-Kính thưa qúy vị khách qúy. 1 số khách quan có yêu cầu muốn nghe giọng hát của tiểu thư họ Bạch, em gái cưng của TGĐ Bạch Gia Vũ và Chủ tịch Hội đồng Quản trị Bạch Gia Kỳ.
Tiếng vỗ tay rào rào vang lên. Bởi ai cũng muốn đc nhìn kỹ hơn cô gái tài sắc vẹn toàn này. Ko ngoại trừ Phong, Lâm và Long. Ko biết cô bé hát sẽ thế nào nhỉ?
Vũ và Kỷ mỉm cười. Cũng lâu lắm rồi 3 anh em chưa cùng nhau biểu diễn, cũng đến 4, 5 năm rồi ý chứ. Nhưng mà vui nhất có lẽ là Phương và Thoại Anh bởi 2 cô nàng 7 năm rồi chưa nghe Nhi hát mà.
Nhi ngậm đắng nuốt cay bước lên sân khấu. Hôm nay là ngày quái qủy gì đây trời? Hết mặc váy lại phải hát hò. Mấy cái thục nữ này con có biết đâu Chúa? Nhi lên sân khấu đã đành, thế nhưng cả Phong cũng bị 2 ông anh của Nhi lôi lên sân khấu với lý do phụ đạo. Vậy là cô công chúa của chúng ta sẽ hát, Phong đàn piano, Vũ thổi sáo, Kỳ đánh giu-ta. Đây là bài hát mà Vũ và Kỳ đã dạy cô bé nên có lẽ cũng ko sao.
"Em nằm em nhớ
Một ngày trong veo
Một mùa nghiêng nghiêng
Cánh đồng xa mờ, cánh cò nghiêng cuối trời
Em về nơi ấy
Một bờ vai xanh
Một dòng tóc xanh
Đó là chân trời, hay là mưa cuối trời..."
Tất cả khách quan lặng ng nghe theo từng nốt nhạc êm nhẹ. Giọng Nhi rất trong, nhẹ và cao. Rất phù hợp với bài hát "Giấc mơ trưa". Còn phải nói, bài hát Vũ và Kỳ khổ công luyện cho Nhi mấy năm trời cơ mà. Bất ngờ nhất là Phong, cậu ko thể ngờ là Nhi lại hát hay đến thế. Trong mắt cậu (và cũng có thể là tất cả), Nhi như 1 nàng công chúa đa tính cách (chứ ko phải đa nhân cách nhé!). Nhi mang lại 1 sự yên bình khó tả, nhẹ nhàng và thanh thản.
10h đêm, Nhi cùng Vũ và Kỳ trở về nhà. Ngày thứ 2 tại trôi qua ko yên bình với Nhi 1 chút nào!
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
75 chương
25 chương
9 chương
42 chương
13 chương
35 chương
93 chương
27 chương
42 chương