Nhi khẽ nhíu mày mở mắt. Đôi mắt vẫn chưa kịp thích ứng với ánh sáng nên vội nhắm lại. Khoảng vài phút sau, đôi mắt của Nhi mới có thể nhìn bao quát căn phòng. Mùi ete xộc vào mũi Nhi làm cô bé khó chịu muốn nôn oẹ. Cô bé ko quen với mùi thuốc sát trùng ở bệnh viện. Khẽ cựa ng, Nhi nhăn mặt ê ẩm. Ui da, cô bé sao thế này? Muốn ngồi dậy vặn xương khớp 1 tí nhưng ko đc. Khoan đã, hình như trong phòng có ng. Ack, bệnh viện là trại tị nạn hay sao mà phòng bệnh của cô bé lắm ng thế này? Phương, Thoại Anh, chị Thảo và chị Như thì ngủ gục 2 bên mép giường. Quay đầu sang phải là Kỳ đang nghiêng đầu, khoanh tay ngủ. 2 bên trái phải của giường là Lâm và Long ngồi ghế và cũng ngủ gật. Ngồi ghế đối diện với mặt Nhi là Vũ đang chăm chú đọc sách, còn Phong thì khoanh tay lơ đễnh nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. -Chị tỉnh rồi à?- Phong tiến lại gần Nhi nhỏ giọng hỏi, cốt ko làm cho những ng đang ngủ thức giấc nồng. -Nhi, em sao rồi?- với tốc độ ánh sáng, Vũ và Kỳ bật dậy khỏi ghế lao tới hỏi Nhi. -Em ko sao hết á?- cô bé nở nụ cười gắng gượng trả lời. -Nhi, bà tỉnh rồi. -Ơn trời, em ko sao chứ Nhi? -Nhi tỉnh là tốt rồi. Dần dà, những ng khác cũng tỉnh giấc. Nét mặt ai nấy đều vẽ nụ cười tươi. 1 vài ng khẽ thở phào nhẹ nhõm. -Nhi ngủ đến 4 hôm rồi đấy. Cậu làm mọi ng lo muốn đau tim luôn- Lâm xoa xoa đầu Nhi cười. -Hảảảả? Tớ đã ngủ 4 hôm rồi cơ á? Hôm nào mọi ng cũng đông đủ ở đây trông Nhi à?- Nhi trợn tròn mắt hỏi. -Ừh. Ko có ai chịu về hết á.- Long gật đầu xác nhận lại. Thảo và Như ko nói gì, 2 cô chỉ lẳng lặng đỡ Nhi gối cao đầu và bón Nhi ăn cháo lót dạ. -Ông bà nội ngoại, ngoại và mẹ nuôi, Bạch gia và ba mẹ có hỏi em đấy. Ra viện lần này về em chết chắc!- Kỳ gian xảo nói với cô em gái. -Hả? Anh 2 ko giải thích gì cho em sao?- Nhi nhìn Vũ đầy oán trách. -Cũng có. Nhưng em về đc hơn 1 năm rồi mà ko về Bạch gia 1 lần, họ ko xới tung đất Việt Nam lên tìm em là tốt rồi đấy- Vũ gật gù. Trong lòng vẫn ko khỏi sợ hãi khi nhìn thấy cảnh ba cầm kiếm theo sau là những ninja còn mẹ cầm súng theo sau là những sát thủ. Sát khí 2 toả ra nồng nặc chỉ vì Nhi. -Đời mày lần này thảm rồi- Thoại Anh châm chọc Nhi. -Chị muốn làm gì bên Moon?- Phong vẫn phong thái hờ hững hỏi Nhi. -Ừm. Họ chỉ bị lợi dụng nhưng đã giáp mặt chị tới 2 lần(có ai còn nhớ k?) sát nhập Moon vào Hắc Long đi. Nhi ko muốn ra mặt- Nhi thở hắt ra nói. Cô bé ko thích kiểu thanh toán lẫn nhau trong giới hắc đạo cho lắm. -Lợi dụng? Bà nói mới nhớ. Ai mà có thể dùng tiền sai bảo Moon nhỉ? Bên đó ko phải thuộc dạng thiếu tiền, khá có tiếng ở Hà thành này. Ng "nhờ" đc họ phải có máu mặt, quyền và tiền thưởng rất lớn đấy- Phương xoa cằm phân tích.