cũng ko thể trách đc Kỳ. Vũ vẫn ngồi qùy lặng lẽ ở bờ biển. Can làm gì khi ko đc. Cậu hiểu Kỳ qúa mà. Nỗi đau như đang cào xé tâm hồn, rút hết sinh lực của tất cả. Trông ai cũng thật mệt mỏi. - - - - - -Sao cơ? Cháu gái ta?- ông nội Nhi sửng sốt khi nghe Vũ kể lại. 1 cuộc họp gấp đang diễn ra tại Bạch gia với chủ đề chính là Nhi. -Con gái. Con thử huy động tất cả các thám tử đi dò la tin tức xem nào- ông ngoại Nhi cất giọng rầu rầu nói. Mọi ng đều đc phân công nhiệm vụ. Ng thì phong tỏa tin tức, ng thì đi tìm Nhi, ng thì đc giao điều tra xem sự cố của con tàu là vô tình hay ai đó đã... Cố ý!