Aristocracy Club ( Câu Lạc Bộ Quý Tộc )
Chương 133 : Chương 133:
Trong công viên, ng ta thấy 1 đôi trai gái đi cùng nhau. Cô gái luôn miệng nói, trên môi nở nụ cười tươi. Tay chân lúc nào cũng khua khoắng chẳng chịu yên. Còn cậu con trai vài phút đầu thì điềm tĩnh đút tay túi quần đi đằng sau. Nhưng ngay sau đó thì sải bước chân đi ngang bằng cô gái. 2 ng chí chóe đấu võ miệng.
------
Kể từ khi Vũ và Kỳ đi hưởng tuần trăng mật, Nhi ko về căn nhà gỗ kia nữa mà trở về biệt thự họ Bạch. 1 phần là vì ở 1 mình cũng buồn, 1 phần vì sợ ma.
Tối đến, tại phòng khách biệt thự họ Bạch
-Ai! Ông Nội chơi gian, qua lượt ông rồi mà!
-Mẹ, sao mẹ ngó bài con?
-Tứ K nè. Haha, cả nhà thua con rồi.
-Con trai nè, ta có dây 9 10 J Q K A hẩn hoi nhé! Haha, thua lão già này chưa?
-Hừ! Vậy ông mau đi đi.
-9 cơ nè!
-Yaaa! Con át cơ. Hura, con thắng. Yeah!
Nhi nhảy cẫng lên ghế reo hò mặc ặt ông bà nội và ba mẹ mình đang xám xịt. Vui ghê, lâu lắm ko cùng cả nhà đánh bài tiến lên rồi.
-Dạ thưa, có cậu Phong đến ạ- 1 cô hầu nhỏ nhẹ đi đến thông báo, theo sau là Phong.
Chưa cần để khách lên tiếng, mẹ Nhi đã chặn họng:
-Phong đó hả cháu? Cháu đến đón Nhi à? Ừh ừh mấy đứa cứ đi chơi nhé. Dù sao ở nhà nó cũng ko làm gì
Nhi biết mà. Mẹ đang muốn tống cô bé đi để mẹ đánh bài thắng chứ gì? Hứ!
1 lúc sau, Nhi cũng đã yên vị trên chiếc xe môtô của Phong.
Buổi tối mùa hạ thật mát, những cơn gió tạt vào mặt Nhi. Cả Hà thành lấp lánh ánh đèn lung linh.
-Ủa? Đây là Green Star mà. Tối rồi học hành gì nữa- Nhi nghệt mặt ra khi Phong đưa cô bé đến trường.
-Ai bảo đến học. Đi nhanh nào- Phong trèo tường đi vào, đang định quay lại xem Nhi thế nào thì đã thấy cô bé nhảy bụp xuống đất rồi. Qủa thực, Nhi ko phải là con gái!
Sau 1 lúc đi đi lại lại, băng qua vài dãy hành lang. Cuối cùng là leo lên 1 cái cầu thang cao ngất ngưởng thì Phong cũng dừng lại. Oa! Hóa ra đây là đài thiên văn của trường. Đẹp qúa đi! Nhìn thấy đc nguyên cả 1 bầu trời rộng lớn. 1 bầu trời đêm tím huyền bí, điểm xuyến những ngôi sao lấp lánh tựa những viên kim cương.
-Đẹp qúa!- Nhi thốt lên.
-Đến rồi. Mưa sao băng kìa- Phong chỉ tay lên trời. Hàng ngàn vệt sáng đến và đi chớp nhoáng nhưng cũng đủ làm sáng rực cả bầu trời.
-Mau ước nguyện đi- Nhi vỗ vai Phong rồi chắp tay nhắm mắt ước nguyện. Bên cạnh, Phong cũng làm theo.
Cầu Chúa, điều ước của họ sẽ là sự thật.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
113 chương
31 chương