Edit: Heo
Người bác trong miệng Tần Linh chính là đại ca của sư phụ.
Trong cái nghề này, thầy trò bằng phụ tử, hơn nữa, cậu được nuôi dưỡng từ nhỏ nên chẳng khác gì con ruột.
Vì vậy, anh trai của sư phụ đều được gọi là bác, em trai của sư phụ được gọi là chú.
Trong số những người thân của cha Úc, tất cả các chị gái của cha đều gọi là cô cô.
Tần Linh là con út ở thế hệ này, hơn nữa lại rất thích tính khí của sư phụ, vì vậy, cậu đặc biệt được cưng chiều.
Là tập đoàn bất động sản hàng đầu tại quốc nội, Cố thị không biết đã hoàn thành bao nhiêu tòa nhà, khu dân cư, tòa nhà thương mại và các tòa nhà khác, trong một tháng, Tần Linh muốn xin bác mình cho một đội xây dựng, ngẫm lại thì cũng không phải là việc khó.
Khi Cố Sâm nhìn thấy Tần Linh, ông nhớ lại khi bé Tần Linh gây ra rắc rối, khi sắp bị đánh thì tìm ông giúp đỡ.
Cố Sâm, người này từ nhỏ đã điềm đạm và tinh tế, cũng là lão đại của gia tộc.
Tất cả những người em trai trong gia đình đều sợ ông, có chuyện gì cũng không muốn nói với ông.
Con cháu đời sau cũng sợ ông, hễ gặp ông là ngoan ngoãn.
Chỉ có Tần Linh từ nhỏ được sư phụ cưng chiều, không sợ ông.
Vì vậy, Cố Sâm gần như hữu cầu tất ứng với Tần Linh.
*“Hữu cầu tất ứng”.
Miễn là mong cầu đó đúng lý đúng pháp thì đều cảm ứng.
Bác cả: Con gặp rắc rối à? Không dám nói với gia đình?
Tần Linh nhìn thấy câu trả lời của bác cả mình, lòng nói mình không đáng tin thế sao?
Cậu đáp: “Không ạ, con nào dám, gây rối sẽ bị sư phụ đánh.”
Bác cả: Thiếu tiền à?
Tần Linh trầm mặc, tất cả trưởng lão trong gia tộc cậu đều giống như phàm nhân.
Mới chỉ vài giây, bác cả chú đã hiểu: Bao nhiêu?
Tần Linh thẳng thắn gọi điện thoại tới, lấy lòng nói: “Bác cả, bác không cần cho con tiền, con muốn một đội xây dựng.”
“Con xin ta – một tổng tài – một đội xây dựng à? Con chỉ xem bác cả con như ông chủ của công trường xây dựng thôi sao?” Ý là, con có muốn nhiều hơn chút không, một công trình lớn chẳng hạn? Dù muốn một cái tiểu khu, một công viên giải trí hay một sân bay đều được hết, chảng nhẽ nghĩ ông không thể cho nổi sao?
Khóe miệng Tần Linh giật giật, uy nghiêm của bác cả từ trước đến nay đều là đỉnh của kim tự tháp, thật là nghiêm khắc!
Lúc này, nghe bác gái cả: “Đứa nhỏ muốn cái gì thì thì ông cho nó cái đó đi, ông toàn nói con cháu không thân với ông, chỉ với cái mặt lạnh của ông thì ai dám thân cận cơ chứ? Toàn bị ông doạ sợ!” Tần Linh vểnh tai nghe lời dạy dỗ của bác gái đối diện, nhưng bác cả lại không dám hé răng nửa lời.
“Ông mỗi ngày toàn ngập giấm chua, đám nhóc còn không phải bị ông doạ chạy hay sao? Không phải chỉ là đội xây dựng thôi sao? Cho cháu nó! Cho cháu nó một đội lớn!”
Tần Linh bí mật đưa ngón tay cái cho bác gái cả của mình, bà gái cả thật uy vũ bạo ngược! Bảnh nứt trời!
Xong thì nghe thấy giọng nói nghiêm túc ở phía đối diện, dịu dàng hơn rất nhiều, chủ yếu do khí thế yếu đi, “Ta để thư ký sắp xếp, ngày mai sẽ có người đến tìm con.”
Tần Linh vui vẻ nói: “Cảm ơn bác cả, con còn vẽ cho bác một bức tranh, con sẽ gửi cho bác.”
Đối diện rõ ràng trở nên cao hứng,”Không cần con phải đi một chuyến, ta sẽ cho người đi lấy.
Ta nghe cha con nói gần đây con đang xây dựng một công viên giải trí, người trẻ tuổi có nhiều tham vọng, làm việc chăm chỉ là điều tốt, nếu thiếu người, thiếu tiền thì nói, bác cả ủng hộ con.
”
Công viên giải trí? Tần Linh nghiêng đầu vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng các vị trưởng lão, việc cậu làm chỉ là một công viên giải trí? Rõ ràng nó là một công viên phiêu lưu! Tặc kích thích!
Ngày hôm sau có người đến gặp Tần Lĩnh, “Thiếu gia, tôi đã đưa một đội thi công giàu kinh nghiệm nhất đến, ngài định làm gì? ”
Tần Linh chỉ vào ba tòa nhà, “Xây dựng lại ba tòa nhà này rồi mở hành lang của tòa nhà này là được rồi.”
Người tới ngẩn ra, “Đây là?”
“Ừ.” Tần Linh thực sự nhìn thấy trong mắt đối phương sự khinh thường, như thể nói rằng dự án quá nhỏ để họ có thể tung hoành, Tần Linh nhất thời không nói nên lời.
“Thiếu gia, sợ làm phiền người dân sao?”
“Không sợ, trong tiểu khu đã không còn ai.”.
Truyện Khoa Huyễn
“Vậy thì tốt, ngài đem bản vẽ cho tôi, một tuần nữa tôi có thể cho ngài kinh doanh.”
Tần Linh vui vẻ đưa bản vẽ cho hắn, “Giao cho anh, nếu xảy ra chuyện thì cứ liên lạc với tôi.”
“Thường thì không có chuyện gì,” những người tới vẫn có chút không cam lòng.
“Thiếu gia, bãi đất trống bên kia có cần phải xây dựng không? Không khó để xây dựng một tòa nhà đâu, chúng tôi sẽ nhanh chóng làm, nếu không chúng tôi sẽ cùng xây dựng luôn.”
Tần Linh dở khóc dở cười, “Đừng có gấp, tôi còn chưa hình dung ra ở đó xây dựng cái gì.”
Người phụ trách thất vọng sắp xếp công việc, vừa đi vừa lầm bầm: “Công trình nhỏ quá!”
Tần Linh khóe miệng giật giật, thật xin lỗi.
Bên cạnh việc xây dựng, Vương Tử Hoàn bắt đầu quảng bá trên Internet: Hoạt động thử nghiệm “Trường học búp bê ma”.
Escape room “Trường học búp bê ma”: Một tòa nhà có thể chứa tối đa 100 người mỗi ngày, vào tòa nhà theo 10 đợt.
Người chơi có thể tự do thành lập đội, thậm chí thành lập một nhóm gồm 100 người (với điều kiện là bạn có thể gặp nhau), lo ăn lo ở, thời gian trò chơi 24 giờ, toàn bộ trò chơi nhập vai trong thế giới thực, bây giờ trong thời gian thử nghiệm, một vé là 800 nhân dân tệ, một nhóm mười người được giảm giá 10%.
Hiệu ứng đặc biệt: Năm sao
Kinh dị: Bốn sao
Giải mã: Ba sao
Số lượng NPC: ít nhất 20
Kết cục: Nhiều loại
Nhắc nhở đặc biệt:Mỗi NPC đều có sở thích cá nhân như đặt người chơi lên vai họ, cũng có những NPC có sở thích cướp người chơi để kết hôn … Tóm lại, hãy bảo vệ an toàn cá nhân mình.Bạn có thể phản công NPC để tự vệ, nhưng nếu bạn đánh không tới thì cũng không thể trách NPC chạy quá nhanh.NPC đang đóng vai quỷ, vì vậy xin đừng hoàn toàn tin vào những chuyện ma quỷ.
Bạn không thể đổ lỗi cho cửa hàng vì mình đã bị lừa.Ông chủ nói nhớ thì thêm, chúc các bạn một thời gian vui vẻ, nhé ~Giá vé cũng không hề thấp mà còn có thể lo ăn lo ở cho bạn một tòa nhà để chơi, không có chuyện cao tay ngạo mạn như vậy ở những nơi khác.
Xem lại các nhắc nhở đặc biệt, nó làm cho mọi người cảm thấy muốn đưa ông chủ ra ngoài đánh một trận.
Không biết tại sao, chính là cảm giác rất nợ (??).
Thực sự có rất nhiều người muốn chơi, muốn xem trò chơi thực tế bạo tay này thú vị như thế nào.
Người khác nói: “Không tin một đám người to đầu vậy mà vẫn có thể bị NPC chống lại? Các NPC ăn cái gì mà lớn lên vậy?”
Vào ngày mở bán, 100 vé đã được bán hết.
Tần Linh tính toán một chút: “Một người là 800, một tòa nhà nhận 100 người mỗi ngày, đó là 80.000 nhân dân tệ, ba tòa nhà là 240.000.
Nhà ma thù không cần phải nói, có thể tiếp nhận không giới hạn suốt ngày, cứ mười phút một nhóm, một nhóm năm hoặc sáu người, kiếm lời kiếm lời rồi! ”
Vương Tử Hoàn lo lắng: “Liệu họ có tạo thành một nhóm hàng trăm người không? Khi có nhiều người rồi, họ sẽ không sợ bất cứ điều gì nữa.
”
Tần Linh cười nói: “Khi bước vào một tòa nhà lớn như vậy, bị quỷ bên trong doạ cho sợ hãi, kiểu gì cũng sẽ chạy về phía trước, bọn họ căn bản sẽ không chờ người sau đâu.
Chơi từ tầng 1 đến tầng 18, để họ đi ra ngoài bằng cửa sau của thang máy chuyên dụng, nhớ thay hương huân trong thang máy mỗi ngày, đó là để trừ quỷ khí.
”
Vương Tử Hoàn nghe xong thì vô cùng thích thú, cứ gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, ánh mắt nhìn Tần Linh như toả sáng, khả năng kiếm tiền của ông chủ đạt điểm tối đa! Cực kỳ đáng khen!
Tần Linh đắc ý, đột nhiên phát hiện Mục Huyền Cảnh ngồi bên cạnh không nói lời nào, đang nhìn xuống điện thoại, Tần Linh đá nhẹ một cái, “Sao anh không nói gì?”
Mục Huyền Cảnh mặt không cảm xúc nhìn cậu, thành thật mà nói, ở trong lòng anh, Tần Linh chính là thích chơi bời, không biết tại sao lại muốn kiếm tiền nhiều như vậy.
Anh thực sự không có gì muốn nói.
Nhìn thấy vẻ mặt không hài lòng của Tần Linh, Mục Huyền Cảnh nghiêm túc nói: “Lăn lộn đi, kiếm tiền tùy em tiêu gì cũng được, nếu lỗ, tôi vẫn đủ tiền nuôi em, miễn em vui là được rồi.”
Mặt Tần Linh đột nhiên đỏ lên, cậu vốn muốn một lời khen, nhưng lời này giống như lời tỏ tình vậy.
Vương Tử Hoàn đột nhiên cảm thấy mình thật thừa thãi, nghĩ lại hay là cậu … dọn ra ngoài sống, ở trong cửa hàng cũng không tiện.
Sau ba ngày kinh doanh, các đánh giá trực tuyến về “Trường học búp bê ma” đã ổn định ở mức năm sao, được những người đã đến chơi trò này like mạnh!
“Lối thoát phòng này tôi có thể thổi ra một cái rắm cầu vồng cực lớn! Khuyên mọi người cùng chơi, tốt nhất nên chơi đen với bạn bè, tặc kích thích! Những người đến thử trước đây nói hiệu ứng ở đây đặc biệt và chuyên gia hoá trang của họ rất trâu bò, tôi vẫn không tin điều đó, giờ tôi biết tại sao họ lại nói như vậy rồi.
Chuyên gia hoá trang của NPC thật là giỏi, vẽ NPC giống quỷ hơn là quỷ trong phim nữa! Toàn bộ quá trình diễn ra gay cấn và kích thích, bạn tôi dễ nhìn nên bị NPC chộp đi kết hôn, chúng tôi hao hết cửu ngưu nhị hổ để cứu nó, lúc tới cứu thì vừa bái đường, vừa tức vừa buồn cười, cuối cùng nhìn bộ dạng đáng thương của NPC làm bọn tôi dở khóc dở cười, luôn có cảm giác mình mới chia rẽ một mối nhân duyên tốt,”
“Câu chuyện về mật thất này vẫn rất logic, đặc biệt là tình tiết giải mã, không có chút nào lúng túng cả.
Tất cả các nhiệm vụ đều có hiệu suất và hoạt động cao, cách bố trí cảnh theo phong cách Châu Âu, cũng có chút tối, một chút phong cách gothic loli, trang trí cũng rất cẩn thận, có một cảm giác sang trọng ngay khi bước vào.
Cuối cùng, chúng ta phải like mạnh cho NPC, gút chóp! Tôi đã chơi rất nhiều mật thất như vậy rồi mà lần đầu tiên bị thua NPC! NPC giả làm người chơi, theo tôi chạy sáu tầng, trong giây lát liền trở mặt khiến bọn tôi nhảy dựng lên! Một tổ diễn kịch! ”
“Đối với những người thích loại trò chơi này, giá vé 800 hoàn toàn đáng đồng tiền bát gạo, không thể trải nghiệm ở những nơi khác đâu! Mong cửa hàng mau ra tác phẩm mới, nhất định mình sẽ đến! ”
…
Thấy được đánh giá cao như vậy, Tần Linh yêu cầu Vương Tử Hoàn bán vé trực tuyến.
“Mua theo nhóm 10 người được giảm giá 10%, cả và cũng bắt đầu bán vé, giá vé giống nhau, cũng đón một trăm người một ngày, bán hết vé thì thôi, hết thời hạn không được hoàn lại.
”
“Vậy thì nhà ma cũng có thể khai trương, vé nhà ma là 268, năm người lập thành nhóm, giá mua nhóm là 238, bán đi bán lại, có tiền thì kiếm lời!”
Tần Linh muốn kiếm tiền đến điên rồi, một lòng một dạ đều là tiền, “Tôi phải nghĩ xem phải làm gì với những biệt thự kia mới được.”
Hệ thống rùng mình, mấy ngày nay nó không dám nói, luôn có cảm giác Tần Linh quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ, sau đó lôi nó ra tế trời.
Nó nói nhỏ: “Ông chủ, chúng ta cần tuyên truyền ngay bây giờ.”
Tần Linh liếc mắt nhìn nó, “Đúng vậy, cần tuyên truyền, nếu mày không nhắc nhở, ta đã quên mất mày.”
Hệ thống giật mình, muốn lấy móng vuốt đánh chính mình lưỡng, lắm miệng!
“Mày lên mạng quảng cáo, hệ thống lớn như vậy, lại mang theo tên tuổi của thiên đạo, chút chuyện nhỏ này có là gì.” Tần Linh tóm gáy hệ thống, cầm lên.
Nhìn lâu thế này cũng thấy hơi mỏi tay, phân vân không biết thay cho nó một cái hình tượng mới như con bướm to hai thước, con sóc nhỏ một thước hay không.
Hệ thống ra sức biện hộ: “Ông chủ, tôi chỉ là hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, hệ thống là chức năng phụ trợ cho ký chủ.”
Tần Linh ghét bỏ nói: “Còn có uy hiếp ký chủ, còn có không nghe lời sẽ chết, nhưng đáng tiếc không đánh nổi ta.”
Hệ thống: “…”
Tần Linh thúc giục: “Mày lên Weibo, Tieba, các loại phần mềm video nhỏ … tất cả những nơi có thể quảng bá, không được phép hạn chế.
Ta giao cho mày!”
Hệ thống bị sai, nó thực sự, khổ quá mà!.
Truyện khác cùng thể loại
42 chương
128 chương
43 chương
28 chương
30 chương