Anh Sẽ Là Đôi Mắt
Chương 65 : Chap 23.1
Cạch!
"..."
Cạch cạch cạch!!!
Mở không ra!
Yoseob yoseob...
"Ai? Im đi!"
Yoseob...
"CÂM MIỆNG!"
Tần suất tiếng gọi ngày càng cao làm đầu óc ong ong và nhức nhối điên cuồng. Cậu co người bịt chặt tai nhưng tiếng gọi bùng lên càng dữ dội hơn.
Yoseob! Yoseob...
"ĐỪNG GỌI NỮA! KHÔNG ĐƯỢC GỌI, CÂM NGAY!"
Yoseob...
"AAAAAAAA"
Nữ nhân tung người bỏ chạy khỏi băng tầng.
***
Tại 1góc phố tối khu Myeongdong, gió cuộn từng làn sàn sạt dưới mặt đường quấn cát bụi xoáy lên đập vào khiến người ta đau rát.
Kẻ bí ẩn dáo dác nhìn 4phía, sau khi xác nhận đường phố hoàn toàn vắng lạnh không có người mới cẩn thận chui vào chiếc Inova đỗ cạnh lề.
Ngồi sẵn ở ghế lái là 1nữ nhân trạc 24tuổi, mái tóc búi cao để lộ gương mặt nhọn hung dữ, lớp kẻ mắt đen đậm và đôi môi màu tím nhũ hơi nhếch lên vẻ lạnh lùng bất cần.
"Tốt nhất tin tức cô mang đến lần này thật sự có ích" Cook YanRyo lạnh giọng đe doạ.
"Hừ! Nếu không thì thế nào?" tuy là hợp tác cùng có lợi nhưng Goo Haneul trăm ngàn lần muốn nhổ vào cái bộ dạng trịch thượng đáng ghét của con ả sát thủ này.
"CÔ!?"
"Tôi thế nào?" ả rướn mắt hất cằm thách thức buộc Cook YanRyo nhượng bộ.
"3h chiều mai Kim Hyunah sẽ đến toà án Seoul để giải quyết đơn li hôn. Chỉ cần cử người canh gác ở khu vực xung quanh tự khắc sẽ tóm được con nhãi"
"Yong Junhyung thì sao?"
"Tôi sẽ lo. Cơ hội chỉ có 1lần, cô liệu đường xử lí đi"
"..."
***
Yoseob lao vào phòng, kích động quơ hết tiền bạc trong ngăn kéo tủ, vớ lấy áo khoác rồi bùng chạy khỏi nhà. Dù biết như thế rất nguy hiểm nhưng nếu còn ở đây, tiếng réo gọi đó chắc chắn khiến cậu phát điên.
Càng rời xa ngôi nhà âm thanh càng nhỏ và thưa dần. Chết tiệt, thứ quỷ quái gì đang ám cậu vậy chứ?
"Taxi!"
"Cho tôi đến phố Myeongdong" khu này có rất nhiều nhà nghỉ giá rẻ, ở yên cho đến chiều mai là được.
***
"Unnie ~ sao chúng ta phải đến đây?" Sohyun ngáp ngắn ngáp dài ú ớ hỏi, đổi lại câu trả lời đúng chất "ông nói gà bà nói vịt"
"Kí túc xá gần đây. Mà cả cái Daehangno này chỉ có Mastermind mở xuyên đêm thôi" Jihyun hồ hởi giải thích.
"Ý em ấy là chúng ta ở đây làm gì cơ!" Mir ngoáy ngoáy lỗ tai vẻ nhàm chán cực điểm.
"Đương nhiên đợi xem Hạ Tuyết"
"Đặt tên cho hiện tượng luôn rồi à? Hơ hơ ~" Thunder, tên nhóc này sao luôn lấy việc xúc xỉa thiên hạ làm thú vui thế nhỉ!
...
Ring ring!
Junhyung dường như từ đầu đã không chú tâm đến bất cứ điều gì xung quanh cho đến khi chuông điện thoại reo.
"Thế nào?"
(Chủ tịch! Đã tìm ra người Cook YanRyo đang truy sát)
"Là ai?"
(Thiếu phu nhân: Kim Hyunah)
"Mwo?"
(Cô ấy mất tích 5tháng nay, ông ta có vẻ rất sốt ruột)
"Được rồi, báo cáo chi tiết với tôi sau"
Tít!
Ngắt điện thoại, hắn trầm ngâm suy nghĩ, đột nhiên phát hiện có quá nhiều lỗ hổng trong vụ việc này. Ban đầu đau khổ vì cái chết của mẹ, giận dữ vì bị phản bội khiến hắn nhìn nhận sự việc quá phiến diện. Nhưng 1tháng đổ lại đây khi bắt đầu nung nấu ý định trả thù, Junhyung mới phát hiện mỗi một chi tiết trong câu chuyện đều mâu thuẫn nhau.
Kim HyunUk truy giết chính con gái ruột ư? Không phải cha con lão cấu kết với nhau? Còn nữa, sau ngày chia tay Hyunah mất tích hay vẫn ở nhà Hyunseung? Vậy sao tóc đỏ không nói gì?
Đặt giả định Hyunah chính là Yoseob, cậu không hề quen biết Kim HyunUk sao phải tìm mọi cách đánh cắp bản tài liệu? Lại còn nói rõ ràng hắn chỉ là quân cờ để lợi dụng.
Mọi thứ thật rối rắm!
Nam nhân day mạnh thái dương, lắc lắc đầu nốc cạn ly cocktail.
"SEUNGIE!" tiếng Boyoung gọi lớn kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ phức tạp.
Mắt cô ngấn nước hoảng loạn, Hyunseung đoán có chuyện gì không ổn nhưng nếu nói ở đây Yoseob sẽ gặp nguy hiểm, nỗ lực che giấu 5tháng trời thế là đổ sông đổ biển.
Anh ra hiệu vợ mình bình tĩnh xong quay sang nói với mọi người:
"Chúng tôi có việc phải về, cũng khuya rồi. Các cậu ở lại vui vẻ"
***
Trong xe.
"Em gọi điện về mà không ai bắt máy cả" Hyunah cắn môi vặn vẹo tay.
"Có thể Yoseob đang ngủ"
"Không thể nào, anh ấy rất nhạy cảm với tiếng động, chắc chắn có chuyện gì rồi. Em có linh cảm rất xấu"
"Bình tĩnh nào, về nhà hẵng tính" anh trấn an vợ.
Bên ngoài trời mù quá, ai biết trong bóng đêm và sương lạnh ẩn chứa điều gì...
***
Hyunah hớt hải chạy lên phòng anh trai.
"YOSEOB! YOSEOBAH! ANH Ở ĐÂU?"
Phòng cậu trống không, đồ đạc có tí lộn xộn. Trời ơi?
"Hu hu... YOSEOB!"
"Đừng gọi nữa, nếu có ở đây em ấy đã trả lời rồi"
"Eottokke?"
"Anh tìm thấy đèn pin nằm lăn lóc trước cửa Niêm Mệnh Toả"
"Băng tầng á?"
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
28 chương
42 chương
53 chương
6 chương