" Ba là tên cướp vàng. Mẹ là tên cướp đô. Con là tên cướp vàng. La là lá la la. Cướp hết 1 ngân hàng"- tiếng chuông báo thức điện thoại đổ dồn lần này là lần thứ n+1 thì mới có 1 bàn tay nhỏ xinh từ trong chăn tắt chuông báo thức. "- Ôi chúa ơi! Chết bà con rồi"_ 1 cô nhóc nhảy dựng lên hét vang nhà. Không hét sao cho được, bây giờ là 7h30 am mà 7h45 am là vào lớp rồi. Vội vàng lao xuống giường, ơ nhưng mà...ối "RẦM". Cái chăn bông yêu qúy như muốn níu kéo cô chủ nhỏ. Thế là nó đã quấn lấy đôi chân bé xinh của Nhi, làm cho cô nhóc ngã rầm xuống sàn nhà. 1 cách chào ngày mới qúa tuyệt vời!
Chiếc xe đạp địa hình lao vun vút trên đường Hà thành. 1 cô nhóc với mái tóc màu hạt dẻ xoăn nhẹ cột cao, giày thể thao nam, quần jean, áo khoác đơn giản đang nở nụ cười tươi đạp xe đến trường. Kia rồi, cổng trường Green Star đây rồi. Sau tận 30 gửi xe và tìm phòng hiệu trưởng thì cái biển xanh đề chữ "Phòng Hiệu Trưởng" cũng đập vào mắt Nhi. Khiếp, trường gì mà to thế không biết! Đi muốn rã cả 2 chân ngọc ngà. "CỐC CỐC"_ gõ cửa lần 1. "CỐC CỐC"_ gõ cửa lần 2, bắt đầu cáu rồi đấy. "CỐC CỐC"_ gõ cửa lần 3. "RẦM!!!"_ cô nhóc thẳng chân đạp luôn cánh cửa. "- Ê cái ông hiệu trưởng già kia. Già qúa bộ lãng tai hả? Biết ta gõ cửa từ nãy tới giờ ko hả??? Già qúa thì về nhà mà ngắm rau đi. Phát bực!!!"_ Nhi xổ luôn 1 tràng khiến người đối diện đơ toàn tập. Chửi qúa khí thế! Bội phục!!! "- Ủa, Nhi/ anh 3 ?"_ cả cô nhóc cùng "ông hiệu trưởng già" đồng thanh. "- Anh ở đây làm gì? Đánh nhau phải lên đàm đạo với ông hiệu trưởng già hả? Ai biểu nghịch qúa làm chi. Mà cái ông hiệu trưởng già kia cũng khó tính qúa cơ. Anh 3 vừa xấu vừa già giờ lại bắt anh uống nước chè, người ta nhìn vào tưởng ông lão 80 rồi ko ai thèm lấy qúa!"_ nhanh nhảu, cô nhóc xổ luôn thêm 1 tràng nữa làm người đối diện đơ tiếp lần 2. Mặt mũi anh ta sa sầm lại, thế nhưng vẫn ko làm mất đi vẻ đẹp trời cho vốn có của mình. Đôi mắt đen sâu thẳm đang cố nén cơn giận dưới đáy đồng tử. Mái tóc màu đỏ hung được vuốt keo, chải chuốt gọn gàng nổi bật trên khuôn mặt có làn da trắng ko tì vết của anh. Qủa thực là 1 đại mỹ nam!
"- Nè, con nhóc kia. "Ông hiệu trưởng già" mà mi nói chính là anh 3 mi đó. Anh thì làm sao hả? Này nhá, khối cô muốn anh nhìn đến còn chẳng được đâu đấy. Mi không phải dìm hàng nhan sắc của anh đâu nhá!"_ sau vài phút ngỡ ngàng. " Ông hiệu trưởng già" cũng phản công lại Nhi. Giới thiệu nhân vật mới: Bạch Gia Kỳ(20 tuổi): Biệt tài là có thể mọi lúc mọi nơi trêu tức em gái mình - Bạch Nguyệt Nhi. Có mái tóc màu đỏ hung và đôi mắt đen sâu thẳm hút hồn. Là nhị thiếu gia của Bạch gia. "- Anh mắng em, em méc anh 2 cho coi. Sao, giờ có cho em học không?"_ Nhi khoanh tay "- Ok, ok. Lúc nào em cũng ăn hiếp được anh. Em học lớp 11A1. Để anh đưa em đến lớp"- Kỳ đổi ngay giọng điệu, nở nụ cười chết người với cô em mình.
"- Thánh sì kìu anh 3"- Nhi cười tươi rồi nắm tay Kỳ bước đi. "BÙM...BÙM...BÙM...CHÍU"_ những ánh mắt như dao găm của các cô nữ sinh phóng liên hoàn cước về phía cô bé. Ai da, cô bé vừa mới vào trường, chưa gây thù chuốc oán với ai cơ mà! Đưa Nhi đến lớp an toàn, Kỳ còn nở 1 nụ cười tạm biệt cô nhóc làm nữ sinh đổ rầm rầm rồi mới chịu đi. Nhi khẽ thở dài, ông anh này đâu cần cười cơ chứ. Làm bao nhiêu nữ sinh té ghế mà mắt vần còn hình trái tim to tướng kia kìa!!!
"- Xin chào mọi người. Mình tên là Bạch Nguyệt Nhi. Mong các bạn giúp đỡ nhé!"_ Nhi nở nụ cười lém lỉnh tinh nghịch "- Được rồi Nhi. Em ngồi giữa Thoại Anh và Phương nhé!"_ Thầy giáo tươi cười bước ra. "- Oa, Phương ơi/ Nhi ơi!!!"_ Nhi và Phương cùng nhau hét lên rồi lao vào ôm chầm lấy nhau đầy mừng rỡ làm cho cô bé ngồi cạnh Phương dù đang đeo mp3 ngủ cũng phải thức giấc. "- Phương, bà làm cái gì mà...á!!! Nhi! Bà về hồi nào? Sao ko nói cho tui biết? Có khỏe ko? Cao hơn ko? Béo lên tí nào ko? Có đứa nào bắt nạt bà ko?"_ Thoại Anh tuôn 1 tràng câu hỏi rồi cuối cùng thì chốt lại 1 câu đầy xúc tích_"ủa? Mà bà vào đây làm gì thế?" "RẦM...RẦM..."- cả thảy 39 người đang ngồi trong lớp học hiện giờ ( ko tính Thoại Anh) đều té ghế vì quá shock! "- Bà này! Nhi vào đây để học chứ làm gì"_ Phương nhắc cô bạn. Thế rồi, cả lũ ngồi hàn huyên đủ thứ chuyện sau 6 năm "xa mặt cách lòng". Mãi đến khi vào lớp mới ngưng nói chuyện. Ngoài ô cửa sổ, gió lạnh ùa về cộng thêm cơn mưa phùn mùa đông làm cho tiết trời càng trở nên rét buốt.
Sau mấy tiếng học ngáp ngắn ngáp dài. Cuối cùng thì tiếng chuông giải lao vang lên. Kết thúc cơn buồn ngủ của mọi người "-Mấy bồ ơi!!!"- Nhi kéo dài giọng -"- xuống căn- tin đi. Tui đói qúa à!!!" "- Bà vẫn vậy"_ Phương cười đúng chất tiểu thư "- Tui cũng đói rồi. Đi thôi"- Thoại Anh nói rồi kéo tay cả lũ xuống căn-tin. Hết thảy mọi người nhìn Nhi như quái vật làm cô bé khá khó chịu. Nhi dám chắc 100% là cô bé vừa mới vào trường, chưa quậy mà! Hóa ra nguyên nhân là thế này. Sáng nay Nhi được "thủ lĩnh"- tức Kỳ dẫn đi. Bây giờ lại đi cùng "chị 2" của trường. Thoại Anh có tiếng là dữ dằn, ngoài Phương ra đố ai yên bìn với cô bé được qúa 5 phút. Thế mà giờ lại "lòi" đâu ra 1 "Phương thứ 2" thế kia? Qủa thực là không thể tin được.
"- Nhìn gì mà nhìn. Chọc ù mắt ngay giờ!"- Thoại Anh quát làm hết thảy mọi người vội cúi gằm mặt xuống cắm cúi mà ăn. Chả ai dám ngẩng mặt lên nữa. "- Đúng là 1 phần tử xấu của con gái mà. Dữ như sư tử cái ý!"- 1 anh chàng diện bộ vest cách điệu màu xanh nước biển đậm tiến lại gần nói "- Hờ. Cứ hãng kiếm được người như tui"- Thoại Anh vênh mặt. "- Người như cô có cho tui cũng ko thèm. Lấy về có mà vào viện sớm."- anh chàng đó cũng ko kém cạnh nói lại ngay. Bao cô nữ sinh ở đó len lén nhìn dung nhan của anh chàng nọ, à ko. Đi sau anh chàng có bộ vest xanh nước biển đậm kia là 2 người nữa. Mỗi người 1 vẻ nam tính khác nhau. Đầu tiên là anh chàng với bộ vest xanh nước biện đậm. Ôi! Làn da trắng như trứng gà bóc, điểm thu hút mọi người nhất là nụ cười sát gái cùng má 2 lúm đồng tiền hẳn hoi. Kế đến là anh chàng lịch lãm với bộ vest nâu cách điệu. Có lẽ anh này là con lai nên mái tóc màu hơi vàng kiểu châu Âu cùng đôi mắt xanh quyến rũ. Kèm theo đó là 1 cặp kính cận trông rất là thư sinh. Cuối cùng là người vận bộ vest đen từ trên xuống dưới kia. Người ngoài nhìn vào có lẽ tưởng anh ta nhuộm tóc nhưng ko. Nhầm to rồi nhé! Mái tóc màu hơi tím đó là tóc thật trăm phần nghìn luôn. Điển nhấn cho vẻ lạnh lùng của anh ta là đôi mắt! Đôi mắt đen sâu thẳm như nhìn xoáy và thấu hiểu tâm can người đối diện nhưng lại có thể che dấu cảm xúc cho chính bản thân mình!
Giới thiệu nhân vật mới: Hàn Vũ Phong: hiện đang học lớp 9 trường Green Star( là người mặc vest đen). Cậu ấm nhà họ Hàn. Tính khí thất thường hơn cả con gái. Có tóc màu tím. Trương Nhật Long( 17t). Là kỳ phùng địch thủ của Thoại Anh.( là người mặc vest xanh nước biển đậm) 2 người này luôn cãi nhau. Nguyễn Hoàng Lâm(17t): anh chàng của công nghệ. Là du học sinh từ Pa-ri trở về. "- Tui thay mặt phái nữ ra tay triệt nòi những thằng hay móc họng con gái"- Thoại Anh cũng ko kém cạnh Long
"- Thôi mà. Mỗi người nhịn nhau 1 câu đi "- Phương can ngăn. "- Còn lâu, tớ phải nhịn cô ta/ hắn á?!"- cả 2 người đồng thanh gắt lại làm Phương im bặt. "- Phương, kệ họ đi. Bao giờ họ chả vậy."- Lâm kéo Phương ngồi xuống ăn và an ủi. "- Nhi ơi. Bà can họ đi"- Phương quay qua Nhi nhìn cô bé cầu khẩn. "- OK. Baby đã nhờ thì đâu thể từ chối"- Nhi nháy mắt cười tinh nghịch với cô bé. Sau đó quay ra đứng tay chống hông tại chỗ 2 con người đang cãi nhau kia: "- STOP"- cô bé hét to làm hết thảy mọi người ở đó phải bịt tai lại - " - Thoại Anh, bà ra kia ăn cùng tui. Còn cậu kia, không ăn thì biến"- Nhi trừng mắt nhìn cả 2 khiến 2 người đang hừng hực khí thế chửi nhau kia phải ngoan ngoãn ngồi xuống trước con mắt ngạc nhiên của mọi người trong căn-tin "- Bà chị già này là ai vậy?"- Phong lạnh lùng vừa ăn vừa hỏi. "- Này cậu kia! Cậu nói ai già hả?"- Nhi gắt. Kể ra thì qủa thực là thiệt cho Nhi. Đáng lẽ Phong làm em của cô bé nhưng mà lại cao hơn Nhi hẳn 1 cái đầu nên cô bé cứ nghĩ rằng Phong phải bằng hoặc hơn tuổi mình cơ!! "- Bạn thông cảm. Phong mới học lớp 9 thôi"- Lâm cười giảng hòa. Green Star là 1 ngôi trường liên cấp, chuẩn quốc tế và là trường điểm của thành phố, gồm 5 cấp tương ứng với 5 khu riêng biệt: mầm non, tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông và đại học. Mỗi khu đều có căn-tin, khu hoạt động, sinh hoạt riêng. Ngoài ra, học sinh các khu có thể đi lại tự do nên Phong đi cùng với mọi người là chuyện rất đỗi bình thường.
"- Đây là Nguyệt Nhi. Bạn của chị"- Phương cười giới thiệu. Còn ông bà hoàng lắm mồm lắm miệng Thoại Anh-Long vì sao từ nãy tới giờ im lặng à? Bị Nhi quát thì đố dám mở miệng này. "-Chào nhóc"- Nhi cười tinh ngịch rồi vươn tay ra xoa mái tóc Phong. "- Ai là nhóc hả bà già? Đã già lại còn xấu, đã xấu lại còn lắm điều, đã lắm điều lại còn ăn nhiều"- Phong cau mày hất tay Nhi ra gắt gỏng. "- Ơ hay thằng nhóc này. Ta mới có 17t, già ở đâu? Mặt baby thế này mà mi kêu là xấu, mắt mi có vấn đề hả? Ta lắm điều ở chỗ nào? Ăn là 1 hoạt động của cơ thể, ko ăn mi sống được chắc?"- Nhi đứng dậy hùng hồn đốp lại. Những người còn lại chỉ biết thở dài hàng cây số. Lại thêm 1 cặp Thoại Anh-Long nữa. Kiểu này thì lỗ tai tất cả mọi người được "chăm sóc đặc biệt" dài dài rồi. "- Thôi Nhi ơi. Vào lớp thôi"- Phương đứng dậy kéo tay cô bé vào lớp trong khi Nhi vẫn đang thượng cẳng chân, hạ cẳng tay đập bàn đập ghế thị uy với Phong. Khó khăn lắm thì Thoại Anh và Phương mới lôi được Nhi về lớp. Từ nãy tới giờ đến là khổ lỗ tai của 2 người. Không khéo tý nữa phải rồng rắn nhau vào bệnh viện khoa tai mũi họng cũng nên.
"-Bực chết đi được"- vừa đi, Phong vừa lấy chân đá mấy hòn sỏi trên đường đi. Cái con nhóc tên Nguyệt Nhi gì đó, tức đến chết mất! "- Phong, hình như khuôn mặt đó tao gặp ở đâu rồi thì phải?..."- Long xoa cằm chau mày "- A! BẠCH NGUYỆT NHI! Vợ tương lai của mày!" - Lâm búng tay nhìn Phong, cậu nhóc chỉ biết thở dài. Than trách ông trời sao lại "ban" cho cậu 1 cô vợ dữ còn hơn cả sư tử thế khôg biết. "- Hẳn nào, hôm nay tự dưng cho người hộ tống mày đi học. Nhi là hs mới chuyển về sáng nay."- Long cười nham hiểm nhìn nhóc Phong. "- Hóa ra là kêu mày đi xem mặt. Gia đình 2 bên cao tay ghê đấy chứ?!"- Lâm cười khoác vai Phong. Bất chợt, trên môi Phong nở 1 nụ cười ranh mãnh. Hãy chống mắt lên mà xem cậu dạy vợ thế nào.
Nhi nghe nói rằng ở thư viện của trường có rất nhiều sách hay nên cô bé đã quyết định nán lại vào thư viện để tìm sách. Cả trường không còn 1 bóng người, chỉ có từng cơn gió lạnh rơi cùng vài chiếc lá héo úa rơi xuống nền đất ẩm ướt, 1 cô nhóc ôm nguyên chồng sách cao qúa đầu đang đi về phía nhà xe.
"BỘP"-cô va phải ai đó làm đống sách rơi xuống đất. Đang định cất tiếng xin lỗi thì Nhi đã bị chặn họng bởi một giọng nói chanh chua: "-Con nhỏ này, mắt mù hả?". Nhi ngẩng mặt lên, trước mặt cô là 1 đứa con gái có mái tóc vàng choé đang nhìn cô với ánh mắt hách dịch. "-Ha! Hóa ra là con nhỏ mới chuyển trường. Tao cũng đang định đi kiếm mày đây. Anh em, mau ra đây nào!"- dứt lời cô ả tóc vàng, khoảng 6, 7 tên con trai bước ra và lôi Nhi đi mặc kệ cô bé đang gào thét om lên điếc cả tai. Lũ này lôi Nhi đến một nhà kho cũ kỹ, bụi bặm: "- Muốn gì hả?"- Nhi vênh mặt thách thức. "- Chúng mày, đánh nó cho tao. Vừa mới vào trường đã chơi nổi hả?"- ả tóc vàng ra lệnh. "- Đánh nhau chứ gì? Muốn thì Bạch Nguyệt Nhi này chiều"- Nhi cười nửa miệng nói. Cô nhóc bật nhảy lên rồi cứ nhàm vào mặt mấy thằng đó mà đá. Đá mạnh đến nỗi có khi ba mẹ chúng còn chẳng nhận ra được luôn. Xử xong tốp đầu thì lại có thêm 5 người nữa. Khiếp! Người ở đâu ra mà đông dữ vậy nè trời! Dù có giỏi võ đến đâu thì đánh nhiều thế này chắc chắn sẽ bị mất sức. Tiếp xong 5 thằng tiếp theo thì Nhi xuống sức hoàn toàn.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
3 chương
10 chương
61 chương