Khi đến nơi thì cả lũ phải đơ ng. Nhi đc phong biệt danh làm "bà hoàng nhanh nhạy mất". Chưa chi đã đi "phỏng vấn" nữ sinh học bổng rồi. Cô gái kia xem chừng khá rụt rè và nhút nhát. Cô đang là sinh viên năm đầu ngành luật, khoa luật dân sự. Khuôn mặt có thêm 1 cặp kính cận. Ây, trông Nhi với cô gái đó đối lập hoàn toàn. Nhi thì cứ tuôn ra hàng tràng câu hỏi mà cô gái kia chỉ ậm ừ. Nhận thấy điều bất ổn, Phương đi lên "cứu cánh" cho cô gái đang bị Nhi "hành hạ" kia. -Em chào chị. Em tên Kiều Phương. Hội phó Văn hóa của Green Star- Phương nhẹ nhàng nói rồi quay qua Nhi nhắc nhở- bà này, ng ta mới đến trường, đâu phải ai cũng như bà đâu. -Xin chào, chị tên Khánh Như- cô gái kia cúi đầu rồi nở nụ cười mỉm. -BẠCH-NGUYỆT-NHI- giọng nói của ai đó gằn xuống, thu hút sự chú ý của cả nhóm- em làm cái quái gì ở ly bạc hà muối của anh thế hả? Sao lại ngọt lịm thế này?- ko cần biết đây là đâu và ở đây có những ai, Kỳ gắt ầm lên. -Her... Nhầm muối thành đường. Chia buồn chia buồn- Phong khoanh tay khẽ lắc đầu ngán ngẩm khi nhìn theo bóng dáng 2 anh em nhà họ Bạch đang rượt đuổi nhau trên sân trường kia. 18 với 21 tuổi đầu rồi chứ đâu phải ít. Vậy mà vẫn chơi đuổi nhau đc. Trước khi đi sang khu đại học cùng Thoại Anh, Như khẽ ngoái đầu lại. Nheo mắt quan sát kỹ bóng dáng ng con trai cao ráo, ánh mắt sâu thẳm, đen láy đã hút hồn cô ngay từ lần chạm mặt đâu tiên. Mái tóc màu đỏ hung cao ngạo, mang dáng vẻ kiêu hãnh, bất cần. Trời đất! Cô đang bị cái gì thế này? Nhưng mà những con ng này...thực sự ko giống những ng khác. Bởi, họ ko kì dị, hắt hủi cô khi mái tóc thực chất của Như là màu xanh rêu! Tại c.ty của Vũ. Ngành kinh tế của Green Star chỉ có 3 năm nên Thảo đang là sinh viên năm cuối. Đồng nghĩa với việc cô phải đi thực tập. Theo "thánh chỉ vàng" của Nhi thì cô sẽ thực tập tại c.ty của Vũ. Cái con bé này, đến là lắm chiêu. ------- Tháng 1 năm nay, Green Star sẽ tổ chức 1 chuyến đi chơi đặc biệt dành cho học sinh khối 12 cuối cấp. Đó chính là đến thăm làng trẻ mồ côi SOS.