Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Quý Tộc )
Chương 135 : Chương 135:
7h, tất cả đoàn 8 ng tiến lại phòng họp. Tiếng giày vang lên trong hành lang vắng lặng. Ai cũng đeo bộ mặt lạnh như tiền. Thư kí lần lượt phát cho tất cả mọi ng có mặt nội dung của buổi họp.
Tập đoàn rắc rối sững sờ và bàng hoàng. Tổ chức có ý định khủng khiếp gì thế này?
-Tôi phản đối- Long nói, cố ko để sự tức giận biểu hiện ra ngoài.
-Tôi cũng vậy- cả nhóm của Nhi phản bác. Riêng Nhi vẫn im lặng như đang suy nghĩ điều gì đó. Sau vài giây, cô bé ra hiệu cho tất cả im lặng rồi lạnh giọng nói:
-Thứ nhất, tôi ko hiểu tổ chức có ý gì. Thứ 2, Việt Nam là 1 đất nước có vùng trời, có lãnh thổ riêng; có phong tục, tập quán, bản sắc văn hóa riêng; có lịch sử oai hùng đấu tranh dựng nước và giữ nước hơn 4000 năm từ đời vua Hùng rồi đến vị lãnh tụ vĩ đại Hồ Chí Minh. Vậy tại sao lại muốn xóa bỏ Việt Nam trên bản đồ thế giới. Việc này rõ ràng là vô nhân tính và đáng bị lên án- càng về sau, giọng Nhi càng đanh lại và cao vút lên.
-Nhưng đó là 1 đất nước mới thoát nghèo và có mức thu nhập bình quân đầu ng thấp. Nền kinh tế chủ yếu dựa vào nông nghiệp. Tổ chức chỉ muốn tất cả các nước lớn mạnh như nhau- 1 ng đàn ông trầm giọng
-Chẳng phải Việt Nam đang bước vào thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hoá đó sao? Thử hỏi 1 đất nước bị hết đế quốc này đến đế quốc khác xâm lược tàn phá. Chịu ách đô hộ từ thời phong kiến thì sao có thể bằng những nước hòa bình phát triển đc. Cố gắng, nhất định sẽ đc sao?- đến lượt Kỳ đưa ra lý lẽ.
-Chẳng phải, trước khi lột xác thì con bướm tuyệt đẹp kia, đc vạn vật ngưỡng mộ kia chỉ là 1 con sâu xấu xí sao- Phương nhẹ nhàng nói.
-Chúng tôi ko cần biết vì lý do gì nhưng Việt Nam là 1 nước anh hùng kiên trung giữ nước. Bao nhiêu xương máu, nước mắt đã thấm vào từng tấc đất. Những thứ đó đáng phải có kết qủa là 1 nền hòa bình độc lập. Dù ko bằng ai nhưng ko đc xấu hổ- Thoại Anh lên tiếng, giọng nghẹn lại.
-Trên bầu trời có hàng tỉ, hàng vạn ngôi sao. Có ngôi sáo tỏa sáng lấp lánh dễ nhận ra. Nhưng cũng có ngôi sao nhỏ bé, tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Nhưng đâu có sao, chỉ cần là chính mình, đó cũng là 1 nét riêng rồi. Ko vì 1 lý do gì mà đánh mất bản thân- Lâm nêu ra triết lý giống Phương.
-Nếu tổ chức muốn chúng tôi xóa tên Việt Nam thì bộ ba DIS ko thể. Đó là quê hương, là máu thịt, là ng thân của chúng tôi- Phong khoanh tay lạnh lùng lên tiếng.
Phòng họp rơi vào im lặng. 1 lúc sau, Vũ lên tiếng:
-Tôi nghĩ 2 ý kiến trái chiều đều nên suy nghĩ lại. Giờ này 1 tuần nữa chúng ta họp lại
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
113 chương
31 chương